Tuy dựa vào ý chí cường đại, rất nhanh khắc chế được ý nghĩ này, nhưng phản ứng lại không khỏi chậm đi một chút.
Hơn nữa vẫn phải phân tâm đối kháng với tuyệt vọng cảm trong lòng, càng không thể phát huy ra toàn bộ thực lực.
Thế là tình thế nghịch chuyển, U phi nhẹ nhàng chiếm thế thượng phong, vững vàng áp chế bọn thi soái, giết cho bọn chúng chạy trốn tán loạn, hung dữ giải tỏa ức chế trong lòng.
Quỷ Vương Hư Đỗ vung lên một chưởng, đập về phía một thi soái, một bóng đen khổng lồ bao trùm xuống!Trong mắt thi soái kia hiện ra một tia tuyệt vọng, tự nói trong lòng: “Cứ cho là trốn được một chưởng này thì đã sao? Đến cuối cùng còn không phải chỉ có đường chết à! Không, sao ta có thể nghĩ như vậy! Hỏng rồi!” Tâm thần vừa phân tán, hồi thần lại thì cự chưởng đã đập vào mí mắt, chưởng phong ập vào mặt, có trốn cũng đã không kịp, bị hung hăng vỗ bay đi, rớt vào trong biển máu.
U phi trong lòng biết rõ thế này vẫn chưa đủ để giết được một thi soái, đang muốn thừa thắng truy kích, lại thấy mảnh hải vực kia kịch liệt dâng lên, chỉ nghe thi soái kia phát ra tiếng thét thảm liệt, làm nàng không khỏi hơi sững người.
Nàng với Ngạ Quỷ đạo có không ít giao dịch, biết rằng những cương thi này có tinh thần ý chí cường hãn đến mức gần như tê liệt, bất kể thống khổ nào đều không thể làm bọn chúng động dung, cho dù là hủy diệt giáng lâm, thậm chí cũng sẽ không sinh ra sợ hãi.
Cho nên gần như tất cả những pháp thuật mê hoặc tâm thần đều rất khó có tác dụng.
“Đến cùng là thứ đáng sợ như thế nào mới có thể làm một thi soái phát ra tiếng kêu thảm như vậy”Hóa ra một chưởng của Quỷ Vương Hư Đỗ tuy không thể đánh chết thi soái này, nhưng lại đánh tan thi khí hộ thể trên thân hắn, rơi vào trong biển máu giống như rơi vào trong ao a xít vậy.
Nếu thi soái lập tức thúc động thi khí, còn có thể ép huyết thủy ra, thoát thân khỏi biển máu, nhưng dưới sự xâm thực điên cuồng của huyết thuỷ, một loại tuyệt vọng vô cùng khủng bố cũng lan ra theo, tâm thần đại loạn, giống như một người không biết bơi lội bị đuối nước, chỉ vô thức liều mạng giãy giụa, nhưng càng giãy giụa thì lại chìm càng sâu.
Thân thể rất nhanh đã bị tan chảy thành một bãi huyết thủy, hóa thành một bộ phận của biển máu này, chỉ lưu lại một bộ xương trôi nổi trên biển máu.
Một đám khô lâu ập tới, vây lấy bộ xương kia vào trong, Tam Muội Bạch Cốt hỏa phun ra, nhanh chóng hoà tan thành một đống cốt dịch, không qua bao lâu, lại một con khô lâu vọt ra từ trong hỏa diễm, số lượng khô lâu đã là hai mươi sáu con, đạt đến bình cảnh mới.
Chỉ cần luyện thêm một con khô lâu nữa, đạt đến hai mươi bảy con, uy lực của khô cốt niệm châu lại sẽ trở nên mạnh mẽ thêm một lần nữa.
Quan tài màu đen vỡ tan rầm rập, thi khí phun ra như thủy triều.
Lý Thanh Sơn tựa như trẻ con cuộn tròn lại, Linh Quy Huyền Giáp nổi lên thành tầng tầng lớp lớp, ngăn cản thi khí đang điên cuồng đánh tới, rất nhanh đã bị ăn mòn, xuyên thấu.
Tầng phòng ngự thứ nhất bị nghiền nát, hắn lại dùng Phượng Hoàng Vũ Dực đang cháy hừng hực bao lấy thân mình, dù Phượng Hoàng chi hỏa có thể khắc chế thi khí nhưng dù sao vẫn còn rất yếu ớt, trong vụ nổ mãnh liệt cũng nhanh chóng không chống đỡ nổi nữa, cánh chim nghiền nát, tầng phòng ngự tầng thứ hai cũng bị công phá.
Thế nhưng cũng may, sau khi phá tan hai tầng phòng ngự này, sức nổ cũng bắt đầu yếu bớt, hắn dùng một thân Ngưu Ma luyện bì cứng rắn ngăn cản, yêu khí toàn thân cũng hao phí bảy tám phần.
Như Ý Hầu thì thảm hơn nhiều, hiển nhiên hắn không có biện pháp phòng ngự mạnh mẽ như Lý Thanh Sơn, hoa phục trên người bị đánh cho nát tơi tả, da thịt trong đó đều bị nhuộm thành màu đen, hiển nhiên đã trúng phải thi độc cực mãnh liệt.
Một thân hoa phục này của hắn chính là quan bào đặc chế của vương triều Đại Hạ được đặc chế cho quận thủ một phương, truyền thừa từ đời này sang đời khác, giống như Sơn Hà Ấn, không chỉ là biểu tượng cho thân phận địa vị, mà cũng có uy năng cực mạnh.
Khi mặc lên người có Giao Long hộ thể, giống như một pháo đài không thể phá hủy, bây giờ lại bị phá nát, căn bản không còn cách nào để tu bổ, sắc mặt hắn tái nhợt hẳn đi, đau lòng đến cực điểm.
Chỉ có Cố Nhạn Ảnh chắp tay mà đứng, vẫn tiêu sái như trước, phong tư không giảm, thoạt nhìn không tổn hao chút nào, nhưng ở vạt áo cùng tay áo cũng có dấu vết bị ăn mòn, trong khoảnh khắc đi ra đã liền dùng ánh mắt sắc bén như chim ưng tìm kiếm tung tích U phi, nhưng lại không tìm được tung tích gì.
“U phi đã chết rồi sao?” Hơn cách đó hơn trăm dặm lại vang lên một tiếng nổ lớn, có một Tu sĩ Kim Đan chết trận.
Tự bạo Kim Đan.
Gió mạnh thổi tung vạt áo, tóc đen bay lên.
Cố Nhạn Ảnh yên lặng tính toán: “Nếu dựa vào khí tức thì còn có một tu sĩ Kim Đan nữa đã chết trận, chỉ là không đến mức phải tự bạo Kim Đan mà thôi, chỉ sợ tu sĩ còn lại cũng đã đến cực hạn, tiếp theo, chỉ sợ sẽ liên tiếp chết trận.
Mà vùng biên giới này cũng sắp bị Ngạ Quỷ Đạo thôn tính hoàn toàn.
” “Nhạn Ảnh, chúng ta nên làm thế nào cho phải?”Như Ý Hầu có chút kinh hoảng mà nói.
Bất chấp quần áo rách nát, dù sao cũng chẳng còn thứ gì quan trọng bằng cái mạng của mình.
Lần đầu tiên trong đời, hắn đã cảm nhận được sự đáng sợ của cái chết.
Vừa nghĩ đến cẩm y ngọc thực, mỹ nhân rượu ngon, trường sinh đại đạo đều sắp rời khỏi mình, đến khớp răng cũng lập cập lẩy bẩy.