Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1064 - Chương 1067: Trận Pháp

Chương 1067: Trận Pháp

Tất cả những chuyện này đều xảy ra nhanh như chớp, từ lúc hắn điên cuồng hét lên rồi liên tiếp tấn công ba lần, nói thì dài nhưng thực ra chỉ trong chớp mắt thôi.

Nếu là phàm nhân ở đây thì hoàn toàn không thể biết được chuyện gì xảy ra, chớ nói chi là làm ra phản ứng gì.

Cộng lại thì Lý Thanh Sơn đã nuốt tám viên Kim Đan rồi!“Hắn muốn làm gì mà cần nhiều Kim Đan như vậy, lẽ nào muốn đột phá yêu soái? Không thể nào, một khi gợi ra thiên kiếp, cho dù gắng gượng vượt qua thì cũng trở nên thoi thóp rồi, cũng chẳng giúp đỡ được gì cho trận chiến này!”“Không được, không thể mặc hắn tiếp tục nữa.

”Thi vương cũng cảm thấy hơi không đúng, nên hắn lập tức triệu tập tất cả thi soái.

Không có một phản ứng nào!Phôi kiếm Thí Phật nằm ngang ở trước mặt, nhìn thì vẫn bình thường, không có bất kỳ ánh sáng “thần khí” gì.

Gần như Tiểu An đã dồn một nửa số hài cốt mà lần này nàng luyện vào vào trong phôi kiếm Thí Phật này.

Những mảnh vụn của thi soái rơi xuống rồi hóa thành Tam Muội Bạch Cốt Hỏa và hòa vào trong phôi kiếm Thí Phật, chỉ thấy ánh kiếm trắng nửa trong suốt quanh quẩn trên thân kiếm.

Một cái đầu lâu bay đến dưới chân Tiểu An, nàng nhẹ nhàng đạp xuống rồi vung kiếm mà lên.

“Đi mau, thanh kiếm kia quá khủng bố rồi!”“Cái gì, lại là trận pháp kia!”Đám thi soái chạy tứ phía, lại bị từng cái đầu lâu to bằng cả gian phòng ép trở về.

Đầu lâu cười “khà khà” đầy quái dị, ánh lửa màu trắng lượn lờ, bay vòng vòng không ngừng.

Lúc Tiểu An thả họ từ cờ Huyết Hải ra thì cũng thả mười sáu viên khô cốt niệm châu đã trải qua luyện chế ra ngoài, tạo thành Khô Cốt ma trận.

Nếu vào ngày thường, đám thi soái chỉ cần tốn vài giây là có thể công phá Khô Cốt ma trận này rồi.

Trong nháy mắt, ánh kiếm chợt lóe lên, Tiểu An không ngừng nghỉ chút nào, đạp lên một chiếc đầu lâu, mượn lực phản xung mà nhảy qua lại, cuối cùng chẳng còn thấy rõ được bóng người nàng, chỉ thấy một tia sáng trắng chuyển qua chuyển lại trong Khô Cốt ma trận.

Khô Cốt ma trận co rút lại liên tục, cuối cùng ầm ầm tản đi, chẳng còn một thi soái nào tồn tại nữa, chỉ còn dư lại từng mảnh thi thể vụn.

Cuối cùng chúng hòa làm một thể rồi truyền vào trong phôi kiếm Thí Phật, chỗ chuỗi kiếm loáng thoáng hình thành nên một vị Khô Lâu tượng ngồi xếp bằng.

Cuối cùng phôi kiếm Thí Phật cũng được hoàn thiện thêm một chút.

Không chỉ đám tu sĩ mà ngay cả thi vương cũng sửng sốt, tựa nhi bị một chậu nước lạnh dội xuống đầu vậy.

Truyền thuyết hay là sự thật!“Nhất định phải giết nó, không tiếc bất cứ giá nào!”Con ngươi của thi vương phóng ra ánh sáng xanh lét, móng tay mười ngón vung về phía trước chẳng khác nào măng mọc mùa xuân, toàn bộ đều nhắm vào Tiểu An.

Mười tia sáng đen điên cuồng lao nhanh.

Quỷ Vương Hư Đỗ bị một tia sáng đen xuyên qua mà đã nhịn không được nữa, bắt đầu tản ra.

Thân hình U Phi hiện lên, mái tóc đen tung bay, bỗng nhiên nhìn lại:“Cẩn thận!”Cố Nhạn Ảnh lập tức phất quạt Ngọc Cốt, chạy tới cứu viện, giờ nàng vô cùng tin vào suy đoán của mình, vừa nãy khi những tu sĩ Kim Đan kia chết dưới tay “Nguyệt Ma” mà U Phi chẳng liếc mắt lấy một lần, thế mà giờ lại kinh hãi đến biến sắc vì thứ “dị loại” này, e rằng nàng cũng chẳng để ý đến tính mạng của mình như vậy.

Thi vương như đã dự tính được từ lâu, hắn vung chưởng lên khiến cuồng phong kéo tới như lốc xoáy, làm cho thân thể Cố Nhạn Ảnh chậm lại, muốn cứu viện nhưng đã không kịp.

Ngọn lửa trong hốc mắt Tiểu An lấp lánh, nàng nhìn chăm chú về phía trước, hai tay cầm kiếm, thậm chí còn từ bỏ việc khống chế khô cốt niệm châu và cờ Huyết Hải.

Trong lòng nàng chỉ còn mỗi sự lĩnh ngộ về kiếm pháp, kiếm thuật, kiếm thế, kiếm ý đến từ Thảo Tự Kiếm Thư, cũng cả những hiểu biết từ trong ký ức thức tỉnh, sau đó lại biến mất hoàn toàn, hóa thành hư vô.

Một cái Khô Lâu kết ngồi xếp bằng.

Thí Phật!Phôi kiếm Thí Phật phun ra ánh kiếm mấy trượng, ánh kiếm lóe lên, một chiếc móng tay bị cắt thành hai phần xẹt qua bên cạnh nàng.

Tiểu An lùi về sau, ánh kiếm tựa như kinh long chuyển hướng quay lại, sau đó lại chặt đứt một chiếc móng tay.

Vung kiếm, vung kiếm, vung kiếm!Ánh kiếm tùy ý múa tung, liên tiếp chặt đứt bốn chiếc móng tay, đến khi cái móng tay thứ năm tràn đến thì không ngăn cản kịp nữa.

Phôi kiếm Thí Phật nằm ngang trước mặt, Tiểu An nói mà lòng chẳng dậy sóng chút nào:“Đây là cực hạn.

”Ầm.

ầm.

ầm.

ầm!Năm chiếc móng tay lớn chẳng khác nào xà nhà bằng đá liên tiếp bắn trúng Tiểu An.

Chỉ một thoáng, bên trên bạch cốt đã xuất hiện vết nứt, tiếng vỡ nát vang dội hết như tiếng sấm, ngay cả tiếng nổ vang khi va chạm cũng không thể lấn át được nó.

Rầm, bụi bay mù mịt.

Tiểu An hung ác va vào một tòa gò núi, không còn lên tiếng gì nữa.

Phôi kiếm Thí Phật mạnh nhưng cũng cần thực lực của người cầm điều động nó!Hiện tại Tiểu An mới vượt qua thiên kiếp lần thứ nhất, có thể vượt cảnh giới giết một đám thi soái nhờ vào phôi kiếm Thí Phật, nhưng đối mặt với một đòn sát chiêu của thi vương thì chẳng thể chống đỡ được.

Đây là sự chênh lệch thực lực tuyệt đối, không thể bù đắp bằng cách sử dụng vật bên ngoài.

Tiểu An tiêu diệt mấy triệu thi binh, được ký thác hi vọng nhưng cũng đạt tới cực hạn.

Bình Luận (0)
Comment