Lý Thanh Sơn nói:“Đây là?”Cố Nhạn Ảnh trả lời:“Chìa khóa Ngạ Quỷ.
”Huyền Âm tông có can đảm sử dụng sức mạnh Ngạ Quỷ đạo thì cũng hiểu rõ nhất sự đáng sợ của nó.
Vậy nên họ chuẩn bị rất nhiều thứ để phòng ngừa việc Ngạ Quỷ môn chiếm đoạt tập kích, đây là một người trong số đó.
Lòng U Phi hơi lo lắng, nếu lại có thêm thi vương quỷ vương xuất hiện chèo chống Ngạ Quỷ môn thì chỉ cần mấy vài giây là Ngạ Quỷ môn sẽ lại giáng lâm hoàn toàn.
Nhưng vì còn sự nghi ngờ và ngạc nhiên đối với ngọn lửa màu trắng, ngoài ra còn có không gian biến thành mảnh vụn ở bên trên Ngạ Quỷ môn nên sẽ không có bất kỳ thi quỷ nào có can đảm lập tức lao ra mạo hiểm, tất cả đều đang chần chừ.
Chìa khóa Ngạ Quỷ không khác gì cắm vào trong Ngạ Quỷ môn, U Phi cho Quỷ Vương Hư Đỗ tản đi, nhắm chuẩn vào chìa khóa Ngạ Quỷ, hai tay làm động tác ôm trong hư không rồi ra sức xoay.
Ngạ Quỷ môn nhanh chóng khép kín lại.
Những tiếng gầm gừ không cam lòng truyền đến từ Ngạ Quỷ đạo, nghe không khác gì tiếng núi kêu biển gầm, giờ những con thi quỷ phản ứng lại, thế là dồn dập nhào lên.
Nhưng theo chuyển động của chìa khóa Ngạ Quỷ thì các âm thanh kia cũng nhanh chóng trở nên xa xăm, thân hình thi quỷ dữ tợn cũng nhanh chóng trở nên mơ hồ, cuối cùng chỉ còn dư lại những tia sáng màu xanh biếc lấp lóe, mờ dần rồi biến mất.
Ngạ Quỷ môn ầm ầm đóng lại.
Tất cả mọi âm thanh và cảnh tượng đều biến mất trong chớp mắt, bị giam ở trong một thế giới khác.
Cố Nhạn Ảnh vỗ tay nói:“Xong rồi.
”Viền mắt Như Ý Hầu nóng lên, không kìm nén được muốn khóc đến nơi, cảm giác sống sót sau kiếp nạn thực sự là quá tốt.
U Phi ngoái đầu nhìn lại về phía Tiểu An mà lông mày hơi nhíu lại, muốn nói lại thôi.
Trong ánh mắt vốn lành lạnh lại có sự dịu dàng thắm thiết không nói nên lời, tuy rằng không có chút chứng cứ hay một câu trả lời nào nhưng lòng nàng đã khẳng định chắc chắn.
Nếu nói Phong Bất Toàn vì một sợi cơ duyên mà vững tin về sự tồn tại của Tiểu An.
Thì giữa U Phi và Tiểu An thực sự có cùng một nhịp thở, tính mạng gắn kết, đó là sự ràng buộc không từ ngữ nào hình dung được,.
Tiểu An thu hồi phôi kiếm Thí Phật, không để ý đến vẻ mất mát của U Phi, mà xoay ngươi lui về bên cạnh Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn cũng thở phào một hơi, giương mắt ngóng nhìn chỉ thấy bên ngoài giới vực là một màu tối đen:“Chúng ta phải làm thế nào để đi ra ngoài.
”Cố Nhạn Ảnh nói:“Nơi này đã bị con ngươi Phệ Không thú niêm phong, cách ly thành một giới vực độc lập, chẳng qua chỉ cần không bị Ngạ Quỷ đạo cắn nuốt hoàn toàn thì việc trở về với Cửu Châu chỉ là vấn đề thời gian.
” Quả nhiên nơi sâu xa trên bầu trời dần xuất hiện một vệt màu xanh thẳm, mây đen sương mù kia đang dần tản đi.
Mảnh giới vực này đã rời xa Ngạ Quỷ đạo, đang trở về với thế giới Cửu Châu.
Cuối cùng cũng kết thúc trận chiến tranh thảm thiết này, vì tìm được một đường sống trong lúc cửu tử nhất sinh này nên khuôn mặt ai nấy cũng đều nhiễm vẻ vui mừng.
U Phi nhìn chăm chú vào Tiểu An, nhưng vẫn cứ chẳng nói gì, dường như đang dùng ánh mắt gọi nàng trở về, trong đó bao gồm cả những tình cảm phức tạp, áy náy, thân thiết, vui mừng, đau buồn…Lòng ta không ngừng lẩm bẩm:“Nguyệt Nhi của ta à, Nguyệt Nhi của ta…”Tiểu An đứng ngồi không yên, dứt khoát trốn ở phía sau Lý Thanh Sơn, dùng hai tay ôm lấy đầu, tựa như muốn che đi đôi tai không hề tồn tại.
Tuy rằng muốn cắt đứt qua lại nhưng hồi ức ngày xưa vẫn cuồn cuộn không ngừng, dây dưa không ngớt.
Đó là quá khứ trước khi nàng tu Chu Nhan Bạch Cốt Đạo, muốn vung kiếm chém tình sao, nói thì dễ đấy.
“U Phi đại nhân, hai tên quái vật này đều là hạng hung ác, nếu thả họ ở đây thì tương lai sẽ thành họa lớn.
”Ánh mắt Như Ý Hầu nhìn về phương xa, nhưng lại lặng lẽ dùng thần niệm truyền âm.
Không thể không nói, ánh mắt của hắn không tệ, nếu U Phi ra tay thì hiện tại Lý Thanh Sơn và Tiểu An vẫn chưa phải đối thủ của nàng.
Sau khi nuốt chửng khí tức của thi vương, Quỷ Vương Hư Đỗ trở nên ngày càng cường hãn, mà sau lần gặp lại này thì nỗi khúc mắc của nàng cũng bắt đầu buông lỏng, hoàn toàn có thể phát huy thực lực mạnh hơn của Quỷ Vương Hư Đỗ.
Hiện tại, dù có đối đầu với một tu sĩ Nguyên Anh bình thường thì U Phi cũng có tự tin có thể chiến một trận, đáng hận hơn là đúng lúc này Lý Thanh Sơn còn đang cực kỳ suy yếu, bị vây trong giới vực không thể chạy trốn.
Sau khi được chứng kiến biểu hiện của Lý Thanh Sơn và Tiểu An, Như Ý Hầu càng muốn giết họ, nếu không chờ lúc họ thoát khỏi giới vực này thì sẽ quậy đến nghiêng trời lệch đất toàn bộ Như ý quận này mất, e rằng đến lúc đó cả tính mạng mình cũng sẽ gặp nguy hiểm.
U Phi thu hồi tầm mắt, cúi đầu nhìn về phía Như Ý Hầu, lúc này nàng đã khôi phục vẻ lạnh lùng, lên tiếng hỏi:“Thật sao?”“Đúng.
”Như Ý Hầu không thể không xoay đầu lại, thi lễ với U Phi một cái.
Lòng hắn lại lo lắng vì nàng cũng đã tu hành nhiều năm, sao lại không hiểu đạo lý tập kích bất ngờ, chẳng qua dám gióng trống khua chiêng nói ra như thế thì có lẽ chứng minh có sự tự tin tuyệt đối.
Đồng thời hắn lại dùng thần niệm khống chế Cố Nhạn Ảnh:“Nhạn Ảnh, chuẩn bị ra tay, chúng ta nhất định phải giết hai tên yêu ma này ở đây, nếu không toàn bộ Như Ý quận, thậm chí toàn bộ Thanh Châu đều sẽ gặp nguy hiểm.
”