Cuối cùng, hắn mới nhìn vào thân thể đầy đặn động lòng người ở trong lòng, sự điên cuồng không lâu trước đó vẫn đang rành rành trong mắt, hắn nở nụ cười, dưới sự áp chế sức mạnh tuyệt đối của hắn, tất cả sự giãy giụa của nàng đều là vô ích, cuối cùng dứt khoát từ bỏ, ngược lại còn phối hợp với hắn.
Đại khái là kiểu nếu không thể phản kháng, thì cứ hưởng thụ đi.
Vuốt nhẹ qua sống lưng của nàng, lướt qua vòng cung ưu mỹ, thẳng tới bờ mông căng tròn trơn nhẵn của nàng, khẽ vỗ một cái.
Bốp!Chu hậu La Ti cũng mở mắt ra, trong mắt đã không còn chút thù hận oán độc nào, lại có một chút lười nhác động lòng người, nằm trong lòng của hắn, có vẻ thuần phục trước nay chưa từng có.
Khoảng cách sức mạnh của hai người đã hoàn toàn cách biệt rồi, Lý Thanh Sơn đã hoàn toàn phơi bày sự cường đại của hắn, chứng minh tư cách làm bạn tình của nàng, tất cả mọi thứ trong quá khứ cũng không tính là thù hận gì, chỉ có thể tính là sự kích thích trước khi giao hoan.
Kẻ yếu thù hận kẻ mạnh không những không có chút ý nghĩa gì, mà còn chẳng có lợi với việc sinh tồn.
Đối với yêu ma thì bị kẻ yếu khi nhục mới đáng để oán hận, thuận theo cường giả thì không phải chuyện gì đáng đáng hổ thẹn cả.
Lý Thanh Sơn đẩy thân thể yêu kiều có thể làm bất kỳ nam nhân nào mê đắm kia ra, một mình đi theo dòng sông dưới lòng đất, ngược dòng mà lên.
Đột nhiên hắn quay đầu lại: "Ngươi…còn có vùng lãnh địa này của ngươi, đều thuộc về ta.
""Đúng vậy.
" Chu hậu La Ti nói rất sảng khoái, dựa vào sức mạnh của hắn, có được những thứ này cũng là đương nhiên thôi, thậm chí còn có hơi thiếu thốn.
Lý Thanh Sơn khẽ cười, sự giản đơn trực tiếp của thế giới yêu ma này chính là điểm hắn thích nhất.
Không có thị phi đúng sai, không có đạo đức luật pháp, chọn lọc tự nhiên, kẻ thích ứng được sẽ sống sót.
Nhìn cho đến khi bóng hình của hắn biến mất, Chu hậu La Ti mới thở dài thườn thượt.
Nếu lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã giết hắn luôn thì tốt rồi.
Trên Hồ Nguyệt Đình, mưa bão như trút, cuồng phong gào thét, sóng đánh ầm ầm.
Xuyên qua mặt hồ sóng cả cuồn cuộn, sâu xuống phía dưới, ân ẩn có ánh sáng xanh phát ra.
Ở đáy Hồ Nguyệt Đình, trong một viên cầu ánh sáng tạo thành từ vô số những mảnh 6 cạnh vuông vức, một nam tử tuấn mỹ như tạc, thân thể thon dài, thể phách hùng vĩ, hai tay ôm lấy đầu gối, cuộn tròn lại ở trong.
Hắn khép mắt, răng cắn chặt, lộ ra bốn cái răng nanh, mái tóc đỏ dài quá eo bồng bềnh trong nước giống như hỏa diễm đang rực cháy.
Ánh sáng của viên cầu lúc sáng lúc tối, giống như một quả tim đang đập vậy.
Lúc phát sáng, sóng lớn trên mặt hồ sẽ càng mãnh liệt, lúc ảm đạm, sóng lớn sẽ hiền hòa hơn một chút.
Một ảo ảnh của Linh Quy hiện ra, giống như là đang kiệt lực trấn áp cái gì đó.
Trong mái tóc đỏ dài bồng bềnh xuất hiện một mảnh hắc sắc cứ dần lan ra, hình dáng của hắn cũng biến hóa theo, không tuấn mỹ như vậy nữa mà bình phàm như tượng đá.
Rầm!Đáy nước có một tiếng nổ vang lên, một trụ nước cao hơn mười trượng vọt lên, vô số mưa bão bay ngược lại lên trời.
Sau đó, từng mảnh Linh Quy huyền giáp tan đi.
Sóng lớn cuộn trào yên ả lại một cách khó hiểu, giống như một cái gương lớn, mưa bão dần dần nhỏ đi, từng hạt mưa li ti thưa thới rơi vào trong gương, cuộn lên từng gợn sóng, hòa vào với nhau.
Lý Thanh Sơn thở dài một hơi, giơ tay chân ra, yên lặng trôi nổi ở trên mặt hồ.
Dung nhan của hắn vẫn tuấn mỹ như cũ, đầu tóc của hắn cũng vẫn đỏ rực, cuối cùng vẫn thất bại.
Nâng tay phải lên, từ trái sang phải, nhè nhẹ vung ra.
Mây mở mưa tan, trăng sáng như ngày, sao sáng khắp trời.
"Thật đẹp!"Hắn cảm thán một tiếng, quên hết ưu phiền trong lòng, đứng dậy, nhìn thấy những ánh lửa đèn bên bờ hồ, lắng tai nghe tiếng người trò chuyện trong lửa đèn, đó là cuộc sống của phàm nhân, tự có một loại tư vị yên lặng mà hạnh phúc.
Rất nhanh hắn đã ý thức được đây chẳng qua chỉ là một cảm giác sai lầm mà thôi, một đời của phàm nhân chỉ toàn là thống khổ, từ một cậu bé chăn trâu cho đến hắn của hiện tại, sao có thể quên đi cội nguồn rồi hoài niệm cái gì cơ chứ, thật là tự dối mình gạt người một cách ngu xuẩn.
Mà cứ cho là hạnh phúc này là thật, hắn cũng tuyệt đối không lưu luyến, thứ hắn truy cầu trước nay vốn không phải là "Hạnh phúc", ngước lên nhìn trời sao rực rỡ xa xăm, cười lớn, nếu đã không muốn quay đầu, vậy thì cứ bước thẳng về phía trước thôi!Lý Thanh Sơn tung người vọt lên, hóa thành một luồng sáng đỏ, bay vút lên trời, cúi nhìn xuống dưới, một mảnh sáng trong giữa trời đất, Hồ Nguyệt Đình mênh mông cuồn cuộn, sông Thanh Hà xa xa thao thao bất tuyệt, kéo dài về phương xa.
"Như Ý hầu bị chém rồi, một đám tu sĩ Kim Đan cũng bị chém sạch, hiện tại Như Ý quận như quần long vô thủ, còn ai có thể cản trở ta, ta sẽ tiếp tục luyện hóa thủy mạch để tăng cường sức mạnh của Thủy thần ấn, không tin luyện hóa thủy mạch cả thiên hạ này lại không thể giúp ta đột phá Linh Quy ngũ trọng!""Chủ nhân, ngươi tìm được nàng rồi à? Chính là Tiểu Bạch à?"Trong xe hoa bay về Huyền Âm tông, Huyền Nguyệt nằm trong lòng U phi, ngẩng đầu lên, hiếu kỳ hỏi.