Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1097 - Chương 1102: Thử

Chương 1102: Thử

Trong tam đại tông môn của Thanh Châu, không có một kẻ nào là hư danh hết.

Kim Thiền Linh Vương mấy ngàn năm trước đã xếp vào bảy mươi hai lộ yêu vương, muốn có được Thiên Long Thiền Xướng này cũng phải dựa vào cơ duyên, sử dụng xảo kế, không dám sáng cướp tối trộm.

Nếu Tiểu An theo Tịch Quang thiền sư, yên lặng không một tiếng động đi vào trong Bồ Đề viện, tất nhiên sẽ không có trận thế này.

Nếu bình thường sẽ để cho Tiểu An sau khi dàn xếp ổn định mới đến các viện bái kiến các vị thủ tọa trước, mà muốn gặp “Vô Úy Tăng”, thì càng cần phải có cơ duyên.

Nhưng nếu Tịch Quang thiền sư đã mở sơn môn, rung chuông đồng, Thiên Long thiền viện đương nhiên phải có phản ứng, kiểm chứng xem “Nhất Ý” này rốt cuộc có tư cách để nhận được lễ ngộ như vậy hay không.

Lễ ngộ càng lớn, áp lực cũng càng lớn, Tịch Quang thiền sư ở ngoài cửa chờ một chút, từ khi bước vào trong Bảo điện Đại Hùng, hành lễ với Vô Úy Tăng xong thì đứng ở một chỗ trống.

Thân là sư phụ, hắn đã cho Tiểu An cơ duyên, có thể nắm chắc hay không còn phải trông cậy vào nàng, nếu có thể thành công, chứng minh bản thân, đó chính là vinh quang vô tận, toàn bộ Thiên Long thiền viện đều sẽ ủng hộ nàng tu hành.

Nếu thất bại, dù là làm trò hề cho thiên hạ, cũng chứng tỏ mắt nhìn người của hắn không tốt, làm việc không thông.

Tiểu An hơi gật đầu với Lý Thanh Sơn, Lý Thanh Sơn giơ ngón tay cái lên, cổ vũ cho nàng.

Nàng chân trần bước qua cánh cửa cao cao, bước vào trong bảo điện Đại Hùng, ngửa đầu nhìn Phật Như Lai của ta, cúi đầu nhìn Vô Úy Tăng, lại cúi đầu nền đất bóng loáng có thể trông thấy bóng người, nàng chậm rãi tiến lên, dưới ánh mắt chăm chú của chúng tăng, ngồi xuống bồ đoàn trống rỗng.

Nhất tăng nói: “Thấy Phật bất bái, cuồng nghịch vô lễ.

” Tiểu An nói: “Chỉ là đất gốm đá tạc, Phật ở nơi nào?” “Phật quang phổ chiếu, phổ độ chúng sinh, nơi nơi đều có.

” “Thấy ta là ta, không thấy chúng sinh.

” Lý Thanh Sơn biết đã bắt đầu biện giải thuyết pháp rồi, tuy nghe không hiểu nhiều, nhưng cũng nghe ra vẻ cứng rắn của Tiểu An, trong lòng thầm sốt ruột: “Nên yên ổn gia nhập Thiên Long thiền viện mới đúng, cần gì phải đối cứng với họ, “Vô Úy Tăng” kia người như tên gọi, vừa nhìn đã biết không phải là người hiền lành, nếu chọc giận hắn e là phải chịu thiệt.

” Các vị thủ toạ lượt đặt câu hỏi, tựa như gió táp mưa rào, bổ đầu che mặt, lớn tiếng trách cứ.

Mặt Tiểu An vẫn không chút thay đổi, vẫn vững giọng đáp lại.

Lý Thanh Sơn bỗng nhiên phát hiện, Tịch Quang thiền sư đứng yên không nhúc nhích, khóe miệng mỉm cười, dường như phi thường hài lòng, lại quay đầu nhìn lại, rất nhiều đệ tử Thiên Long thiền viện, đều lặng lẽ đứng ở ngoài điện, ngưng thần lặng nghe, như có được, như có điều mất.

Vì thế hắn yên lòng:“Thì ra đám hòa thượng cứ giả vờ.

”Mặt trời lên cao, trong bảo điện Đại Hùng ngôn ngữ chuẩn xác, hỏi khó không ngừng.

Tiểu An trả lời tự nhiên, như tiếng châu ngọc rơi trên mâm vàng.

Chúng thủ tọa đều thầm tâm phục, tuệ căn ngộ tính như thế đương nhiên có thể nhận đại lễ thế này.

Vô Úy Tăng trầm mặc không nói, bỗng nhiên tiến lên một bước, cả người kim quang vạn trượng, hóa thành kim cương trăm trượng, trợn mắt nhìn Tiểu An, tay cầm hàng ma xử như cột trời, đột nhiên dừng lại trong đại điện.

Keng một tiếng, đại điện lõm xuống, vết nứt như dệt.

Hiển nhiên là vô cùng tức giận.

Hàng Ma xử vung mạnh xuống.

“Hàng ma!”Lần biến hóa này tựa như sấm sét đột nhiên nổi lên, ai cũng không kịp phản ứng.

Rất nhiều đệ tử ngoài điện đều lộ ra vẻ hoảng sợ, trợn mắt há mồm.

Vẻ mặt của mấy vị thủ tọa cũng tràn ngập kinh ngạc, không biết vì sao phương trượng lại nổi cơn thịnh nộ như vậy.

Vô Úy Tăng ra sức một kích, tựa như thần nhân khai sơn, ai cũng không thể ngăn cản.

“Chẳng lẽ hắn vẫn lặng lẽ quan sát, nhìn thấu Tiểu An đã tu hành Chu Nhan Bạch Cốt Đạo, cho nên mới đột nhiên hạ sát thủ?” Lý Thanh Sơn vọt về phía Bảo điện Đại Hùng, thế nhưng đã quá muộn.

Rầm! Sóng khí đập vào mặt khuấy động trong khắp Bảo điện Đại Hùng, phát ra tiếng gào thét trống rỗng, đẩy Lý Thanh Sơn bay ra ngoài! “Tiểu An!”Lý Thanh Sơn trợn mắt như muốn nứt ra, một kích này của Vô Úy Tăng có uy lực cực lớn, dù là một ngọn núi cũng có thể bị đánh nát bấy, Chu Nhan Bạch Cốt Đạo của Tiểu An tuy mạnh, nhưng dù sao tu vi của nàng còn yếu, sao có thể cản được đây? Hắn nổi giận như điên, bèn muốn làm liều, thi triển bản tôn biến hóa, cùng Vô Úy Tăng đấu trận sinh tử.

“Không cần!”Đột nhiên một thanh âm vang lên trong đầu hắn, là giọng nói của Tiểu An, Lý Thanh Sơn thoáng cái tỉnh táo lại.

Dù Vô Úy Tăng có thực sự nhìn ra điểm gì đó, nhưng dựa vào khí phách của hắn cũng sẽ không làm loại tập kích như vậy, sau khi nói rõ hết thảy lại xuất thủ hàng ma.

Dù sao trong Thiên Long thiền viện này, đối mặt với một vị tăng vương như vậy, dù có đến mười Tiểu An cùng Lý Thanh Sơn cũng là vô dụng.

Mới vừa rồi Lý Thanh Sơn chỉ là quan tâm ắt loạn, vừa tỉnh táo liền phát hiện ra chỗ kỳ quái.

Cuồng phong bình ổn, chỉ thấy hàng ma xử khổng lồ như cột trời dừng lại trên đầu Tiểu An, sát thế đầy trời quét sạch không trung, tựa như lôi vân bạo phong trong phút chốc hóa thành bầu trời quang đãng vạn dặm.

Làm cho người ta có một loại cảm giác đột ngột, có thể thấy khả năng khống chế lực lượng của Vô Úy Tăng này đã đạt tới trình độ không chút loạn, cũng chứng minh chiêu này không thi triển toàn bộ lực lượng.

Bình Luận (0)
Comment