Tượng trấn ma lại bắn ra hai tia sáng vàng, Lý Thanh Sơn nhắm mắt lại, thân thể tỏa ra từng luồng ma khí màu đen, chúng phủ lên trên các vết thương, khiến các vết thương nhúc nhích rồi khép lại với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Khi hắn tu luyện Trấn Ma đồ lục thì viên ma tâm màu đỏ sậm trong cơ thể cũng trở nên mạnh hơn, nó không ngừng hấp thu ma tính của Ngưu Ma và Hổ Ma, giảm bớt áp lực cho Linh Quy.
Chỉ xét từ góc độ này thì hiện tại hắn đã chẳng khác gì ma nhân, có được sức sống vượt xa nhân loại.
Chỉ chốc lát sau, Lý Thanh Sơn mở bừng hai mắt, ma khí tỏa ra trở nên hung hăng mạnh mẽ hơn, trình độ ma hóa cũng trở nên sâu hơn.
“Cũng không tệ!”Lý Thanh Sơn vung tay lên, sóng nước ở trước mặt kết thành một chiếc gương, một người với hình dáng dữ tợn xuất hiện, làm hắn chỉ biết nhíu màu đánh ra.
Đương nhiên, “không tệ” là so với bản thể yêu ma, trước giờ hắn không bao giờ lấy đẹp xấu làm tiêu chuẩn để nhận xét dáng vẻ, mà tự có một bộ tiêu chuẩn kỳ lạ.
Hắn vẫn cảm thấy hài lòng về bản thể yêu ma với móng trâu vuốt hổ hơn là hình tương nam tử tóc đỏ đẹp trai khi hóa thành hình người.
Dáng vẻ ma hóa này lại là một phong khác hoàn toàn khác so với bản thể yêu ma, cơ bản vẫn duy trì hình người, ngoài thân thể cao hơn thì càng giống như tùy ý mặc một bộ chiến giáp khoa trương vô cùng vừa khít người hơn.
Chẳng qua ở trong mắt người bình thường thì chính là quái vật khủng bố thực thụ.
“Ừm!”Tiểu An ngẩng đầu lên, gật gù một cách thật lòng, dáng vẻ như ca ngợi thưởng thức từ tận trong lòng.
“Không thể không nói, ngươi là ngươi tinh mắt nhất trong số những người ta quen biết!”Lý Thanh Sơn cười ha hả, tiếng cười vang lên không ngớt.
Vô Úy tăng và Bất Nộ tăng nhìn thấy hết cảnh này, đều chẳng có gì để nói đối với mắt thẩm mỹ của hai người này.
“Ngươi nói chúng ta có nên xuống tầng thứ sáu này không?”Lý Thanh Sơn hỏi, hắn rất muốn xuống để tiếp tục học bức Trấn Ma đồ lục thứ sáu, bởi vì hắn học được Xiềng Xích Trấn Ma ở tầng thứ ba.
Cái này cũng không phải ngẫu nhiên, trong rất nhiều công pháp cổ xưa, cứ ba tầng là có một tiết điểm, có thể lĩnh ngộ một pháp thuật hoặc chiến kỹ bổ trợ cho công pháp, để tu hành giả không bị phân tâm bởi những cái khác mà lại có thủ đoạn tự vệ nhất định.
Suốt chặng đường này, có thể nói Xiềng Xích Trấn Ma có công lớn, khi đối mặt với rất nhiều ma tướng khó mà thắng được, chỉ cần Xiềng Xích Trấn Ma xuất hiện là sẽ áp chế được hoàn toàn, thắng vô cùng dễ dàng.
Thế nhưng lấy tầng thứ năm làm ranh giới cho Trấn Ma điện thì hiển nhiên xuống phía dưới sẽ càng hiểm ác hơn, sau khi tu thành Trấn Ma đồ lục thức thư năm, áp lực của Linh Quy thuyên giảm gần hết, khôi phục sự nhạy bén cảnh báo nguy hiểm, vì thế mà hắn cũng cảm nhận được sự tồn tại của nguy hiểm.
Đương nhiên, nếu có thể sử dụng toàn lực một cách thoải mái thì Lý Thanh Sơn tin rằng, đừng nói là tầng thứ sáu, dù là tầng thứ bảy thì hắn cũng nắm chắc phần thắng.
Thế nhưng, có lẽ kết cục của việc khôi phục thân thể yêu ma trong Trấn Ma điện là trực tiếp xuống tầng thứ chín, bị trấn áp mười nghìn năm.
Tiểu An nói:“Tiếp tục!”Lý Thanh Sơn ngạc nhiên đáp lại:“Sao tự tin thế!”Tiểu An khôn nói gì, lấy một tấm xích phù từ túi Bách Bảo ra.
“Này đúng là ta sơ suất.
”Lý Thanh Sơn nở một nụ cười, phù lục vốn chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lúc chiến đấu của tu hành giả, có tác dụng tựa như đội quân đánh úp đột xuất.
Những năm gần đây, Lý Thanh Sơn tích góp rất nhiều loại phù lục, xích phù thì không nói, thậm chí còn có cả tử phù, thế nhưng trong các trận chiến ở cấp bậc của hắn thì cũng ít cơ hội dùng đến phù lục, nên hắn mới quên mất.
Tiểu An lại lấy ra mấy chiếc Vòng Đồng Thao Thi, mỗi một chiếc đều ẩn giấu một con thi tướng, cái này là một trong các chiến lợi phẩm mà Lý Thanh Sơn có được trong trận chiến ở Phần Khưu sơn, đều là vật mà hắn sưu tập được từ trong túi Bách Bảo của mấy tu sĩ Kim Đan bị giết.
Lý Thanh Sơn giao chúng cho Tiểu An luyện hóa, hiện nay Tiểu An đã hoàn thành tích lũy cho việc đột phá Chu Nhan Bạch Cốt Đạo tầng thứ hai, chỉ thiếu lĩnh ngộ, nên giữ lại chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Đương nhiên loại thi tướng đã qua luyện chế và bị thao túng khác biệt một trời một vực so với thi tướng ở trong Ngạ Quỷ đạo, hơn nữa nếu dám sử dụng ở trước mặt thi soái thi vương thì khi lâm trận sẽ lập tức phản chiến, nhưng dùng để xung trận thì đủ rồi.
Lý Thanh Sơn hoàn toàn yên tâm, thế là hai người tiếp tục tiến lên, bước vào trong cửa lớn.
Múi máu tanh nồng nặc khiến ma tướng bình thường không dám tới gần nơi này, nhưng có một bóng người khổng lồ nhanh chóng tiến đến theo bản năng, Đa Cát bổ nhào tiến vào, lại là một bữa tiệc thịnh soạn cho kẻ tham ăn.
Tầng thứ sáu trong Trấn Ma điện, quảng trường trung tâm.
Gần trăm tên ma tướng tụ họp ở dưới tượng trấn ma, tìm hiểu bí mật trong pho tượng kia, hi vọng có một ngày có thể rời khỏi nhà giam này.
Không khí nơi đây khá ngột ngạt vắng lặng, đám ma tướng không có chút ý tranh đấu với nhau, chỉ cùng quan sát pho tượng trấn ma kia, thỉnh thoảng ánh mắt lại liếc về phía trước tượng trấn ma.