Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1128 - Chương 1134: Kịch Liệt

Chương 1134: Kịch Liệt

"Lên!"Lý Thanh Sơn lặng lẽ cười, Trấn Ma xích lỏng ra rồi rơi xuống, Trấn Ma tháp bay lên cao.

Liệt Đồ bị áp dưới Trấn Ma tháp.

Cuối cùng cũng từ bỏ giãy giụa vô ích.

Nhưng khi hắn đang khoang chân ngồi thì lại phát hiện tốc độ Tà Nhãn xâm thực lại không hề nhanh như trong tưởng tượng.

Mà ở dưới tháp này, tâm tư của hắn ngược lại khôi phục chút tỉnh táo, trong lòng có một tia minh ngộ:"Cái tháp này có thể áp chế ma tính ma khí, không chỉ là của ta, còn có của Tà Nhãn, đây là cơ hội tốt để hoàn toàn khống chế Tà Nhãn! Ta không tin hắn có thể trấn áp ta cả đời, chỉ cần hắn thu pháp thuật lại, ta sẽ xông ra chém giết bọn hắn, không, ta muốn để bọn hắn nếm đủ hình phạt ngược đãi của Ma tộc.

"Đang nghĩ như vậy thì trước mắt đột nhiên sáng bừng lên, hắn phản ứng cực nhanh, lập tức vung kiếm bay lên, chỉ thấy gần trăm viên ma tâm bay tới, phía sau lại có một ma thú to lớn hung dữ, sát ý trên mặt hắn biến thành ngạc nhiên.

Đa Cát ở giữa không trung, vươn ra cái lưỡi dài đỏ lòm cuốn một cái, sắp gần trăm viên ma tâm của ma tướng cường đại bị nuốt vào trong bụng, thân thể to lớn lại thuận thế nhào về phía Liệt Đồ.

Hai tròng mắt tím đậm đột nhiên nhìn thấy con mắt ở lồng ngực của Liệt Đồ cùng với ma tâm ở trong đó, ngay lập tức như biến thành một con chó nhìn thấy cục xương, cú vồ này càng trở nên kiên quyết.

Một phát đè Liệt Đồ ngã nhào trên đất.

Rầm!Trấn Ma tháp ở giữa không trung, cũng trở nên càng cự đại uy nghiêm hơn, lại trấn áp xuống một lần nữa, cùng đè Đa Cát và Liệt Đồ ở bên dưới.

Trấn Ma đồ lục này có một lợi ích là ma tính ma khí của đối phương càng mạnh, thì uy lực của chiêu thức cũng càng lớn.

Sau khi đồng thời trấn áp hai kẻ kia, ngược lại trở nên càng thêm vững chắc, vì bọn hắn không hề có tề tâm hiệp lực muốn phá tháp, mà là sa vào nội đấu kịch liệt.

Lý Thanh Sơn ngồi trên đỉnh thấp, dưới mông truyền ra tiếng rống giận của người, tiếng gầm gừ của thú.

Liệt Đồ nhân kiếm hợp nhất, đương nhiên là cực mạnh, mà Đa Cát sau khi hoàn toàn ma hóa cũng trở nên cực kỳ điên cuồng, vừa nãy lại cắn nuốt trăm viên ma tâm, cũng tuyệt không phải là kẻ yếu.

Mà Liệt Đồ cũng không thể tĩnh tâm lại, phải từ từ kiểm soát Tà Nhãn, không thì chỉ có kết cục là bị cắn nuốt, chỉ có thể cầu xin Tà Nhãn lấy sức mạnh, đồng thời bị Tà Nhãn cắn nuốt từng chút một, một chút thanh tỉnh trong tâm trí biến mất, cũng dần trở nên điên cuồng.

Trong không gian chật hẹp, một người một thú dưới tình huống chiến đấu cận thân không thể tránh né kia, điên cuồng mà cắn xé ám sát nhau.

"Chờ bọn hắn đấu đá kha khá rồi, ta sẽ mở tháp ra, đến lúc đó thì giết chết người kiếm kia trước, đoạt thanh kiếm kia.

" Lý Thanh Sơn ngồi trên đỉnh tháp, dặn dò Tiểu An.

Tiểu An hỏi rằng: "Đa Cát kia thì sao?""Nếu như có thể giúp hắn khôi phục thần trí, đương nhiên là tốt nhất, nếu như không thể.

" Lý Thanh Sơn ngừng lại một chút: "Giết!"Sau chốc lát, tiếng tranh đấu trong Trấn Ma tháp vẫn không giảm đi chút nào, mà lại càng thêm thê lương vang dội.

Lại đợi thêm thời gian một chén trà, mới dần dần trở nên yếu dần đi.

Lý Thanh Sơn và Tiểu An nhìn nhau một cái, quát lên: "Lên!"…Trấn Ma tháp bay lên cao, huyết dịch đỏ tươi nhất thời chảy ra.

Chỉ thấy Đa Cát giương anh múa vuốt đè Liệt Đồ dưới thân, bộ vuốt tràn ngập cảm giác mạnh mẽ gắt gao đè hai vai của Liệt Đồ lại, cho dù có bị mấy đạo kiếm phong đâm xuyên qua cũng hồn nhiên không để ý, khuôn miệng to như cái bồn máu ra sức ngoạm xuống dưới, đầu lưỡi đỏ tươi không ngừng đong đưa, muốn nuốt vào viên ma tâm trên ngực Liệt Đồ.

Liệt Đồ đã hoàn toàn không còn hình người nữa, kiếm phong cắm kín người như gai nhọn, đâm thật sâu vào trong thân thể, lại chẳng thể ngăn cản cái miệng to đầy răng nanh kia đang không ngừng vồ xuống.

Đa Cát bị hương vị ma tâm hấp dẫn, căn bản không để ý thân thể đã bị xuyên thủng bao nhiêu vết.

Máu tươi chảy xuống như suối, nhuộm đỏ cả mặt đất màu vàng.

Vốn dĩ Liệt Đồ còn có tà nhãn trong tay, có năng lực hiểu rõ ma tâm, bất luận đối thủ giấu ma tâm ở nơi nào, hắn đều có thể một kích đánh trúng chỗ hiểm.

Nhưng Đa Cát đã đi theo Lý Thanh Sơn và Tiểu An cả một đường, không biết đã nuốt bao nhiêu viên ma tâm, nhất thời không thể nào tiêu hóa, tất cả đều lưu trữ trong cơ thể, làm cho tà nhãn không thể nào phân biệt được đâu mới là ma tâm thực sự của nó.

Liệt Đồ ngẩng đầu lên, mơ hồ nhìn thấy sự tồn tại của Lý Thanh Sơn và Tiểu An, cảm giác được ý chí của bản thân đang bị tà nhãn đồng hóa, không bao lâu nữa sẽ bị thôn tính hoàn toàn.

"A a a!" Liệt Đồ phát ra tiếng gầm tuyệt vọng đầy cuồng loạn, từng đạo kiếm phong trên người thu lại vào trong cơ thể, cằm hắn mở lớn đến độ không thể tưởng tượng nổi, trong miệng đột nhiên bắn ra một đạo lệ mang, nhanh như cực quang thiểm điện, bắn về phía Lý Thanh Sơn.

Bến từ ngay bên cạnh khiến Lý Thanh Sơn muốn tránh cũng không thể tránh, hoặc là nói không thể dùng lực lượng thực sự để né tránh, thần sắc hắn thong dong.

Trấn Ma tháp từ trên trời giáng xuống, ầm ầm một tiếng, bao vây hắn vào bên trong.

Bình Luận (0)
Comment