Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1191 - Chương 1200: Bắc Nguyệt

Chương 1200: Bắc Nguyệt

Thu Hải Đường thừa cơ giãy thoát khỏi móng gà của Vưu mỗ mỗ , cầm ra một mảnh ngọc bội giơ cao lên.

"Chỉ cần ta bóp vỡ mảnh ngọc bội này, trong nháy mắt hắn sẽ chạy tới cứu ta!"Đó là một mảnh Dương Chi ngọc bội bình thường, nhưng lúc này lại y như một cái nam châm, hút chặt ánh nhìn của tất cả mọi người ở đây.

Ác Phong khẽ run, trên ngọc bội có linh quang chớp động, đúng là một ngọc bội truyền tấn, nhưng rốt cuộc có phải là truyền cho Bắc Nguyệt hay không thì không thể biết được, chỉ có thể quan sát kỹ lưỡng thần sắc của Thu Hải Đường.

Nhưng nữ nhân vốn có bản lĩnh trời sinh ở phương diện diễn kịch, Thu Hải Đường thì lại càng là kẻ già đời trong lĩnh vực này, tu hành mị thuật vài chục năm, thần tình khí thế không có nửa phần sơ hở, Ác Phong cũng không khỏi có chút chần chừ.

Thu Hải Đường thấy chiêu này đã áp chế được Ác Phong, trong lòng khẽ thở phào, bắt buộc phải nhanh chóng nghĩ cách thoát thân, Như Ý quận này đã không thể tiếp tục ở lại nữa rồi, nhưng muốn thoát thân thế nào lại là một vấn đề.

Mấy người Ác Phong giống là mấy con sói đói tham lam, sao có thể để cho con mồi đã vào tay chạy thoát được.

Thu Hải Đường dùng thần niệm truyền âm nói với Lý Thanh Sơn: "Sau cùng thiếp thân có một yêu cầu quá đáng.

""Cứ việc nói ra đi.

""Chờ một lát nữa ta sẽ nghĩ cách thoát thân, nếu như có tình huống bất lợi, xin ngươi hãy ngăn cản giúp ta, nếu như không thành, ta sẽ tự vẫn ngay tại chỗ, tuyệt không chịu nhục.

Nếu như ta có thể trốn thoát, sau này tất sẽ để ngươi hoàn thành mong ước, yên tâm, sẽ không nói cho Quỳnh Chi biết.

"Lúc này Thu Hải Đường đã có chút tâm tàn ý lạnh, cảm thấy tuy Lý Thanh Sơn không phải người mà nàng yêu nhưng cũng còn hơn Ác Đan ngàn vạn lần.

Muốn để hắn nhiều lần liều chết tương trợ, trừ tấm thân này thì không còn gì để báo đáp.

"Nếu như ngươi đã chung tình với người khác, ta há lại thừa dịp người gặp nguy, chỉ cần kéo dài đến trước khi Bắc Nguyệt tới là được rồi.

" Đương nhiên là Lý Thanh Sơn nói rất quả quyết, trong lòng lại nghĩ: "Hai người này tùy ngươi chọn một, ta không để ý đâu.

"Thu Hải Đường không khỏi cười khổ trong lòng, ngươi còn thật sự tin là ta sẽ có quan hệ gì với Bắc Nguyệt sao? Trừ một lần gặp gỡ ngắn ngủi vào mấy năm trước, sau này chẳng qua cũng chỉ từ xa thấy một lần.

Đột nhiên toàn thân Ác Phong chấn động.

Sắc mặt đầy vẻ không thể tin nổi, chỉ về phía sau Thu Hải Đường, phía Lý Thanh Sơn, kinh hô: "Bắc Nguyệt!"Tất cả mọi người đều theo hướng Ác Phong chỉ mà nhìn về phía Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn giật thót mình, sao gia hỏa này lại nhìn thấu được thân phận của ta!Thu Hải Đường hơi phân tâm, một đạo kình phong đánh lén tới, Ác Phong trực tiếp lấy đi ngọc bội trong tay nàng.

Thu Hải Đường do dự một lát, nếu nàng thật sự bóp vỡ ngọc bội thì lời nói dối sẽ bị lộ tẩy ngay, vừa do dự, ngọc bội đã rơi vào trong tay Ác Phong.

Lúc này mọi người mới biết, Ác Phong cố ý lừa Thu Hải Đường.

Ngấm ngầm mắng hắn vô sỉ, nhưng trái tim đã vọt lên tới cổ họng cũng từ từ quay lại lồng ngực.

Trừ Hoa Thừa Tán, ai cũng không biết là Ác Phong chỉ bừa một cái lại nói trúng thiên cơ.

Ác Phong lắc lắc ngọc bội trong tay, đắc ý nói: "Hóa ra là ta nhìn lầm rồi, chẳng qua súc sinh và yêu nghiệt vốn chính là một loại.

Ngươi cho rằng ta thật sự sẽ tin thứ này có thể triệu Bắc Nguyệt tới ư? Ngươi cho rằng ta chưa từng điều tra qua tư liệu của ngươi trước à? Vẫn là ngoan ngoãn đi với chúng ta đi! Cứ cho là Bắc Nguyệt tới thì đối mặt với sư phụ của ta cũng chỉ có nước cúp đuôi chạy trốn thôi!"Tuy nhìn thì như bọn lưu manh, nhưng thực ra lại là tâm tư chặt chẽ hành sự cẩn thận, không thì căn bản cũng không sống đến bây giờ.

Thu Hải Đường cười lạnh nói: "Có gan thì ngươi bóp vỡ đi!""Ngươi cho rằng ta không dám sao?" "Ta thấy ngươi không dám!""Hừ, ngươi nghĩ ta là đồ ngốc à? Bớt nói nhảm, tới đây cho ta!" Ác Phong bỗng dưng nổi giận, vung ra một tấm lưới lớn màu bạc, chụp xuống đầu Thu Hải Đường.

Với tu vi của Thu Hải Đường thì đối mặt Ác Phong thì cũng như luyện khí sĩ đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ, căn bản không thể phản kháng, chỉ có thể vận dụng mị thuật, mê hoặc tâm thần của Ác Phong.

Ánh mắt của Ác Phong khẽ hoảng hốt một cái, chỉ cảm thấy nữ tử trước mặt đáng thương vô cùng, lại không nhẫn tâm hạ thủ.

Nhưng hắn tâm trí kiên nghị, không phải tu sĩ Trúc Cơ bình thường có thể so được, cắn đầu lưỡi một cái, lập khắc thanh tỉnh lại, lại có một cái vòi rồng nước gào thét ập tới, cuối cùng Lý Thanh Sơn đã ra tay.

Ác Phong không thèm để ý đến, sau người vọt ra hai tu sĩ hắc y, mạnh mẽ đánh về phía vòi rồng, tuy tu vi không bằng Ác Phong nhưng cũng đều là tu sĩ Trúc Cơ, nhưng vừa chạm vào vòi rồng kia thì đã chấn động cả người, cảm nhận được một luồng sức mạnh không thể áp chế được, mà lại miên miên không ngớt, chồng lên từng tầng.

Không khỏi lia lịa lùi về phía sau, mỗi một bước đều giẫm thành một cái hố sâu, nháy mắt đã lui đến trước mặt Ác Phong, trong lòng đều kinh ngạc sợ hãi, nhìn hắn giao thủ với Thôn Hỏa Nhân kia còn chưa cảm nhận được, không nghĩ đến hắn lại có thể diễn dịch ra mặt cuồng bạo của dòng nước vốn hiền hòa đến trình độ như thế.

Bình Luận (0)
Comment