Mọi người lại một lần nữa tập trung ánh mắt lên trên mặt Lý Thanh Sơn, ngoại trừ kính ra, phần nhiều hơn vẫn là sợ.
Lấy một chọi ba chém giết ba gã tu sĩ Trúc Cơ, sau khi trở về còn nói cười ăn tiệc, giống như không có việc gì.
“Đều không phải là ta muốn giết chóc, chỉ là chuyện đời ép buộc, nếu không giết người thì người sẽ giết ta.
”Lý Thanh Sơn lấy lưu âm thạch kia ra, phát lại lời nói của ba người kia từng nói, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Không ngờ họ lại to gan như thế này, đúng là chết chưa hết tội!”Ngụy Ương Sinh nổi giận nói, những người khác cũng rối rít hùa theo.
Nhưng người ở đây không có ai là kẻ ngốc, đều nói thầm trong lòng:“Ngươi thậm chí còn chuẩn bị luôn cả lưu âm thạch rồi, chỉ sợ cũng không phải là chuyện đời ép buộc không thôi!”Bên dưới bề ngoài hào sảng của hắn cũng không thiếu đi mưu lược tâm cơ, hắn dám trở thành kẻ địch với Ác Đan trước mặt mọi người, xem ra là cũng có thứ để dựa vào.
Nhưng nếu có một người bạn lợi hại như thế, vậy lại càng không thể tốt hơn!“Đan Thanh, sao ngươi không gọi chúng ta đi cùng ngươi, trợ trận giúp ngươi?”“Có Thanh Sơn ra tay, còn cần chúng ta phải nhúng tay sao?”“Ha ha, nói cũng đúng!”So với mấy chuyện nhã nhăn như thơ từ ca phú, đánh đàn vẽ tranh này, cuối cùng thì những chuyện giết chóc nguyên thủy nhất càng có thể thuyết phục lòng người.
Long châu phổ biến quyết đấu, cũng không phải là không có lý do.
Mãi đến canh ba, tiệc rượu mới tan đi.
Lý Thanh Sơn đã uống say bảy tám phần, chỉ còn dư lại hai ba phần tỉnh táo, cũng ở sử dụng phân thân ảnh trong gương tiếp tục tu luyện hóa thủy mạch.
Rời đi bách gia kinh viện, vốn định quay về động phủ.
Nhưng đột nhiên thay đổi suy nghĩ, tung người tiến vào một hang động dưới lòng đất, thân hình biến ảo, thu liễm khí tức, lại biến thành hình thái Bắc Nguyệt, cười nói:“Chu Hậu đại nhân, ta đến rồi!”Hắn đập đôi cánh chim phong thần, chạy như bay trong hang động rắc rối phức tạp, nhanh chóng cảm nhận được hơi thở của Chu Hậu La Ti, hơi mỉm cười, trực tiếp đi xuyên qua vô số đất đá cản trở, đi vào giữa một không gian thật rộng lớn, từng sợi to nhện ngang dọc đan xen, kết thành một cái mạng nhện cực to.
Mà một nữ tư mặc quần áo bó sát màu đen lạnh lùng đang đứng ở trung tâm mạng nhện, sắc mặt khó coi nhìn hắn:“Bắc Nguyệt, ngươi đến đây làm gì?”“Đương nhiên là vì nhớ ngươi rồi.
”Lý Thanh Sơn say mèm cười nói, quan sát xung quanh:“Hửm? Nơi này là Chu Võng thành!”Càng chính xác hơn là trong lúc chiến đấu cái hang động Chu Võng Thành kia đã bị hủy diệt, hang động sụp xuống, lại bị lũ lụt bao phủ.
Nhưng mà theo thời gian trôi đi, lũ lụt lại rút đi, mà hang động cũng được củng cố lại lần nữa.
Sau khi Chu Hậu La Ti trở về đã chế tạo nó thành sào huyệt mới.
Lý Thanh Sơn hơi lóe người đi đến trước mặt Chu Hậu La Ti, đè nàng vào trung tâm của mạng nhện, cúi người cười nói:“Có câu một ngày làm vợ chồng, tình nghĩa là mãi mãi, không biết ngươi có nhớ ta không!”Chu Hậu La Ti lạnh lùng nói:“Muốn giết ngươi!”“Vậy tốt nhất ngươi đừng lại thử làm việc này nữa, ta sợ ta sẽ không khống chế được sát ý, làm hai chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt thì sẽ không hay.
”Lý Thanh Sơn vuốt ve gương mặt cực kỳ xinh đẹp của nàng, nhẹ nhàng trượt tay xuống phần ngực, bắt lấy nơi đầy đặn kia, tùy ý xoa bóp thương thức.
Tuy rằng nó không đầy đặn bằng của Thu Hải Đương, nhưng mà lại càng thêm đàn hồi mềm mại, chỉ nhẹ nhàng nhéo là năm ngón tay giống như muốn bị bắn ra ngoài.
Lửa dục lập tức sôi trào, dục vọng chưa được phóng túng hết ở chỗ Hàn Quỳnh Chi, sắc tâm bị Thu Hải Đường khơi gợi, còn có ma tính và bạo ngược bị Nhị sư tỷ kích thích ngày hôm nay, thừa dịp men say mà cùng nhau bùng nổ trong cơ thể.
“A!”Chu Hậu La Ti thở nhẹ, trước ngực truyền đến cảm giác đau đớn, năm ngón tay của Lý Thanh Sơn ấn sâu vào phần đẩy đà kia, sức mạnh mạnh mẽ của Ngưu ma tầng thứ năm, cho dù là cơ thể của nàng cũng có chút chịu không nổi, hắn lại không thèm để ý đến, càng nặng tay hơn một chút.
Trong lúc âu yếm với Hàn Quỳnh Chi, cho dù linh quy đã áp chế phần lớn sức mạnh của bản thân, hắn vẫn cứ phải cẩn thận lại cẩn thận, sợ làm nàng đau, trong lúc chăn gối lại càng phải như thế.
Nhưng khi đối mặt với Chu Hậu La Ti thì không cần phải lo lắng nhiều như thế.
Cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ tươi của nàng, bàn tay tùy ý thăm dò mỗi một chỗ kỳ diệu trên người nàng.
Mà mỗi một lần âu yếm đều sẽ mang đến cho nàng một cơn đau đớn, nhưng ở trong đôi mắt nàng, dục vọng lại dần dần nồng đậm hơn.
Sau một lúc lâu, Lý Thanh Sơn ngẩng đầu hỏi:“Muốn ta xé nát quần áo của ngươi, hay là ngươi tự cởi ra?”Chu Hậu La Ti mở ra hai tay, quần áo bó sát màu đen được bện tỉ mỉ dần dần được cởi ra, cơ thể trắng nõn như mỡ dê của nàng hoàn toàn xuất hiện trước mặt Lý Thanh Sơn, hai điểm đỏ thắm trên núi tuyết hơi rung động, hai chân thon dài trắng trẻo đn chéo vào nhau, dáng người cực kỳ quyến rũ.
Sau khi Lý Thanh Sơn bắt đầu bạo ngược chinh phục trên người nàng, trước khi giết chết được hắn, nàng sẽ không thể tự do tìm kiếm tế phẩm giống như trong quá khứ được nữa, bên trong cơ thể cũng chất chứa đầy dục vong.
Thân là yêu tộc, nàng sẽ không đè nén dục vọng trong cơ thể, hơn nữa phục tùng cường giả cũng là thiên tính.
Cho dù trong lòng còn có thù hận hay khó chịu hay không, hắn cũng đều đã chứng minh được thực lực mạnh mẽ của bản thân, cho nên có được loại quyền lực này, hơn nữa tính đến thời điểm hiện tại, là giống đực duy nhất có quyền được giao phối.
“Bắc Nguyệt, ta chắc chắn sẽ tự tay giết chết ngươi, hiện tại.
A!”Chu Hậu La Ti còn chưa nói xong, Lý Thanh Sơn đã xách kiếm ra trận, bắt đầu một lần chinh phạt mới.
Sau khi mây mưa xong, Lý Thanh Sơn cảm thấy vô cùng hài lòng vươn vai, cũng đã hoàn toàn tỉnh rượu, mà Chu Hậu La Ti thì đang hôn mê nằm ở bên cạnh.
Tranh thủ nghỉ ngơi rảnh rỗi được một lúc, tuy rằng nơi đây rất tốt, nhưng cuối cùng cũng không phải đích đến của hắn, còn phải tiếp tục đi tu hành!Đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm nhận được cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, lập tức cảnh giác:“Là linh quy đang cảnh báo, có người muốn đối phó mình! Không lẽ Chu Hậu La Ti lại nghĩ ra thủ đoạn gì đó để đánh lén mình sao? Lần này nhất định không thể tha cho nàng.
”Lý Thanh Sơn đợi một lúc lâu, xung quanh lại không hề có động tĩnh gì:“Không, không đúng, là bên phía phân thân của Kính Tượng!”Trong phút chốc, hắn tập trung toàn bộ ý niệm lên trên phân thân của Kính Tượng ở ngoài ngàn dặm, phân thân của Kính Tượng đang điều khiển Thủy Thần Ấn luyện hóa một con sông lớn.
Tuy rằng vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của kẻ địch, lại loáng thoáng cảm giác được có một cái lưới lớn vô hình đang bao phủ về phía hắn, có thể làm cho linh quy nảy sinh cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ đến thế, kẻ địch cũng không phải là người mà ba tên tu sĩ Trúc Cơ ngu ngốc của họa gia có thể sánh bằng!”“Thì ra là họ!”Lúc này đang vào lúc rạng sáng, mặt nước lượn lờ một lớp sương mù mỏng, không khí thông thoáng trong lành, mọi thứ đều có vẻ vô cùng an bình.
Nhưng mà cảm giác nguy hiểm trong lòng Lý Thanh Sơn lại không hề giảm bớt đi chút nào, ngược lại càng trở nên dày đặc:“Địch nhân chắc chắn là đã dùng thủ đoạn che giấu cơ thể và khí tức!”Lý Thanh Sơn nhanh chóng quyết định, đình chỉ luyện hóa thủy mạch, thu liễm sạch sẽ khí tức trên cơ thể, lại đi ngược dòng nước, thay đổi vị trí.
Giống như linh quy lẻn vào bên trong biển cả rộng lớn, hoàn toàn biến mất không còn tung tích, dù thần niệm địch nhân có nhạy bén hơn nữa cũng khó có thể tỏa định vị trí của hắn.
Sau đó lại khởi động lục thức tìm kiếm địch nhân, quả nhiên, hắn đột nhiên biến mất đã mang đến một ít hỗn loạn cho kẻ địch, tuy rằng vẫn không tiết lộ bất cứ khí tức nào, nhưng mà dao động tinh thần trong tích tắc kia lại đã chỉ rõ phương hướng cho cảm ứng của linh quy.
Linh quy trấn hải đoán cát hung!“Có ba kẻ địch, hơn nữa đều là người từng tiếp xúc với mình.
Ồ, thì ra là họ, quả nhiên vẫn không thể nhẫn nại được, muốn đến kiếm chuyện với mình sao?”Lý Thanh Sơn cong môi gợi lên một nụ cười, ánh mắt lại vô cùng nghiêm túc, người đến chính là ba người Tự Khánh, Ác Đan, Giả Chân, họ đến từ ba hướng khác nhau, bao vây hắn lại.
Tuy rằng chỉ là cảnh giới Kim Đan, nhưng Lý Thanh Sơn lại không hề dám lơ là chút nào, hắn cũng không quên lúc trước ở Mồ Khâu Sơn, U Phi đã quét ngang đám tu sĩ Kim Đan như thế nào.
Tự Khánh có thể bộc lộ tài năng trong cuộc tuyển chọn hoàng tử vô cùng tàn khốc của vương triều Đại Hạ, đứng ở vị trí thứ mười một, thực lực hơn phân nửa cũng sẽ không kém hơn U Phi, mà Giả Chân và Ác Đan có thể làm Tự Khánh cẩn thận, lịch sự tiếp đón như thế, cũng có thể đoán được tu vi như thế nào.
Đòn tấn công do ba người như thế này bắt tay nhau tạo thành, nhất định sẽ trời long đất lỡ, không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua.
“Họ đến đối phó mình, vừa lúc mình có thể tương kế tựu kế, dùng phân thân để thăm dò thực lực của họ! Nhưng mà phải chờ họ ra tay trước, tránh đi mũi nhọn, dù sao thực lực của phân thân vẫn quá yêu, nếu như không kịp dùng Kính Hoa Thủy Nguyệt triệu hồi phân thân, dẫn đến bị họ chém giết, đánh mắt Thủy Thần Ấn, vậy thì không hay rồi.
”Ánh mắt như lang của Tự Khánh liên tục đảo qua mặt đất, lại không nhìn thấy được tung tích của Bắc Nguyệt, trong lòng hắn lại càn hưng phấn, cong khóe môi lên:“Tên Bắc Nguyệt này đúng là rất khó giải quyết giống hệt như trong truyền thuyết!”Trò chơi mà hắn thích chơi nhất trên đời này ngoại trừ quyết đấu thì chính là săn thú, đáng tiếc với thực lực hiện tại của hắn, đã rất khó có thể tìm được con mồi thích hợp, trừ phi là đến những nơi hoang dã như Ẩn Vụ Châu rèn luyện.
Nếu không phải mạo hiểm có khả năng bị con mồi cắn nuốt, vậy thì săn thú cũng chỉ là một lần xâm lược nhàm chán, không có ý nghĩa gì.
Mà Bắc Nguyệt lại một lần nữa kích thích hứng thú của hắn, con mồi càng gian xảo hung mãnh, săn thú lại càng thú vị.
“Bắc Nguyệt, ta chắc chắn sẽ đích thân tháo cái đầu của ngươi xuống, biến nó thành vật sưu tầm quý giá nhất!”Sắc mặt Giả Chân âm trầm, từ khi đi đến Như Ý Quận đến tận bây giờ, hắn đã bắt đầu chuẩn bị để chém giết Bắc Nguyệt, bắt đầu phân tích từ các thần thông thiên phú mà hắn sử dụng trong mỗi một trận chiến đấu, đến tốc độ cực hạn khi hắn vỗ cánh chim, các thủ đoạn tấn công và phòng thủ thường dùng, lại đến tính cách của hắn vân vân.
Cuối cùng cũng lập ra được một kế hoạch săn giết vô cùng hoàn mỹ, nhưng lại xuất hiện vấn đề ngay từ bước đầu tiên, hoàn toàn không có cách nào tiến hành bói toán cho hắn, cũng không có cách nào tìm ra vị trí chính xác của hắn.
Tuy rằng Nguyệt Đình Hồ giống như là nơi động phủ của hắn, nhưng sau khi điều tra, đó cũng chỉ là nơi tụ cư của một đám người dạo đêm, hơn nữa còn có rất nhiều tầng pháp trận bảo vệ, rất khó có thể tạo được hiệu quả đánh lén bất ngờ.
Đến cảnh giới như họ, muốn đánh bại đối thủ thì rất dễ dàng, nhưng muốn đánh chết lại rất khó.
Nếu không thể dùng một chiêu để giết chết, vậy thì sẽ có hậu quả khôn lường, ngược lại còn không bằng duy trì hiện trạng như lúc này.
Cuối cùng là dựa vào đại đỉnh của hầu phủ, thông qua quan sát và tính toán tình hình thủy mạch bị luyện hóa ngoài hiện thực, mới tính toán được vị trí của hắn.
Mà dường như đối phương đã phát hiện được gì đó, cho nên mới trốn đi vào giây phút cuối cùng này.
“Lão Giả, hiện tại phải làm sao đây?”Bên kia, Ác Đan dùng thần niệm truyền âm cho Giả Chân hỏi, Ác Đan là một người cực kỳ nóng nảy và bạo ngược, Bắc Nguyệt và hắn có mối hận giết đệ tử cướp vợ, đặc biệt là Ác Phong là do hắn tự tay nuôi dạy thành người, đến cả họ cũng giống hắn, còn thân hơn cả con ruột, mối thù sâu đâm như thế đủ để làm cho một người thường phát điên, không màng tất cả để trả thù.
Nhưng ở thời điểm này, hắn lại có biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, trong mắt không có một chút dao động nào, thân thể thả lỏng thoải mái.
Những biểu hiện ngày thường cũng có thể là một loại ngụy trang cực kỳ tốt, nếu như ai dám thật sự xem hắn là loại người hấp tấp bộp chộp, chắc chắn sẽ phải trả một cái giá đắt.
“Chờ! Bắc Nguyệt có tính tình rất ngông cuồng, chỉ cần chờ đến hắn không thể nhẫn nại được nữa nhảy ra khiêu khích trước, chúng ta sẽ đồng loạt ra tay!”“Được!”Tự Khánh và Ác Đan đều gật đầu đồng ý.
Mặt trời từ từ dâng lên, đôi bên bắt đầu im lặng giằng co dưới tình huống hoàn toàn không nhìn thấy nhau này, chờ đối phương lộ ra sơ hở trước.
Mặt trời đã lên đến vị trí cao nhất trên bầu trời, ánh mắt trời cực nóng chiếu rọi xuống mặt đất, hơi nước mờ ảo bốc hơi lên.
Chu Hậu La Ti từ từ tỉnh lại, thấy Bắc Nguyệt đang ngồi ở một bên, ánh mắt nhìn chăm chú ở phía trước, giống như đang nhìn nơi cực kỳ xa xôi nào đó.
“Ngươi đang làm cái gì?”“Ngươi tỉnh rồi! Như Ý Hầu mới đang dẫn theo hai tên chân chó của hắn tới đối phó phân thân của ta, ta đang so độ kiên nhẫn với họ đây!”Lý Thanh Sơn tiện tay ôm Chu Hậu La Ti vào trong lòng, dục vọng đã nhạt đi, nhưng mà xúc cảm vẫn rất thích.
Chu Hậu La Ti bị hắn dịu dàng âu yếm, có vẻ cực kỳ không quen, cười lạnh nói:“Sao nào? Cũng có lúc ngươi biết sợ sao?”Bốp!Lý Thanh Sơn không hề khách sao đánh mạnh vào mông của nàng:“Cái này không phải là sợ, đây gọi là nhẫn nhịn tạm thời, lúc trước không phải ta còn phải gọi ngươi là Chu hậu đại nhân, để ngươi làm trò đùa, hiện tại không phải đã xoay người trở thành chủ nhân, trở thành nam nhân của ngươi sao.
”“Ngươi không đắc ý được bao lâu đâu!”Trong mắt Chu Hậu La Ti tràn ngập ác độc, trong lời nói giống như muốn tràn ra chất độc, làm người ta nhìn thôi đã phát khiếp.
Lý Thanh Sơn lại cười nhẹ, trầm ngâm nói:“Như Ý Hầu mới chính là hoàng tử đến từ Long Châu, đằng sau còn có một đống tu sĩ Nguyên Anh.
Mà ta lại kết thù với thái tử Mặc Vũ của Yêu tộc Thanh Châu, Mặc Hải Long Vương có lẽ cũng sẽ không tha cho ta, ta muốn giết hắn, không chỉ cần phải có đủ thực lực để chiến thắng hắn, còn nhất định cần phải bảo đảm không sợ đống chỗ dựa kia.
Chu Hậu La Ti ác độc nói:“Nếu ngươi có thể giết được hắn, vậy ta lập tức thừa nhận ngươi là nam nhân của ta!”Lý Thanh Sơn cười ha ha, nhéo cằm nàng:“Ngươi cứ việc phủ nhận tùy thích, dù sao ta chỉ muốn thân thể của ngươi, không có hứng thú với tâm của ngươi, ngươi cứ giữ lại cho riêng mình đi! Hoặc cũng có thể nói, cái dáng vẻ trong lòng khó chịu mà lại không có cách nào phản kháng của ngươi mới là thứ mà ta yêu nhất!”Sau đó, Chu Hậu La Ti lại lộ ra vẻ mặt mà hắn yêu nhất.
Thời gian từ từ trôi qua, Lý Thanh Sơn đùa giỡn với Chu Hậu La Ti, cũng không cảm thấy quá nhàm chán, dùng phân thân tiếp tục kéo dài thời gian với họ, dù có kéo dài đến thiên hoang địa lão cũng không sợ.
Đột nhiên hiểu ra được một thứ, đây là cách chiến đấu của linh quy đi!Tuy rằng có vẻ như rùa đen rúc đầu, nhưng mà không có ai có thể làm gì được hắn.
Mà hắn lại có thể dùng tuổi thọ dài lâu, mượn thời gian để tiêu diệt hết tất cả kẻ địch.
Mặt trời bắt đầu lặn xuống phía tây, Tự Khánh nói:“Xem ra hắn biết sự lợi hại của chúng ta, không chịu chủ động xuất hiện.
”Ác Đan nói:“Thế nào, có cần hù dọa hắn một chút không, dù sao hắn cũng quanh quẩn ở khu vực này thôi.
”Giả Chân nói:“Tạm thời lui lại đi! Đã mất cơ hội tốt nhất, miễn cưỡng ra tay cũng chỉ rút dây động dừng, điện hạ cảm thấy thế nào?”“Phụ hoàng từng nói với chúng ta, phẩm chất quan trọng nhất khi săn thú không phải dũng khí và trí tuệ, mà là kiên nhẫn.
”“Điện hạ nói rất đúng!”Ba người lại yên lặng lui về phía sau, giống như chưa từng đến nơi này, nhưng lại lãng phí mất một ngày thời gian vô ích, trong lòng không khỏi có chút tức giận.
“Ba vị không mời mà đến, lại không từ mà biệt, rốt cuộc là vì chuyện gì, nếu không ngại thì nói cho ta nghe đi!”Ba người vừa mới rời đi không bao xa, một giọng nói từ xa xa phía sau vọng đến, Bắc Nguyệt đang vỗ cánh chim, đang ôm tay cười nhìn họ.
Tự Khánh nói:“Đã nghe danh tiếng của Bắc Nguyệt từ lâu, hôm nay thử một lần, đúng là danh bất hư truyền!”Giả Chân và Ác Đan lại lặng lẽ bọc đánh qua.
“Ta khuyên các ngươi không cần phải tiếp tục thử nữa, để tránh phát sinh hiểu lầm gì, hay là các ngươi nhất quyết phải đánh đến ngươi chết ta sống mới thôi?”Lý Thanh Sơn vỗ cánh chim, lui ra phía sau mười dặm, nụ cười không hề thay đổi, trong lòng lại cảnh giác đến cực điểm, đã chuẩn bị xong Kính Hoa Thủy Nguyệt, chờ họ vừa ra tay là lập tức triệu hồi phân thân ngay.