Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1208 - Chương 1217: Không Công Bằng

Chương 1217: Không Công Bằng

Cửu phủ diễn võ tiến hành đâu vào đấy, Lý Thanh Sơn vẫn luôn ở cùng với Hàn Quỳnh Chi, như hình với bóng, giống như rơi vào tình yêu cuồng nhiệt khi xưa, mà sau khi Lý Thanh Sơn cố ý thẳng thắn thành khẩn xong, Hàn Quỳnh Chi cũng biết được một ít bí mật trong quá khứ của hắn, trong lòng cũng rất ngọt ngào.

Đương nhiên, về chuyện có nữ nhân khác ở bên ngoài thì nhất định không thể nhắc lại.

Cuối cùng, cuộc thi đấu của Tiểu thuyết gia cũng chính thức bắt đầu, đầu tiên là các đệ tử bình thường của các gia bắt đầu thi đấu, phát huy đại diễn thần phù của bản thân đến mức tận cùng, làm giả biến thành thật, từ hư vô biến thành thật, diễn sinh ra vô số cách tấn công muôn màu muôn vẻ, làm các người tu hành đứng xem liên tục cảm thán, Tiểu thuyết gia có thể được Thánh hoàng khâm định làm cửu lưu thập gia, quả nhiên là cũng có chỗ độc đáo riêng.

Nhưng mà những cuộc thi đấu kia chỉ mới là món khai vị, đợi các đệ tử thi đấu xong, lập tức đến lượt các tu sĩ Trúc Cơ lên sân khấu, bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng.

Bỏ qua Lưu Xuyên Phong, các gia chủ Tiểu thuyết gia của tám phủ khác đều trao đổi ánh mắt với nhau, hình như còn liên tục dùng thần niệm nói chuyện.

“Trận đầu tiên, Thanh Hà phủ chiến đấu với Nhạc Thành phủ!”Dưới ánh mắt cổ vũ của Lưu Xuyên Phong và Tôn Phúc Bách, Lý Thanh Sơn nhìn Hàn Quỳnh Chi cười nhạt, đi đến diễn võ trường, làm cho mọi người đều hoan hô.

Nhưng hắn đợi một lúc lâu, lại không nhìn thấy đối thủ của mình xuất hiện, đảo mắt nhìn lướt qua, đệ tử của các Tiểu thuyết gia các phủ đều run lên.

“Không được, cái này không công bằng!”Vương La Thành, gia chủ Tiểu thuyết gia của Nhạc Thành phủ, kêu lên, trận này vốn là phải để hắn đánh nhau với Lý Thanh Sơn, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến cảnh Lý Thanh Sơn đánh nhau với Trình quản gia xong, hắn cũng không cảm thấy bản thân có chút phần thắng nào, cũng may bọn họ đã thương lượng ra được kế hoạch để đối phó với Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn ngạc nhiên nói:“Cái này thì có cái gì không công bằng?”“Cửu phủ diễn võ là thi đấu tuyệt kỹ của các gia, ngươi có một đống pháp khí, chẳng phải là đang lấy thế ép người sao…Làm sao còn có thể thể hiện ra thủ đoạn của Tiểu thuyết gia chúng ta, đây là bỏ gốc lấy ngọn, biến khách thành chủ, cho nên không công bằng.

”Các đệ tử của Tiểu thuyết gia các phủ khác cũng sôi nổi đồng ý:“Đúng vậy.

Như vậy cho dù chiến thắng cũng chỉ là thắng nhờ pháp khí, bất cứ người tu hành nào cũng có thể thắng, có liên quan gì đến Tiểu thuyết gia của chúng ta đâu?”“Muốn thi đấu thì phải dùng thực lực chân chính của bản thân để đấu.

”Lưu Xuyên Phong tức giận nói:“Vương La Thành, ngươi đừng có ăn nói bậy bạ, thi đấu năm ngoái không phải cũng là như thế sao!”Lúc trước Tiểu thuyết gia đều nghèo rớt mồng tơi, có thể có được một món pháp khí tạp phẩm cũng đã coi như rất may mắn rồi, cho dù tình hình hiện tại đã thay đổi rất nhiều, cũng không có bất cứ gia chủ nào có thể trang bị đến tận răng giống như Lý Thanh Sơn.

Vương La Thành lắc đầu như trống bỏi:“Năm ngoái là năm ngoái, lúc trước là lúc trước, quy tắc nhất định phải sửa lại, nếu ngươi không đồng ý, vậy để cho Hầu gia đến làm chủ!”Các đệ tử của các Tiểu thuyết gia phủ khác đều rối rít kêu lên:“Để Hầu gia làm chủ!”“Để Hầu gia làm chủ!”Lưu Xuyên Phong còn muốn cãi lại, Lý Thanh Sơn đã vung tay lên nói:“Được rồi, vậy không dùng pháp khí.

”Trong lúc nói chuyện, hắn đã thu hết tất cả pháp khí trên người đi:“Như vậy là được đúng không!”Việc này lan đến tai của Tự Khánh, thằng nhóc kia cũng sẽ không thiên vị cho hắn, đối phó với đàm người nhỏ nhoi yếu đuối này còn cần phải dùng đến pháp khí sao?“Vẫn là không công bằng! Tu vi của ngươi là Trúc Cơ hậu kỳ, vốn đã là cao nhất trong số chúng ta, lại còn am hiểu pháp thuật hệ thủy, khi chiến đấu, cho dù không cần dùng đại diễn thần phù thì cũng có thể chiến thắng một cách dễ dàng, đã trái với ý nghĩa của Cửu phủ diễn võ”Vương La Thành thấy Lý Thanh Sơn đồng ý nhanh gọn như thế, trong lòng có chút vui vẻ, tiếp tục đưa ra yêu cầu.

“Ai bảo thằng ranh ngươi ngông cuồng, dám đắc tội Hầu gia, hiện tại còn không phải là bị chúng ta dắt mũi sao.

”Đệ tử Tiểu thuyết gia của Thanh Hà phủ lập tức oán giận, làm gì có người tu hành nào chiến đấu mà đến cả pháp thuật cũng không được phép sử dụng chứ.

Lý Thanh Sơn nói:“Được rồi, vậy ta cũng không dùng pháp thuật!”“Không chỉ là pháp thuật, ngoài trừ thủ đoạn của Tiểu thuyết gia ra, không được phép sử dụng chiến kỹ xảo thuật nào khác!”“Được rồi!”Lý Thanh Sơn vẫn đồng ý ngay lập tức.

“Hình như ngươi còn tu hành thuật luyện thể.

”Lý Thanh Sơn cười nói:“Không lẽ muốn ta bó tay bó chân để đánh nhau với các ngươi sao? Ta tu hành thuật luyện thể, thân thể cũng tương đối mạnh mẽ, có phải là cần tự chém bản thân một đao trước, bị thương nặng, như vậy mới coi như công bằng không!”Câu này làm cho mọi người bên dưới cười vang, ngay cả người tu hành của bách gia pử tám phủ khác cũng cảm thấy những yêu cầu này có chút không hợp tình hợp lý, ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường, cũng tiếc nuối thay cho Lý Thanh Sơn, loại người như thế này tại sao lại gia nhập vào Tiểu thuyết gia chứ?Tiểu thuyết gia nổi tiếng hèn hạ, Hoàng tiểu thuyết thuật cũng không phải do một mình Lưu Xuyên Phong sáng tạo, trong bách gia kinh viện đều luôn bị xem thường.

Mà Tiểu thuyết gia của Thanh Hà phủ chủ yếu là dựa vào Lý Thanh Sơn mới coi như vực dậy, tuy rằng Tiểu thuyết gia của các phủ khác cũng học theo cách kinh doanh của Vân Hư Xã, đề cao thực lực của bản thân, nhưng địa vị lại vẫn cứ chẳng ra gì.

Ngược lại một ít đệ tử Tiểu thuyết gia còn có xu hướng muốn phát dương quang đại Hoàng tiểu thuyết thuật, lại còn noi theo cách Lý Thanh Sơn hợp tác với Họa gia, bỏ giá cao mời các đệ tử Họa gia về, phát minh ra các loại thần kỳ Hoàng liên hòa họa thuật.

Dù sao mấy cái truyện cổ tích kia cũng chỉ có con nít mới thích xem, mà cái thứ này thì già trẻ đều thích, coi một lần còn chưa đủ, còn sẽ bí mật cất giữ, đọc đi đọc lại, có đôi lúc đọc đến say mê, còn muốn chạy vào thế thân vai chính, chui vào trong sách xxoo, đúng là cũng có được một lượng lớn nguyện lực, nhưng mà thanh danh thì càng lúc lại càng tệ.

“Nếu ngươi muốn thì chúng ta đương nhiên sẽ không có bất cứ dị nghị nào!”Vương La Thành rung đùi đắc ý, ra vẻ “người không biết xấu hổ là thiên hạ vô địch.

Sau khi nếm được trái ngọt của Hư Vân Xã xong, hắn đã nhìn thấy một con đường tu hành rộng lớn đang rộng mở về phía hắn, để có thể giành được địa vị đứng đầu trong Vân Hư Xã, hắn nhất định phải hạn chế tên Lý Thanh Sơn này tuyệt đối mới được.

Lý Thanh Sơn cũng tức quá hóa cười, cái tên này cũng có chút dáng vẻ giống như Lưu Xuyên Phong lúc trước, suy nghĩ nói:“Thế này đi, để tiết kiệm thời gian, tám người các ngươi lên hết một lần đi, ta không dùng đến pháp khí pháp thuật chiến kỹ, mà các ngươi lại đều có thể sử dụng, như vậy là được chứ gì!”Những người xem bên dưới đều ồ lên, mấy thứ đó đều là một bộ phận của người tu hành, bản thân không dùng lại cho phép đối thủ sử dụng cũng đã là có chút khinh địch, lại còn muốn một chọi tám, như vậy không phải là thua chắc rồi sao?Tuy rằng đa số mọi người đều từng nghe qua danh tiếng của Lý Thanh Sơn, nhưng thật sự thấy hắn ra tay cũng chỉ là có hai chiêu khi hắn đánh nhau với Trịnh quản gia ở trên không của Hầu phủ, có vẻ rất có tính toán, hơn nữa nếu không phải dựa vào pháp khí mạnh mẽ trên người, thậm chí chiến kỹ xảo diệu, tuyệt đối không thể nào làm được chuyện này.

“Thanh Sơn, không được!”Lưu Xuyên Phong lớn tiếng ngăn cản.

Lý Thanh Sơn lại hoàn toàn ngó lơ, Tôn Phúc Bách lại nói:“Sư đệ, Thanh Sơn hắn tự có tính toán riêng, ta và ngươi không thể nào thay đổi được quyết định của hắn, vẫn cứ yên lặng theo dõi đi thôi!”“Ngươi nói thật sao?”Hai mắt Vương La Thành sáng lên.

Tự Khánh đang ngồi trên quảng trường Phi Vân ở nơi xa xem xét cười khinh miệt:“Nhạn Ảnh, đầu óc của tên cấp dưới này của ngươi hình như không được thông minh lắm thì phải!”Cố Nhạn Ảnh nói:“Thật ra hắn giống ngươi, rất ghét loại chiến đấu không có khó khăn, trắc trở gì.

”“Ngươi cảm thấy hắn có thể so sánh được với ta?”Tự Khánh nheo mắt lại.

“Ta cảm thấy thành tựu tương lai của hắn chắc chắn sẽ cao hơn ngươi, đương nhiên, có lẽ cũng sẽ cao hơn ta.

”Cố Nhạn Ảnh hơi mỉm cười, chỉ sợ không có mấy ai rõ ràng hơn nàng, hắn xuất phát từ hoàn cảnh như thế nào, lại đi đến trình độ như thế nào.

Nàng có thể cảm giác được, trên sân khấu Cửu Châu trong tương lai, hắn chắc chắn sẽ sắm vai một nhân vật tương đối quan trọng, thậm chí còn có cơ hội song hành cùng với chư vương.

Cho dù là hiện tại thì hắn dùng một cái phân thân cũng đã có thể làm cho một tên hoàng tử như ngươi cảm thấy cực kỳ đau đầu rồi.

Lời đánh giá cực cao này cũng làm cho Tự Khánh hơi thay đổi sắc mặt:“Xem ra ngươi thật sự rất xem trọng người này, nhưng mà trên đời này phần lớn thiên tài đều sẽ rơi vào kết cục chết non.

”Không bao lâu sau, ta cũng sẽ tự tay bóp chết hắn từ trong trứng nước.

“Thiên tài chết non thì không phải là thiên tài.

”Trở lại bên phía diễn võ trường, Lý Thanh Sơn ngang nhiên nói:“Đương nhiên, đừng lãng phí thời gian, mau lên đi!”Vương La Thành trao đổi ánh mắt với bảy vị gia chủ khác, nhanh chóng thống nhất ý kiến:“Bắt tên Lý Thanh Sơn này lại trước rồi tính!”Tám tu sĩ Trúc Cơ đứng dậy, lấy ra linh khí pháp khí của bản thân, bao vây quanh Lý Thanh Sơn, sắc mặt đều xấu xa, chỉ thiếu điều nhe răng cười để bộc lộ sự đắc ý trong lòng ra ngoài.

Xung quanh liên tục vang lên tiếng khinh bỉ, bọn họ cũng không thèm để ý đến, cái thứ như da mặt này cũng không phải dày lên trong ngày một ngày hai, cũng có người lo lắng trận chiến đấu không công bằng này sẽ làm cho Lưu Xuyên Phong đổi ý, cho nên hô to:“Lưu gia chủ, đừng quên lời hứa hẹn lúc đầu của chúng ta!”Đến lúc này, Lưu Xuyên Phong cũng chỉ có thể chọn cách hoàn toàn tin tưởng Lý Thanh Sơn, sa sầm sắc mặt nói:“Sẽ không quên.

”“Lý Thanh Sơn, ta đã nghe danh tiếng của ngươi từ lâu, cảm ơn ngươi đã nghĩ ra cách để chấn hưng Tiểu thuyết gia của chúng ta.

Nhưng mà người xưa đã có câu “Tự đại thành cuồng”, có lẽ chính ngươi vẫn chưa cảm nhận được, nhưng mà người phát cuồng đều sẽ như thế, ta khuyên ngươi nên nhanh chóng tỉnh ngộ lại, cho dù ngươi có mạnh thế nào thì hiện tại cũng chỉ là cọp bị rút nanh, ngoan ngoãn giơ tay chịu trói đi, để tránh tổn thương hòa khí của Tiểu thuyết gia.

”Vương La Thành cười nói, muốn dùng lời nói làm dao động ý chí của Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn cũng cười nói:“Không sao, cho dù ta không thắng được thì cũng có thể làm người như ngươi không thể chiến thắng.

”Vương La Thành hơi thay đổi sắc mặt, nếu Lý Thanh Sơn thật sự điên cuồng tấn công một mình hắn, hắn không tránh khỏi cũng sẽ bị thương một chút, vậy sau đó trong cuộc thi đấu với các phủ khác cũng sẽ trở thành bất lợi cực lớn, thì ra hắn có ý đồ này.

Không khỏi có chút hối hận, mình cần gì phải làm chim đầu đàn, nói nhảm nhiều như thế chứ, lập tức mặt dày cười nói:“Ngươi đừng hiểu lầm, chuyện lúc nãy là kết quả do mọi người thương lượng thống nhất, chứ không phải là quyết định của một mình ta, ngươi cũng không thể đổ hết mọi thứ lên đầu ta!”“Vậy sao? Không biết là ai đã nghĩ ra kế hay này, Lý mỗ phải cảm ơn hắn đàng hoàng mới được!”Lý Thanh Sơn đảo mắt nhìn lần lượt bảy người, bọn họ có người ưỡn ngực ngẩng đầu để bày tỏ bản thân trong sạch, hoặc là có người ánh mắt láo liên, không dám đối diện với hắn, tất cả đều sợ Lý Thanh Sơn ngoan cố chống cự, điên cuồng nhằm về phía mình.

Keng!Lực sĩ gõ vang đồng la, tiếng vang vọng khắp mười dặm.

“Bắt đầu diễn võ!”Lý Thanh Sơn hơi nghiêng người về phía trước, chân đạp, đùng một tiếng nổ tung, tạo thành hai cái hố sâu, tung người nhảy lên, nhanh chóng xông mạnh về hướng Vương La thành, giống như mãnh hổ xổng chuồng, thế không thể đỡ!Hắn đúng là không sử dụng bất cứ pháp thuật chiến kỹ nào, nhưng sát khí được mài giữa ra từ thân kinh bách chiến lại còn nhanh hơn bất cứ pháp thuật chiến kỹ nào, xông thẳng về phía Vương La Thành.

Cơ thể Vương La Thành cứng còng, giống như nhìn thấy một con hung thú hình người muốn xé nát hắn, hai mắt lộ ra màu đỏ tươi, giống như hai thanh kiếm sắc bén xỏ xuyên qua người hắn, làm hắn sợ muốn vỡ mật!Thường ngày Vương La Thành có vô số sở thích, dắt chó đấu gà uống rượu chơi gái các loại, cũng có không ít sở trường, nhưng mà trong số đó lại không hề có chiến đấu, bị sát khí của Lý Thanh Sơn chấn nhiếp, đầu não trì trệ đi mấy phần, theo bản năng lùi về phía sau, mong người khác có thể ngăn hắn lại một chút.

Nhưng mà, những người hoặc là không nghĩ đến Lý Thanh Sơn nói ra tay là ra tay luôn, hơn nữa lại còn có thanh thế như vậy, phản ứng cũng chậm lại một chút, rốt cuộc thì Tiểu thuyết gia trước nay không nổi danh vì thiện chiến, vì có được nguyện lực không dễ, cũng không thể thường xuyên diễn luyện chiến đấu như những nhà khác, họ lại càng nguyện ý huyễn hóa mỹ nhân, ở trên giường diễn luyện một phen.

Đương nhiên, có người thật sự phản ứng chậm, có người lại muốn để Lý Thanh Sơn và Vương La Thành đánh nhau, sau cùng hai người đều lưỡng bại câu thương, cùng lúc loại bỏ được hai đối thủ cạnh tranh, trong nháy mắt đã phát hiện ai cũng không phải là kẻ ngốc.

Thế là cảnh tám người vây công thoáng cái đã biến thành Lý Thanh Sơn một đối một với Vương La Thành, Vương La Thành cũng đã kịp phản ứng, hắn rõ ràng là bị bán đứng rồi, trong lòng mắng lớn:“Mấy kẻ viết tiểu thuyết đều không phải người tốt!"Tinh thần bị chấn nhiếp lại khôi phục lại được mấy phần, lập tức thúc động Đại Diễn thần phù, huyễn hóa ra một cái cửa lớn bằng thép, dày cả một thước.

Đồng thời nhanh chóng thúc động linh khí hộ thể trên người, chỉ cần có thể ngăn cản Lý Thanh Sơn được một lúc thì những người khác cũng không thể bàng quan mãi được, là có thể hình thành thế vây công.

Nhưng Vương La Thành còn chưa kịp thở phào, một tiếng nổ ầm vang lên, cánh cửa bị lõm vào bên trong, Lý Thanh Sơn phá tung cánh cửa như chọc thủng một tờ giấy, năm ngón tay hung hăng úp về phía mặt hắn.

Chỉ có vài người là nhìn thấy rõ được, khoảnh khắc va vào cánh cửa, hai tay Lý Thanh Sơn đã ấn đi ấn lại vài chục lần, phá hoại kết cấu của nó từ căn bản.

Vương La Thành hoảng hốt trong lòng, kêu ầm lên một tiếng, trong tay áo quăng ra một cái phi kiếm, đâm thẳng về phía ngực Lý Thanh Sơn, trên kiếm lập lòe linh quang, cũng là một kiện pháp khí, tuy là pháp khí tạp phẩm yếu nhất nhưng uy lực cũng không thể xem thường.

Lưu Xuyên Phong không nhịn được mà đứng dậy, phẫn nộ lo lắng ra mặt, không thể thi triển pháp thuật pháp khí hộ thể, chỉ dựa vào linh lực của bản thân để hộ thể thì sao có thể ngăn cản được phi kiếm ám sát!Lý Thanh Sơn căn bản lại không để ý đến phi kiếm, phát ra khí thế hung tợn nhất định phải đấm nát đầu Vương La Thành, Vương La Thành cực kỳ kinh hãi, vội vàng lùi về phía sau.

Vừa phân tâm, ánh sáng trên phi kiếm nhất thời ảm đạm đi mấy phần, tốc độ cũng chậm xuống.

Lý Thanh Sơn khẽ cười, tay trái búng một cái, keng một tiếng, phi kiếm bay lệch ra.

Đồng thời, tay phải nắm lại đấm một phát vào ngực Vương La Thành.

Bùm một phát, linh quang tứ tán, Vương La Thành ói máu bay đi, linh khí hộ thể kia đã nát thành từng mảnh, chỉ có một tầng hộ thể linh quang mỏng manh, sao ngăn nổi nắm đấm của Lý Thanh Sơn.

Vương La Thành chẳng qua chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, vốn đã kém hơn Lý Thanh Sơn hai cảnh giới nhỏ, công pháp tu hành cũng không mạnh bằng Đại Hải Vô Lượng công.

Càng đừng nói đến sự cách biệt của luyện thể, Lý Thanh Sơn thậm chí chưa dùng tới Ngưu ma cự lực, cuối cùng còn thu lại ba phần sức mạnh, không thì một đấm đánh chết Vương La Thành cũng không có gì là kỳ lạ.

Vương La Thành ngã xuống hôn mê, đệ tử Y gia đưa hắn xuống đi chữa trị.

Lý Thanh Sơn quay người lại, đối mặt với bảy người còn lại, dựng một ngón tay lên : "Một người!"Tuy đã trải qua không ít đấu trí đấu dũng, nhưng trong mắt người khác, Lý Thanh Sơn chỉ chụp một cái đã đánh bay một tu sĩ Trúc Cơ.

Bình Luận (0)
Comment