Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1229 - Chương 1238: Tàn Sát

Chương 1238: Tàn Sát

Lý Thanh Sơn chỉ thấy A Tu La kia ra tay tàn nhẫn, không thể nói đó là động tác võ thuật gì nhưng mỗi một chiêu đều chuẩn và hiệu quả, đều là sát chiêu được tôi luyện ra từ trong giết chóc vô tận.

Luyện Khí sĩ giao đấu với hắn gần như đều bị giết chết trong một chiêu, chỉ chốc lát sau lại có thêm mười mấy người chết bên dưới thiết giản của hắn.

Có điều, trong cuộc hỗn chiến thế này, trừ phi hắn có ba đầu sáu tay thì mới không bị thương tí nào.

Hiện tại trên người hắn cũng có thêm vài vết thương sâu, nhưng những vết thương kia không có máu tươi chảy ra, trái lại còn nhanh chóng khép lại.

“Một A Tu La cấp thấp như vậy mà đã có sinh mệnh lực như thế, thực sự là tuyệt diệu.

Ta thấy nếu chiến đấu tiếp thì chắc chắn hắn là người sống đến cuối cùng.

”Lý Thanh Sơn vuốt cằm rồi nói, sức chiến đấu của A Tu La như vậy thậm chí còn mạnh hơn một vài tu sĩ Trúc Cơ không giỏi đánh đấm.

Nếu như là kiểu môn phái chủ yếu tu luyện mị thuật như Vân Vũ môn thì e rằng bị A Tu La này giết sạch cũng không có gì kỳ lạ.

“Đây là thân thể bất tử! A Tu La mạnh trong truyền thuyết thậm chí còn có năng lực nhỏ máu sống lại.

”Hàn Thiết Y nói toàn bộ thông tin mà hắn biết về A Tu La.

“Nhỏ máu sống lại, thú vị đấy!”Lý Thanh Sơn nói.

Hắn tin rằng khi tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh đến một cảnh giới nhất định thì hắn cũng có thể nhỏ máu sống lại.

Khi họ đang nói chuyện thì lại có một A Tu La giáng xuống từ giữa bầu trời, sau đó là ba rồi bốn tên.

Càng ngày càng có nhiều A Tu La tiến vào trong đấu trường, chẳng mấy chốc họ đã đoàn kết lại, phối hợp tuyệt diệu với nhau, biến thành một nhánh quân đội, càng ngày càng không thể ngăn cản.

Họ còn chia chiến trường ra, trắng trợn giết chóc đám Luyện Khí sĩ phát điên.

Hoa Thừa Tán cũng hơi biến sắc, một nhánh quân đội A Tu La như vậy thì hắn cũng phải chạy mất dép.

Lý Thanh Sơn lại hỏi một câu:“Nếu như có Tu La trận này trong tay thì có phải có thể triệu tập đám A Tu La này chiến đấu cho mình hay không?”Nếu là như vậy thì chuyện này quả thật là một nhánh quân đội có khả năng chiến đấu cuồn cuộn không dứt, nếu như có thêm A Tu La mạnh hơn bị triệu đến thì hắn cũng sẽ cảm thấy nan giải.

“Ta không biết, chỉ là cũng có khả năng này!”Hàn Thiết Y đáp lời.

Tuy rằng trong tay Đại tướng quân có một Tu La trận, nhưng suy cho cùng thì cũng hòa bình quá lâu, nên chưa một ai tận mắt nhìn thấy hắn dùng Tu La trận để chiến đấu.

Chẳng mấy chốc cuộc chiến đã đi đến hồi kết, tất cả tu hành giả đều bị giết chết nhưng không có một A Tu La nào chết trận.

Số lượng A Tu La từ trên trời giáng xuống đã đạt tới trăm người, đứng sừng sững trong núi thây biển máu.

Khi khép mắt lại sẽ thấy từng tia tinh lực trên khắp chiến trường đều bị họ hút vào trong cơ thể, sau đó màu sắc của làn da lại càng trở thành màu đỏ tươi.

Một tiếng đùng đùng vang lên, thiên kiếp có mặt ở khắp nơi bỗng giáng lâm, từng tia sấm sét nã lên người một tên A Tu La, những A Tu La khác dồn dập tan ra, ánh mắt họ đều toát lên vẻ hâm mộ và đề phòng, cuối cùng bao vậy tên A Tu La kia ở giữa.

Hiển nhiên một lần thiên kiếp không thể tạo ra bất cứ mối hiếp nào đối với sinh mệnh như vậy, mà tên A Tu La kia cũng độ kiếp thành công, lên cấp yêu tướng đúng như dự đoán.

Nhưng trong chớp mắt, cả trăm tên A Tu La lại cùng ra tay, tiến hành vây công đối với tên A Tu La vừa mới vượt qua thiên kiếp kia.

Biến hóa như vậy khiến Lý Thanh Sơn cũng vô cùng bất ngờ, lúc nãy còn có thể đồng tâm hiệp lực, sao bỗng tự giết lẫn nhau được.

Tên A Tu La kia liên tục gặp nạn, gần như bị giết chết rồi, ngay cả tay cũng đã bị chém mất một chiếc, cái cổ gần như bị chặt đứt một nửa, thương thế toàn thân vô cùng thảm thiết, nếu là nhân loại thì đã chết mười lần rồi.

Nhưng hắn vẫn tiếp tục sống sót quật cường nhờ vào thân thể bất tử của A Tu La, mà chẳng mấy chốc hắn đã thích ứng được với sự biến hóa của sức mạnh sau khi độ kiếp, dần dần lại xoay chuyển được cục diện.

Hắn phát ra một tiếng hét điên cuồng động trời, dùng một tay giết vài tên A Tu La, sau đó chiếc tay cụt cũng đã mọc ra, càng ngày càng không thể cản.

Trận đấu giữa A Tu La càng giúp Lý Thanh Sơn mở mang tầm mắt, chỉ thêm một lát mà tên A Tu La kia đã hoàn toàn chiếm thượng phong.

Đám A Tu La bỗng dừng tay rồi cùng quỳ một gối với A Tu La kia, thứ bậc được tôn lên hàng đầu.

A Tu La kia lộ ra vẻ hài lòng, vung tay lên cho đám A Tu La đứng dậy rồi để họ tập hợp ở phía sau hắn.

Nếu như lúc nãy còn có chút cảm giác như từng người một chiến đấu đơn lẻ thì hiện tại đã hoàn toàn hình thành nên một nhánh quân đội.

Đôi huyết mâu của A Tu La nhìn về phía mấy người Lý Thanh Sơn, sau đó hắn quát lên:“Xem đủ chưa? Đến đánh đi!”“Đang có ý đó đấy!”Hàn Thiết Y tung thân nhảy xuống khỏi đồi cao cùng với một cây thương như rồng.

“Xem là được!”Lý Thanh Sơn giơ tay ngăn cản đôi huynh muội Hoa Thừa Tán định ra tay, hắn đã loáng thoáng hiểu được tranh giết đạo của A Tu La, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì tên A Tu La kia sẽ không dựa dẫm vào sức mạnh của A Tu La khác.

Đúng như dự đoán, tên A Tu La tướng kia thấy một mình Hàn Thiết Y đánh tới thì cũng vung chiến phủ lên, phi thân nghênh đón.

Gần trăm tên A Tu La ở phía sau không nhúc nhích gì, chỉ đứng quan sát.

Chỉ một thoáng mà ánh mắt hai người đã va vào nhau, trường thương và chiến phủ va chạm vô số lần, tia lửa lóe lên.

Hàn Thiết Y vừa ra tay mà đã bị hạn chế khắp nơi, rơi vào thế hạ phong, rõ ràng hắn đã vượt qua thiên kiếp mấy năm nhưng lại bị A Tu La tướng vừa vượt qua thiên kiếp này áp chế hoàn toàn.

Hàn Thiết Y xuất thân từ Binh gia, thiện chiến mà còn như vậy, nếu là tu sĩ Trúc Cơ bình thường thì càng không phải đối thủ của tên kia.

“Thanh Sơn, hay là chúng ta quan sát gần một chút, cướp trận cho Thiết Y.

”Trên mặt Hoa Thừa Tán tràn đầy vẻ lo âu, binh hung chiến nguy, một khi không cẩn thận thì sẽ rơi vào kết cục đầu một nơi thân một nẻo, mà với sự lợi hại Lý Thanh Sơn thì hiển nhiên bảo đảm được cho Hàn Thiết Y bình yên vô sự.

Lý Thanh Sơn lắc đầu cười nói:“Ta đúng ở đây là vì để lúc mấu chốt không thể cứu viện!”Hoa Thừa Lộ cau mày hỏi:“Tại sao lại thế? Hắn đắc tội ngươi sao?”Lý Thanh Sơn cười trả lời:“Đương nhiên là không.

Nói thế nào thì Thiết Y cũng coi như là tiểu cữu của ta, dù có đắc tội thì ta cũng sẽ không chấp nhặt với hắn.

Có điều, hắn là chiến sĩ, chỉ khi bị dồn vào chỗ chết thì mới có thể tái sinh.

”Hoa Thừa Tán lập tức hiểu rõ ý của Lý Thanh Sơn, Hàn Thiết Y muốn mượn trận chiến này để đột phá Trúc Cơ trung kỳ, nếu như có đường lui và sự bảo đảm thì sẽ không kích thích phát huy toàn bộ sức mạnh được, nên hắn chỉ đành kìm nén sự lo lắng lại.

Gió mạnh gào thét lướt qua tai, sự đau đớn từ các vị trí trên khắp cơ thể truyền đến, Hàn Thiết Y dần không chống đỡ nổi, nhưng hắn vẫn không lùi bước, mặc cho máu trên người bắn tung tóe.

Một búa chém tới trước mặt, hắn đã rơi vào đường cùng không thể chống đỡ được.

Nhưng vào giây phút sống còn thì hắn lại cảm nhận được sự sảng khoái không thể tả xiết, trên khuôn mặt lạnh lùng của hắn lộ ra nụ cười tà mị, một nguồn sức mạnh đột phá xiềng xích và truyền khắp toàn thân, trường thương trong tay bỗng có linh tính, nó chợt xoay đầu thương rồi đẩy chiến phủ ra với một góc độ khó mà tin nổi.

“Xong rồi!”Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ, thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ, tung thân xen vào giữa A Tu La và Hàn Thiết Y, một tay nắm chặt trường thương còn một tay thì đẩy chiến phủ.

Hàn Thiết Y hơi nhướng mày, Lý Thanh Sơn cười nói:“Thắng bại đã rõ, tái chiến cũng vô ích, nếu ngươi chết thật thì ta không biết ăn nói sao với Quỳnh Chi được đâu!”Tuy Hàn Thiết Y đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ nhưng vì trong lúc chiến đấu đã bị mất máu quá nhiều nên đã kiệt sức, linh lực kiệt quệ, hoàn toàn chống đỡ nhờ suy nghĩ.

Lại nhìn sang A Tu La tướng bên kia vẫn uy phong lẫm liệt.

Hàn Thiết Y lui ra, một đám A Tu La lại xông lên.

Lý Thanh Sơn vung Phản Ma kiếm, nói với A Tu la tướng kia:“Chờ ngươi nghỉ ngơi tốt thì chúng ta lại tái chiến!”Trong lúc nói chuyện thì thân thể hắn chợt bành trướng, hóa thành dáng vẻ ma hóa, sát khí toàn thân sôi trào.

A Tu La tướng nhìn chằm chằm Lý Thanh Sơn như gặp phải đại địch, sau đó chợt phất tay để đám A Tu La dừng lại, dần dần lộ ra vẻ sửng sốt.

Đột nhiên A Tu La tướng quỳ một gối về phía Lý Thanh Sơn khiến Lý Thanh Sơn lấy làm kinh ngạc.

…Những A Tu La khác quay sang nhìn nhau rồi cũng dồn dập quỳ gối xuống, thần phục tựa như lúc nãy họ làm với A Tu La tướng, chỉ là lần này không phải trải qua chiến đấu mà thôi.

Lý Thanh Sơn chống kiếm mà đứng:“Vì sao ngươi quỳ xuống với ta?”“Vì ngươi là A Tu La mạnh hơn!”A Tu La ngửa đầu đáp, thân là A Tu La nên hắn có thể nhạy cảm nhận biết độ mạnh yếu của đối thủ, nhưng nếu như chỉ là một tu hành giả mạnh thì cũng không thể khiến hắn thần phục, đó chẳng qua chỉ là chết trận mà thôi, A Tu La thì chưa bao giờ giết chóc và tử vong.

Nhưng toàn thân Lý Thanh Sơn tản ra sát khí cuồng bạo, thứ mà hắn chỉ từng thấy ở trên người A Tu La soái, thậm chí là A Tu La tướng mà thôi.

Chưa bao giờ trải qua chinh phạt vô tận trong Tu La đạo mà đã có khí thế như vậy, quả nhiên người này là A Tu La trời sinh, thế là hắn cũng tuân theo quy tắc trong khi chiến đấu của A Tu La mà hiến dâng sự thần phục cho người kia.

Ý niệm vật lộn với thiên nhiên của Hổ Ma đã hòa vào trong linh hồn Lý Thanh Sơn từ lâu, tương tự như bản chất nhất quán của sát phạt đạo nhưng lại mạnh hơn A Tu La bình thường nhiều, nên mới chinh phục được những A Tu La kiêu ngạo này.

Phèn này thật sự có thể nói là Hổ Khu Chấn Động, tuy không tỏa ra khí thế bá vương nhưng hiệu quả cũng không hơn kém bao nhiêu.

“Thanh Sơn, chuyện gì thế này!”Huynh muội Hoa Thừa Tán cũng chạy tới, nhìn thấy tình cảnh này thì đều kinh ngạc không thôi.

Lúc nãy nhìn từ xa vẫn không cảm nhận được gì, giờ ở gần mà bị cả trăm tên A Tu La này nhìn chằm chằm thì đều có cảm giác kinh hồn bạt vía, cảm giác tựa như người bình thường đối mặt với một đám hung thủ giết người, nếu không có Lý Thanh Sơn ở đây thì đám A Tu La này đã cùng tiến lên và xé nát họ rồi.

Lý Thanh Sơn khôi phục dáng vẻ bình thường, giang tay nói:“Họ không phải đối thủ của ta nên chịu thua.

”“Chịu thua?”

Bình Luận (0)
Comment