"Dạ Du nhân thân là một trong bảy dị tộc lớn quả nhiên có chút bản lĩnh, nếu là tu sĩ Kim Đan bình thường thì đã mất mạng khi nãy rồi.
Nhưng nếu lần đánh lén đó không thể giết được ta thì ngươi cũng đừng mơ có thể đụng đến một sợi lông của ta nữa!"Giả Chân đột nhiên nhấc tay phải lên, rót pháp lực vào một cái nhẫn đá quý trên ngón áp út, bảo thạch trong suốt đột nhiên phát ra vạn đạo quang mang, chiếu rọi chu vi mười dặm, xen kẽ giao hòa với luồng ánh sáng trăng sao chiếu xuống từ trên trời kia.
Trong quang mang lộng lẫy, một cái bóng đen chợt ẩn chợt hiện, không ngừng vặn vẹo trong luồng ánh sáng như đang bị hãm sâu trong bùn lầy.
"Âm Dương Ngũ Hành, tương sinh tương khắc, trên đời này không có pháp thuật nào không phá giải được!" Giả Chân nói, quang mang tinh khiết ngưng tụ thành một cái trường mâu trong tay phải, ném về phía đám u ảnh kia.
U ảnh chủy thủ vung lên, chặt trường mâu đứt đoạn trong không trung, nhưng đám u ảnh cũng trở nên mỏng manh hơn một chút.
Cuối cùng, Dạ Du nhân vẫn truy cầu thích sát chi đạo, một kích không trúng thì trốn xa ngàn dặm.
Giả Chân không thể vĩnh viễn duy trì tư thái quang mang vạn trượng này, rồi sẽ có lúc lơ là, đây chính là cơ hội của thích khách, nhưng đối kháng chính diện thế này thì không phải là sở trường.
Chính vào lúc này, Ác Đan phá tan tầng mây, từ trên trời giáng xuống, kim thân quanh người đã bị vặn cong, biến hình ở nhiều chỗ, xuất hiện từng vết rạn nứt, sắp sửa tan vỡ.
Một luồng sáng đỏ vụt qua, không ngừng va vào người hắn, phát ra tiếng vang như sấm rền, mỗi một lần va chạm, kim thân lại lõm đi một chút, vết nứt càng thêm dày đặc.
Hiển nhiên chính là Lý Thanh Sơn, hắn khôi phục lại bộ dạng tóc đỏ mắt đỏ, phát huy tốc độ của bản thân đến cực hạn.
Tuy Ác Đan cũng có thể ngự không phi hành, nhưng hiển nhiên không thể linh hoạt như Lý Thanh Sơn có đôi cánh kia, lúc chiến đấu trên không gần như không có sức đánh trả, thế là không màng tất cả mà phi xuống dưới.
Ánh mắt Ác Đan lóe lên, nhìn thấy tế đàn đen liền hiểu ra lai lịch của đám u ảnh kia, thế là nhắm chuẩn Nguyệt Đình Thủy phủ.
Rầm!Ác Đan va vào Nguyệt Đình Thủy phủ, thanh âm át đi tất cả tiếng sấm rền.
Kim thân triệt để nát vụn, phá nát vài tầng pháp trận, pháp trận còn lại cũng lung lay, lúc nào cũng có thể bị sụp đổ.
Ánh mắt Lý Thanh Sơn cũng sáng lên, thừa cơ phi thân vọt về phía Nguyệt Đình Thủy phủ.
Hắn đánh với Ác Đan nhìn như chiếm thượng phong, nhưng kỳ thực tình huống đã tương đối ác liệt.
Bất kể là cánh phong hỏa hay là chấn đãng chi lực đều có uy lực kinh người, đều phải lấy hao phí đại lượng yêu khí làm tiền đề, từ đầu đến cuối hắn đều không dám dùng Linh Quy huyền giáp tiến hành phòng ngự, chính là vì lý do này.
Một khi yêu khí hao hết thì dù sở hữu thần thông thiên phú cũng không thể sử dụng.
Dù sức mạnh có thể vô cùng vô tận nhưng chẳng qua cũng là một cái bia sống.
Thậm chí có nguy hiểm mất mạng tại chỗ.
Cuối cùng thì hắn vẫn đang ở bình cảnh của cảnh giới yêu tướng, hắn vẫn đang đợi một cơ hội, lấy lại Thủy Thần ấn là có thể tiến lùi tùy ý.
Giả Chân với Ác Đan cũng không làm gì được hắn.
"Chặn hắn lại, đừng để hắn lấy lại Thủy Thần ấn!"Giả Chân tiện tay bức lui u ảnh đã trở nên vô cùng mỏng manh kia, quạt lông vung về phía Lý Thanh Sơn, một luồng ánh sáng tinh khiết quấn chắc chân tay của hắn, Ác Đan quay người vung móng vuốt nhào vào.
Lý Thanh Sơn đột nhiên lấy ra một vật, nhắm chuẩn Ác Đan đang ập tới, lặng lẽ cười.
"Tu La trường!" Giả Chân với Ác Đan cùng lúc buột miệng nói.
Dòng xoáy màu máu từ trong Tu La xoáy ra, Ác Đan phản ứng không kịp, xông vào trong dòng xoáy biến mất tăm luôn.
Lý Thanh Sơn chấn đứt quang mang, xuyên qua pháp trận duy nhất còn lại tiến vào Nguyệt Đình Thủy phủ, nện vào trên mặt cát.
Nhấc Tiểu Hồng lên, vỗ vào bụng nó, nhổ Thủy Thần ấn ra, lại ngó một cái vào nơi giữa hai chân nó.
"Con bà nó, là đực à! Mất công ta đặt cái tên đầy nữ tính Tiểu Hồng này cho ngươi, sau này đi mà chơi gay với Tiểu Lam đi!" Phẫn nộ bất bình vứt "hắn" trên mặt cát.
"Bắc Nguyệt, quả nhiên là ngươi!" Giả Chân trầm mặt, Bắc Nguyệt lấy lại Thủy Thần ấn thì trận này họ coi như đã thua một nửa.
"Là phụ thân ngươi đây thì sao nào?"Lý Thanh Sơn quay người lại cười nói, nuốt ực Thủy Thần ấn xuống.
Lập tức cảm thấy thủy linh chi lực vô cùng vô tận rót vào cơ thể, chảy khắp toàn thân, yêu khí cấp tốc khôi phục, tâm thần thoải mái.
Giả Chân uy hiếp nói: "Tu La trường thuộc về hoàng thất, ngươi tự ý đoạt lấycó biết sẽ có kết cục thế nào không? Ngươi còn đắc tội Mặc Vũ, Mặc hải Long vương cũng sẽ không bảo hộ nổi ngươi, ngươi còn ngu xuẩn hơn ta tưởng tượng.
""Thủy Thần ấn thuộc về phụ thân ngươi, ngươi tự ý đoạt lấy có biết sẽ có kết cục thế nào không? Ngươi còn đắc tội gia gia ngươi, nãi nãi ngươi cũng sẽ không bảo vệ ngươi, ngươi hỏi gia gia ngươi là ai? Đương nhiên vẫn là phụ thân ngươi là ta rồi, ngươi thật sự còn ngu xuẩn hơn ta tưởng đấy.
" Lý Thanh Sơn chẳng thèm để ý đến uy hiếp của Giả Chân.
Giả Chân biến sắc, "Yêu nghiệt không biết sống chết!"Lý Thanh Sơn quát lên: "Bớt nói nhảm đi, ngươi có dám vào trong Tu La trường đánh với ta không? Xem ta lấy một địch hai, đánh nổ đầu chó của bọn ngươi, còn không thì ta sẽ đánh nát cái đầu chó của tên kia trước rồi nói!"Giả Chân cười nhạo: "Ngươi cho rằng ta ngu như ngươi à? Chỉ dựa vào cái Tu La trường vừa luyện thành này mà cũng muốn nhốt Ác Đan à? Đương nhiên, ngươi có thể chạy trốn, ta sẽ giết sạch Dạ Du nhân, còn có yêu quái thủ hạ của ngươi trên đảo này! Trong số chúng có ai đặc biệt thân thiết với ngươi không? Ta sẽ đặc biệt chiêu đãi một phen!""Vậy xem ra ta chỉ có thể nhét ngươi vào rồi!" Sát khí lệ khí như núi hô biển gầm bạo phát từ trên người Lý Thanh Sơn, súc thế chờ bùng nổ.
"Ta chỉ sợ ngươi không thừa sức để làm đâu!" Thân hình của Giả Chân đột nhiên từ một biến hai, từ hai biến bốn, cuối cùng biến thành gần trăm thân thể tứ tán khắp nơi, cùng mở miệng nói.
"Thật xảo trá!"Lý Thanh Sơn thầm mắng một tiếng, nếu dùng linh quy bói toán, tìm ra chân thân của Giả Chân thì cũng không phải việc khó, nhưng tay phải của hắn đang để ở sau lưng thao túng Tu La trường.
Giả Chân nói không sai, nếu chỉ đơn giản như vậy đã có thể nhốt được Ác Đan rồi một chọi một giết chết Giả Chân thì hắn sớm đã động thủ rồi, căn bản sẽ không có một chuỗi chiến đấu trước đó.
Lúc này, bề mặt Tu La trường đang không ngừng phập phồng chấn động, Ác Đan tả đột hữu xung ở bên trong, lúc nào cũng có thể đột phá ra, ngược lại hắn đã hao phí không biết bao nhiêu tinh lực với yêu khí để khống chế thúc động Tu La trường áp chế Ác Đan.
Tu La trường vừa luyện thành cũng như trẻ mới sinh, tuy có tiềm lực trở thành pháp bảo, nhưng hiện tại lại không có bao nhiêu sức chiến đấu.
Dù sao thì nguyên hình của nó là Long Đấu trường vốn cũng không phải dùng để chiến đấu.
Hai người bị ngăn cách bởi tầng pháp trận cuối cùng, đứng đối mặt nhau, Giả Chân muốn chờ Ác Đan ra, Lý Thanh Sơn thì đang suy nghĩ đối sách, nhất thời rơi vào thế cầm cự.
"Bắc Nguyệt, xem ra ngươi gặp phải phiền phức rồi!"Đột nhiên có một giọng nói quen thuộc truyền tới, Lý Thanh Sơn quay đầu lại chỉ thấy Chu hậu La Ti mặc một bộ đồ bó sát màu đen đang đứng trên mỏm đá ngầm ở không xa, môi son như máu hơi cong lên, rõ ràng là dáng vẻ đứng xem kịch hay, hoàn toàn không có ý ra tay trợ giúp.
"Nếu đã đến rồi thì bớt nói nhảm đi, nhanh tới giúp đỡ, ta muốn trốn thì có thể trốn, đến lúc đó ngươi cho rằng họ sẽ bỏ qua ngươi à? Đại khái sẽ muốn giết ngươi cả trăm lần!"Mắt Lý Thanh Sơn lóe lên, vừa nói vừa chạy về phía Chu hậu La Ti, chỉ cần Chu hậu La Ti có thể chống đỡ được Ác Đan trong Tu La trường chốc lát, hắn sẽ có thể giết chết Giả Chân trước.
Hắn không hoài nghi năng lực của Chu hậu La Ti, tốt xấu cũng là một yêu soái trùng tộc, lại có thần thông thiên phú phòng ngự cường đại , tuy Ác Đan hung mãnh nhưng dù sao cũng không có thủ đoạn như Ngưu ma chấn đãng.
muốn băm chết Chu hậu La Ti cũng không dễ dàng như vậy.
"Hờ, không nghĩ đến ngươi cũng có lúc phải cầu xin ta, vì sao ta phải giúp ngươi, giúp ngươi thì có lợi lộc gì? Nói cho ngươi biết, ta muốn nhìn ngươi chết!" La Ti Chu hậu cười một cách yêu diễm vô song, cao cao tại thượng cúi nhìn Lý Thanh Sơn ở trước mặt, lại khôi phục mấy phần tư thái kiêu ngạo của nữ vương.
Lý Thanh Sơn nhìn vào mắt nàng, liếm liếm môi: "Ừ, nếu ta thắng rồi, sẽ ‘làm’ ngươi một trăm lẻ một lần để báo đáp ân tình!"Chu hậu La Ti giận dữ nói: "Cái gì?!""Đi vào cho ta!" Lý Thanh Sơn vung cánh bay lên, Tu La trường trong tay chụp thẳng xuống đầu Chu hậu La Ti.
Chu hậu La Ti vốn không nghĩ rằng có đại địch trước mặt mà Lý Thanh Sơn còn ra tay với nàng, cũng không biết Tu La trường là chuyện gì.
Còn chưa kịp phản ứng đã biến mất trong dòng xoáy màu máu, Tu La trường lập tức bình ổn lại, hiển nhiên Ác Đan đã nhận được phần lễ vật này.
Còn việc họ có đánh nhau hay không thì Lý Thanh Sơn cũng không bận tâm, một con sói phát cuồng và một con nhện ác độc bị nhốt trong một cái lồng, tuyệt đối sẽ không có kết quả nào khác.
Thế là hắn tiện tay thu Tu La trường lại, quay đầu nói với Giả Chân: "Ta muốn đánh cược với ngươi!""Cược cái gì?" Gần trăm Giả Chân cùng mở miệng, thanh âm trùng điệp vang lên.
"Cược rằng trong số chúng ta có một kẻ ngốc!" Lý Thanh Sơn nhìn từng Giả Chân một.
"Ngươi cược ai?""Đương nhiên là cược ngươi, người chết đâu có biết động não!"Lý Thanh Sơn tung người bay lên, nhào thẳng về phía chân thân của Giả Chân.
nói mấy câu này cũng chỉ để tranh thủ dùng Linh Quy bói ra vị trí chân thân mà thôi.
Trong hồ lớn đang dậy sóng có một cơn sóng khổng lồ vọt lên như sóng thần cuốn về phía Giả Chân.
Là chủ nhân thật sự của Thủy Thần ấn, cũng chỉ có Lý Thanh Sơn mới có thể thôi phát ra sức mạnh chân chính của nó.
"Không hay!"Giả Chân không chút do dự mà thi triển độn pháp, hóa thành một đạo độn quang bay vụt về phương xa, chỉ cần nhẫn nại một chút, đợi Ác Đan giết yêu soái kia rồi thoát ra khỏi Tu La trường.
Hai người họ liên thủ thì vẫn ở thế bất bại.
Nhưng nháy mắt đã thấy Bắc Nguyệt áp sát đến trước mắt, tốc độ bay không hề kém hơn độn quang.