Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1265 - Chương 1274: Man Nhân

Chương 1274: Man Nhân

Tuy rằng quần thể núi lửa này là nơi nguy hiểm chết chóc, nhưng mà nó cũng có rất nhiều khoáng sản trân quý, kim loại trải qua địa hỏa rèn luyện chính là nguyên vật liệu dùng để chế tạo thần binh lợi khí, thậm chí có thể tìm được hỏa long thạch, hỏa tinh thạch, càng có giá trị liên thành.

Lúc này, một man nhân trẻ tuổi ở nơi xa phát hiện được một thứ kỳ quái, thứ kia chỉ lớn bằng bàn tay, cầm vào trong tay nhẹ tênh không có chút trọng lượng nào, bên trên có hoa văn kỳ dị, giống như là một cái túi được dệt từ vải bông.

Kỳ lạ nhất là thứ này cũng không có bị lửa đốt trụi, cũng không có bị nước dính ướt, thậm chí còn không dính một hạt bụi trần nào.

Cho dù là man nhân không có quá nhiều tri thức cũng có thể cảm giác được điểm bất thường trong đó, mà đó chính là tu la tràng.

Tu la tràng cách trứng phượng hoàng không quá xa, cũng bị phun trào ra ngoài, nhưng mà hiện tại tu la tràng đã thật sự coi như là một món pháp bảo, thần hoa nội liễm, không lộ linh khí, đừng nói là người phàm, cho dù là người tu hành bình thường cũng chưa chắc có thể nhìn thấu tác dụng của nó.

“Lại đây, lại đây, xem đây là cái gì?”Man nhân trẻ tuổi lớn tiếng gọi, tuy rằng giọng điệu quái dị, nhưng mà ngôn ngữ hắn sử dụng cũng không có gì khác biệt với Thanh Châu.

Tuy rằng thế giới này còn rộng hơn trái đất rất nhiều, nhưng lại không có quá nhiều loại ngôn ngữ, ngay cả Yêu tộc cũng sử dụng cùng một loại ngôn ngữ.

Một đám man nhân vây quanh qua, từng người phát biểu ý kiến của bản thân về tu la tràng, nhưng cũng không giải thích được thứ này rốt cuộc là thứ gì, có người đề nghị man nhân trẻ tuổi thử xé nó ra xem thử, nói không chừng bên trong đó có cất giấu thứ tốt gì đó.

Man nhân trẻ tuổi không dám làm, sợ xé xong hư luôn, nhưng chịu không được người xung quanh khuyên nhủ, chỉ hơi kéo nhẹ một chút, tu la tràng đương nhiên là không hề nhúc nhích tí nào.

Người xung quanh cười vang, cười hắn đến cả một miếng vải rách cũng xé không được, thật vô dụng.

“Câm miệng hết đi!”Man nhân trẻ tuổi cắn răng, dùng hết sức toàn thân kéo mạnh, nhưng mà tu la tràng vẫn không hề nhúc nhích, tiếng cười lại càng lớn hơn.

“Để ta tới!”Tên man nhân cường tráng nhất cướp lấy tu la tràng, mặt nghẹn đến đỏ bừng, cũng có kết quả giống nhau, cuối cùng mấy man nhân cùng nhau ra tay cũng không thể nào làm gì được nó, xác định đây không phải là vật thường, lại trả lại cho man nhân trẻ tuổi kia, mọi người đều hâm mộ vận may của hắn, man nhân lớn tuổi nhất nói:“Oa tử, giữ cho kỹ, cái này có lẽ sẽ đổi được một ít thứ tốt!”Các man nhân khác quay về tìm kiếm, hai mắt cũng trợn trừng lớn hơn một chút, ngón trong chính mình cũng có thể có được vận may như thế, một lúc sau, lại có người lớn tiếng kêu gọi, gọi mọi người đến đây.

Man nhân kia phát hiện một cục đá kỳ lạ, cục đá kia còn lớn hơn đầu người, tròn trịa như một quả trứng.

“Đây không phải chỉ là một cục đá thôi sao?”Một man nhân tức giận nói, hắn không may mắn cho lắm, không chỉ không phát hiện được thứ kỳ dị gì, đến cả khoáng thạch cũng thu thập được ít nhất.

“Không, đây là một quả trứng! Lúc nãy ta vừa cầm lên, nó còn hơi lắc lư!”Man nhân phát hiện cục đá chắc chắn nói.

Hai người liên tục tranh chấp, suýt chút nữa đã đánh nhau, cuối cùng vẫn là mời lão man nhân kia giám định, ôm thạch đản nhìn một lúc, dựa vào kinh nghiệm đi nhặt đá nhiều năm của hắn, đây là một cục đá bình thường do dung nham ngưng kết thành, chỉ là vừa khéo tạo thành hình quả trứng mà thôi.

“Oa tử, đừng lãng phí sức lực, mau vứt nó đi!”Mọi người lập tức giải tán, man nhân lập tức nhìn thạch trứng trong tay, vẫn cảm thấy nó giống như một quả trứng, ít nhất trước khi nó biến thành cục đá thì nó đã là một quả trứng.

Nhưng nếu lão man nhân đã nói không đáng giá tiền, do dự một chút, vẫn ném nó vào trong hố đá, nếu mang lên cục thạch trứng này, hắn sẽ không thể mang theo quá nhiều khoáng thạch khác.

Một lát sau, mặt đất lại chấn động một lúc, có một ngọn núi lửa ở gần đó lại bắt đầu phun trào, các man nhân rối rít chạy tứ tán, người man nhân nhặt được thạch đản lúc nãy lại đi ngang qua hố đá kia, nhìn thoáng qua, dừng lại nhặt thạch đản lên ôm vào trong ngực.

Các man nhân lui lại đến dưới chân núi, thứ hiện ra trước mắt chính là một vùng biển xanh vô biên vô hạn, địa thế phập phồng giống như sóng gió trong biển rộng, mà quần thể núi lửa không một ngọn cỏ này là một hòn đảo cô độc giữa biển.

Bọn họ đi đến “đường ven biển”, lại một lần nữa lẻn vào trong nước biển, giống như cá quay về biển, thân hình bọn họ xuyên qua thoăn thoắt trong rừng rậm, đẩy ra từng tảng lá cây lớn phiền phức, đi dọc theo một con đường mòn bị lá cây bao phủ, gần như không có cách nào phân biệt ra được.

Vụ Châu rất hiếm có con đường bình thường, nhiều nhất chính là loại đường mòn như thế này, thực vật chặn đường sẽ bị đao rìu chém đứt, không được mấy ngày, chúng sẽ lại mọc ra, nếu con đường đó không có người đi qua, sẽ nhanh chóng bị màu xanh lục bao phủ.

Không bao lâu sau, một thành trại được xây dựng từ gỗ thô xuất hiện trước mắt bọn họ, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, trong rừng luôn có đủ loại nguy hiểm, vẫn là thành trại mới có thể làm cho người ta yên tâm.

Thạch trứng và tu la tràng lần lượt nằm bên trong hai cái sọt tre, tiến vào tòa thôn trại của man nhân này.

Vài ngày sau, một đội ngũ gồm mấy chục người đi đến trước trại, bọn họ đều đeo binh khí, cách ăn mặc không khác gì những man nhân bình thường, trên đầu bọc vải, trên vai đeo một cái túi tiền, gương mặt lộ ra vẻ tinh anh.

Bọn họ cao cao tại thượng cưỡi mười mấy con thú giống trâu lại không phải trâu, giống ngựa lại không phải ngựa, thể trạng khỏe mạnh, dễ dàng đạp ra một con đường mòn trong cánh rừng, nhất là con thú cưỡi dẫn đầu kia, nó cao lớn khỏe mạnh nhất, người ngồi trên người nó chính là thủ lĩnh.

Hắn ước chừng khoảng bốn năm mươi tuổi, gương mặt thô ráp đã dãi dầu sương gió, mái tóc đã bạc tết thành một cái bím tóc lớn, hai mắt hắn bắn ra tinh quang, trên lỗ tai đeo một đôi hoa tai cực lớn lấp lánh vô cùng bắt mắt.

“Mở cửa nhanh lên! Kim tử lai lâu!”Tên “Kim Nhĩ Hoàn” gân cổ lên nói, giống như đang ca hát, âm thanh cực kỳ có tính xuyên thấu, nhanh chóng truyền khắp toàn bộ trại.

“Người của thương đội Kim Ổ đến!”“Mau mở cửa trại!”Bên trong trại vang lên tiếng la, cửa trại ầm ầm mở ra, dưới sự hoan nghênh của người hai bên đường, người của thương đội ngang nhiên bước vào trong.

Các man nhân mấy ngày trước còn đang đi nhặt đá rối rít bày đá ra, mời thương đội lựa chọn, thương đội lấy ra đủ loại hàng hóa tiền hành trao đổi.

Kim Nhĩ Hoàn đang uống rượu với lão trại chủ, đột nhiên có một thuộc hạ tiến vào, nói với Kim Nhĩ Hoàn:“Lão gia ngài đi xem đi, phát hiện một thứ rất thần kỳ!”“Ồ, thứ thần kỳ gì?”Kim Nhĩ Hoàn lập tức đứng dậy, thỉnh thoảng trong quần thể núi lửa này sẽ xuất hiện một ít khoáng vật quý hiếm, nhiệm vụ của chuyến đi này của hắn chính là phải dạo một vòng quanh quần thể núi lửa này, đến thăm mười mấy trại, lại vận chuyển mấy thứ đổi được này đến chợ Hương Hoa buôn bán, một lần mua đi bán lại như thế này sẽ thu được lợi nhuận gấp mười lần.

Nhưng hắn làm buôn bán vài chục năm, cũng không được bao nhiêu thứ có thể gọi là thần kỳ.

“Không biết, giống như là vải bố.

nhưng mọi người cũng không chắc lắm.

cũng không rõ là có tác dụng gì!”Kim Nhĩ Hoàn sửng sốt, mấy tên thủ hạ của hắn cũng coi như là kiến thức rộng rãi, nhưng đến cả tài liệu cũng không đoán ra được, không khỏi càng thêm có hứng thú, chạy đến nơi xem thử, hai mắt lập tức sáng lên, tuy rằng không biết có công dụng gì, nhưng mà chỉ riêng nhìn về mặt chất liệu là biết ngay không phải thứ bình thường, không lẽ là một món linh khí?Tuy rằng hắn có nội lực thâm hậu, nhưng cũng không nhìn thấy linh quang, nhưng mà cũng đã có chuẩn bị, có một con tiểu trùng bay từ trong túi ra, sâu nhỏ bay đến trên tu la tràng lại không có bất cứ phản ứng gì, hắn lập tức lộ ra vẻ thất vọng.

Man nhân trẻ tuổi nhanh chóng chạy đến biểu diễn, lấy ra bội đao đeo bên hông chém lên tu la tràng vài đao, tu la tràng đương nhiên là không hề sứt mẻ gì.

“Dùng loại vải bố tốt như thế để đóng gói, bên trong chắc chắn có thứ tốt gì đó, sẽ có giá trị rất lớn!”Kim Nhĩ Hoàn do dự một lúc, vẫn là dùng một bình muối và một cây đao để mua cái thứ thần kỳ không biết có tác dụng gì này, vật này chắc chắn đã trải qua luyện chế đặc biệt, nói không chừng đến chợ Hương Hoa có thể bán ra với giá cao.

Cho dù có thất bại thì dựa vào cái miệng lanh lợi của hắn cũng sẽ không lỗ vốn.

Man nhân kia cảm thấy mỹ mãn ôm bình muối, cầm bội đao.

Đợi đến khi thương đội sắp sửa rời đi, một man nhân lao lên cản ở phía trước, giơ thạch đản trong tay lên cao.

“Đây là trứng tốt! Trứng tốt! Ta không cần đao, chỉ cần muối!”Hắn cực cực khổ khổ dọn cục thạch đản này về, đến cuối cùng cũng không thể bán đi, thấy tộc nhân có thể nhẹ nhàng kiếm lời được một bình muối, trong lòng sao có thể cam tâm được.

Kim Nhĩ Hoàn nhận lấy thạch đản quan sát, không có dấu vết mài giũa, giống như là do thiên nhiên hình thành, đặt ở bên tai nghe nghe, lại gõ mạnh vài cái, âm thanh trầm đục, không giống như là rỗng ruột, cho dù là trứng thật thì cũng là một quả trứng chết.

“Thứ này được tìm thấy cùng một lúc với miếng vải kia, từ trong miệng núi lửa phun ra, nhất định là thứ tốt, mua sẽ không lỗ!”Trong lòng Kim Nhĩ Hoàn có một vài ý tưởng, ra lệnh nói:“Cho hắn một bình muối!”“Chợ Hương Hoa” gọi là chợ, nhưng lại là do tường thành màu xanh lá cao mấy trượng tạo thành một vòng tròn, trên đường dòng người lui tới, kiến trúc san sát nối tiếp nói, rõ ràng là một tòa thành trì có quy mô không nhỏ, thứ này rất hiếm có trong Vụ Châu, là nơi giao lưu buôn bán của vô số thôn trại bộ lạc trong phạm vi mấy trăm dặm.

Kim Nhĩ Hoàn thống lĩnh thương đội, sau khi đi vào cửa thành, lập tức giống như một giọt nước rơi vào trong hồ, nhanh chóng biến mất tăm, mãi đến hơn mười ngày sau mới lại rời đi.

Kim Nhĩ Hoàn vẫn ở vị trí dẫn đầu như cũ, thay đổi một bộ quần áo mới tinh, tóc râu cũng được chải chuốc lại, cả người đều lộ ra vẻ vui tươi hớn hở, điều này chắc chắn không phải là vì ngủ một bữa no nê, tắm rửa sạch sẽ ở bên trong thành, mà là vì lần buôn bán này đạt được thu hoạch hơn xa những gì hắn mong muốn.

Bình Luận (0)
Comment