Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1298 - Chương 1307: Đến Đại Phật Sơn

Chương 1307: Đến Đại Phật Sơn

Bên dưới Đại Phật sơn, khách hành hương vẫn mài vai sát gót từ bốn phương tám hướng tới làm lễ, nườm nượp không dứt, bỗng có một đạo linh quang chạy như bay tới.

Tăng nhân trông coi núi quát lên:“Kẻ tới là người phương nào? Trên Đại Phật sơn không cho phép phi hành!”Lý Thanh Sơn đáp xuống trước cửa sơn môn, chắp tay nói:“Tục gia đệ tử của Thiên Long thiền viện, Lý Thanh Sơn!”“Lý Thanh Sơn!”Chúng tăng vô cùng bất ngờ, làm gì có ai chưa nghe đến cái tên này, thế là tăng nhân tiếp khách vội vã trở về thông báo.

Chỉ chốc lát sau, chuông cổ trên Đại Phật sơn cùng vang lên, cửa lớn rộng mở, chư tăng xếp hàng nghênh đón.

“Phật ta nói chúng sinh bình đẳng, từ trước đến nay chỉ mới nghe nói, cuối cùng hôm nay cũng được hưởng thụ một hồi!”Lý Thanh Sơn nở nụ cười nhẹ nhàng, ngày xưa hắn và Tiểu An cùng đến bái sơn nhưng lại chịu không ít đả kích.

Mà ngày hôm nay hắn trở thành kỳ tài vượt qua thiên kiếp thứ hai trước ba mươi tuổi, nên Thiên Long thiền viện cũng phải khiêm tốn hơn, phải lo lắng đến tâm trạng và suy nghĩ của hắn hơn.

Hắn nhanh chân bước vào rồi đi thẳng tới đỉnh Đại Phật sơn.

Dù đến trước cửa nội viện thì cũng không dừng bước tí nào, trực tiếp đi tới trước Đại Hùng bảo điện.

Lúc nãy hắn dừng bước nhìn vào trong thì thấy Vô Úy tăng ở giữa, bên cạnh là thủ tọa các viện, phía sau là Phật Như Lai đang quan sát chúng sinh.

Theo lý thuyết, đệ tử tục gia hay thậm chí là đệ tử nội viện chân chính thì cũng chưa chắc có tư cách tiến vào Đại Hùng bảo điện, nhưng hiện tại trước mặt Lý Thanh Sơn lại chẳng có vật cản nào.

Hắn bước qua ngưỡng cửa cao cao, hai tay tạo thành hình chữ thập rồi thi lễ một cái:“Đệ tử Lý Thanh Sơn, bái kiến Vô Úy phương trượng và chư vị đại sư!”“A di đà Phật!”Trong tiếng Phật hiệu, chúng tăng đáp lễ lại mà không có chút kiêu căng nào.

Vẻ mặt Vô Úy tăng trang nghiêm, đánh giá Lý Thanh Sơn từ trên xuống dưới.

Quả đúng như tin đồn, Lý Thanh Sơn thực sự đã vượt qua thiên kiếp thứ hai.

“Xin hỏi phương trượng đại sư, hiện tại Tiểu An ở đâu vậy?”Lý Thanh Sơn cũng không phí lời, nói thẳng luôn.

Vô Úy tăng nói:“Hiện tại Nhất Ý đang nghiên cứu, tập luyện Thiên Long Thiện Xướng, chuẩn bị kế nhiệm vị trí thủ tọa Vô Sắc am, tạm thời không thể gặp lại ngươi!”Lý Thanh Sơn nghĩ thẩm quả nhiên:“Không biết cái tạm thời này cần bao lâu!”“Thiên Long Thiện Xướng là nguồn cội của Thiên Long thiền viện, Phật pháp khoáng đạt, bao la tinh thâm.

Nếu như muốn thông hiểu hoàn toàn thì nhanh cũng phải mất ba mươi đến năm mươi năm, chậm thì tám mươi đến một trăm năm.

Nhất Ý vốn có Phật cốt, thông minh sáng suốt, sợ cũng phải mười năm, tám năm!”Các thủ tọa dồn dập gật đầu đồng ý:“Phương trượng nói có lý, ba mươi năm trước ta bắt đầu nghiên cứu luyện tập Thiên Long Thiện Xướng, đến hiện tại vẫn cảm thấy chỉ học được chút da lông bên ngoài mà thôi.

”“Đúng đấy, Phật pháp vô biên, cần phải tốn một đời một kiếp, không, là đời đời kiếp kiếp để tìm tòi lĩnh hội!”Lý Thanh Sơn chửi ầm ở trong lòng:“Ôi trời ơi.

lũ lừa trọc đáng chết này, đó là do ngộ tính của các ngươi quá thấp!”Sau đó Vô Úy tăng lại dụ dỗ cưỡng ép một phen, nghĩ trăm phương ngàn kế muốn Lý Thanh Sơn thụ giới, trở thành đệ tử chính thức của Thiên Long thiền viện.

Vô Úy tỏ vẻ chỉ cần hắn gật đầu thì lập tức có thể làm thủ tọa La Hán đường.

Những lợi ích khác càng là đếm không xuể, gì mà ăn ngon uống say đều không phải không thể thương lượng!Các thủ tọa khác cũng phụ họa theo, khiến Lý Thanh Sơn buồn bực không thôi, bỗng hắn quát lớn một tiếng:“Đủ rồi!”“Ngươi dám gào lên ở Phật đường ư!”Vô Úy tăng trừng mắt lên, trợn trừng trợn trạc.

Lý Thanh Sơn giang hai tay ra, vẻ mặt bơ phờ nói:“Các đại sư tha cho ta đi! Ta tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không làm hòa thượng đâu! Ta vừa không có Phật tính, cũng không có tuệ căn, cuộc sống đời thường tốt biết bao, rượu ngon món ngon, giai nhân phấn hồng! Phật Như Lai bên dưới chư thiên, không phải tất cả mọi người đều là hòa thượng! Các ngươi cứ coi như ta là tà ma dị vực, không cẩn thận quy y Phật là được rồi!”“A di đà Phật, biển khổ vô biên, quay đầu là bờ!”“Vậy thì ta sẽ đi du lịch tứ hải, gặp sao hay vậy.

”Vô Úy tăng vẫn trợn mắt lên nhưng đúng là không làm gì được hắn! Nếu là đệ tử bình thường, dám nói lời này trong Đại Hùng bảo điện thì đã bị hắn bắt hàng phục, đánh vào Giới Luật viện để hối lỗi từ sớm rồi.

Chúng tăng cũng đều lắc đầu thở dài không ngớt!Lý Thanh Sơn bày ra dáng vẻ “không sợ trời không sợ đất”, nhưng trong lòng lại đang rối rắm, làm sao để gặp mặt Tiểu An đây.

Tùy tiện nói mấy câu thì còn tốt, nếu thực sự xông vào, Vô Úy tăng kia cũng sẽ phải ra tay xử lý hắn vì bộ mặt của Thiên Long thiền viện.

Đúng lúc này, một giọng nói dịu dàng truyền đến từ phía sau:“Thanh Sơn!”Lý Thanh Sơn bỗng nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử tuổi thanh xuân đang đứng trước bậc thềm, dù mặc một bộ tăng y màu xám cũng khó mà che lấp được vẻ quốc sắc thiên hương.

Mái tóc đen dài như tảo biển buông xõa đến mắt cá chân, con ngươi trong vắt hoàn mỹ tràn đầy vẻ vui mừng.

Lúc nàng thấy hắn thì nở một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, Phật đường cũng vì đó mà lu mờ.

“Tiểu An!”Hai người cùng cất bước, ôm chặt lấy nhau ngay trước Đại Hùng bảo điện!Trong phút chốc, Lý Thanh Sơn cảm thấy trong lòng như được lấp đầy, đôi con ngươi tựa ngọc lưu ly của Tiểu An cũng có hào quang lưu chuyển.

Trong mắt họ chỉ có đối phương, quên hết mọi thứ xung quanh.

Vô Úy tăng nhíu chặt lông mày, gần như không nhịn được mà muốn vỗ một chưởng qua.

Sắc mặt của chúng tăng khác nhau, người thì nhướng mày, kẻ thì mở to hai mắt, không thì cong khóe miệng, hoặc là nhéo mũi, ai cũng đều cảm thấy là lạ không nói nên lời.

Cảnh tượng như này xuất hiện ở trước Đại Hùng bảo điện của Thiên Long thiền viện - Phật môn thanh tịnh nhất Thanh Châu, nhìn thế nào cũng cảm thấy rất không hợp mắt.

“Nàng vốn bị thu xếp tu hành trong một nơi tên là Bồ Đề Vô Cảnh, nơi đó hoàn toàn tách biệt với thế gian, dù nàng có thể đi ra thì sao lại biết hắn đến Thiên Long thiền viện cơ chứ?”Vô Úy tăng nghĩ mãi mà không ra.

“Ngươi lại lớn rồi!”Lý Thanh Sơn xoa xoa dung nhan khuynh thế của nàng, chỉ cảm thấy lòng lặng như nước, chưa từng nảy sinh chút ý nghĩ tình dục nào.

…Với tu vi tâm tính đó của Vô Úy tăng mà lúc này cũng không khỏi bừng bừng lửa giận, quát lên:“Nghiệp chướng còn không mau tách ra!”Trong lời nói đã ngầm có tiếng long ngâm, cho thấy hắn đã dùng tới Thiên Long Thiện Xướng.

Một lúc sau, Lý Thanh Sơn cũng cảm thấy tâm thần chập chờn, không kiềm chế được việc muốn thả Tiểu An ra, nhưng lại lập tức bình tĩnh lại và nói rằng:“Phương trượng cần gì làm như vậy?”“Phật môn thanh tịnh là nơi các ngươi dám làm như thế sao?”“Xa cách với người thân nhất mấy năm, ôm một cái thì có là gì? Trong lòng phương trượng có sắc, trong lòng đệ tử không có sắc!”Lý Thanh Sơn không yếu thế chút nào.

Tiểu An đứng yên bên cạnh hắn không nói một lời, tay nắm góc áo gắn, trên mặt là nụ cười nhẹ, làm gì còn giống Nhất Ý trong ấn tượng của chúng tăng!Vô Uy tăng càng giận hơn, hắn khổ cực tu luyện Phật pháp nhiều năm, đâu phải kiểu sẽ bị Lý Thanh Sơn dùng loại hiểu biết nửa vời lừa gạt.

Đúng lúc này, một giọng nói truyền tới từ phía sau núi:“Tiểu tử thúi, đến Đại Phật sơn rồi mà dám không đi bái kiến sư phụ, chỉ lo lên núi chung chạ, còn không mau lăn lại đây cho ta!”“Vâng, sư phụ! Phượng trượng đại sư, ta xin cáo từ trước!”Lý Thanh Sơn mừng rỡ mượn dốc xuống lừa, vừa chắp tay đã ra khỏi đại điện mà đi về phía sau núi, Tiểu An rập khuôn bước theo ở phía sau.

Dù cho mấy năm không gặp, những chuyện mà mỗi người trải qua hay thậm chí ngay cả hình dáng cũng thay đổi không ít.

Nhưng mà cảnh tượng này lại chẳng khác gì năm xưa.

Bất Nộ tăng hở ngực lộ bụng, nghiêng người nằm trên bia đá Trấn Ma điện.

Hắn cười ha ha nhìn Lý Thanh Sơn, tràn ngập vẻ vui mừng, đệ tử của mình không chịu thua kém như vậy, người làm sư phụ như hắn cũng được hưởng ké quang vinh!Chỉ là khi thấy Tiểu An ở phía sau hắn thì vẻ vui mừng biến thành hơi bất đắc dĩ!Những năm gần đây, có thể nói là Tiểu An danh chấn Đại Phật sơn, bất kể là Phật học kinh điển hay là tranh luận thuyết pháp, thậm chí là tốc độ tu hành và cả thiên phú chiến đấu nữa, tất cả đều vượt xa người bình thường, trở thành ngôi sao hy vọng mạnh nhất từ trước đến nay của Thiên Vong thiền viện.

Mà từ sau khi vượt qua thiên kiếp thứ hai, ngưng tụ Xá Lợi tử thì càng biến thành nhân vật hết sức quan trọng của Thiên Long thiền viện.

Tuổi Lý Thanh Sơn là gần ba mươi, nếu tính tuổi thì nàng mới khoảng hai mươi, Phật sống Mật tông chuyển thế cũng không lợi hại như thế!Vốn dĩ nàng được đánh giá là chắc chắn sẽ trở thành một vị tăng vương, hiện tại đổi thành có tiềm chất phi thăng.

Nếu không phải nàng là một nữ tử thì đã giữ vững vị trí chủ trì Thiên Long thiền viện đời tiếp theo.

Hiện tại, nếu ai dám động đến nàng thì Thiên Long thiền viện sẽ liều mạng với hắn.

Cũng may Lý Thanh Sơn là đệ tử của Bất Nộ tăng, nói ra thì cũng coi như là người trong nhà của Thiên Long thiền viện, hơn nữa cũng là kỳ tài cái thế kinh tài tuyệt diễm.

Nếu không đổi thành một nam nhân khác, dám ôm nàng ở trước Đại Hùng bảo điện thử xem, dù là hoàng tử quý tộc thiên triều thì Vô Úy tăng cũng sẽ trở mặt, để cho máu bắn tung tóe Đại Phật sơn.

“Đa tạ sư phụ giải vây giúp ta!”Lý Thanh Sơn nói, nếu không có Bất Nộ tăng ở đây chống lưng, đầu óc của hắn hỏng rồi thì mới cứng rắn chọc Vô Úy tăng, thật sự cho rằng Vô Úy tăng dễ trêu sao?“Ngươi biết là tốt rồi!”Bất Nộ tăng tức giận.

“Vô Úy phương trượng cũng khinh người quá đáng, nếu ta không đồng ý, Tiểu An sẽ đến Thiên Long thiền viện các người làm đệ tử hay sao? Giờ thì tốt rồi, các ngươi có đệ tử thiên tài, còn mua một tặng một.

Có ta thêm vào, hiện tại mà dám qua cầu rút ván thì sau này còn muốn bọn ta ra ngoài chém người giúp Thiên Long thiền viện hay không?!”Lý Thanh Sơn “tức giận sục sôi” nói, lại quay đầu bảo với Tiểu An:“Tiểu An, ngươi nói xem có đúng không?”Tiểu An nở nụ cười tươi sáng, dịu dàng gật đầu.

Phong thái trong chớp mắt đó cũng khiến Lý Thanh Sơn ngẩn ra, hắn thở dài rồi nói:“Mấy năm không gặp mà nhan sắc của tiểu nha đầu thực sự là càng ngày càng mạnh, Chu Nhan Bạch Cốt Đạo đúng là ghê gớm!”Sau đó hắn quay đầu đi, tiếp tục nhìn về phía Bất Nộ tăng, không hề bị sắc dụ.

Cho dù Bất Nộ tăng là hòa thượng không câu nệ rượu thịt lễ nghi phàm tục, mà nghe Lý Thanh Sơn nói xong thì khóe mắt cũng co giật, bỗng hét lớn một tiếng:“Này, tên tiểu tử khốn khiếp nhà ngươi, Thiên Long thiền viện là thánh địa Phật môn, không phải giang hồ đầu đường xó chợ, ai muốn ngươi đi chém người chứ!”“Ý thì là như vậy, phiền ngài truyền đạt lại cho phương trượng, chỉ cần hắn đừng gây khó khăn cho chúng ta, sau này bọn ta sẽ bảo vệ từng viên gạch của Thiên Long thiền viện, vẻ vang lừng lẫy! Phật ta có nói, mọi việc không thể cưỡng cầu, càng không thể cố chấp…”Mặc dù Lý Thanh Sơn không có hứng thú với Phật pháp chân chính, nhưng đời trước hắn từng xem rất nhiều thứ như canh gà tâm hồn, cũng học được bày đến tàm phần giọng điệu nói chuyện của các đại sư cao tăng trong đó.

“Ngươi câm miệng cho ta! Còn dám nhắc tới hai chữ “Phật ta” thì sư phụ đánh một chưởng đập chết ngươi luôn!”Bất Nộ tăng ngồi dậy.

“Sư phụ, ngài phạm giới rồi, không phải ngài là Bất Nộ sao? Được rồi, ta không nói là được chứ gì!”“Đúng là ngươi và ta có duyên, nhưng ta luôn cảm thấy sẽ có một ngày tiểu tử nhà ngươi rước về mối họa tày trời cho ta!”Bất Nộ tăng thở dài một tiếng, hắn trấn thủ Trấn Ma điện nhiều năm, thực ra biết rõ lời nói thô thiển của Lý Thanh Sơn không phải là qua loa.

Nếu chỉ giảng kinh thuyết pháp mà có thể phổ độ chúng sinh thì còn cần thần thông làm gì? Phật tổ từ bi cũng cần Kim Cang hộ pháp, trảm yêu trừ ma đó!Nói trắng ra có khác gì giang hồ đầu đường xó chợ, nơi có người thì có tranh đấu, huống chi trong tu hành đạo không chỉ có mỗi con người.

Có thể không đi chém người, nhưng nếu không có sức mạnh chém người thì chẳng cách cái chết bao xa.

Hiện tại tình hình thiên hạ rối loạn, ngoài năm châu trung tâm, ma tu dị đoạn thuộc bốn châu ẩn thân trong “mây mù sương lôi” luôn luôn muốn quay trở lại.

Nếu hai người kia có thể bắt tay, một lòng một dạ ra sức vì Thiên Long thiền viện thì tương tự như có thêm hai trụ cột, hiển nhiên cũng sẽ trở nên càng ngày càng quan trọng.

Vì thế, dù Vô Uy tăng quyết đoán, nhưng lúc nãy ở trên Đại Hùng bảo điện cũng không nói bừa xử trí hai người.

Mặc dù thanh quy giới luật quan trọng nhưng còn sống mới là mấu chốt.

Nếu như vì mấy câu nói mà khiến hai đệ tử thiên tài nảy sinh khúc mắc trong lòng, nội bộ lục đục thì phương trượng hắn rất có vấn đề!Bất Nộ tăng triệu Lý Thanh Sơn ra phía sau núi chẳng phải là cho sư huynh một nấc thang đi xuống hay sao!“Ai làm nấy chịu, có mối họa gì, xưa này đệ tử đều gánh chịu một mình!Lý Thanh Sơn nói dõng dạc, ngay cả khi bị Long Vương Mặc Hải truy sát đến chết mà hắn cũng không cố gắng dựa dẫm vào bất cứ ai, chịu đựng cho qua bằng sức mạnh của mình!Bỗng hắn cảm thấy có ai đó kéo tay áo mình, quay đầu nhìn lại thì thấy Tiểu An đang bĩu môi, có chút bất mãn.

Lý Thanh Sơn tươi cười xoa đầu nàng:“Còn có Tiểu An nhà ta giúp ta gánh chịu, chúng ta hợp sức, không có nơi nào không đến được!”Lúc này Tiểu An mới hài lỏng mà mỉm cười.

Bất Nộ tăng nói:“Dĩ nhiên là lời ngươi nói có lý, nhưng sao phương trượng sư huynh không lo lắng cho được! Cũng là vì con đường tu hành của các ngươi, vì thanh danh của Thiên Long thiền viện!”Lý Thanh Sơn nói:“Là do hắn suy nghĩ quá nhiều, nếu Tiểu An là nam nhân thì hắn sẽ không nghi ngờ nhiều như vậy!”Bất Nộ tăng liếc mắt nhìn Tiểu An rồi lắc đầu một cái, với dung nhan này, nếu nàng là nam nhân thì có lẽ Vô Úy tăng càng không chịu được!“Ta sẽ nói việc này với sư huynh, Trấn Ma đồ lục của ngươi cũng bắt đầu bước lên chính đồ, còn không mau biểu diễn cho ta xem?”Cùng tu luyện Trấn Ma đồ lục nên Bất Nộ tăng loáng thoáng cảm nhận được sự tồn tại của ma khí ở trong cơ thể Lý Thanh Sơn.

“Vâng!”Lý Thanh Sơn đứng dậy lùi về sau, hai mắt đột nhiên biến thành màu xanh đỏ, mặt bị giáp diện hình cung bao trùm, ma khí toàn thân uy nghiêm đáng sợ, chuyển thành dáng vẻ ma soái.

Hắn lĩnh ngộ được bảy tầng đầu của Trấn Ma đồ lục, mà hiện tại mới thực sự phát huy được năm đến sáu tầng.

Mấy ngày nay đến Thiên Long thiền viện nên hắn cũng thử tiếp tục tu hành, lúc này mới phát hiện dù hắn có ma lực mãnh liệt vô cùng vô tận chống đỡ mà tốc độ tu hành vẫn chậm lại.

Nếu như muốn thông hiểu chín tầng công pháp của Trấn Ma đồ lục, chỉ sợ phải vượt qua thiên kiếp thứ ba thì mới làm được.

“Ngươi thật sự vượt qua thiên kiếp thứ hai vào mấy ngày trước sao?”Bất Nộ tăng hỏi.

Hắn biết Lý Thanh Sơn tu luyện một môn công pháp tên là Đại Hải Vô Lượng Công, định sau khi ngưng tụ Kim Đan thì chuyển hóa tu vi thành Trấn Ma đồ lục.

Cái này cũng là con đường mà ban đầu hắn đi, dung hợp Xá Lợi tử và ma tâm với nhau.

Hắn vốn cho là Lý Thanh Sơn vừa mới bước lên con đường này, nhưng với dáng vẻ hiện tại mà Lý Thanh Sơn thể hiện thì rõ ràng là việc lớn đã thành, hoàn thành chuyển đổi công pháp tu vi, đây không phải là chuyện có thể làm trong mười ngày nửa tháng được.

Bình Luận (0)
Comment