Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1320 - Chương 1329: Quật Cường

Chương 1329: Quật Cường

Chỉ trong chốc lát, Quỷ Ảnh Tử đã hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện, hắn có thể nhận lấy phản phệ của huyết thệ thư mà không chết, vậy hai người kia đương nhiên cũng có thể làm được, đồng thời hắn cũng nhìn thấy rõ cuốn “sách da dê” trong tay Lý Thanh Sơn là cái gì, thậm chí còn nhìn thấy được đại khái huyết thệ mới được viết lại bên trên đó.

“Nói cách khác, Lý Thanh Sơn giết chết bốn động chủ khác, đồng thời ép buộc Vu Vô Phong và Thiên Phì Lang Quân ký kết huyết thệ mới, kết quả lại là như thế này sao, thực lực của hắn như thế nào.

Đúng vậy, hắn có được thực lực này.

Thiên Phì Lang Quân có thể chịu đựng được một đấm của hắn còn chưa chết, đã coi như công pháp rất tinh diệu rồi.

”“Tiểu tử, ta thấy ngươi cũng rất có thiên phú, không nỡ giết ngươi, lại đây thề cái đi!”Lý Thanh Sơn đè chặt bả vai của Quỷ Ảnh Tử, cười ha hả nói.

“Giết ta đi!”Quỷ Ảnh Tử bình tĩnh nói.

“Ngươi muốn chết?”Lý Thanh Sơn nhíu mày, không ngờ trên Dã Nhân Sơn này còn có người cứng đầu như thế, cũng có chút hứng thú.

“Không muốn, nhưng lại càng không muốn làm nô bộc, tham sống sợ chết.

”Quỷ Ảnh Tử thản nhiên nói, không hề sợ hãi trước cái chết.

Thiên Phì Lang Quân hơi đỏ mặt, nhưng mà dù hắn có đỏ mặt thì cũng không ai nhận ra được.

Vu Vô Phong cũng siết chặt nắm đấm, yên lặng nói với bản thân, phải biết nhịn nhục, không được từ bỏ tia hi vọng cuối cùng.

“Ta nghe nói ngươi trốn ra khỏi thị tộc, tại sao? Vì ngươi là nam nhân, bị đám nữ nhân kia chèn ép sao?”Lý Thanh Sơn cười hỏi.

Ánh mắt Quỷ Ảnh Tử hơi ngưng lại, dù không nói lời nào thì Lý Thanh Sơn cũng đã biết hắn đoán đúng, cũng có chút đồng tình hắn, cho nên nói: “Ta biết rất rõ chuyện của dạ du nhân, đi theo ta có phúc lợi, ta phát cho ngươi vài mỹ nữ của dạ du nhân.

”Không ngờ Quỷ Ảnh Tử không những không động lòng, ngược lại càng thêm quả quyết nói: “Đừng có nói nhảm, giết ta đi!”“Rất có cá tính, ta thích.

”Lý Thanh Sơn giơ ngón cái, thu huyết thệ thư lại, vung tay lên, Quỷ Ảnh Tử đã biến mất tăm.

Lý Thanh Sơn vừa vung tay lên, Quỷ Ảnh Tử đã lập tức chuẩn bị đón nhận lấy cái chết, nhưng mà khung cảnh trước mặt lại thay đổi.

Hắn nhìn thấy bầu trời màu đỏ nhạt, còn có một cây lớn che trời, hắn nháy mắt vài cái, thất thanh gọi: “Đại Dung Thụ Vương!”Trong giới tu hành của cả Vụ Châu, chỉ sợ không có ai không biết, cũng không có ai không kính sợ bốn chữ này.

Nhưng mà Đại Dung Thụ Vương chủ yếu tồn tại ở trung tây bộ của Vụ Châu, không có ở nam Cương.

Mà chuyện làm Quỷ Ảnh Tử giật mình vẫn còn, một dạ du nhân đi đến trước mặt hắn, đó là một dạ du nhân nữ tính, mũi cao môi mỏng, mặt mày cực kỳ lạnh nhạt, làm cho vẻ mặt càng thêm lạnh lùng, nhưng mà cũng là một người đẹp hiếm có, bên trong đôi mắt lộ ra vẻ kỳ dị.

“Tên dạ du nhân này đã vượt qua hai lần thiên kiếp, ngưng kết ra dạ ma đan, có địa vị rất cao bên trong thị tộc, tại sao mình lại chưa bao giờ gặp qua nàng, mà dù mình chưa từng thấy nàng thì nàng cũng phải gặp qua ta mới đúng, không lẽ nàng không phải dạ du nhân dưới trướng ảnh hậu sao? Nhưng mà rõ ràng dạ du nhân của Vụ Châu đều đã bị thống nhất từ lâu rồi mà.

”Quỷ Ảnh Tử trầm tư, loáng thoáng cảm giác có gì đó không ổn.

Dạ Lưu Tinh đột nhiên tập trung tinh thần lắng nghe, đáp lại: “Vâng”.

Lại suy nghĩ một lúc, túm lấy Quỷ Ảnh Tử, đi về phía đại thụ.

Quỷ Ảnh Tử nhìn thấy càng nhiều dạ du nhân, những dạ du nhân kia cũng ngạc nhiên nhìn về phía hắn, hắn dần dần hiểu ra: “Đây là một bộ lạc dạ du nhân chưa từng bị ảnh hậu thống trị.

”Đi đến dưới gốc đại thụ, xuyên qua đống hang động do rễ cây tạo thành, đi đến trước một tế đàn.

Dạ Lưu Tinh lột sạch quần áo của Quỷ Ảnh Tử, đặt hắn lên trên tế đàn, khởi động tế đàn, bóng đen trào ra, Quỷ Ảnh Tử cảm giác vết thương trên cơ thể đang từ từ khôi phục lại, nhưng trong lòng lại không có chút cảm giác an bình nào, lại có một luồng chất lỏng màu xanh biếc đổ vào miệng hắn, lập tức hòa tan bên trong cơ thể, làm vết thương của hắn khôi phục nhanh chóng.

“Đây là nhánh đại dung thụ, là thánh dược dùng để chữa thương nổi tiếng nhất Vụ Châu!”Nhưng mà giam cầm Lý Thanh Sơn để lại vẫn luôn áp chế hắn, bản thân tế đàn màu đen cũng có được loại sức mạnh này.

Dạ Lưu Tinh đánh giá thân thể của Quỷ Ảnh Tử, cuối cùng hài lòng gật đầu, Quỷ Ảnh Tử vẫn luôn thấy chết không sờn hiện tại trong mắt lại lộ ra vẻ sợ hãi, giống như đang nhớ lại gì đó.

Không bao lâu sau, Dạ Lưu Tinh lập tức triệu tập một đám nữ dạ du nhân đến bên cạnh tế đàn, nghe Dạ Lưu Tinh nói gì đó, lại nhìn Quỷ Ảnh Tử trên tế đàn, đều cảm thấy vô cùng hứng thú.

Sau đó, một nữ dạ du nhân cởi sạch quần áo bước lên, bắt đầu hôn hít vuốt ve Quỷ Ảnh Tử.

Quỷ Ảnh Tử dần dần trợn to mắt, thân thể căng chặt, nhưng mà đây không phải là vì hưng phấn, mà là sợ hãi! Thật sự là không ai có thể ngờ được rằng, một người không sợ chết lại đi sợ nữ dạ du nhân.

Quỷ Ảnh Tử hoàn toàn không có phản ứng gì, đám nữ dạ du nhân ở bên cạnh cười chế giễu, nữ dạ du nhân kia cũng cảm thấy vô cùng tức giận, tát mạnh vào mặt Quỷ Ảnh Tử, lại nhờ sự giúp đỡ của Dạ Lưu Tinh.

Dạ Lưu Tinh lại ra lệnh vài câu, một lát sau, lấy ra một cái bình sứ, đổ một viên thuốc màu lam nhét vào trong miệng Quỷ Ảnh Tử.

Giống như có một ngọn lửa rơi xuống cánh đồng hoang vu, chỉ trong chốc lát, dục hỏa đã bừng lên, dù vẫn còn giữ được lí trí, nhưng đã không còn khống chế được phản ứng của cơ thể, nữ dạ du nhân trên người hắn lập tức hứng phấn.

Một giọt nước mắt trượt xuống khóe mắt của Quỷ Ảnh Tử.

Tộc dạ du nhân là xã hội nữ tôn nam ti, vì thiên phú của nam nhân không có cách nào sánh với nữ nhân, muốn vượt qua thiên kiếp lần thứ nhất đã cực kỳ khó khăn, nam nhân có thể vượt qua thiên kiếp lần thứ hai lại càng hiếm có.

Tất cả nam dạ du nhân vượt qua thiên kiếp lần thứ hai thì thân phận địa vị sẽ lập tức có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, không cần phải đi chấp hành bất cứ nhiệm vụ nguy hiểm nào, có thể mãi mãi ở trong chủ thành an toàn nhất, Quỷ Ảnh Tử chính là loại người “may mắn” này.

Đương nhiên, hắn cũng không phải là không cần làm bất cứ chuyện gì, ít nhất có một việc hắn nhất định phải làm, đó chính là cùng các nữ dạ du nhân trong tộc sinh sản đời tiếp theo.

Cũng tương tự như trong dòng dõi của người tu hành nhân loại thường thường sẽ có người có thiên phú tu hành không tệ, chỉ cần cam đoan chỉ kết hôn với người tu hành thì sẽ hình thành huyết thống người tu hành, tông tộc cũng được ra đời bằng cách này.

Thị tộc dị nhân càng coi trọng huyết thống hơn cả tông tộc của nhân loại, bọn họ trời sinh đã có được thiên phú và tuổi thọ người thường không thể với tới, gần như có được cả ưu thế của nhân tộc và yêu tộc, tu hành đều là làm ít công to, đây chính là tầm quan trọng của huyết thống.

Thế là Quỷ Ảnh Tử có được một công việc có thể làm cho các nam nhân khác hâm mộ đến phát điên, mỗi ngày mỗi đêm đều có các nữ nhân khác nhau dâng đến miệng, giao hoan với hắn.

Thậm chí các thế lực khắp nơi trong tộc còn đấu tranh gay gắt để tranh cướp lấy cơ hội này, cuối cùng ảnh hậu đứng ra hòa giải, quy định ra một bảng giờ giấc.

Cho nên có một đoạn thời gian dài hắn thậm chí còn không hề nhìn thấy được người nào lần thứ hai, vô số gương mặt chồng chất lên nhau, bắt đầu trở nên mờ nhạt.

Vì huyết thống càng mạnh thì tỉ lệ sinh con lại càng thấp, kết quả là cả ngày lẫn đêm, mỗi ngày mỗi đêm, vĩnh viễn không bao giờ ngừng lại.

Hắn cảm giác vào những lúc hắn tỉnh táo đều phải đối mặt với một gương mặt mơ hồ này, hơn nữa càng lúc nó lại càng kinh khủng.

Thật ra phần lớn nữ nhân kia đều rất xinh đẹp, nhưng dường như các nàng cực kỳ ghen ghét một tên nam nhân có thể vượt qua thiên kiếp lần thứ hai, cho nên rất nhiều lúc, thay vì gọi là giao hoan, thì nó lại càng giống như một lần sỉ nhục trả thù.

Hắn không biết tại sao bản thân lại bị rơi vào nông nỗi này, cũng không biết bản thân đang làm cái gì, càng miễn bàn đến việc ổn định tinh thần tu hành, đương nhiên, trong tộc cũng cung cấp cho hắn rất nhiều linh đan diệu dược, làm cho tu vi của hắn sẽ không thụt lùi, nhưng cũng sẽ không có khả năng sẽ tiến bộ nữa.

Hắn muốn từ chối, nhưng hắn chỉ là một tên nam nhân ti tiện, dù là những nữ dạ du nhân có tu vi thấp hơn hắn cũng không coi hắn ra gì, ngược lại còn trách mắng hắn không biết cảm ơn, sau đó lại bạo hành sỉ nhục hắn hơn.

Nếu hắn dám phản kháng thì chính là đang khiêu chiến với trật tự của toàn bộ thị tộc.

Thế là, hắn giống như một con heo bị nuôi trong chuồng, mập ra, sau đó bị cắt thịt.

Cuối cùng hắn cũng chết lặng, dù là nữ nhân xinh đẹp đến mấy cũng không thể làm cho hắn có bất cứ phản ứng nào, sau đó hắn bị ép ăn thuốc kích dục, gần như phát điên.

Vào một buổi tối nào đó, hắn bỏ chạy.

Ác mộng cũng kết thúc, hắn quỳ gối giữa trời mưa to gào khóc thật to, tự do du đãng trong màn đêm, cuối cùng cũng có được tự do mà hắn từng tha thiết.

Mà giờ phút này, ác mộng lại giáng xuống lần nữa.

Lý Thanh Sơn đưa hắn cho Dạ Lưu Tinh xử lý, nói là người này không chịu thần phục hắn, chỉ muốn chết, nàng muốn làm gì hắn cũng được, muốn giết lấy nội đan cũng không sao.

Không thể không nói, mạch suy nghĩ của tộc dạ du nhân khá tương tự nhau, cảm thấy người này là một tài liệu tốt hiếm có, trước khi chết cần phải làm hắn phát huy một chút giá trị, nói không chừng có thể làm cho tộc dạ du nhân sinh ra vài tên thiên tài.

Lý Thanh Sơn cầm tu la tràng, vô cùng phấn khởi nhìn xem, cười nói: “Dạ dụ nhân kia có dáng người đẹp đấy, tên này hạnh phúc thật, chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, không ngờ còn cảm động rớt nước mắt nữa chứ, hắc, không cần cảm ơn!”Quỷ Ảnh Tử không sợ chết, nhưng hắn lại sợ sẽ rơi vào trong cơn ác mộng này, đối với hắn mà nói, chuyện này còn tàn nhẫn hơn bất cứ loại cực hình nào, hắn phải dựa vài ý chí vô cùng mạnh mẽ, phát huy ra toàn bộ tiềm lực trong cơ thể, khép mở đôi môi nói:“Ta đồng ý.

Phát thệ!”“Cảm động trước thành ý của ta rồi đúng không? Quả nhiên muốn đối phó với nam nhân thì phải dùng mỹ nhân kế mới được!”Lý Thanh Sơn đưa Quỷ Ảnh Tử ra khỏi tu la tràng, để Quỷ Ảnh Tử phát huyết thệ, thuận lợi có được tên thuộc hạ thứ ba, thuận tay giải trừ giam cầm cho Quỷ Ảnh Tử, vỗ vai hắn:“Ha ha, cảm giác lúc nãy cũng không tệ đúng không! Con người của ta rất nghĩ khí, chỉ cần ngươi làm tốt, sẽ có càng nhiều chỗ tốt hơn đang chờ ngươi, tương lai có lẽ còn có thể giải trừ được huyết thệ.

”Lý Thanh Sơn còn chưa nói hết câu, Quỷ Ảnh Tử đã nôn.

“Lời của ta đáng ghét đến thế sao? Ngươi đang cố ý khiêu khích ta đúng không? Nếu ngươi thật sự muốn chết thì hiện tại ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!”Đầu tiên Lý Thanh Sơn hơi sững sờ, ngay sau đó lại tức giận.

Tu hành giả thiên kiếp thứ hai là thể chất gì, sao có thể phun ra tùy tiện được, này rõ ràng là cố ý ghét bỏ hắn, thật là đáng chết.

“Không.

Không phải…”Quỷ Ảnh Tử có nỗi khổ không nói ra được, cũng không thể nói là do bị một đám nữ Dạ Du Nhân gây nên, chắc chắn Lý Thanh Sơn sẽ không tin tưởng hắn, mà hắn cũng không muốn nhắc lại sự việc nhục nhã nhất trong đời hắn.

Thực ra, hắn tới đây là định giải trừ huyết thệ, tự tìm cái chết, dù có bị phản phệ thì cũng không tiếc.

Nhưng sau khi trải qua một cơn ác mộng thì đột nhiên cảm thấy mình có thể chịu đựng được bất kỳ nỗi đau khổ nào trong nhân sinh.

Nếu đã chịu đựng được đoạn thời gian gian nan nhất kia thì còn có gì đáng sợ chứ.

Lý Thanh Sơn cũng coi như cho hắn một tia hi vọng, bắt đầu len lỏi chút suy nghĩ cầu sinh.

“Quên đi, ta đại nhân không chấp tiểu nhân, ngươi hãy cố gắng dốc sức, lấy công chuộc tội đi! Đúng rồi, ngươi cũng xuất thân là Dạ Du Nhân tộc…”Sau một phen hỏi dò thì Lý Thanh Sơn biết được Quỷ Ảnh Tử đến từ Thâm Ảnh tộc - thị tộc Dạ Du Nhân lớn nhất và cũng là duy nhất ở Vụ Châu.

Thủ lĩnh của thị tộc này được gọi là “Ảnh Hậu”.

Lúc Lý Thanh Sơn nghe Đại Dung Thụ Vương phân tích thế cuộc ở Vụ Châu thì từng nghe đến cái tên này, nhưng Đại Dung Thụ Vương không muốn tiết lộ về người khác nên không thể tìm hiểu sâu hơn, chỉ biết nàng là thống lĩnh của Ảnh Cung - tổ chức thích khách lớn nhất Vụ Châu.

Về phần tại sao lại trốn ra được thì Quỷ Ảnh Tử không muốn nhiều lời, Lý Thanh Sơn cũng không hỏi thêm, chỉ cho rằng tên này không chịu được chủ nghĩa đại nữ chủ của Dạ Du Nhân:“Nếu ngươi cũng là Dạ Du Nhân thì trước hết hãy đợi một thời gian ngắn cùng với đám thuộc hạ Dạ Du Nhân của ta, có lẽ các nàng sẽ cần đến ngươi!”Cần á! Sắc mặt Quỷ Ảnh Tử thay đổi, dáng vẻ như sắp nôn ra.

Hắn thà rằng bị sắp xếp đi ám sát kẻ địch nguy hiểm nhất, chứ cũng không muốn gặp lại bất kỳ nữ Dạ Du Nhân nào nữa.

Nhưng hắn lại không thể từ chối, cuối cùng đành miễn cưỡng đồng ý.

Trong Tu La trận, trong một hốc cây ở chỗ cao trên đại dung thụ.

Quỷ Ảnh Tử ngồi đối diện với ba tỷ muội Dạ Lưu Tô, Dạ Lưu Ba, Dạ Lưu Tinh hỏi đáp qua lại.

Tuy đã qua mấy ngày nhưng cảm giác buồn nôn mãnh liệt ở trong lòng Quỷ Ảnh Tử vẫn chưa tiêu tan, khiến hắn gần như không muốn nhìn thẳng ba người đối diện.

Hắn phải đảm nhiệm chức vụ lão sư, dạy các nàng phương pháp tu hành.

Đó là nhiệm vụ mà Lý Thanh Sơn sắp xếp cho hắn, cũng không thể từ chối hoặc là qua loa.

Điều duy nhất làm hắn cảm thấy vui mừng là thái độ của ba người các nàng.

Người có tu vi cao nhất tên là Dạ Lưu Tinh, thần sắc vẫn rất lạnh lùng, trong mắt tràn đầy vẻ khinh bỉ.

Hắn cũng không sợ bị khinh bỉ, dù sao cũng đã quen với điều này khi ở Thâm Ảnh tộc, chỉ cần đừng nhìn hắn bằng “loại ánh mắt kia” là được rồi.

Những thỉnh thoảng Dạ Lưu Tinh này cũng nhìn Dạ Lưu Tô ở bên cạnh bằng “loại ánh mắt kia”, khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.

“Hóa ra là không có hứng thú với người khác phái.

”Còn Dạ Lưu Tô dù tu vi không cao nhưng dường như lại là người đứng đầu trong ba người, qua nói chuyện thì hắn biết nàng là thủ lĩnh của thị tộc này.

Lúc đó hắn hỏi tên của thị tộc nàng là gì thì Dạ Lưu Tô sửng sốt mất một lát, nghĩ một chốc rồi nói rằng:“Nguyệt Ảnh!”Dựa vào ánh mắt đã duyệt vô số nữ nhân của mình, Quỷ Ảnh Tử phát hiện hình như Dạ Lưu Tô này chưa trải sự đời.

Lẽ nào nàng cũng yêu thích người cùng giới giống như Dạ Lưu Tô, nhưng trông lại không giống!Hài tử ở trong Dạ Du Nhân tộc quả thực như lớn lên trong thanh lâu, đến mười tám tuổi mà vẫn là xử nam thì khó mà tin nổi.

Trong ba người, Dạ Lưu Tô cũng là người chuyên tâm nhất, nàng liên tục nêu câu hỏi với Quỷ Ảnh Tử.

Vì bị Chu Hậu La Ti áp bức ở dưới lòng đất mấy ngàn năm nên rất nhiều công pháp tư liệu quan trọng đều bị thất lạc, chớ nói chi là có tiến triển gì.

Quỷ Ảnh Tử đến như là trời hạn gặp mưa, không nói tương lai ra sao nhưng hiện tại mang đến sự trợ giúp lớn lao cho việc tu hành hiện tại của nàng.

Nàng cũng hết sức tò mò về Thâm Ảnh tộc, không ngờ trên đời lại có một nhánh Dạ Du Nhân thị tộc mạnh như vậy.

Nàng liên tục hỏi xem Ảnh Hậu thống lĩnh tộc như thế nào, thỉnh thoảng lại cau mày trầm tư, hình như cũng không đồng tình lắm.

Mà người khiến cho Quỷ Ảnh Tử lo lắng nhất vẫn là Dạ Lưu Ba kia, nghe nói nàng là người được Lý Thanh Sơn tín nhiệm nhất, xem ra chính là một nữ Dạ Du Nhân điển hình.

Lúc ở Thâm Ảnh thành, loại nữ nhân điển hình này thường không kiêng dè gì mà làm nhục hắn nhất, khiến bây giờ lòng hắn vẫn còn sợ hãi.

“Ngươi nói.

Ngươi bị một người tên là Lý Thanh Sơn ném vào.

Không phải Bắc Nguyệt sao?”Dạ Lưu Ba truy hỏi.

Bình Luận (0)
Comment