Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1321 - Chương 1330: Cũng Bình Thường

Chương 1330: Cũng Bình Thường

Cũng từ trong lời nói của các nàng mà Quỷ Ảnh Tử biết được chủ nhân của bọn họ lại là Bắc Nguyệt bị Long Vương Mặc Hải truy sát kia.

Cho nên hắn cũng chỉ còn biết hình dung về kết cục hiện tại của mình bằng hai chữ “đáng đời”, ngay cả Thập Phương Yêu Vương còn không giết được người này mà hắn lại đi ám sát, không phải xui xẻo đáng đời thì là gì.

Mà điều khiến hắn giật mình hơn chính là thái độ Đại Dung Thụ Vương đối xử với Lý Thanh Sơn.

Nghe Dạ Lưu Ba nói, Đại Dung Thụ Vương đối xử với Lý Thanh Sơn như là đạo hữu, tất nhiên Đại Dung Thụ Vương nổi tiếng là ôn hòa trung lập, nhưng cũng không phải con chó con mèo nào cũng đều có tư cách được hắn gọi một tiếng “đạo hữu”.

Quỷ Ảnh Tử cũng cảm thấy nghi ngờ sâu sắc về việc này:“Nghĩ lại thì hắn cũng chỉ đào một nhánh rễ đại dung thụ mang vào trong Tu La tràng này, với tính tình của Đại Dung Thụ Vương thì chắc hẳn sẽ không làm gì vì một nhánh nho nhỏ.

Nhưng nếu lan truyền tin này ra ngoài thì có trò hay để xem rồi.

”Địa vị của Đại Dung Thụ Vương ở giới tu hành đạo Vụ Châu rất cao, những tu hành giả ở các châu khác không thể nào tưởng tượng nổi.

Tựa như một vị lão tổ phụ hiền lành, đám hài tử đều không quá sợ hắn, ngày thường còn bò lên lưng hắn, túm lấy râu mép của hắn.

Những nếu có người cố gắng làm hắn bị thương thì đám hài tử kia sẽ nhảy ra chiến đấu cùng.

Trong số những hài tử này thì có không ít người đã vượt qua thiên kiếp thứ ba, ngay cả Lý Thanh Sơn cũng phải báo đáp ân tình của hắn một hồi.

“Này, sao ngươi không nói chuyện, đang hỏi ngươi đó?”Dạ Lưu Ba nhịn không được mà nói.

“Ta không thể trả lời vấn đề này.

”Quỷ Ảnh Tử nói, đây là sự ràng buộc của huyết thệ, không thể cố tình để lộ bí mật của Lý Thanh Sơn được.

“Ngu xuẩn, ngươi vẫn chưa rõ sao? Đây là một thân phận khác của hắn để hành động ở nhân gian.

”Dạ Lưu Tô lạnh lùng nói.

“Là như vậy hả.

Ngươi mới ngu ấy!”Dạ Lưu Ba gầm lên, còn Dạ Lưu Tô thì cười khẩy.

“Được rồi, các ngươi đừng ầm ĩ, mời Quỷ đạo hữu tiếp tục giảng giải về loại biến hóa thứ năm của Dạ Du Thần đi!”Điều này cũng giống như Lý Thanh Sơn đã đoán trước, nếu Vu Vô Phong và Thiên Phì Lang Quân đều biết hai thân phận của hắn thì nói cho các nàng biết cũng không sao.

Hơn nữa cái này cũng khác với việc vạch trần thân phận Bắc Nguyệt dưới danh nghĩa Lý Thanh Sơn, không có nhiều kiêng kỵ như vậy.

Đúng như dự đoán, do các nàng chưa từng tiếp xúc với “Lý Thanh Sơn” nên cũng không quá kinh ngạc với một thân phận khác này.

Thực sự Bắc Nguyệt đã làm quá nhiều chuyện khiến người ta giật mình, giả thành nhân loại rồi trở thành Bạch Ưng thống lĩnh cũng không tính là gì.

Nói tóm lại, sau khi trải qua một quãng thời gian ở chung, Quỷ Ảnh Tử vững tin ba nữ nhân này không có bất kỳ suy nghĩ gì về mặt nam nữ với Quỷ Ảnh Tử.

Áp lực trong lòng hắn được giảm bớt không ít, hơn nữa tuyệt đối không có chút gì gọi là “thất vọng mất mát”.

Hắn đã “đè” tất cả những nữ nhân nên và không nên giao hoan trong suốt mười đời, từ hôm nay về sau sẽ đoạn tình tuyệt dục, chỉ có hai việc mới có thể làm hắn động lòng đó là ám sát và tu hành!Lúc này, Lý Thanh Sơn chợt xuất hiện trong hốc cây, Quỷ Ảnh Tử mới coi như được nhìn thấy một dáng vẻ khác của hắn, tóc đỏ mắt đỏ, tuấn mỹ vô song.

“Chủ nhân!”Dạ Lưu Ba lập tức nhào tới.

“Xem ra các ngươi cũng sắp vượt qua thiên kiếp thứ hai.

Lưu Tô, sao rồi, không muốn lại để ta ôm ngươi sao?”Lý Thanh Sơn cười ôm nàng vào ngực, rồi lại vươn tay về phía Dạ Lưu Tô.

Dạ Lưu Tô đặt tay mình vào bàn tay hắn, bị hắn kéo nhẹ một cái đã nằm trọn trong lồng ngực kia.

Nàng không kìm được mà nói:“Cảm ơn!”Không biết nàng đang cảm ơn vì điều gì? Cảm ơn hắn đã đưa Quỷ Ảnh Tử tới, giúp nàng tiến gần hơn với ước mơ một bước, hay là cái ôm ấm áp trong giây phút này.

Hoặc là hai loại cảm xúc này đã hoàn toàn giao hòa vào nhau, không thể tách ra.

Nàng khát vọng Dạ Du Nhân có thể tương thân tương ái, mà không phải oán giết lẫn nhau, cũng khát vọng được nằm trọn trong cái ôm ấm áp của hắn, mà không phải lặng lẽ quan sát và đề phòng.

Lý Thanh Sơn nói bên tai nàng:“Còn nói như vậy nữa thì ta sẽ đánh đòn.

”Khuôn mặt tinh xảo của Dạ Lưu Tô hơi đỏ lên, cúi đầu không nói nữa, khiến cho sự lạnh lẽo trên mặt Dạ Lưu Tinh càng dày đặc.

Nhưng nàng không thể làm gì, không chỉ vì hiện tại hắn đã mạnh đến mức nàng không thể nào với tới, mà còn vì nàng bàng quan đứng nhìn nên nàng rõ nhất, Dạ Lưu Tô đã đặt cược tất cả lên người hắn.

Quỷ Ảnh Tử thì lại cúi đầu nhìn vân gỗ trên bàn, không phải vì chú ý “phi lễ chớ nhìn”, mà vì hình ảnh này thực sự khơi gợi quá nhiều hồi ức không vui của hắn.

Giống như một người ăn thịt ăn đến mức buồn nôn, xin thề không bao giờ chạm vào thức ăn mặn nữa, dù cho nhìn thấy người khác ăn thịt cá thì cũng cảm thấy rất không thoải mái, thậm chí còn có cảm giác đau buồn, ngươi không thể hiểu chuyện này đáng ghét cỡ nào đâu!Lý Thanh Sơn lại hỏi Quỷ Ảnh Tử:“Đợi các nàng cũng vượt qua thiên kiếp thứ hai thì chuẩn bị làm một vố lớn.

”Quỷ Ảnh Tử cúi đầu nói:“Bốn người chúng ta mà hợp sức, nơi ở Nam Cương có thể ngăn cản được chúng ta chỉ đếm trên đầu ngón tay được thôi.

”“Rất tốt, đến lúc đó chúng ta phải đi một nước cờ nhanh.

Được rồi, ta không quấy rầy nữa, các ngươi tiếp tục nghe giảng đi.

”Lý Thanh Sơn đang muốn ra khỏi Tu La trận thì Dạ Lưu Ba lại ôm chầm lấy hắn, không chịu tách ra với hắn.

Lý Thanh Sơn vỗ vỗ phía sau lưng nàng:“Ngoan, đặt tu hành lên hàng đầu!”“Lâu như vậy rồi ngươi không ở bên ta, sao ta có tâm trạng tu hành được, còn không bằng chết đi cho rồi.

”Dạ Lưu Ba ai oán nói.

“Đừng nói bậy.

”Lý Thanh Sơn đáp.

Dạ Lưu Tô lại nói:“Quỷ đạo hữu, hôm nay dừng ở đây đi!”Quỷ Ảnh Tử chỉ mong được nghe câu này, tuy thái độ ba tỷ muội Dạ Lưu Tô không mang đến áp lực quá lớn cho hắn, nhưng sự căm ghét đối với nữ nhân, đặc biệt là nữ Dạ Du Nhân đã là một loại cảm xúc không thể tiêu tan, mà hắn cũng không muốn xóa tan, lại nói thương thế của hắn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn đâu.

“Ngươi về động phủ tu dưỡng đi!”Lý Thanh Sơn vung tay lên, thả Quỷ Ảnh Tử ra khỏi Tu La tràng rồi hỏi Dạ Lưu Ba ở trong ngực:“Muốn ta ở bên ngươi như thế nào?“Chủ nhân biết rõ còn hỏi!”Dạ Lưu Ba gắt giọng, không còn người ngoài ở đây nên vẻ mặt nàng gần như muốn rỉ ra nước, nhẹ nhàng liếm láp cái tai của hắn, bộ ngực đẫy đà mềm mại áp sát vào cánh tay hắn mà ma sát.

“Được rồi, thật là khiến người ta hết cách!”Lý Thanh Sơn cũng bị khơi ra dục vọng, Dạ Lưu Tô đang muốn cáo từ thì cảnh tượng xung quanh bỗng biến ảo vặn vẹo, khi phục hồi tinh thần lại thì đã ra thế giới bên ngoài.

“A Nguyệt!”Lý Thanh Sơn thấy dáng vẻ hơi kinh hoàng của Dạ Lưu Tô thì cười hỏi:“Sao vậy, không bằng lòng ở bên ta thêm một lúc sao?”“Bằng lòng ạ.

”Dạ Lưu Tô cúi đầu nói khẽ, nhưng hiển nhiên Lý Thanh Sơn mang theo Dạ Lưu Ba là muốn làm chuyện kia, chẳng lẽ hắn muốn cả nàng cùng.

Dạ Lưu Tô chỉ cảm thấy thân thể nóng bừng lên.

Dạ Lưu Ba bỡn cợt nói:“Tỷ tỷ đồng ý sao?”Dạ Lưu Tô liếc mắt trừng nàng một cái.

“Các ngươi thấy nơi này thế nào?”Lý Thanh Sơn buông các nàng ra rồi chỉ tay về phương xa, bọn họ đang đứng ở chỗ cao trên ngọn núi chính ở Dã Nhân sơn, từ nơi này có thể quan sát toàn bộ thung lũng.

Ngày hôm nay vừa có một cơn mưa trút xuống, sương mù dày đặc hòa với tầng mây, gần như chôn vùi toàn bộ thung lũng, một thác nước chảy cả ngàn thước không khác nào một con bạch long như ẩn như hiện trong mây mù.

“Linh khí nồng đậm quá, cảnh sắc đẹp nữa, nơi này thực sự là chốn bồng lai mà!”Dạ Lưu Ba ngóng nhìn cảnh sắc trong Dã Nhân sơn mà thốt lên một câu thán phục.

Dạ Lưu Tô cũng tạm quên e lệ rụt rè, nhìn chằm chú sang:“Nơi này chính là Vụ Châu, thấm thoát đã cùng hắn vượt qua mười vạn dặm, đi một khoảng cách rất xa mà nàng chưa bao giờ nghĩ đến, cũng nhìn thấy phong cảnh mà trong sách cũng chưa có ghi chép.

”“Đợi đến lúc thời cơ chín muồi thì ta sẽ di chuyển đại thụ ra ngoài và cắm rễ trong thung lũng này.

Ngươi có thể ở đây, xây dựng lại lãnh địa của Dạ Du Nhân, chỉ cần bố trí trận pháp lợi hại bao trùm thì đủ để chống lại kẻ địch thiên kiếp thứ ba, còn có…”Lý Thanh Sơn đứng trên đỉnh núi chỉ ra đặc điểm của các nơi ở trong thung lũng, nghĩ xem nên bố trí thôn xóm Dạ Du Nhân như thế nào.

Ánh mắt Dạ Lưu Tô đi theo đầu ngón tay của hắn, cuối cùng tầm mắt dần quay trở lại khuôn mặt hắn, nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Ánh mắt Dạ Lưu Ba lướt qua lại trên mặt hai người họ, trong lòng thì thở dài, đây là cách chủ nhân biểu đạt sự áy náy sao? Thực sự là một món quà lớn mà, với tính cách thích mơ mộng kia của tỷ tỷ thì chắc chắn là mê chết rồi.

Trong lòng Lý Thanh Sơn cũng khá sung sướng, đây lại một loại vui sướng khác với việc cố gắng tu hành đánh bại cường địch.

Dựa vào sức mạnh của chính mình để giúp đỡ một bộ tộc, đi từng bước một, hắn tự tin mình chưa bao giờ phụ lòng nhờ vả của Dạ Lưu Tô.

“Thế nào?”Đối mặt với nụ cười kèm theo câu hỏi dò của Lý Thanh Sơn, chỉ thấy Dạ Lưu Tô bước lên trước, nhón chân rồi hôn lên gương mặt hắn, sau đó nghiêm túc nói:“Cảm ơn!”“Lần này phải đánh đòn thật rồi!”Lý Thanh Sơn tươi cười vỗ lên cái mông căng mẩy của nàng.

Trong động phủ của Mỹ Tằm Nương, mùi thơm thoang thoảng lan tỏa khắp không trung, trên vách tường là giấy dán tường thêu hoa tựa như được dệt thành từ tơ tằm, bày trí rất là lịch sự tao nhã.

Đập vào mắt là chiếc kén tằm to lớn màu trắng nằm ở trung tâm động phủ, được treo lơ lửng giữa không trung bên dưới đỉnh trần, hình như đây là nơi Mỹ Tằm Nương nghỉ ngơi và tu hành.

Dạ Lưu Ba nhào vào trong kén tằm rồi nhô đầu ra:“Các ngươi cũng vào đi, trong này thoải mái quá!”“Ngươi mau vào đi, ta đi xung quanh ngắm nhìn!”Dạ Lưu Tô nói với Lý Thanh Sơn, ánh mắt nhìn lung tung không dám đối diện với mắt hắn.

Lý Thanh Sơn ôm ngang nàng lên rồi nhảy vào trong kén tằm.

Không gian bên trong thực sự không nhỏ, nhưng chứa ba người thì vẫn hơi hẹp, tơ tằm trắng tinh trơn trượt, lạnh lẽo mà mềm mại, loáng thoáng lộ ra ánh huỳnh quang, tựa như là một chiếc túi ngủ khổng lồ.

“Kén tằm này đúng là bảo bối.

”Lý Thanh Sơn nhìn kỹ, lời còn chưa dứt thì Dạ Lưu Ba đã nhào lên, đôi môi đầy đặn phủ lên miệng hắn, cái lưỡi thơm tho tiến quân thần tốc như một con rắn linh hoạt, nói loáng thoáng không rõ:“Chủ nhân.

yêu ta!”“Thực sự là háo sắc, không thấy tỷ tỷ của ngươi vẫn còn ở đây sao?”Lý Thanh Sơn xoay mình đặt nàng ở dưới thân, nhẹ nhàng vung tay áo lên, yếm đào bị lột ra, hai khối đẫy đà nảy nở bị hắn nắm trong tay, bắt đầu thưởng thức, lại còn nhẹ nhàng vân vê đỉnh nhọn.

Dạ Lưu Ba ngâm nga một tiếng, ánh mắt quyến rũ:“Dù sao tỷ tỷ cũng không trốn thoát khỏi ma trảo của ngươi!”Dạ Lưu Tô luôn điềm tĩnh hào phóng mà chân tay cũng luống cuống.

Nàng xuất thân từ Dạ Du Nhân tộc, cũng đã thấy không ít cảnh tượng như vậy, sẽ không thẹn thùng như phàm nhân, cũng coi nó như chuyện đương nhiên và chuẩn bị tâm lý từ lâu.

Chẳng qua lúc này nàng mới phát hiện mình không thể nào tự nhiên như tưởng tượng được.

Bàn tay Lý Thanh Sơn đang âu yếm Dạ Lưu Ba cứ như đang đặt trên người nàng, khiến hô hấp nàng cũng không thông thuận.

Lý Thanh Sơn cười rồi liếc nhìn Dạ Lưu Tô, sau đó hắn điều chỉnh tư thế rồi đặt nàng xuống bên cạnh Dạ Lưu Ba, hai khuôn mặt mỹ lệ như nhau nhưng lại ngước nhìn hắn với vẻ mặt khác nhau.

Toàn thân Dạ Lưu Tô căng thẳng, như là con thú nhỏ rơi vào trong tay thợ săn và chờ bị xử lý.

Mà Dạ Lưu Ba thì mị nhãn như tơ, sự sùng bái và tình dục bùng cháy trong đôi mắt ấy, thân thể cũng nhẹ nhàng vặn vẹo nghênh đón những cái vuốt ve của Lý Thanh Sơn.

Tiếng thở dốc trong miệng Dạ Lưu Ba rơi vào trong tai Dạ Lưu Tô lại hóa thành nhiệt độ chân thực.

Lúc này, bàn tay của Lý Thanh Sơn chạm lên khuôn mặt Dạ Lưu Tô rồi xoa nắn nhẹ nhàng.

“Chủ nhân, xin đợi ta vượt qua thiên kiếp đã được không?”Dạ Lưu Tô khấn cầu.

“Yên tâm, lần này không ăn ngươi.

”Lý Thanh Sơn cười nói, hắn cũng hiểu rõ Dạ Lưu Ba cần phải “giải tỏa” thì mới có thể tu hành, còn Dạ Lưu Tô thì tốt nhất là duy trì “nguyên trạng”.

Chỉ là nếu đã mang nàng đến đây rồi thì phải cố gắng “bắt nạt” một hồi mới được.

Thế là hắn thu tay lại, chuyên tâm âu yếm Dạ Lưu Ba, tùy ý nhào nặn vuốt ve bộ ngực đẫy đà mềm mại của nàng thành hình dáng mà hắn muốn.

Sau đó hắn cúi đầu hôn lên môi nàng, niêm phong lại cái miệng đột nhiên rên rỉ cao vút kia.

Có lẽ là vì thời gian chia lìa mỗi lần đều quá dài, hoặc là vì tâm trạng sùng bái cuồng nhiệt kia nên từ trước đến giờ nàng đều rất dễ tập trung tinh thần.

Lúc này, Dạ Lưu Ba dứt khoát quên đi Dạ Lưu Tô ở bên cạnh, ôm chặt lấy Lý Thanh Sơn không khác nào mảnh đất khô cạn hưởng thị cơn mưa lâu ngày không gặp.

Lý Thanh Sơn cũng bị cảm hóa, dục vọng bắt đầu cháy hừng hực nhưng lại né tránh cái ôm của nàng, bắt đầu thưởng thức nàng lần nữa.

Dạ Lưu Ba mê man mở mắt ra, đoạn bắp đùi nở nang ở giữa quần giáp và giày bó nhẹ nhàng ma sát vào nhau.

Mà Dạ Lưu Tô ở bên cạnh lại cảm thấy có chút miệng khô lưỡi đắng, chỉ biết lặng lẽ nuốt nước bọt.

Tay phải Lý Thanh Sơn thăm dò vào bên dưới quần giáp của Dạ Lưu Ba khiến Dạ Lưu Ba bỗng mở to hai mắt, bật thốt tiếng rên rỉ cao vút.

Lý Thanh Sơn nhét ngón trỏ trái và ngón giữa vào chiếc miệng đàn hương của nàng.

Cái lưỡi thơm tho của nàng quấn quanh tới, không khác nào đang thưởng thức rượu ngon, bốn ngón tay đều bị vây sự nóng rượu vây quanh.

Dạ Lưu Ba duỗi hai tay ra nhưng với không tới, cảm giác thân trống vắng, không được âu yếm nên nàng đành tự mình vuốt ve.

Cảnh tượng này khiến Lý Thanh Sơn cũng mím môi lại, nhìn lướt qua Dạ Lưu Tô.

Toàn thân nàng y giáp chỉnh tề, mà trong phút chốc lại cảm giác như bị xuyên thủng, cố gắng làm ra dáng vẻ thờ ơ không động lòng thế nhưng ánh mắt nhìn lung tung lại không ngừng rơi lên trên người Dạ Lưu Ba ở bên cạnh.

Nàng cũng chưa bao giờ thấy muội muội lộ ra vẻ thâm tình như vậy, như bị quỷ ám lại như đánh mất chính mình, biến thành con rối mặc cho hắn đùa bỡn, nhưng mà như thế lại khiến tâm thần nàng lay động, loáng thoáng nảy sinh một loại khát vọng.

Trong hốc cây chỉ còn lại một mình Dạ Lưu Tinh, khiến nàng cảm thấy rất buồn phiền.

Sau đó đợi một hồi lâu cũng không thấy các nàng trở về, thế là Dạ Lưu Tinh cắn răng như quyết định quyết tâm làm gì đó, chỉ thấy nàng xoay người trở lại động phủ, tiếp tục tu hành!Lý Thanh Sơn bỗng thu tay về, Dạ Lưu Ba khôi phục vẻ tỉnh táo từ trong ý loạn tình mê rồi thốt lên tiếng lầm bầm bất mãn.

Chợt nàng nghe thấy một tiếng kêu yêu kiều, mở to mắt ra thì chỉ thấy Dạ Lưu Tô đã bị Lý Thanh Sơn ôm vào trong ngực mà bật cười ha ha, thế rồi hắn nhào tới ôm Dạ Lưu Tô và hôn lên má nàng.

Kén tằm khổng lồ hơi lắc lư…

Bình Luận (0)
Comment