Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1330 - Chương 1339: Bằng Hữu

Chương 1339: Bằng Hữu

“Mẹ của ngươi có từng dạy cho ngươi là khi nói chuyện với người khác thì không được phép phun nước miếng không?”Lý Thanh Sơn mất kiên nhẫn xua tay, lại cười nói:“Hơn nữa lão tử muốn đi thì đi, ngươi cản được à!”Lý Thanh Sơn lật tay lấy ra một tấm tử phù, trước khi đến Hỏa Dung Sơn, hắn đã dự định đích thân đi đến xem thần mộc ngô đồng, nếu như thật sự rất tốt thì mới bàn chuyện giao dịch với Thôn Hỏa Nhân Vương, mượn quyền sử dụng thần mộc ngô đồng.

Hắn đã chinh chiến khắp nơi ở Nam Cương, có được một đống chiến lợi phẩm, mà tấm tử phù này chính là một trong những chiến lợi phẩm của hắn ở Nam Cương.

Không ngờ Thôn Hỏa Nhân Vương vừa mới mở miệng đã từ chối dứt khoát, sau đó còn trào phúng hắn, hoàn toàn không thể nào thương lượng được, hiện tại lại còn định ra tay.

Nhưng hắn cũng không phải là không hề chuẩn bị gì, hoặc cũng có thể nói là Tiểu An đã cố ý nhắc nhở hắn.

Đương nhiên, tuy rằng tử phù rất mạnh lại còn hiếm, nhưng cũng không thể nào uy hiếp gì đến Chúc Diễm, nhưng tấm tử phù này cũng không phải dùng để chiến đấu.

“Đại na di phù! Muốn chạy sao?”Chúc Diễm chỉ cần nhìn lướt qua đã nhận ra tấm linh phù kia, búng tay, từng đốm hỏa tinh đột nhiên nổ tung, bùng nổ ra gấp ngàn vạn lần, lực lượng chúng nó phóng ra đủ để có thể phá núi mở đường.

Lý Thanh Sơn xoay người ôm Tiểu An vào lòng, trong tiếng nổ vang cực lớn kia, ngọn lửa điên cuồng phừng lên bao phủ lấy họ, đứng từ đằng xa quan sát, giống như có một đóa hoa đột nhiên nở rộ giữa bầu trời.

Chúc Diễm cầm trường mâu vạch ra một vệt sáng đỏ, lấy tốc độ nhanh như tia chớp đánh về phía Lý Thanh Sơn, không cho Lý Thanh Sơn có bất cứ cơ hội nào để sử dụng tử phù.

Trấn Ma Tháp nguy nga từ trên trời đè xuống, bao phủ lấy Lý Thanh Sơn và Tiểu An.

Đầu mâu va chạm với thân tháp, phát ra tiếng keng keng vang đôi, Chúc Diễm có chút ngạc nhiên, tuy rằng hắn vẫn chưa dừng hết sức, nhưng cũng không ngờ Trấn Ma Tháp lại kiên cố đến thế.

Trong phút chốc, đầu mâu tóe ra vô số đốm hỏa tinh, giống như trăm ngàn lần nổ tung, Trấn Ma Tháp chỉ chịu đựng được trong chốc lát đã lập tức vỡ vụn biến mất.

Nhưng chờ đến khi ngọn lửa tan đi, Lý Thanh Sơn và Tiểu An cũng đã biến mất không thấy đâu nữa.

“Hừ, ta còn tưởng rằng ngươi có cái gì để dựa vào nên mới dám ăn nói ngông cuồng trước mặt ta, chẳng qua chỉ là một tấm đại na di phù mà thôi, chờ xem ta tìm được ngươi, ta sẽ rút gân lột da ngươi!”Chúc Diễm hừ lạnh, lỗ mũi phun lửa, sau đó nhìn lướt qua tám hướng, nhắm mắt lại cảm ứng.

Đại na di phù không thể phi độn ra xa vạn dặm như tử phù độn giáp phù, nhiều nhất cũng chỉ có thể dịch chuyển ra ngàn dặm, hơn nữa còn dịch chuyển hai người cùng một lúc, họ chắc chắn sẽ không rời xa nơi này quá năm trăm dặm, khoảng cách thế này thì không có cách nào thoát khỏi sự đuổi giết của hắn.

Nhưng một lúc sau, hắn mở to mắt, nhíu chặt mày lại:“Sao họ lại có thể che giấu khí tức một cách tuyệt đối như thế được, cứ như là chưa từng tồn tại vậy.

”Hắn không hề do dự, dựa theo trực giác đuổi theo một hướng, biến thành một ngọn lửa sao băng, đuổi giết qua bên đó.

Sau một lát, hắn lại bay trở về, rõ ràng là không thành công.

Chúc Diễm nảy ra ý tưởng muốn đi tấn công Dã Nhân Sơn, nhưng ngẫm nghĩ rồi lại thôi.

Loại chuyện này nhân tộc hay yêu tộc đều có thể làm, nhưng dị nhân có quá nhiều kiêng kị, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

“Họ chịu một chiêu của mình, nói không chừng cũng đã bị thương không nhẹ, tu vi hao tổn rất nhiều.

Ba lần thiên kiếp giống như lạch trời, nó đã cản lại biết bao nhiêu thiên tài anh kiệt, dù một ngày nào đó ngươi độ kiếp thành công thì ít nhất đó cũng là chuyện trăm năm sau, sao mình có thể sợ hắn được! Nhưng dạo gần đây giao nhân ở Nam Hải không quá yên bình, phải chuẩn bị lần tấn công tiếp theo!”Trong rừng rậm bị sương mù bao phủ, Lý Thanh Sơn và Tiểu An sóng vai đi dạo dọc theo một con sông nhỏ, cây to ở xung quanh san sát nhau tựa như cao ốc, lá cây đan chéo như tầng mây, rễ cây to lớn bò trườn như rồng rắn.

Sương mù đặc sệt như sữa bò, họ đi đến đâu nó sẽ lui ra sau biến mất, có chút mờ ảo tiên khí, nhưng nếu như người thường đến nơi này, trong thời gian ngắn sẽ lập tức biến thành một đống xương trắng, tiếng yêu ma gầm gừ nối tiếp nhau không dừng, u ảnh đi tới đi lui trong sương mù dày đặc.

Lý Thanh Sơn có thể che giấu khí tức không để lộ chút nào, giống như linh quy chìm xuống biển sâu.

Chu Nhan Bạch Cốt Đạo của Tiểu An lại càng nổi danh với đạo sinh tử sắc không, chỉ là một bộ xương trắng mà thôi, làm gì có thể cảm ứng được.

Nếu như người tu hành vượt qua lần thiên kiếp thứ hai bình thường chịu một chiêu hỏa tinh bạo liệt của Thôn Hỏa Nhân Vương, chắc chắn sẽ bị trọng thương, nhưng Lý Thanh Sơn đã tu hành xong Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh từ lâu, có sức chống cự với lửa rất mạnh, gần như không hề bị thương gì.

Nhưng hắn không dám khinh thường Thôn Hỏa Nhân Vương, chiêu này nhiều nhất cũng chỉ là thử, thậm chí còn không tính là thật sự ra tay, nếu như thật sự chiến đấu một cuộc chiến sinh tử, phượng hoàng không lên đến tầng thứ tư thì không thể nào chịu đựng được ngọn lửa của Thôn Hỏa Nhân Vương.

Càng miễn bàn đến kỹ năng chiến đấu được bày ra từ trong một mâu kia, thân thể mạnh mẽ, những thứ này đều làm hắn đánh giá cao Chúc Diễm.

“Chẳng trách lại không thèm coi ai ra gì như thế, nếu một chọi một thì chỉ sợ ta cũng không phải là đối thủ của hắn, cũng may mà ngươi nhắc nhở ta chuẩn bị đại na di phù, nếu không thật đúng là có chút phiền phức, sau này còn phải nghĩ cách tìm thêm vài tấm nữa mới được.

Chỉ tiếc ta không có được thiên phú thần thông như Mặc Vũ, nếu không đã có thể chạy đến bất cứ nơi nào trên đời này rồi.

”Lý Thanh Sơn có chút tiếc nuối nói với Tiểu An, hắn còn thử học tập hư không độn tàng từ a tu la Ân Tinh, nhưng dù ở trong a tu la đạo thì cũng không có bao nhiêu người biết được chiêu này, nó không chỉ yêu cầu thiên phú khống chế không gian mà còn phải tốn rất nhiều thời gian và sức lực, cũng chỉ có thể bỏ cuộc.

“Hiện tại không có, tương lai nói không chừng sẽ có.

”Tiểu An cười nói, mái tóc dài chấm đất, giống như rong biển nổi lơ lửng trong nước, uốn lượn buông thả ở phía sau lưng.

“Chỉ hi vọng là thế, thôn hỏa nhân tộc đúng là xấu tính giống hệt như trong lời đồn.

Lần này nhất định không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn được, không biết tên kia có chạy đến Dã Nhân Sơn không nữa?”“Dị nhân đều có tính bài ngoại, cực kỳ hận thù con người, ngươi lại là thống lĩnh bạch ưng.

Vương triều Đại Hạ từng hạ lệnh lục soát giết thôn hỏa nhân tộc mấy lần, đều là do Ưng Lang Vệ thực hiện, móc tim coi như công huân.

Nhưng ta lại khá hi vọng hắn có thể đi đến Dã Nhân Sơn.

”Tiểu An nói.

“Ồ? Tại sao chứ?”“Chỉ cần hi sinh mười động chủ, như vậy sẽ có người giải quyết phiền phức Hỏa Dung Sơn giúp chúng ta.

”Tiểu An nói.

Vương của dị nhân tấn công động thiên phúc địa, chém giết người tu hành nhân loại ở khắp nơi, hơn nữa còn đều là tu sĩ vượt qua thiên kiếp lần thứ hai, chẳng lẽ là định xây dựng lại Thần quốc, rửa mối hận xưa sao? Sao Vương triều Đại Hạ có thể nhẫn nhịn được.

Lý Thanh Sơn hơi sửng sốt, sau đó cười nói:“Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của ngươi hết rồi.

”Không ngờ huyết thệ thư còn có tác dụng như thế:“Thật ra cũng không cần mười người, chỉ cần cử mấy người như Trừng Hải đi chịu chết là được rồi.

”“Nói cũng đúng, nhưng có lẽ hắn sẽ không đi, hắn ta có thèm để chúng ta vào mắt đâu.

”Tiểu An vừa mới quay đầu lại, Lý Thanh Sơn lập tức nhéo cái mũi cao cao của nàng, cười nói:“Ngươi đó, ngươi đã đoán được Thôn Hỏa Nhân Vương là loại người như thế từ lâu rồi đúng không! Còn để ta đi nói chuyện với hắn, làm ta đi làm chuyện nhàm chán này, còn lãng phí một tấm linh phù.

”“Không có chuyện gì là tuyệt đối cả, nói không chừng hắn ta sẽ đưa ra điều kiện mà chúng ta có thể tiếp thu được chứ không phải là đầu của giao nhân vương.

Hơn nữa dù sao cũng phải đợi ngươi tận mắt xác nhận cái gốc cây thần mộc ngô đồng kia rồi mới có thể quyết định được xem có đáng để lãng phí sức lực hay không!”Tiểu An méo miệng, giọng điệu hơi thay đổi nói.

“Đáng, cực kỳ xứng đáng, nhất định phải có được nó.

Nói nhanh nào, ngươi còn có kế gì hay không!”Lý Thanh Sơn xoa đầu nàng.

“Không phải ngươi cũng đã nghĩ đến rồi sao?”Tiểu An nói.

“Không sai, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, muốn phá Hỏa Dung Sơn thì cần mượn sức của giao nhân ở Nam Hải, cái đầu bé tí của ngươi nghĩ được nhiều chuyện thật đấy.

”Lý Thanh Sơn gật đầu, nếu họ đều vượt qua ba lần thiên kiếp, vậy thì hợp tác với nhau san bằng Hỏa Dung Sơn cũng không phải việc gì khó, nhưng hiện tại vẫn chưa có được thực lực này, cho nên cần phải đi dựa hơi.

Nếu như không có huyết thệ thư mà chạy đến Nam Hải nói với giao nhân vương là họ sẵn lòng giúp đỡ hắn tiêu diệt Hỏa Dung Sơn, chỉ sợ lại là một chuyến đi uổng công không có ý nghĩa gì.

Nhưng hai người họ cộng thêm mười động chủ đã hạ huyết thề, mười hai tu sĩ vượt qua thiên kiếp lần thứ hai đã đủ để trở thành quả cân quan trọng ảnh hưởng đến sự cân bằng của hai tộc, nói không chừng có thể kéo Kiếm Các Nam Hải xuống luôn.

Nhưng dù đã chuẩn bị rất nhiều thứ nhưng mượn lực này như thế nào thì vẫn là một vấn đề, đối phương chắc chắn sẽ đề phòng hắn, nếu như không cẩn thận rất có khả năng sẽ trở thành vật hi sinh.

“Quan trọng nhất là phải làm như thế nào để thuyết phục được Giao Nhân Vương, tuy rằng tính tình của giao nhân không xấu đến mức đó, nhưng nếu bàn về tính bài ngoại thì vẫn giống hệt nhau.

Giao Nhân ẩn thân ở Nam Hải, trong Ưng Lang Vệ, tư liệu của họ ít hơn thôn hỏa nhân tộc rất nhiều, thật sự rất khó phán đoán.

Hừ, nếu như cái tên thạch đầu nhân ngư kia vẫn không chịu giúp đỡ, ta sẽ ăn nàng luôn.

”Tiểu An nói.

“Thạch đầu nhân ngư?”Lý Thanh Sơn sửng sốt một chút, cười nói:“Ngươi nói Như Tâm sao! Yên tâm, nàng nhất định sẽ giúp ta!”Đúng lúc này, Lý Thanh Sơn giật mình, quay sang nhìn về phía Tiểu An.

“Có người tấn công Dã Nhân Sơn!”Bên trên bầu trời xanh thẳm, ở giữa những đóa mây trắng kia.

Vạn Độc Lão Tổ ngồi ngay ngắn trên thanh ngọc bảo tọa, nhẹ nhàng vuốt ve bộ râu dài, đôi mắt xanh nhìn chăm chú vào Dã Nhân Sơn ở bên dưới.

Xung quanh toàn là cờ bay phấp phới, đệ tử vây ở xung quanh, nam nữ già trẻ đều có, ăn mặc quần áo giống hệt nhau, đều là trường bào hoặc váy dài màu xanh lục, tu vi thấp nhất cũng đều là một lần thiên kiếp trở lên, có chừng trăm người, phô bày ra nội tình của một đại tông môn.

“Sư tôn, hiện tại hai người Lý Thanh Sơn đều không có ở trong Dã Nhân Sơn, không có ai chủ trì đại trận thủ sơn, là thời cơ tấn công lên núi thích hợp nhất, nhưng mà.

”Thiên Lương Mộc cưỡi một đám mây, từ Dã Nhân Sơn bay trở về, cung kính bẩm báo, lại có chút chần chừ.

“Nhưng cái gì?”Vạn Độc Lão Tổ đang vuốt râu dừng lại.

“Nhưng mà ta thấy Lý Thanh Sơn không có ý định khai tông lập phái ở Nam Cương, sớm muộn gì cũng phải quay về Thanh Châu, cần gì phải nhất quyết tấn công Dã Nhân Sơn chứ?”Thiên Lương Mộc nói.

“Ha ha, Độc công tử cũng có lúc thiện lương như thế này sao, nói ra ngoài chắc không có ai trong Nam Cương dám tin quá?”Một nữ tử xinh đẹp cười nói, trên vai nàng có một con nhện có màu sắc sặc sỡ đang bò, tám con mắt kép nhìn chằm chằm vào Thiên Lương Mộc, lộ ra ánh mắt ác độc cực kỳ nhân tính.

“Không lẽ mới thấy Lý Thanh Sơn một lần mà đã sợ vỡ mật rồi à?”Một trung niên nam nhân cao gầy như gậy trúc tiếp lời nói, hắn đang đứng trên đầu một con rết độc dài mấy trượng.

Hai người này đứng ở hai bên trái phải thanh ngọc bảo tọa của Vạn Độc giáo chủ, để lộ ra thân phận không giống bình thường, họ chính là sư muội và sư huynh của Thiên Lương Mộc, là người có tư cách tranh đoạt vị trí giáo chủ Vạn Độc Giáo với Thiên Lương Mộc.

Bên trong tông môn ma đạo không bàn đến chuyện tình cảm, mối quan hệ cũng giống như nước với lửa, có cơ hội tấn công lẫn nhau thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Thiên Lương Mộc cười lạnh, không thèm để ý đến họ, khom người nói:“Xin sư tôn suy nghĩ lại.

”Thiên Lương Mộc không đồng ý việc tấn công Dã Nhân Sơn, hắn đương nhiên không phải loại người tốt lành gì, có cơ hội giết người cướp của đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Nhưng tiếng chào “Đạo hữu” của Đại Dung Thụ Vương làm trong lòng hắn có chút lo âu, hơn nữa lần chạm mặt vào mấy ngày trước làm hắn cứ có cảm giác Lý Thanh Sơn không đơn giản như thế.

“Ngươi cảm thấy vi sư không xử lý được hắn sao?”Vạn Độc Lão Tổ không vui nói.

“Đệ tử không dám!”Thiên Lương Mộc nói.

“Không thể để người khác xâm chiếm thế lực và lợi ích của chúng ta, nếu hắn đã không chịu hạ mình làm hộ pháp cho Vạn Độc Giáo của chúng ta, ta phải dạy cho hắn biết hắn ta không có chỗ cho hắn sống yên, ngươi lui ra đi!”Trong mắt Vạn Độc Lão Tổ chợt lóe lên chút ánh sáng xanh, tỏa ra uy thế mạnh mẽ không thể nào chống lại được, các đệ tử đều cúi đầu.

Từ trước đến nay đều nơi này đều là nhà hắn đứng đầu, tuyệt đối không cho phép có thế lực khác phát triển, nếu như một ngày nào đó Lý Thanh Sơn thật sự rời khỏi Thanh Châu, trở thành thượng khanh của Nam Việt Vương Phủ, dựa vào thiên tư của tên đó và nữ tử Tiểu An kia, chắc chắn sẽ trở thành mối họa lớn, lúc đó chẳng phải sẽ làm cho thiên hạ chê cười sao.

Ngoài ra hắn cũng không phải không suy xét đến những băn khoăn của Thiên Lương Mộc, nhưng mà đôi bên chênh lệch cảnh giới quá rõ ràng, không cần thiết phải để ý đến.

Bắc Việt Vương không ra tay chẳng qua là vì suy xét đến thế cục của hai châu, cho nên mới chấp nhận lời khuyên của Đại Dung Thụ Vương, không lẽ hắn ta thật sự sợ Lý Thanh Sơn sao.

“Tiểu tử này ngông cuồng vô lễ, dám từ chối ý tốt của Vạn Độc Giáo, đúng là đáng chết.

Hơn nữa hắn chỉ mới là một tên vượt qua thiên kiếp lần thứ hai nhỏ nhoi, làm dám tự xưng là “Dã Nhân Vương” gì gì đó, hôm nay sư tôn phải dạy dỗ cái tên vương dỏm hắn, cho hắn biết được hắn và vương thật khác xa nhau như thế nào.

”Nữ tử mang theo con nhện sặc sỡ nói.

“Nếu sư đệ ngươi sợ thì cứ việc quay về Vụ Đô Thành đi.

Đệ tử nguyện cống hiến chút sức mọn, giúp đỡ sư phụ tiêu diệt Dã Nhân Sơn, bắt sống Lý Thanh Sơn!”Người nam nhân đứng trên con rết nói, nháy mắt ra hiệu với xung quanh.

Ngoại trừ những trưởng lão ỷ vào bản thân có thân phận cao ra, các đệ tử bình thường khác đều cùng nhau hô to:“Tiêu diệt Dã Nhân Sơn, bắt sống Lý Thanh Sơn!”Trong lúc nhất thời, cờ bay phần phật, tiếng giết rung trời.

Vạn Độc Lão Tổ vỗ vào tay vịn của bảo tọa, đứng lên vung tay phải, âm phong lửa xanh xoay tròn ngưng tụ, tạo thành một hình cầu xanh biếc, sấm sét đan chéo lưu chuyển, ánh sáng hắt lên làm cho gương mặt mọi người đều biến thành màu xanh lục.

Vạn độc lôi châu – đây chính là bí mật bất truyền của Vạn Độc Giáo, có được sự mạnh mẽ của sấm sét và âm nhu của độc, lực phá hoại cực kỳ lớn.

Trong phút chốc, đến cả nắng gắt cũng tối đi, ánh mắt mọi người đều bị vạn độc lôi châu hấp dẫn.

Trong mắt Vạn Độc Lão Tổ lưu chuyển bích quang, đổi một tay thành hai tay, vạn độc lôi châu xoay tròn càng lúc càng lớn, ánh sáng cũng càng ngày càng rực rỡ.

Trong nháy mắt nó đã to cỡ chừng một lu nước, hắn đột nhiên đẩy xuống dưới, trong nháy mắt đã đập thẳng lên Dã Nhân Sơn.

Tiếng nổ vang vọng khắp đất trời, đất đai thoáng rung lắc, sấm sét lan tràn, nhuộm đẫm cả không trung thành màu xanh.

Sau đó nó lại biến thành mây độc, bao phủ ra khắp vạn mẫu, trôi nổi khắp trên Dã Nhân Sơn, phát ra tiếng ăn mòn chói tai.

Bình Luận (0)
Comment