Đầu tiên hắn ta phun ra một ngụm máu đào, chiêu này là bí kỹ của Vạn Độc Giáo, cho dù là trong tình hình thân thể khỏe mạnh thì cũng phải chịu một ít áp lực, càng miễn bàn đến việc hiện tại hắn đang bị thương nặng, phải tự thương thân trước mới có thể đả thương kẻ địch, nhưng mà hắn vì muốn báo thù rửa hận, đã không thể để ý đến quá nhiều thứ.
Mà điều càng quan trọng chính là hắn không muốn trong lúc hắn ở Vạn Độc Giáo dưỡng thương sẽ có một tên thích khách tự do ra vào, có thể uy hiếp đến sinh mạng của hắn bất cứ lúc nào.
Những độc tố dính trên người Ân Tinh bùng nổ với khí thế mãnh liệt hơn gấp mười, gấp trăm lần, hai mắt phủ đầy tơ máu màu xanh nhạt, chỉ trong nháy mắt đã trở nên khô khốc, tai mắt miệng mũi vẫn luôn được bảo vệ cẩn thận lập tức bị mất đi tác dụng, không thấy, không nghe được, không ngửi được.
Trong lòng nàng có chút giật mình nhưng lại không hoảng loạn, lập tức thi triển hư không độn tàng, trốn vào trong hư không.
Nhưng mà độc tố vẫn đang điên cuồng lan rộng, nếu như cứ tiếp tục như thế mãi thì chắc chắn sẽ không chịu được quá lâu.
Vạn Độc Lão Tổ vẫn đứng yên không nhúc nhích, giữ nguyên tư thế giơ hai tay lên cao, toàn lực vận chuyển pháp lực, trong miệng liên tục trào ra máu đào, khóe môi lại cong lên lộ ra ý cười tàn khốc vì đã báo được thù, không cần lâu nữa, chỉ cần chịu đựng thêm một lát là nàng sẽ chết vì độc tính phát tác, sau đó hắn lại thong dong quay về Vạn Độc Giáo dưỡng thương, sau đó lại đi tìm Lý Thanh Sơn báo thù.
Lần này cho dù là hắn không cần mặt mũi, đi cầu xin mấy tên “thượng khanh” có quen biết với hắn thì hắn cũng nhất định phải giết chết Lý Thanh Sơn.
Mà trên thực tế, có một suy nghĩ mà đến cả chính hắn cũng đều không muốn thừa nhận, cái này thay vì nói là báo thù, còn không bằng nói là tự bảo vệ bản thân.
Trận chiến này làm cho hắn bắt đầu sợ hãi, nếu cứ để mặc cho Lý Thanh Sơn và Tiểu An tiếp tục tu hành, cho dù là ai trong hai người kia vượt qua lần thiên kiếp thứ ba thì đó cũng đều sẽ là ngày chết của hắn.
Vạn Độc Lão Tổ đột nhiên phun máu tươi, chợt ngoái đầu nhìn về phía đường chân trời, nơi đó có ánh lửa chạy như bay đến.
Lý Thanh Sơn thấy Vạn Độc Lão Tổ ở đằng xa, còn chưa kịp vui mừng đã lập tức cảm nhận được độc tố mà hắn khó khăn lắm mới áp chế được lại đột nhiên bùng nổ, đang điên cuồng ăn mòn thân thể, thậm chí là thần hồn của hắn, không khỏi kinh ngạc:“Lão già này còn có chiêu này nữa hả? Nhưng mà hình như lúc sử dụng chiêu thức này thì không thể nhúc nhích được, nếu như để hắn ta ngồi xuống thanh ngọc bảo tọa thong dong sử dụng chiêu này thì đúng là một phiền phức cực lớn.
”Lý Thanh Sơn không biết, Vạn Độc Lão Tổ cũng từng tính làm như thế, nhưng mà tiếc là hắn không có cơ hội để xài chiêu này thì đã bị phá lớp phòng ngự, đẩy đến bước đường cùng.
Sau khi bị thương nặng thì lại càng không dám sử dụng bậy bạ, dựa vào thủ đoạn của Lý Thanh Sơn thì còn chưa kịp bị độc phát tác giết chết đã có thể đã có thể đấm một phát giết chết Vạn Độc Lão Tổ đang đứng yên làm bia ngắm rồi.
Lúc này, Lý Thanh Sơn và Tiểu An coi như là vô tội nằm yên cũng trúng đạn, nhưng mà trong vô hình cũng đã chia sẻ rất nhiều áp lực giúp Ân Tinh, mà Vạn Độc Lão Tổ lại cảm thấy áp lực tăng lên gấp đôi, làm càng nhiều độc tố bùng nổ thì hắn cũng phải chịu càng nhiều áp lực, vết thương lại càng nặng hơn.
Tuy rằng hắn muốn liều mạng với Lý Thanh Sơn, hoặc là tập trung tinh thần dùng độc giết trước tên a tu la kia lại nói, nhưng lại thấy cơ thể của Lý Thanh Sơn chỉ hơi khựng lại một chút sau đó lại xông lên lần nữa, tuy rằng tốc độ đã chậm hơn rất nhiều, nhưng mà cũng không kéo dài được bao lâu, lập tức hoảng sợ thay đổi sắc mặt, làm gì còn dám tiếp tục kiên trì nữa, vội vàng thu pháp thuật lại, phi độn bỏ đi.
Ân Tinh dựa vào chút sức lực cuối cùng nhảy ra khỏi hư không, cuối cùng không chịu đựng được nữa, rơi xuống dưới.
Lý Thanh Sơn duỗi tay đỡ được nàng, nói: “Làm phiền!”Lập tức đưa nàng vào trong tu la tràng, lại giao tu la tràng cho Tiểu An, dặn dò: “Ngươi mang nàng quay về Dã Nhân Sơn giải độc đi!”Tiểu An chần chừ một chút lập tức khẽ gật đầu, nàng cũng bị vạn độc hợp táng của Vạn Độc Lão Tổ ảnh hưởng, độc tố lại phát lần nữa , không có được lực khôi phục mạnh bằng Lý Thanh Sơn, nếu như lại tiếp tục đuổi theo, chỉ sợ sẽ làm cho bộ xương khô mà nàng vất vả luyện chế ra được bị tổn thương nặng hơn.
Lý Thanh Sơn chạy đi như bay, đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm vào vệt sáng xanh ở đằng xa, trong lòng chỉ có một suy nghĩ duy nhất, nhất định không thể để Vạn Độc Lão Tổ bình yên quay trở về Vạn Độc Giáo!Trên bầu trời, một vệt sáng xanh ở phía trước, phía sau có một vệt sáng đỏ đuổi theo, theo sát phía sau không bỏ, nhanh như tia chớp, chỉ trong chốc lát đã bay đi ngàn dặm.
Hai người đều đang liều mạng, Vạn Độc Lão Tổ thương càng thêm thương, tốc độ thua xa lúc đang toàn thịnh, tuy rằng Lý Thanh Sơn cũng bị thương không nhẹ, hơn nữa còn đang trúng kịch độc, nhưng lại có được ý chí chiến đấu càng đánh càng hăng, hắn vận chuyển yêu đan, vỗ cánh chim, liên tục kéo gần khoảng cách.
Chỉ trong khoảnh khắc, nửa phần trước của vệt đỏ gần như đã chạm đến phần đuôi của ánh sáng xanh, đôi bên chỉ cách nhau khoảng chừng mười dặm.
Lúc này Vạn Độc Giáo cũng đã xuất hiện ở cuối đường chân trời.
Trong lòng Vạn Độc Lão Tổ mừng như điên, ngoái đầu nhìn về phía sau, người đuổi giết hắn phía sau đã không phải là Lý Thanh Sơn, mà rõ ràng là một yêu ma mắt đỏ tóc đỏ sừng trâu đuôi cọp, sát khí lệ khí hòa trộn thành một cỗ yêu khí tận trời, vô cùng khí thế xông đến.
Đã không còn ma khải che giấu, mọi thứ đều vô cùng rõ ràng, Vạn Độc Lão Tổ khó hiểu nói:“Thiên Long Thiền Viện là Phật môn chính tông, sao lại thu nhận một tên yêu ma làm đệ tử, còn có tên Tiểu An kia nữa, nàng ta chắc chắn cũng không phải là nhân loại, cho nên mới có thể chống cự lại được kịch độc của ta.
”Loáng thoáng có thể thấy được trên sừng trâu có khắc hai chữ “Bắc Nguyệt”, hắn đột nhiên nhớ đến một câu chuyện cũ mấy năm trước, lúc đó trong giới tu hành cao cấp ở Vụ Châu từng lan truyền rộng rãi một chuyện, Long Vương Mặc Hải của Thanh Châu đột nhiên đến Vụ Châu, ngay từ đầu mọi người còn tưởng rằng lão ta có tranh chấp gì đó với Đại Dung Thụ Vương, sau này mới biết được là vì muốn đuổi giết một tên yêu ma, hình như tên yêu kia có tên là – Bắc Nguyệt!Theo hắn nhanh chóng đến gần, Vạn Độc Giáo càng lớn hơn, chỉ cần vài giây nữa là có thể đến, Vạn Độc Lão Tổ không còn sợ hãi gì nữa, vung hai tay áo ra phía sau, một tiếng nổ đùng cực lớn vang lên, một vòng bích quang chợt nổ tung.
Đồng tử Lý Thanh Sơn co rụt lại, ánh thành một mảnh xanh lục, dưới khoảng cách và tốc độ như thế, hắn không thể nào né tránh được, chỉ có thể hét to, đấm một đấm vào ánh sáng xanh kia, thân hình cũng vì thế mà chậm lại.
Vạn Độc Lão Tổ lại nương theo lực phản chấn này, tốc độ nhanh hơn ba phần, lập tức kéo dãn khoảng cách với Lý Thanh Sơn, còn không quên để lại một câu tràn ngập oán độc:“Lý Thanh Sơn, mối thù ngày hôm nay, suốt đời này lão phu sẽ không quên được, sau này nhất định sẽ hậu báo!”“Ngươi sống qua được ngày hôm nay trước rồi lại tính!”Lý Thanh Sơn duỗi tay vồ về phía Vạn Độc Lão Tổ, đè mạnh xuống, ngưu ma trọng lực!Vạn Độc Lão Tổ cảm giác cơ thể lập tức nặng hơn gấp trăm lần, đột nhiên rơi mạnh xuống đất, nghiêng đầu đập vào một đỉnh núi dưới đất, hắn vội vàng điều chỉnh thân hình, xẹt qua đỉnh núi kia, phá tan tạo thành một khe rãnh.
“Đây là thủ đoạn gì?!”Lý Thanh Sơn lật tay nhấc lên, Vạn Độc Lão Tổ lập tức nhẹ như lông vũ, trọng lực không chỉ biến mất hoàn toàn mà còn giống như có một lực đẩy phát sinh, hắn đột nhiên bay về phía trước, lao về đường chân trời.
Muốn khống chế cơ thể trong khi bay với tốc độ cao như thế này là một việc cực kỳ khó khăn, hơn nữa hắn còn đang bị thương nặng, lúc này trọng lực lại khi nặng khi nhẹ, thân hình lúc lên lúc xuống, tốc độ chậm đi rất nhiều.
Tuy rằng hắn trông rất chật vật nhưng cuối cùng thì vẫn cứ bay về phía Vạn Độc Giáo, trọng lực đại địa không thể nào tạo ra thương tổn thực chất gì với hắn, mà Lý Thanh Sơn lại phải phân tâm thi triển thiên phú thần thông, tốc độ cũng bị ảnh hưởng, nếu cứ tiếp tục như thế thì sẽ làm cho Vạn Độc Lão Tổ chạy trốn mất, cũng nhíu mày lại:“Chẳng lẽ phải để hắn ta tránh thoát khỏi kiếp nạn này sao, phải làm như thế nào đây? Đáng tiếc đại địa trọng lực này, không đến mức không có tác dụng, nhưng tính tới tính lui thì cũng chỉ có tác dụng phá rối kẻ địch, nếu như có thể kéo hắn về phía mình thì tốt rồi, khoan đã.
”Lý Thanh Sơn đột nhiên bừng tỉnh, hiểu ra điều gì đó.
Lúc trước hắn cũng từng oán giận ngưu ma giẫm đạp rất khó dùng không có tác dụng gì, mà hiện tại, nó lại là thiên phú thần thông có uy lực mạnh nhất hiện tại của hắn.
Cho dù có kẻ địch gì, chỉ cần đấm ra một quyền là được.
Không lẽ thần thông thứ ba của ngưu ma thật sự chỉ có thể dùng để hỗ trợ, nhiễu loạn kẻ địch thôi sao?Cơ thể Lý Thanh Sơn hơi khựng lại, ngừng vỗ cánh phượng hoàng.
Vạn Độc Lão Tổ thấy tình cảnh này, trong lòng vô cùng tiếc nuối:“Tính cách của người này quyết đoán thật, cầm được thì buông được, nếu như lại dám đuổi theo đến khu vực xung quanh Vạn Độc Giáo, ta có thể lập tức thôi động pháp trận, đánh hắn bị thương nặng, không ngờ hắn lại bỏ cuộc.
”Cơ thể Lý Thanh Sơn căng thẳng, trong phút chốc trở nên hùng hồn như núi cao, trầm ổn như đại địa, nhưng mà hắn bỏ cuộc không đuổi theo nữa, hắn toàn lực thi triển ra một thiên phú thần thông không có bất cứ lực công kích nào – đại địa thần lực!Thần thông thứ hai của ngưu ma, chỉ cần hắn đứng ở bên trên đại địa là có thể cung cấp cho hắn sức mạnh cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa còn làm cho sức mạnh của hắn trở nên càng mạnh, ngưu ma có sức mạnh cực kỳ to lớn, phần lớn đều dựa vào thần thông này.
Nhưng mà bởi vì thần thông này cũng không biểu lộ ra ngoài, thường cho người ta có cảm giác cực kỳ vô dụng, nhưng cũng đúng với phong cách làm việc kín đáo của tộc ngưu ma.
Thậm chí có đôi khi Lý Thanh Sơn cũng sẽ bỏ qua những trợ giúp mà thiên phú thần thông này mang đến cho hắn.
Hoàng thiên tại thượng, hậu thổ tại hạ, chúa tể vạn vật.
Hoàng thiên chí cao vô thượng, nhật nguyệt sáng tỏ, tinh hán xa xôi, giống như cha đẻ của chúng sinh, lôi đình hay mưa móc đều là quân ân; hậu thổ yên ổn ở dưới, bình nguyên rộng lớn, dãy núi liên miên, giống mẫu thân của chúng sinh, sinh sôi, che chở cho chúng sinh.
Chúng sinh kính sợ trời xanh, người tu hành cũng đang đau khổ truy tìm “thiên đạo”, nhưng có ai nhớ đến đất đai dưới chân, có ai gọi cái gì là “địa đạo”Cho nên Lý Thanh Sơn mở rộng hai tay:“Ta chính là con của đại địa.
”Vạn Độc Giáo ở gần ngay trước mắt, chỉ cần thêm vài giây nữa thôi là Vạn Độc Lão Tổ đã có thể chạy đến, mà hắn đã kéo ra khoảng cách cực xa với Lý Thanh Sơn, cho dù có dùng chiêu số gì thì cũng vô dụng, cuối cùng thì hắn cũng có thể bình yên nghỉ ngơi dưỡng thương lại suy nghĩ cách báo thù, hắn nghĩ có thể lợi dụng thân phận Bắc Nguyệt này, nói không chừng còn có thể không đánh mà thắng, có thể làm cho Lý Thanh Sơn thân bại danh liệt, tan xương nát thịt.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, cơ thể đột nhiên khựng lại, nhưng hắn trải nghiệm cảm giác phập phồng này vài lần, đã chuẩn bị sẵn sàng, sẽ không còn bị ảnh hưởng một cách dễ dàng như thế, nhưng mà lần này hắn lại phát hiện, cổ sức mạnh vô hình này không có làm hắn rơi xuống đất nữa, mà lại kéo hắn ngược ra phía sau.
Lý Thanh Sơn lại một lần nữa thi triển đại địa trọng lực, dựa vào đại địa thần lực để thay đổi hướng của trọng lực, kéo Vạn Độc Lão Tổ về phía này.
Hắn vẫn không hề nhúc nhích, sát khí trên người cũng nhạt đi rất nhiều, thay vào đó đã được thay thế bằng một khí tức thâm trầm rộng lớn, phóng xuất ra ngưu ma đại lực!Sức mạnh này không thể thấy không thể sờ vào, lại không có cách nào ngăn cản chặt đứt, nắm chặt lấy Vạn Độc Lão Tổ, hắn hoảng sợ phát hiện, tốc độ bay của hắn không chỉ càng ngày càng chậm, cuối cùng còn không thể không dừng lại, sau đó dần dần bay đến gần Lý Thanh Sơn.
Vạn Độc Lão Tổ hoảng sợ thay đổi sắc mặt, phát ra tiếng gầm gừ khàn giọng, liều mạng đấu tranh với sức mạnh này.
Nếu như ở thời kỳ hắn còn toàn thịnh, có lẽ còn có thể chống cự một chút, nhưng mà hiện tại hắn đang bị thương nặng, để kéo dãn khoảng cách với Lý Thanh Sơn, hắn còn không tiếc làm thương càng thêm thương, đã là nỏ mạnh hết đà.
Tuy rằng Lý Thanh Sơn cũng bị thương khá nặng, nhưng thần thông đại địa thần lực này cho dù hắn đang ở trạng thái này – có đang bị thương sắp chết cũng không sao cả - đều có thể phát huy ra toàn lực.
Mà dùng đại địa làm căn cơ để đi đấu sức với người khác, cho dù là đấu sức ở bất cứ hình thức nào thì hắn cũng dám tự tự bản thân sẽ không thua.
Vạn Độc Lão Tổ trơ mắt nhìn Vạn Độc Giáo cách hắn càng lúc càng xa, bản thân càng lúc càng gần Lý Thanh Sơn, cuối cùng cũng hoảng loạn:“Lý Thanh Sơn, ngươi thật sự muốn không chết ngừng với ta sao, ta là thượng khanh của Bắc Việt Vương phủ, ngươi giết ta, Bắc Việt Vương sẽ không bỏ qua ngươi.
”Vẻ mặt Lý Thanh Sơn kiên nghị không nói một lời, lộ ra vẻ kiên quyết không đạt được mục đích nhất định sẽ không bỏ qua, cho dù Vạn Độc Lão Tổ có uy hiếp, đe dọa, dụ dỗ hay xin thả đều không hề dao động – hôm nay ta nhất định phải giết được ngươi!Mười dặm, năm dặm, một dặm.
Trăm trượng, mười trượng, một trượng.
“Chết!”Lý Thanh Sơn rống to sảng khoái, đấm mạnh vào cái bản mặt già của Vạn Độc Lão Tổ.
Vạn Độc Lão Tổ đã cạn kiệt sức lực không thể trốn tránh được, ở trong mắt người ngoài, hắn giống như đang chủ động đưa mặt hứng nắm đấm vậy, hắn vặn vẹo gương mặt, lún xuống, nổ tung!Chấn động chi lực lan tràn ra khắp cơ thể của Vạn Độc Lão Tổ, vết rách dày đặc giống như mạng nhện, yên lặng không tiếng độc sụp đổ.
Đột nhiên, một vệt sáng xanh bay thẳng đến giữa mày của Lý Thanh Sơn, tốc độ này còn nhanh hơn lúc Vạn Độc Lão Tổ toàn thịnh gấp mấy lần, hơn nữa hiện tại nó còn đang bị trọng lực của đại địa lôi kéo, tốc độ lại càng nhanh đến cực điểm, đến cả Lý Thanh Sơn cũng chưa kịp có phản ứng gì, chỉ mới thấy có thứ gì đó thoáng qua, ánh sáng xanh kia lớn chừng nắm tay của trẻ con, có màu xanh biếc trong suốt, có chút giống với Vạn Độc Lão Tổ, gương mặt tràn ngập vẻ oán độc.
Nguyên Anh xuất khiếu!Sau khi con người vượt qua lần thiên kiếp thứ ba rồi sẽ biến Kim Đan thành Nguyên Anh, ngưng tụ hồn phách ở bên trong tu vi của cơ thể, cho dù thân thể bị hủy thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng, chỉ cần lại tìm kiếm một thân thể khác là có thể đoạt xá trùng sinh.
Những người vượt qua ba lần thiên kiếp rất khó giết, yêu vương thì là vì thân thể vô cùng mạnh mẽ, sức sống rất kinh người.
Mà tu sĩ nhân loại lại là dựa vào ảo diệu của Nguyên Anh này, nếu nó đã muốn bỏ chạy thì rất khó có thể đuổi kịp, thậm chí ở thời khắc nào đó còn có thể đảo ngược sinh tử.
Trong thời khắc quan trọng này, Vạn Độc Lão Tổ cũng quay lại đánh ra một đòn!Đây cũng là lần đầu tiên Lý Thanh Sơn nhìn thấy Nguyên Anh, miễn bàn đến việc bây giờ hắn chưa hề có chuẩn bị, cho dù hắn có chuẩn bị thì cũng không phản ứng kịp, giữa mày lóe lên chút ánh sáng xanh, Nguyên Anh của Vạn Độc Lão Tổ đã biến mất tăm.