Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1344 - Chương 1353: Không Dám

Chương 1353: Không Dám

“Ai dà, lão phu lật thuyền trong mương rơi vào tình cảnh tuyệt vọng này, làm gì còn dám nghĩ đến chuyện tương lại, không cần thiết phải đi suy nghĩ gì nữa!”Vạn Độc Lão Tổ than thở, Nguyên Anh đột nhiên rung động, một luồng sức mạnh khủng bố như muốn làm tất cả mọi thứ tan biến dần dần muốn thả ra ngoài.

“Ngươi muốn cái gì?”Lý Thanh Sơn bình tỉnh hỏi, đi vào bên trong trận gió gào thét giữa bầu trời, vỗ đôi cánh phong thần, bay về phía Dã Nhân Sơn, lại ném hai chiếc nhẫn tu di vào bên trong kính hoa thủy nguyệt, truyền tống đến chỗ phân thân đang ở trong Vân Mộng Đại Trạch.

Hai chiếc nhẫn đó là hai chiếc nhẫn tu di của hắn và Vạn Độc Lão Tổ, vừa chuẩn bị cho tình xấu nhất, vừa động não nghĩ cách ứng phó.

Nếu không thì để yêu đan bay đi, chạy đến khoảng cách đủ xa, như vậy cho dù Vạn Độc Lão Tổ có tự bạo Nguyên Anh thì cũng có thể giữ được một đạo linh quang bất diệt, niết bàn trùng sinh, đây cũng coi như là át chủ bài cuối cùng của hắn.

Nhưng mà một khi yêu đan rời xa, sức mạnh của hắn sẽ yếu đi rất nhiều, sẽ không thể trấn áp được Nguyên Anh của Vạn Độc Lão Tổ, ngược lại có thể để hắn ta bắt được cơ hội chạy thoát, cho nên nhất định phải mượn dùng kính hoa thủy nguyệt truyền tống yêu đan cho phân thân ngay trong giây phút Vạn Độc Lão Tổ tự bạo mới được.

Thời cơ này rất khó nắm bắt, nếu chuyển đi quá sớm, Vạn Độc Lão Tổ sẽ dừng tự bạo lại ngay, nếu chuyển chậm, yêu đan sẽ bị cuốn vào bên trong vụ nổ, không còn cơ hội niết bàn nữa.

Cho dù có thể dựa vào năng lực tính toán của linh quy bói toán để bắt lấy thời cơ thì muốn niết bàn trùng sinh lần nữa cũng cần rất nhiều năm mới khôi phục, trong lúc trở thành trứng phượng hoàng thì thậm chí còn không thể nào giữ được ý thức của cơ thể, có thể nói đây là phương pháp tồi tệ nhất.

Nhưng mà cách có tệ đến mức nào thì vẫn là một cách, dù sao cũng tốt hơn là không có cách nào, Lý Thanh Sơn ổn định tinh thần, cùng lắm thì ông đây lại liều mạng niết bàn lần nữa, ai sợ ai chứ!“Đưa ta về Vạn Độc Giáo, kể từ đây chúng ta nước sông không phạm nước giếng.

”Vạn Độc Lão Tổ đưa điều kiện.

“Hừ, ngươi mơ đẹp thật đó, nếu như ta dám đến Vạn Độc Giáo, chỉ e là ngươi vừa mới xuất hiện sẽ lập tức thôi động pháp trận vây giết ta ngay!”Lý Thanh Sơn vừa kéo dài thời gian vừa gia tốc chạy đi như bay, chỉ cần quay về Dã Nhân Sơn là có thể nhờ cái đầu thông minh của Tiểu An nghĩ cách, càng miễn bàn đến nơi đó còn có một Đại Dung Thụ Vương có trí tuệ như biển sâu.

“Lão phu cũng không làm ngươi khó xử, không cần đến Vạn Độc Giáo, chỉ cần đến bên cạnh Vạn Độc Giáo, ngươi thu con rùa này lại, làm ta cảm nhận được thế giới bên ngoài, ta sẽ lập tức đi ra ngoài ngay.

”Vạn Độc Lão Tổ nói.

Lý Thanh Sơn im lặng lại, mãi đến khi Vạn Độc Lão Tổ giục mới nói:“Nếu ngươi đã biết được thân phận của ta, sau khi quay về nhất định sẽ nói cho khắp nơi, Long Vương Mặc Hải đuổi giết đến cửa thì ta cũng không có cách nào đối phó được.

”Trong lòng Vạn Độc Lão Tổ đang có ý định như thế, đang định ra vẻ không biết chuyện giữa Long Vương Mặc Hải và Bắc Nguyệt, hiện tại lại bị hắn nói thẳng ra như thế, cũng không còn cách nào, chỉ có thể hỏi ngược lại:“Ngươi muốn thế nào? Không lẽ thật sự muốn để lão phu đồng sinh cộng tử với ngươi sao?”Trong lúc nói chuyện lại bắt đầu bày ra vẻ chuẩn bị tự bạo Nguyên Anh.

“Nếu ngươi muốn cái gì là được cái đó thì ngươi cứ thích làm gì thì làm đi, lúc trước đến cả Long Vương Mặc Hải còn không giết được ta, ngươi cũng như thế thôi!”Lý Thanh Sơn lạnh nhạt nói.

“Được được được lắm, vậy lão phu cũng muốn thử xem, ta có thể kéo ngươi đi chôn cùng được hay không!”Vạn Độc Lão Tổ nói, dường như toàn bộ oán hận chồng chất đều bộc phát ra, có chút điên cuồng.

Khu vực trung tâm của Nguyên Anh, ánh sáng xanh càng lúc càng sáng.

Thần kinh Lý Thanh Sơn căng thẳng, lập tức dừng lại không chạy như bay nữa, trước mặt có một mảnh huyền giáp linh quy bay ra, sáng trong như gương, thứ nó chiếu ra chính là tình hình bên trong Vân Mộng Trạch cách xa mười vạn dặm, hắn cần phải phun yêu đan ra, rơi vào trong mặt kính này.

Nhưng mà một lúc sau, thấy Lý Thanh Sơn hoàn toàn không thèm trả lời, Nguyên Anh đang đứng ở ranh giới bùng nổ lại bình ổn trở lại, Vạn Độc Lão Tổ hung dữ nói:“Tiểu tử, coi như ngươi giỏi! Ngươi cứ để ta ở lại trong thức hải của ngươi mãi đi, ta cũng muốn xem xem ngươi sẽ tu hành bằng cách nào!”Người càng già lại càng sợ chết, không có được sự can đảm của tuổi trẻ, hắn trải qua vô vàn đắng cay đau khổ mới tu hành đến nông nỗi này, nếu không đến mức bất đắc dĩ thì hắn nói thế nào cũng không muốn lựa chọn con đường ôm nhau chết chùm này.

Hơn nữa chuyện Lý Thanh Sơn có thể chạy trốn khỏi tay Long Vương Mặc Hải cũng làm cho hắn có chút kiêng dè, đừng có để cho hắn liều cái mạng già, hắn ta lại nghỉ ngơi mười năm tám năm là có thể tiếp tục tung tăng nhảy nhót, như vậy thì hắn lỗ to rồi, tiểu tử này còn giấu quá nhiều hậu chiêu.

“Nhưng mà nếu như hắn muốn đàm phán với ta thì vẫn còn sợ ta sẽ tự bạo Nguyên Anh, xem ra cho dù hắn có thể chạy trốn thì một là không quá chắc chắn có thể chạy được, còn không thì dù chạy được cũng phải trả cái giá cực lớn, hoặc cũng có thể là cả hai nguyên nhân đều có.

Hừ, ta cũng không tin ngươi có thể nhốt ta ở bên trong thức hải cả đời, cứ xem xem ai kiên trì hơn ai!”“Ngài vẫn cứ bình tĩnh một chút, để đôi ta đều suy nghĩ ra một biện pháp đẹp cả đôi đàng đi thôi!”Lý Thanh Sơn không kìm được bật cười ha hả, trong lòng lại thầm vuốt mồ hôi lạnh, bởi vì mãi đến khi Nguyên Anh sắp nổ mạnh, hắn vẫn không thể nắm bắt chính xác được cơ hội kia, chỉ có thể đánh cược một lần thôi.

Thậm chí có khả năng cơ hội kia không hề tồn tại.

“Độc của tên Vạn Độc Lão Tổ kia đúng là mạnh thật, Thụ Vương tiền bối có cách nào hay không?”Như Tâm ôm cánh tay hỏi, gác ngón tay lên cằm.

Nơi đây là một hốc cây dưới gốc đại dung thụ, được tạo thành từ một đống rễ cây cực lớn đan chéo vào nhau, không gian vô cùng rộng rãi, tràn đầy mùi thơm của nhựa cây.

Ân Tinh đang nằm trên một cái đài do mấy sợi rễ kết thành, thân hình đã bị độc tố ăn mòn đến mức chỉ còn lại chút hình người, nhịp thở cực kỳ mỏng manh, trên người nhỏ xuống nước độc màu xanh vàng, nó vừa rơi xuống mặt đất đã bốc lên một luồng khói trắng.

Nàng là a tu la, tuy rằng thân thể, sức sống đều hơn xa những người tu hành bình thường, thậm chí là yêu soái, nhưng dù sao nàng cũng không có tu hành các công pháp nghịch thiên như Thần Ma Cửu Biến hay Chu Nhan Bạch Cốt Đạo, cho nên vẫn không thể chịu nổi độc của Vạn Độc Lão Tổ.

“Ta cũng chỉ có thể giữ lại sinh cơ của nàng, nhưng độc tố vẫn cứ ăn sâu bén rễ, cắn nuốt sinh cơ của nàng rồi lan rộng ra ngoài.

Không bột đố gột nên hồ, bí thuật độc môn của Vạn Độc Giáo cần phải có vật giải độc tương ứng, chỉ phải xem xem hắn có thể mang nhẫn tu di của Vạn Độc Lão Tổ về đây hay không thôi.

”Giọng của Đại Dung Thụ Vương vang vọng trong hốc cây, một cái rễ cây màu xanh biếc rơi xuống, rót nước cây vào trong máu của Ân Tinh.

“Cái tên này rất keo kiệt, cho dù bị người ta trừng mắt thì cũng phải trừng lại, Vạn Độc Lão Tổ đắc tội hắn, sẽ không có kết cục tốt gì đâu!”Như Tâm hơi mỉm cười.

Lý Thanh Sơn vừa nói nhảm với Vạn Độc Lão Tổ, vừa bay qua vạn dặm biển rừng.

Lúc trước hắn vô cùng căng thẳng sốt ruột, hiện tại lại có vẻ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nhưng mà Vạn Độc Lão Tổ lại khó chịu muốn chết, không phát tiết sẽ không dễ chịu được.

Chờ đến khi trời sập tối, Dã Nhân Sơn mới xuất hiện trong tầm nhìn.

Cái lỗ bị nổ tung trên tầng mây đã biến mất, bầu trời đang mưa lất phất.

Tiểu An đứng ở đỉnh tòa tháp cao ở chủ phong, tóc đen như sương mù dường như muốn hòa vào bên trong đêm mưa, nhìn thấy bóng dáng của Lý Thanh Sơn, khóe môi nàng mới cong lên nở nụ cười, bay lên đón.

Lý Thanh Sơn nói cho Tiểu An nghe đầu đuôi mọi chuyện, trong khoảng thời gian ngắn Tiểu An cũng không nghĩ ra được cách gì hay nói:“Hay là nhờ Đại Dung Thụ Vương nghĩ cách đi!”“Ân Tinh thế nào rồi?”Lý Thanh Sơn vừa xuyên qua làn sương mù vừa hỏi.

“Như Tâm đã khống chế được thương thế, đang nghĩ cách giải độc.

”Tiểu An nói.

“Như Tâm? Suýt chút nữa ta đã quên nàng, nàng còn là đệ tử của y gia mà, đi, chúng ta đi xem thử!”Lý Thanh Sơn vẫn khá thân thiện với những người làm việc và giúp đỡ hắn.

Đi xuyên qua đại trận Bát phương vụ hải, mưa bụi tràn ngập trong sơn cốc, đại thụ che trời bị nước mưa xối, màu sắc có vẻ cực kỳ nặng nề, đến cả dãy núi đều nhuộm thành màu đen đậm.

Nhìn đến khung cảnh quen thuộc này, Lý Thanh Sơn cũng không khỏi thả lỏng lại, lộ ra nụ cười thoải mái, tuy rằng vẫn còn chưa giải trừ được mối họa lớn, nhưng cuối cùng thì hắn vẫn chiến thắng trận chiến này!Lỗ tai khẽ động, giống như nghe được gì đó.

“Còn cách xa mười dặm mà đã nghe được tiếng ngươi nói xấu ta rồi!”Lý Thanh Sơn nhấc lên rèm che làm từ dây leo, trừng mắt nhìn nói.

“Ta đã nói mà!”Như Tâm nhún vai nói.

“Sao rồi?”Đại Dung Thụ Vương hỏi, sự sống chết của một đại tu sĩ có quan hệ rất lớn, nếu Vạn Độc Lão Tổ chết đi, lão chắc chắn sẽ cảm nhận được.

Nếu như không cảm ứng được, vậy có nghĩa Vạn Độc Lão Tổ đã chạy thoát, chuyện này cũng hợp lý, dù sao thì đại tu sĩ vượt qua ba lần thiên kiếp cũng không dễ giết đến thế.

Nhưng mà như vậy thì phải suy xét nhiều việc, nếu Vạn Độc Lão Tổ trốn trở về Vạn Độc Giáo, như vậy thân phận thứ hai của Lý Thanh Sơn chắc chắn sẽ được công bố ra khắp thiên hạ.

Phản ứng của Ưng Lang Vệ và Thiên Long Thiền Viện còn là chuyện nhỏ, Long Vương Mặc Hải sẽ đuổi giết đến cùng trời cuối đất mới là chuyện phiền phức.

Đại Dung Thụ Vương phải suy xét xem phải đứng giữa khuyên giải như thế nào.

“Giải quyết rồi.

”Lý Thanh Sơn thong dong nói.

“Giải quyết!”Trong giọng nói của Đại Dung Thụ Vương cũng lộ ra chút kinh ngạc.

“Nhưng mà vẫn còn có chút phiền phức, Nguyên Anh của lão tiểu tử kia chui vào trong thức hải của ta không chịu ra ngoài, tạm thời còn đang bị ta trấn áp, còn phải hỏi thăm ngài cách giải quyết, bây giờ giải độc cho Ân Tinh trước đã!”Lý Thanh Sơn duỗi tay lại thi triển ra chiêu thủy hoa kính nguyệt, lấy hai chiếc nhẫn tu di về, nhưng mà muốn mở nó ra thì vẫn còn phải tốn một chút công sức, cuối cùng vẫn phải nhờ Đại Dung Thụ Vương giúp đỡ mới có thể mở được cái nhẫn rách này ra.

Chiến đấu kịch liệt một trận, tinh khí thần của Lý Thanh Sơn đều cực kỳ mệt mỏi, lại còn phải phân tâm áp chế Nguyên Anh của Vạn Độc Lão Tổ, thông qua chuyện nhỏ này, càng thêm cảm nhận được để Vạn Độc Lão Tổ ở lại bên trong thức hải sẽ khó chịu đến mức nào.

Trong lúc bình thường còn đỡ, nếu gặp được lúc phải chiến đấu kịch liệt, để lão tiểu tử này ở bên trong thức hải quấy rối, ít nhất sẽ liên lụy làm hắn giảm đi năm phần thực lực, nếu như không cẩn thận làm cho hắn bắt được sơ hở, thậm chí còn có nguy hiểm bị lật ngược tình thế.

Tu hành lại càng không cần phải nghĩ, cái tên này chính là “tâm ma” rõ rành rành.

“Chẳng trách lão tiểu tử này có thể bình tĩnh tiếp tục kéo dài thời gian, sự tồn tại của hắn đã chặt đứt tương lai của ta.

”Trong nhẫn tu di của Vạn Độc Lão Tổ có rất nhiều chai lọ vại bình, nếu kêu Lý Thanh Sơn tìm thuốc giải thì hắn thật sự không biết phải bắt đầu từ chỗ nào, may mà Đại Dung Thụ Vương có kiến thức uyên bác, lão tìm ra một cái bình lưu ly, điều khiển một cái rễ hút ra một ít nước thuốc phun lên người Ân Tinh, độc tố lập tức bị pha loãng đi rất nhiều.

Lý Thanh Sơn và Tiểu An cũng dựa theo cách mà Đại Dung Thụ Vương chỉ dạy, mỗi người đều dùng thuốc giải, hoàn toàn tiêu trừ độc tố.

Đại Dung Thụ Vương lại rải một ít nước cây, vết thương trên người Ân Tinh nhanh chóng khép lại, không bao lâu sau đã từ từ tỉnh lại, đôi mắt bị độc mù cũng sáng ngời trở lại, lẩm bẩm nói:“Ta còn sống à, đây không phải là tu la đạo!”Nàng còn tưởng rằng nàng sẽ trùng sinh lại ở trong tu la đạo, trải qua trận chiến này, lại một lần nữa chứng minh trêu chọc một người cao hơn ngươi một đại cảnh giới là một chuyện nguy hiểm đến mức nào!“Ta còn chưa cho phép ngươi chết đi đâu!”Lý Thanh Sơn cười ha ha nói.

Đại Dung Thụ Vương nói:“May mà có a tu la, cuối cùng mới không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà thực lực cũng khó tránh khỏi bị thụt lùi, cần phải chuẩn bị tâm lý một chút.

”Ân Tinh hơi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, dù sao không phải ở trong tu la đạo, cho dù có bị thương thì cũng có thể từ từ khôi phục lại.

“Lần này ngươi đã lập công lớn, vương sẽ thưởng lớn cho ngươi, sẵn lòng lấy thân báo đáp, ý của ngươi như thế nào?”Lý Thanh Sơn cười vỗ vai Ân Tinh.

Một cơn gió lạnh mang theo hơi ẩm thổi vào trong hốc cây, Dạ Lưu Tô vén rèm tiến vào, nhìn chằm chằm Lý Thanh Sơn mím môi.

Như Tâm chỉ cười mà không nói gì.

Mặt Tiểu An lạnh tanh, vô sắc vô tướng.

“Khụ khụ, ta chỉ nói đùa, làm không khí sinh động một chút mà thôi, vẻ mặt các ngươi như thế này là sao, không có chút tế bào hài hước nào cả!”Da mặt Lý Thanh Sơn cực dày mà vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng, đương nhiên, chỉ có một chút xíu, hắn chính là vì sự nghiệp to lớn vĩ đại mới không tiếc dùng sắc tướng để quyến rũ thuộc hạ.

Ân Tinh bật cười thành tiếng, vị vương này có nhiều nợ phong lưu thật đó, đột nhiên lại nghiêm mặt lại nói:“Tư thế chiến đấu oai hùng của ngô vương làm thiếp thân vô cùng hâm mộ, nhưng mà phần thưởng này quá nặng, thiếp thân liễu yếu đào tơ, phúc phận nông cạn, thật sự có chút không nhận nổi, vẫn là đổi phần khen thưởng khác thì hơn!”Lý Thanh Sơn vờ như không nghe được tiếng cười nhạo của Như Tâm, ôn tồn dặn dò nói:“Ngươi quay về tu la tràng nghỉ ngơi trước đi, ta sẽ nghĩ cách khôi phục thực lực cho ngươi.

”Đưa Ân Tinh vào tu la tràng, lại giao nhẫn tu di của Vạn Độc Lão Tổ cho Như Tâm:“Xem xem có thứ gì ngươi cần không?”Như Tâm cũng không khách sáo, cẩn thận kiểm tra, Vạn Độc Lão Tổ cất giữ rất nhiều thứ trong nhẫn tu di, có đủ công pháp tài nguyên của toàn bộ Vạn Độc Giáo, có trợ giúp rất lớn cho kế hoạch của nàng.

Lý Thanh Sơn lại ngồi xuống thương lượng với Đại Dung Thụ Vương xem phải làm như thế nào mới có thể tiêu diệt Nguyên Anh của Vạn Độc Lão Tổ, nói chuyện một lúc lâu xong, mới biết được chuyện này phiền phức đến mức nào.

Chỉ cần người tu hành vượt qua ba lần thiên kiếp, cho dù không tu thuật bói toán thì cũng có được một chút dự cảm về thiên cơ trong cõi u minh.

Càng miễn bàn đến việc các đại tu sĩ bình thường đều sẽ tìm đủ mọi cách để đền bù về mặt này, cho dù không có thể bày mưu nghĩ kế thần cơ diệu toán, nhưng ít nhất cũng sẽ không bị người ta tính kế gài bẫy được, dù gì cũng có đủ tinh lực và khả năng, Vạn Độc Lão Tổ cũng là như thế.

Tuy rằng có thể tìm đủ mọi cách để quấy nhiễu thậm chí áp chế loại dự cảm này – lần này Vạn Độc Lão Tổ thua trận một cách đầy uất ức như thế phần lớn đều là vì Tiểu An và Lý Thanh Sơn đều có thủ đoạn để nhiễu loạn thiên cơ, nếu không thì làm sao Tiểu An có thể đánh lén thành công được, cho dù thực lực nàng lại mạnh hơn nữa thì cũng sẽ bị Vạn Độc Lão Tổ đánh cho tơi bời, thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Bình Luận (0)
Comment