Mà ở bên trong đủ loại thiên cơ này, có một loại khó có thể quấy nhiễu nhất, đó chính là cảm ứng sinh tử của bản thân.
Có câu nói “sinh tử đại sự”, một số người thường trải qua vô số chuyện nguy hiểm cũng đều có thể cảm nhận được, huống chi là một đại tu sĩ đã tu hành nghìn năm, biết tuân theo ý trời.
Thân thể của Vạn Độc Lão Tổ đã bị phá hủy, chỉ còn lại Nguyên Anh, cảm giác này lại sẽ càng thêm nhạy bén.
Nói cách khác, cho dù Lý Thanh Sơn có nghĩ ra bất cứ cách nào để dồn hắn vào chỗ chết thì hắn cũng đều có đủ thời gian để phản ứng tự bạo Nguyên Anh.
“Vậy chẳng phải không còn cách nào sao?”Lý Thanh Sơn hơi nhíu mày, có chút bực bội, cố tình chiêu phượng hoàng niết bàn của hắn còn chưa chắc có thể thành công, chỉ cần sơ suất một chút sẽ cùng chết chung với hắn ta.
“Đương nhiên vẫn còn cách giải quyết.
”Đại Dung Thụ Vương muốn nói lại thôi.
“Mời đạo hữu nói rõ!”Lý Thanh Sơn chắp tay nói.
“Ta có một lão hữu ở Nam Hải cực kỳ am hiểu tạo ra cảnh mê huyễn, có thể làm cho người ta điên đảo mê ly, làm giả hóa thật, nếu lão ta đồng ý ra tay thì ngươi có thể hóa giải kiếp nạn này một cách dễ dàng.
”Như Tâm đang tập trung tinh thần độc một quyển độc kinh, nghe được lời này kinh ngạc ngẩng đầu lên nói:“Ngài đang nói đến Huyễn Hải Thần Vương sao?”“Không sai, đúng là Huyễn Hải Thận Vương.
”Đại Dung Thụ Vương nói.
“Huyễn Hải Thận Vương.
”Lý Thanh Sơn lẩm bẩm nói, hắn cũng từng nhìn thấy cái tên này trong sách, trong bảy mươi hai lộ yêu vương, lão ta chính là người thần bí nhất.
Bởi vì lão ta vẫn luôn ở một nơi được gọi là “Huyễn Hải” ở Nam hải, hơn nữa còn chưa từng rời đi khu vực này, hình như cũng chưa từng làm chuyện gì ảnh hưởng đến Cửu Châu, chỉ có một vài thông tin ít ỏi về lão ta được ghi lại.
“Dựa vào năng lực của Huyễn Hải Thần Vương thì đúng là rất thích hợp.
Chỉ cần dẫn dụ Vạn Độc lão quái vào trong ảo cảnh một chút thì sẽ có rất nhiều cách để đối phó với hắn.
Nhưng mà lão ta sẽ đồng ý giúp ta sao? lão ta có đưa ra điều kiện gì không?”Lý Thanh Sơn có chút nghi ngờ, tuy rằng trong bảy mươi hai lộ yêu vương sẽ có người mạnh kẻ yếu, nhưng chỉ cần chưa phi thăng hoặc chết đi thì ít nhiều gì cũng đã lắng động lại mấy ngàn năm, gần như đều đạt đến cấp bậc như Long Vương Mặc Hải, mười tên Vạn Độc lão quái cũng chưa chắc có thể đánh lại, đương nhiên mười tên Lý Thanh Sơn cũng chưa chắc sẽ đánh thắng, cũng không thể vì muốn giải quyết sói mà đi trêu chọc cọp, tự dồn bản thân vào đường cùng được.
”“Không cần bất cứ điều kiện gì cả, lão ta chắc chắn sẽ giúp ngươi.
Ngươi đến Nam Hải tìm hắn đi!”Đại Dung Thụ Vương khẳng định nói, không còn do dự như lúc nãy nữa.
“Thì ra đạo hữu lại tin tưởng vị Huyễn Hải Thần Vương này đến thế.
”Lý Thanh Sơn hơi kinh ngạc, hắn đã quen biết với Đại Dung Thụ Vương mấy năm nay, biết tên này từ trước đến nay đều không thích nói chuyện khẳng định, đều nói sự đời khó liệu thay đổi thất thường, cho dù với trí tuệ như lão thì cũng không thể nào tính ra được hết tất cả mọi chuyện, rất hiếm khi nói chuyện kiên quyết như thế này, không khỏi suy nghĩ lung tung:“Hay là Huyễn Hải Thần Vương là một nữ yêu quái, hai người bọn họ có tình cảm gì với nhau sao? Hì hì, nếu tính ra thì Nam Hải và Vụ Châu chính là láng giềng gần, hai người bọn họ lại đều không rời khỏi địa bàn của mình, trông cũng giống như đang đứng yên nhìn về phía nhau nhỉ.
”“Ngươi đừng suy nghĩ lung tung! Ta rất hiểu tính cách của lão ta, chỉ cần ngươi tự xưng là thuộc hạ của ta, dựa vào tình cảm bao nhiêu năm nay, lão ta chắc chắn sẽ không khó xử ngươi.
”Đại Dung Thụ Vương nói.
Như Tâm hơi nhíu đôi mày xinh đẹp của mình lại, liếc nhìn Lý Thanh Sơn, muốn nói cái gì đó, trong đầu lại vang lên giọng của Đại Dung Thụ Vương:“Ta biết ngươi xuất thân từ Nam Hải, đừng có nhiều lời!”“Thật là lạ, còn không cho ta nói, nhưng mà Đại Dung Thụ Vương cũng sẽ không hại hắn, ta cứ yên lặng hóng chuyện thôi.
”Như Tâm nghĩ, đúng lúc này, Tiểu An đã dời đôi mắt trong suốt sâu thẳm nhìn về phía nàng.
Như Tâm thì thầm:“Không lẽ ngươi cũng bị Đại Dung Thụ Vương cảnh cáo sao?”Tiểu An không nói gì dời mắt đi, coi như cam chịu, còn hơi trầm ngâm.
Tuy rằng trong quyển sách mà Lý Thanh Sơn đọc miêu tả rất ít về Huyễn Hải Thần Vương.
Nhưng mà theo như lời Đại Dung Thụ Vương nói thì chuyến đi này chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì, chỉ là dựa theo những gì Tiểu An và Như Tâm biết thì mọi chuyện lại hoàn toàn ngược lại.
Truyền thuyết về Huyễn Hải chính là câu chuyện kinh dị mà Như Tâm đã được nghe từ nhỏ.
Còn dựa theo những tư liệu mà Tiểu An từng đọc, đã có vô số người tu hành đã chết ở nơi đó.
Nó không giống như những nơi nguy hiểm nổi tiếng ở Nam Hải như Vô Tận Hải Câu hay Vĩnh Trú hải, vị trí của Huyễn Hải thậm chí còn không cố định, nó tùy ý trôi dạt trên Nam Hải, càng thêm biến ảo khó lường
Cho dù là người phàm hay người tu hành, nhân loại hay dị nhân, một khi xâm nhập vào bên trong thì rất khó tìm được đường quay về.
Cũng từng có người sống sót may mắn chạy thoát, nhưng mỗi người lại có một miêu tả khác nhau về Huyễn Hải, có người nói đó là ma đảo quỷ quái đi đầy khắp nơi, có ngươi lại nói đó là bảo sơn vàng bạc trải đầy đất, những điều này lại càng tăng thêm vẻ thần bí của Huyễn Hải.
Bởi vì phần lớn người có thể thoát khỏi nơi đây đều là phàm nhân, ngược lại những người tu hành mạnh hơn gấp trăm ngàn lần đều không có một ai may mắn thoát nạn, cho nên ý kiến chủ lưu trong giới tu hành của Nam Hải chính là:“Huyễn Hải Thần Vương cố ý phun ra thận khí, dẫn dụ người tu hành vào trong ảo cảnh kỳ quái đó để cắn nuốt tinh huyết của bọn họ, luyện hóa hồn phách của họ dung nhập vào thận khí để tăng thêm uy lực cho ảo cảnh.
Phàm nhân lại quá nhỏ yếu, không được để ý đến cho nên mới có cơ hội thoát thân.
”Cho nên Huyễn Hãi được coi là cấm địa đệ nhất của Nam Hải, còn nguy hiểm hơn cả Mặc Hải ở Thanh Châu.
Lý Thanh Sơn lại hoàn toàn không biết gì về điều này, thật sự giống như đang nhắm mắt đi về phía vực sâu, Đại Dung Thụ Vương lại không cho phép bất cứ ai nhắc nhở hắn những chuyện này, cũng thật là rất kỳ lạ.
“Lần này lại dựa vào sức mạnh của đạo hữu nữa rồi.
”Lý Thanh Sơn vô cùng kính trọng nói, sau khi trải qua nhiều chuyện như thế, hắn đã vô cùng tin tưởng Đại Dung Thụ Vương.
“Chỉ là việc nhỏ thôi, không cần để ý.
Ngươi có thể ép Vạn Độc Lão Tổ đến bước đường này cũng đã làm ta cảm thấy rất kinh ngạc rồi.
”“Vậy ta quay về động phủ tu dưỡng trước, chờ đến khi vết thương lành rồi lại đi đến Nam Hải, tìm Huyễn Hải Thần Vương.
”Lý Thanh Sơn đứng dậy chào tạm biệt.
Đại Dung Thụ Vương nói:“Ngươi ở lại đây dưỡng thương đi, ta giúp ngươi một tay.
”“Vậy làm phiền đạo hữu, vừa lúc ngươi lại nói cho biết vị Thận đạo hữu kia là một yêu quái như thế nào, chờ ta gặp hắn rồi cũng tiện ứng xử.
”Lý Thanh Sơn vui vẻ đồng ý.
Trong nháy mắt lại một tháng trôi qua, dưới sự giúp đỡ của Đại Dung Thụ Vương, vết thương của Lý Thanh Sơn đã lành lại gần hết, mọi mệt mỏi đều biến mất.
Cái này cũng nhờ vào tìm được thuốc giải độc, nếu không chỉ riêng việc thanh trừ độc tố cũng đã làm hắn tốn thời gian gấp mười lần rồi.
Đại Dung Thụ Vương giao một bức hải đồ bằng gỗ cho Lý Thanh Sơn, dùng rễ cây chỉ cho hắn nói:“Dựa theo ta suy tính, hiện tại Huyễn Hải đang ở nơi này, ngươi nhanh chóng chạy đến, trên đường đi đừng chậm trễ, nếu không không biết nó lại trôi đến chỗ nào.
”Mấy ngày qua, Lý Thanh Sơn nói chuyện với Đại Dung Thụ Vương, cũng đã hiểu biết đại khái tính cách của Huyễn Hải Thần Vương, vô cùng tin tưởng vào việc này.
Hắn lại cảm ơn Đại Dung Thụ Vương, sau đó cùng Tiểu An đi đến Nam Hải tìm Huyễn Hãi.
Đại Dung Thụ Vương nhìn Lý Thanh Sơn biến mất ở chân trời, dưới tàng cây vang đến giọng của Như Tâm:“Không ngờ vị Huyễn Hải Thần Vương này nghe danh thì là một người cực kỳ hung ác, thật ra lại là một người rất hiền lành!”“Ai mà biết chứ?”Trong giọng nói của Đại Dung Thụ Vương cũng tràn đầy cảm thán.
“Ai biết! Không phải lão ta là lão hữu của ngài sao?”Như Tâm khó hiểu hỏi.
“Là lão bạn già kỳ lạ nhất của ta, hơn nữa tuy là lão hữu nhưng cũng không coi như là có quen biết.
”Đại Dung Thụ Vương mỉm cười nói.
“Tuy là lão hữu rồi lại không quen biết, đúng là kỳ lạ thật.
”Như Tâm thầm nghĩ.
“Kỳ lạ nhất chính là lão ta còn chưa vượt qua lần thiên kiếp thứ tư, ta còn tưởng rằng lão ta đã phi thăng từ ba nghìn năm trước rồi đấy chứ.
Ta và lão ta không chỉ không thân, thậm chí còn không biết tên đó là đực hay là cái, bởi vì chưa từng có ai từng gặp qua chân thân của lão ta, có đôi lúc lão ta rất thân thiện, có lúc lại tràn đầy địch ý, đến cả Tứ tiểu tử tuần du bên bờ Nam Hải cũng từng bị lão ta trêu chọc.
”Đại Dung Thụ Vương thản nhiên hồi tưởng lại chuyện của mấy ngàn năm trước.
“Tứ tiểu tử?”Như Tâm hơi ngẩn ra một lúc mới bừng tỉnh hiểu được Tứ tiểu tử kia là ai, Thánh tổ hoàng đế bình định Cửu Châu, tuần du thiên hạ, từng đi đến Vụ Châu bái phỏng Đại Dung Thụ Vương, lại đi xuống phía nam đến bờ Nam Hải, các vị hoàng đế đời sau đều không bao giờ làm lại việc này.
Như Tâm đã rời khỏi Nam Hải từ khi còn nhỏ, cho nên cũng không biết được quá rõ về Huyễn Hải Thần Vương, hiện tại nghe được những lời này không kìm được thở hắt ra:“Nói cách khác, vị Huyễn Hải Thần Vương đại nhân này chưa chắc sẽ nể mặt ai, cũng đã mạnh đến mức không cần phải để ý đến thái độ của bất cứ người nào.
”“Có thể nói là như thế.
”Đại Dung Thụ Vương nói.
Như Tâm cười nói:“Lần này Lý tiểu tử gặp nạn rồi.
”“Vì sao ngươi không hỏi ta lý do tại sao ta không cho ngươi nhắc nhở hắn?”Đại Dung Thụ Vương nói.
“Ngài tự có lý riêng của ngài! Hơn nữa cần gì đến lượt ta nhắc nhở, mặt ngoài nhìn thì tiểu tử kia rất lỗ mãng, thật ra lại rất tỉ mỉ, không có bao nhiêu người có thể làm hắn tin tưởng, người đường đường là Đại Dung Thụ Vương, muốn xử lý một người ở Vụ Châu thì còn cần gì phải dụ hắn đi ra đến Nam Hải chứ, đây không phải là điều hiển nhiên nói?”Như Tâm nói.
“Chẳng trách hắn lại tin tưởng ngươi đến thế.
”Đại Dung Thụ Vương nói.
“Ta chỉ là trùng hợp hiểu biết được một số cảm xúc không thể diễn tả thành lời mà thôi, nhưng mà chỉ sợ không phải tất cả mọi người đều cảm thấy đương nhiên giống như ta.
”Như Tâm nhìn về phía đường chân trời ở nơi tra, trong mắt lộ ra chút lo lắng:“Tiểu An, người mà hắn tin tưởng nhất chưa chắc đã muốn phụ lòng tin của hắn.
Mà chuyện quan trọng nhất là nàng chỉ tin tưởng một mình hắn, ngoài ra cho dù là Đại Dung Thụ Vương hay là chính nàng, dù cho có đáng tin như thế nào thì ở trong mắt nàng cũng đều giống như nhau.
”