Chỉ chốc lát sau, Tiểu An đã giải thích ngọn nguồn với Lý Thanh Sơn, Lý Thanh Sơn không khỏi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Dưới cái nhìn của hắn, mỗi một vị yêu vương đều là một cá thể mạnh mẽ độc lập, đều có tính cách rõ ràng và chủ kiến của mình.
Hoàn toàn dựa vào suy nghĩ của đối phương mà thể hiện ra thái độ và dáng vẻ tựa như Huyễn Hải Thần Vương thì không khỏi quá kỳ quái.
Hắn không khỏi nhớ lại khuôn mặt lần trước của Huyễn Hải Thần Vương, đến cùng nàng là sự tồn tại thế nào? Suy đoán khốn khổ vì tình lúc ban đầu thật sự là trò cười mà, thế thì vì sao cả đời nàng chỉ quanh quẩn trên Nam Hải?“Đều do ta…”Tiểu An đang muốn xin lỗi thì Lý Thanh Sơn ngắt lời:“Cái gì?”“Không có gì.
”Tiểu An cúi đầu.
“Này còn tạm được, tuy cảm giác đã qua rất nhiều năm nhưng đừng tưởng rằng ta không nhớ rõ!”Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ, chẳng qua điều này cũng giải thích vì sao Đại Dung Thụ Vương không nói chân tướng cho hắn biết, một khi biết Huyễn Hải Thần Vương là “quái vật” như thế thì không thể không nảy sinh sự đề phòng, cho nên rất khó thuận lợi giải quyết nguyên anh của Vạn Độc lão tổ.
Nhưng đến cùng vẫn sinh ra rất nhiều trắc trở, hơn nữa đến hiện tại còn chưa xong.
Bởi vì địch ý của hắn sâu sắc đến mức người mù cũng cảm nhận được, chớ nói chi là Huyễn Hải Thần Vương hiểu rõ lòng người.
Không biết sẽ còn nảy sinh ra biến hóa như thế nào, nhưng mà xưa nay hắn chưa bao giờ sợ khiêu chiến.
Thế rồi Lý Thanh Sơn nói với Huyễn Hải Thần Vương:“Nếu thế thì tất cả những thứ này đều là ta tự chuốc lấy, hoàn toàn không trách ngươi được!”“Hi, bản thân xấu xí cũng không thể trách tấm gương được!”Huyễn Hải Thần Vương cười tươi như hoa.
“Việc cũng đã đến nước này, có thể thả chúng ta rời đi được không?”Lý Thanh Sơn ổn định tâm trạng, khống chế chiến ý.
“Không được!”Huyễn Hải Thần Vương quả quyết nói.
“Là sao?”Lý Thanh Sơn híp mắt, xem ra lần này không thể trôi qua dễ dàng rồi.
Nhưng mà phải làm thế nào mới chiến thắng Huyễn Hải Thần Vương này được đây?“Yên chí yên chí, ta không định bắt nạt ngươi nữa đâu.
”Huyễn Hải Thần Vương cười lúc lắc.
“Bắt nạt?”Lý Thanh Sơn cau mày, rõ ràng là bị ép vào đường cùng, chịu đựng tai ương xưa nay chưa từng gặp.
Thế nhưng chỉ là bắt nạt sao? Thật sự khiến người ta cực kỳ không vui.
“Nói là bắt nạt nhưng đối với ngươi lại là rất có lợi, tuy ngươi có một loại khí phách dũng mãnh tiến về phía trước nhưng chung quy tuổi còn quá trẻ, thiếu sự rèn luyện tâm tính, tốc độ tu hành sẽ càng ngày càng chậm, rất dễ dàng rơi vào trong bình cảnh.
Mộng cảnh này để ngươi đối diện trực tiếp với nỗi sợ trong lòng, xem như bù đắp thiếu sót cho ngươi.
Cái này hiếm có hơn bất kỳ linh đan diệu dược gì.
Tuy rằng hơi nguy hiểm nhưng xét về kết quả thì ngươi nên cảm ơn ta mới đúng.
”Huyễn Hải Thần Vương nghiêng đầu, đôi mắt rực rỡ mỉm cười ngóng nhìn hai mắt Lý Thanh Sơn.
“Chuyện này thực sự rất khó làm người ta cảm động.
Có lẽ ta nên cảm ơn mười tám đời tổ tông của ngươi.
”Lý Thanh Sơn quan sát bên trong thân thể mình, tuy rằng tâm thần cực kỳ uể oải nhưng cũng thư thái trước nay chưa từng có, tựa như một thanh kiếm rỉ được mài giũa một lần, lộ ra hết toàn bộ sự sắc bén.
Trong lòng không thừa nhận cũng không được, lợi ích mà mộng cảnh này mang đến cho hắn thực sự là một lời khó nói hết.
Đầu tiên là hắn có cảm ngộ sâu hơn với Ngưu Ma Biến.
Tuy hắn đã mạnh mẽ đẩy Ngưu Ma Biến lên tầng thứ năm nhưng lại như hài tử chơi đại đao, vẫn không thể thi triển như thường, chỉ có thể vận dụng lực phá hoại mạnh mẽ đơn thuần, khi chiến một trận với Vạn Độc lão tổ thì mới lĩnh ngộ được cách vận dụng lực hút đại địa.
Hiện tại dựa vào tinh khí thần mới tinh này, chỉ cần trải qua một phen lắng đọng là có thể phát huy ra sức mạnh to lớn còn mạnh hơn cả Ngưu Ma tầng thứ năm.
Không thể không cảm thán, hóa ra Ngưu Ma tầng thứ năm có thể mạnh đến mức thế này, e rằng đến khi ta đột phá thiên kiếp thứ ba thì mới phát huy được toàn lực, đến lúc đó yêu vương thiên cũng có ai đọ sức được với ta.
Một lợi ích khác đó là Linh Quy càng ngày càng thấu triệt thông suốt, tựa như bụi bặm lướt qua gương sáng, cảm ứng đối với biến hóa từ nơi sâu xa của thiên cơ mệnh số càng ngày càng nhạy bén.
Mà việc vận dụng thần thông cũng có tác dụng thần kỳ tinh vi hơn.
Cảnh báo điềm xấu đã biến mất rồi, hình như trong vùng Huyễn Hải này không còn nguy hiểm gì nữa, nhưng Lý Thanh Sơn vẫn không dám khinh thường như cũ, vì Huyễn Hải Thần Vương này thật sự khó suy đoán theo lẽ thường được.
“Điều này không vi phạm nguyên tắc tồn tại của ngươi sao?”Tiểu An hỏi.
“Đừng thấy ta như vậy chứ ta cũng có chủ kiến của mình, chỉ là không dùng quá thường xuyên thôi.
”Huyễn Hải Thần Vương duỗi người, ngước nhìn không trung rồi nói:“Mặc dù đối với ngươi ta vẫn là một người xa lạ, nhưng ở trong giấc mộng thì ta đã quen biết ngươi rất nhiều năm, Lý Thanh Sơn!”“Như vậy, ta nên gọi ngươi một tiếng bạn già nhỉ?”Lý Thanh Sơn giễu cợt, bị người ta thưởng thức sự chật vật trong ác mộng, hắn không thể nào cảm thấy vinh hạnh vì đó được.
“Ha ha, vậy thì miễn, chẳng qua ta hi vọng ngươi biết rằng ta cũng có nỗi sợ giống như ngươi nên mới bị vây trong Huyết Hải này lâu tới mấy ngàn năm.
”Huyễn Hải Thần Vương duỗi hai tay ra, như muốn vẽ ra độ dài tương đương với mấy ngàn năm.
“Không phải ngươi dùng thần khí sáng tạo ra nơi này sao?”Lý Thanh Sơn kinh ngạc nói.
“Chẳng lẽ vết chai không phải do chính mình tạo ra.
”Huyễn Hải Thần Vương mỉm cười khẽ, lại mắng:“Đều do tên khốn kiếp kia, chẳng qua ta chỉ cười một tiếng với hắn, vậy mà hắn lại ám ta…”Càng mắng càng tức giận, càng mắng càng cảm thấy chưa hết giận.
Bỗng nhiên nảy một cái, trên tay nàng chợt có thêm một nam nhân mặc long bào.
Nàng nhanh tay nhanh mắt đánh hai bạt tai thật mạnh:“Làm Hoàng đế rất đáng gờm sao? Hả? Làm Hoàng đế rất đáng gờm sao? Hả?”Lý Thanh Sơn và Tiểu An nhìn nhau, truyền âm:“Hẳn là đầu Huyễn Hải Thần Vương này có vấn đề?”Không có thứ gì kinh khủng hơn một nữ nhân bị bệnh thần kinh lại cường đại, ai cũng không đoán được nàng sẽ làm gì tiếp theo.
Một lát sau, Huyễn Hải Thần Vương lại ném nam nhân kia đi, nằm vật xuống mặt đất rồi thở ra một hơi:“Quên đi, đến cùng vẫn là vấn đề của ta.
”Mắt thấy Huyễn Hải Thần Vương đã bình tĩnh lại, bỗng nàng lại phát điên, còn nắm tóc mình mà lăn lộn khắp mặt đất:“Tạo sao lại vậy chứ! Tạo sao lại vậy chứ! Tạo sao lại vậy chứ!”Bốn phương tám hướng vặn vẹo ra tầng tầng ảo ảnh, loáng thoáng là ngàn vạn khuôn mặt đau khổ đang kêu rên rỉ, trong đó ẩn chứa sức mạnh tan vỡ khủng bố, làm cho người ta sợ hãi.
“Cái kia.
Huyễn Hải Thần Vương.
Đại nhân.
Chúng ta muốn trở về…”Lý Thanh Sơn lùi về sau một bước, hoàn toàn không còn phát cáu với Huyễn Hải Thần Vương nữa, tức giận với một người bị bệnh thần kinh chẳng đáng chút nào, hơn nữa xem ra người bị bệnh thần kinh này còn hơi đáng sợ, vẫn nên duy trì chút khoảng cách mới tốt.
“Không được!”Huyễn Hải Thần Vương bỗng nhiên quay đầu lại, ngàn vạn khuôn mặt cùng gào thét.
Uy thế khổng lồ không có gì sánh kịp khiến Lý Thanh Sơn như nhìn thấy Long Vương Mặc Hải, rồi hắn hỏi ngược lại:“Ngươi còn muốn thế nào?”Huyễn Hải Thần Vương mỉm cười khẽ, bầu trời lại khôi phục màu xanh thẳm, ánh mặt trời sáng sủa xán lạn, vẫn đẹp tựa như ảo mộng:“Để khen thưởng cho một phen biểu hiện đặc sặc kia thì ta quyết định tặng cho ngươi một lễ vật.
”“Ồ.
Tuy không muốn lắm nhưng cũng được thôi!”Lý Thanh Sơn thừa nhận mình vẫn hơi hiếu kỳ.
Một vệt ánh sáng xanh lục được ném về phía Lý Thanh Sơn, đó chính là nguyên anh ngủ say không tỉnh của Vạn Độc lão tổ.
Lý Thanh Sơn cẩn thận đón lấy, chỉ nghe Huyễn Hải Thần Vương nói:“Ta đã áp chế hoàn toàn ý chí của hắn, ngươi mang hắn đi luyện khí thì hắn cũng sẽ không phản kháng!”Trong lòng Lý Thanh Sơn hơi lay động, bỗng nhiên sinh ra một suy nghĩ lớn mật, nếu như dùng thần thông thứ ba “Vẽ đường cho hươu chạy” của Hổ Ma để đối phó với nguyên anh của Vạn Độc lão tổ thì không biết có thể khiến hắn hóa thành trành quỷ không.
Lúc trước hắn chẳng dám có suy nghĩ như này, vì ý chí của một đại tu sĩ của mạnh mẽ, làm không cẩn thận còn có thể bị phản phệ, hiện tại lại có cơ hội trời cho.
Trước đây hắn cũng chuyển hóa một đám yêu soái thành trành quỷ nhưng thực lực của mấy hồn phách mất thân thể và yêu đan này quá yếu, chẳng có mấy tác dụng thực sự, sau đó hắn chẳng muốn nhọc lòng nữa nên đã giao tất cả cho Tiểu An luyện hóa.
Nhưng mà nguyên anh lại khác, vì được ngưng tụ từ tu vi của đại tu sĩ, cho dù thân thể bị hủy thì cũng không ảnh hưởng quá lớn đến thực lực của nó.
Nếu có thể chuyển hóa thành trành quỷ thì tương đương với có một nô bộc cấp bậc đại tu sĩ, hơn nữa còn là nô bộc không thể phản bội trung thành tuyệt đối, hiệu quả hơn Huyết Thệ thư gì đó nhiều.
“Vậy thì cảm tạ lễ vật của đạo hữu, chúng ta chuẩn bị cáo từ đây.
”Ngược lại lời này của Lý Thanh Sơn cũng có chút thật lòng thật dạ, tuy rằng chuyến này trải qua nguy hiểm chưa từng có nhưng đạt được những lợi ích thế này thì cũng coi như đáng giá.
“Đứng lại cho ta! Ai nói đây là lễ vật của ta! Ngươi có đầu óc hay không hả! Rõ ràng cái này là chính ngươi đưa tới, lẽ nào ta lại hẹp hòi vậy sao, lại dùng nó làm lễ vật cho ngươi? Có phải ngươi xem thường ta hay không? Lý Thanh Sơn!”Huyễn Hải Thần Vương tóm lấy vai Lý Thanh Sơn, hét lên với khí thế hùng hổ.
“Ngài ngài, ta sai rồi còn không được sao!”Lý Thanh Sơn lau nước bọt trên mặt, lần đầu tiên hắn không dám động lòng tí nào với mỹ nhân tuyệt sắc.
Tuy rằng bị khiển một trận chẳng hiểu ra sao nhưng trong lòng vẫn loáng thoáng chờ mong.
Đường đường là Huyễn Hải Thần Vương mà lại nghiêm túc như thế, đến cùng là lễ vật gì? Pháp bảo? Quá tầm thường, luôn cảm giác cần phải quý giá hơn một chút.
Huyễn Hải Thần Vương bỗng nhón chân lên, ôm lấy cổ Lý Thanh Sơn rồi nói bên tai hắn:“Thế giới này là một giấc mộng!”Thân thể mềm mại và mùi hương nồng nàn tràn đầy cõi lòng, mùi thơm như xạ hương lại như mộc lan.
Trong phút chốc, Lý Thanh Sơn phải thừa nhận rằng mình vẫn hơi động lòng, nhưng hắn còn chưa kịp lĩnh hội thì Huyễn Hải Thần Vương đã rời khỏi, nhìn thẳng vào hắn như đang hỏi:“Thế nào?”“Hả?”Lý Thanh Sơn hơi sửng sốt, chỉ vào tai mình, không thể tin mà nói:“Lễ vật của ngươi, chính là câu nói vừa nãy?”