Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1357 - Chương 1366: Thủ Hạ Chất Lượng

Chương 1366: Thủ Hạ Chất Lượng

Trước mắt lóe lên ánh sáng, Vạn Độc Lão Tổ đã đi đến trước mặt hắn, trong mắt lập lòe độc quang:“Thì ra là Vu tiểu cẩu của Kiếm Các, gặp lão tổ của ngươi còn không mau quỳ xuống bái lạy, muốn chết đúng không?”Vu Vô Phong không nói hai lời, nhân kiếm hợp nhất, biến thành một vệt kiếm quang trắng hồng, nhanh chóng lui ra sau.

Vạn Độc Lão Tổ như bóng với hình, như dòi trong xương, theo sát không bỏ.

Sau khi chuyển sang quỷ tu, tốc độ của hắn lại càng nhanh hơn trong quá khứ, cười khặc khặc dữ tợn, liên tục phát ra đủ loại sát chiêu, làm Vu Vô Phong cảm nhận được nguy hiểm chưa từng có.

Vu Vô Phong vốn còn cho rằng có được pháp bảo bạch hồng kiếm, lại thêm bản thân đã có được tu vi thiên kiếp lần thứ hai đỉnh phong, cho dù không phải là đối thủ của Vạn Độc Lão Tổ thì cũng có thể thong dong bảo vệ tính mạng, hiện tại mới phát hiện đôi bên rốt cuộc chênh lệch lớn đến mức nào.

Cái gọi là bảo vệ tính mạng chính là từ đằng xa nhìn thấy Vạn Độc Lão Tổ lập tức ngự kiếm chạy trốn, hiện tại bị Vạn Độc Lão Tổ đuổi giết gần người như thế, có thể bị đánh chết bất cứ lúc nào.

“Được rồi, Vạn Độc, đừng trêu chọc hắn.

”Giọng của một thanh niên đột nhiên vang lên, lạnh nhạt lại chứa đầy uy nghiêm.

“Vâng, vương thượng!”Vẻ mặt của Vạn Độc Lão Tổ lập tức trở nên cung kính, dừng lại không đuổi giết Vu Vô Phong nữa.

Vu Vô Phong bay ra xa một đoạn rồi mới dừng lại, trong lòng vô cùng kinh ngạc, là ai mà lại có thể sai khiến một vị đại tu sĩ giống như nô bộc chứ? Chỉ thấy người nói chuyện chính là Lý Thanh Sơn, mà Vạn Độc Lão Tổ đã bay đến trước mặt Lý Thanh Sơn.

“Vương thượng cẩn thận!”Vu Vô Phong lớn tiếng nói, Vạn Độc Lão Tổ chắc chắn không phải là người sẽ ngoan ngoãn nghe lệnh, thậm chí, ai dám sai khiến hắn, hắn sẽ giết chết người đó.

“Chó con câm miệng!”Vạn Độc Lão Tổ mấp máy môi, Vu Vô Phong nghe như sấm sét, tinh thần chấn động, nhưng mà lại có một cảnh làm cho hắn càng thêm chấn động xuất hiện ở trước mặt, Vạn Độc Lão Tổ hành lễ với Lý Thanh Sơn, khoanh tay đứng yên, giống như một vị lão quản gia đối mặt với chủ nhân duy nhất của đời mình, hiền hòa có lễ lại không thiếu cung kính, làm gì còn có chút hung ác nào.

Lúc này, các động chủ khác cũng nghe được tiếng động, mỗi người đều bước ra khỏi động phủ, nhìn thấy cảnh này cũng trợn mắt há hốc mồm.

Lý Thanh Sơn chỉ nói Vạn Độc Lão Tổ muốn gia nhập với bọn họ, bọn họ còn tưởng rằng tình huống tốt nhất cũng chỉ là Vạn Độc Lão Tổ vì giao dịch nào đó mà buông bỏ mối hận diệt môn mà thôi, nào ngờ Vạn Độc Lão Tổ lại thật sự thần phục Lý Thanh Sơn, mọi người đều bắt đầu nghi ngờ không biết mắt của mình có phải đã xảy ra vấn đề gì rồi hay không.

“Không có việc gì, các ngươi quay về tu hành đi!”Lý Thanh Sơn nói, lại nói với Vạn Độc Lão Tổ:“Đi thôi, chúng ta đi vào nói chuyện.

”“Tu vi của ngươi đã khôi phục được bao nhiêu rồi?”Đi vào trong điện bát hoang, Lý Thanh Sơn hỏi.

Vạn Độc Lão Tổ nói:“Cũng nhờ có Quỷ Vương Kinh của Tiểu An đại nhân, đã khôi phục lại khoảng tám phần, đã hoàn toàn chuyển sang quỷ tu, có thể xưng là Quỷ Vương Nhiếp Độc, nếu như tiếp tục tìm hiểu tu hành tiếp thì cũng không phải không có khả năng khôi phục lại hoàn toàn.

Trong thế giới này, Quỷ Vương Kinh cũng coi như công pháp quỷ tu đứng đầu, là bí mật bất truyền của Huyền Âm Tông, sau khi chuyển sang quỷ tu rồi không chỉ có thể khôi phục toàn bộ thực lực, thậm chí còn có cơ hội truy tìm cảnh giới càng cao.

Nhưng mà Vạn Độc Lão Tổ đã bị Lý Thanh Sơn biến thành trành quỷ sẽ tuyệt đối phục tùng hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể đột phá một chút tiểu cảnh giới, con đường phi thăng đã bị chặt đứt hoàn toàn.

Nhưng mà đối với Lý Thanh Sơn mà nói, như thế đã đủ rồi, Vạn Độc Lão Tổ không chỉ có cảnh giới cao hơn hẳn, thực lực cũng mạnh hơn một bậc.

Lúc trước nếu không phải Tiểu An giúp đỡ đánh lén, hắn có lẽ không phải là đối thủ của Vạn Độc Lão Tổ.

Dù hiện tại tu vi của hắn càng tiến bộ hơn, nhưng nếu đánh nhau một chọi một, dưới tình huống đôi bên đều hiểu biết lẫn nhau thì xác suất hắn chiến thắng cũng không cao hơn ba mươi phần trăm.

Cho nên Lý Thanh Sơn vô cùng hài lòng với tên trợ thủ này, lại hỏi thăm thêm vài câu, cử Vạn Độc Lão Tổ đến chỗ Như Tâm giúp đỡ, quay đầu nói với Tiểu An:“Ngươi tìm hiểu Tam Tuyệt Thư đến thế nào rồi?”“Kiếm đạo ẩn chứa bên trong vô cùng tinh diệu, trong khoảng thời gian ngắn còn không có cách nào thông hiểu được đạo lý bên trong.

”Tiểu An đang cầm Tam Tuyệt Thư đã mở ra, tập trung tinh thần tìm hiểu, đến cả Vạn Độc Lão Tổ tiến vào nàng cũng chưa phân tâm nhìn hắn lần nào.

“Sao ta cứ có cảm giác vừa nhìn là lĩnh hội được gần hết chứ, vẫn là ngươi thông minh hơn!”Lý Thanh Sơn thò lại gần nhìn thoáng qua Tam Tuyệt Thư, thật sự không phát hiện ra được có chỗ nào có thể lĩnh hội tìm hiểu, sờ đầu Tiểu An khen ngợi.

Lúc trước khi có được tàn quyển của Tam Tuyệt Thư, hắn chỉ xem như một cuốn thư pháp hỗn độn, Tiểu An lại có thể ngộ ra một bộ kiếm pháp, thiên tư ngộ tính đều cực cao mới có thể nhìn đến biến hóa càng thêm tinh vi bên trong kiếm đạo.

“Chờ ta học xong sẽ dạy cho ngươi.

”Tiểu An hơi mỉm cười nói.

“Ngươi cứ từ từ học, không cần vội vàng, dù sao ma long kiếm của ta đã bị hủy.

”Lý Thanh Sơn buông tay, hắn ở trong hình thái yêu ma không cần dùng đến bảo kiếm gì cả, chỉ cần đấm một đấm là được, nhưng trong lúc muốn duy trì thân phận con người thì một thanh vũ khí cấp pháp bảo vẫn rất quan trọng.

Hắn vuốt cằm, đang suy nghĩ xem có nên đi cướp thanh bạch hồng kiếm của Vu Vô Phong không, nhưng mà nghĩ đến sau này phải đi đến Nam Hải, còn phải giao tiếp với người của Kiếm Các, có lẽ còn phải mượn sức, không thể vì một thanh kiếm mà lật mặt được, chỉ có thể chờ sau này quay về Thanh Châu, lại đến Tàng Kiếm Cung lấy vậy!“Ngươi có thể đến tìm Ân Tinh, để nàng ta nghĩ cách.

”Tiểu An đảo mắt, lập tức đưa ra ý kiến.

“Nàng ta có cách gì sao?”Lý Thanh Sơn ngạc nhiên nói.

“Có rất nhiều binh khí mạnh của binh gia đều có nguồn gốc từ tu la đạo, được xưng là thần binh tu la, khác với những pháp bảo pháp khí khác, nó càng thích hợp cho đánh cận chiến hơn.

’Lý Thanh Sơn không biết rõ những tri thức này, Tiểu An lại hưởng thụ giáo dục tốt nhất từ còn nhỏ, hiểu biết rộng rãi.

Lý Thanh Sơn không khỏi nhớ đến thanh hoàn nhận của Ân Tinh, rất khó để phán đoán xem đó có phải là một món pháp bảo hay không, bởi vì nó không có quá nhiều cách sử dụng và biến hóa, nhưng nếu bàn về độ bền và sắt bén thì tuyệt đối không thua gì ma long kiếm.

Nếu có thể có được một thanh kiếm tu la tiêu chuẩn, cũng đủ để đền bù tổn thất của ma long kiếm.

“Được rồi, ta đi hỏi nàng thử xem sao.

”Trong tu la tràng, dưới chân núi tuyết, xuất hiện một mảng kiến trúc, cửa son tường cao, cao đường đại viện, trước cửa còn có hai con sư tử đá và một khối đá để buộc ngựa, trông không giống như động phủ để tu hành, càng giống như nơi ở của phàm nhân hơn.

Lý Thanh Sơn bồi hồi trước cửa một lúc lâu, miệng liên tục tấm tắc bảo lạ, mới một đoạn thời gian không để ý đến, vậy mà Ân Tinh đã xây dựng ra một kiến trúc như thế này rồi.

“Vương thượng, tướng quân đang chờ ở đại đường, ta dẫn người qua đó.

”Một tên tu la mặc áo giáp đi ra cửa nghênh đón, nói với Lý Thanh Sơn.

“Tướng quân? Ha, biết chơi thật đó.

”Lý Thanh Sơn nói, sau đó đi theo hắn đi vào, nhanh chóng đi đến chính đường, Ân Tinh đang chờ ở phía trước, nàng mặc một bộ võ phục kính trang, nàng vốn đã cực kỳ xinh đẹp, ăn mặc như thế này lại càng thêm vẻ hiên ngang hào phóng, tiêu sái hành lễ xong mới nói:“Ta còn tưởng rằng vương thượng đã quên mất ta rồi?”“Tại sao lại nói như thế?”Lý Thanh Sơn noi.

“Lúc trước vương thượng nói muốn giúp ta khôi phục thực lực, ta đau khổ ở trong tu la tràng chờ đợi gần một năm, nhưng lại không thấy gì.

”Ân Tinh hơi nổi giận, lại mang đến một nét đẹp riêng.

“A, đúng là có chuyện này, lần này ta đến đây không phải cũng là vì chuyện này sao?”Lý Thanh Sơn sờ mũi có chút xấu hổ.

Người ta vào sinh ra tử vì ngươi, ngươi dùng người ta xong lại quăng sang một bên, đến cả chuyện mình hứa cũng quên mất, đúng là rất không nên.

Hắn rơi vào trong ác mộng của Huyễn Hải, cảm giác giống như chỉ mới trôi qua một đêm, thật ra thời gian lại dài đến mấy tháng, dù mộng cảnh thay đổi tùy theo suy nghĩ, nhưng mà muốn độ hết một đời kia thì cũng cần tốn vài tháng, sau khi trở về lại bế quan tu luyện hơn nửa năm, cộng lại cũng đã gần một năm trời.

“Ta chỉ đùa chút thôi, vương thượng không cần để trong lòng, mời vào!”Ân Tinh nhoẻn miệng cười, với tính tình của nàng, chuyện liên quan đến thực lực của bản thân, sao nàng có thể hoàn toàn trông cậy vào người khác được chứ?Lý Thanh Sơn hơi mỉm cười:“Ngươi đã thay đổi rất nhiều.

”Có vẻ đã bình thường hơn lúc vừa mới bước ra khỏi tu la đạo, không còn là một thích khách lạnh nhạt nữa, đã có tình người hơn rất nhiều.

“Vậy sao? Vương thượng thấy phủ đệ này của ta thế nào?”Ân Tinh giơ tay giới thiệu.

“Sao ngươi lại xây dựng một tòa nhà như thế này?”Lý Thanh Sơn hiếu kỳ hỏi.

“Đây là nhà trong quá khứ của ta, rảnh rỗi không có việc gì xây dựng chơi thôi.

”Ân Tinh nhẹ nhàng nói, Lý Thanh Sơn lại nhìn thấy được một chút buồn bã trong mắt nàng, thầm nghĩ:“Nói lại thì nàng cũng coi như là người xuyên việt hai lần, trước khi tiến vào tu la đạo làm a tu la, chắc hẳn nàng cũng có một đoạn chuyện cũ.

”Nhưng mà hắn cũng không muốn tìm hiểu đời tư của nàng, quay trở về vấn đề chính:“Phải làm cách nào mới có thể giúp ngươi khôi phục thực lực? Ta cũng không thiếu đan dược.

”Dù sao Ân Tinh cũng đã rèn luyện trải qua vô số cuộc chiến sinh tử, lập tức lấy lại bình tĩnh nói:“Ta là a tu la, lẽ ra dù có bị thương như thế nào thì một năm cũng đều phải khôi phục lại, nhưng nơi này nói thế nào cũng không phải là tu la đạo.

Hơn nữa đối với a tu la mà nói, đan dược không có tác dụng quá lớn, ngươi vẫn là nghĩ cách tiếp tục cường hóa tu la tràng này, làm cho nó càng giống tu la đạo hơn, như thế thì tốc độ khôi phục của ta sẽ tự nhiên tăng nhanh, nếu lại triệu hồi ra thêm vài tên tu la soái để ta giết, nói không chừng thực lực còn sẽ lại tiến bộ thêm nữa!”

Bình Luận (0)
Comment