Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1358 - Chương 1367: Độc Như Nhau

Chương 1367: Độc Như Nhau

Thông qua Ân Tinh, Lý Thanh Sơn đã biết được a tu la sẽ thu hoạch được sức mạnh trong chiến đấu và giết chóc, nhưng mà chỉ có giết chết a tu la đồng cấp trở lên mới được, càng lấy yếu thắng mạnh thì thực lực đạt được lại càng lớn.

Nếu chỉ đơn phương hành hạ đối thủ đến chết thì sẽ đạt được sức mạnh rất nhỏ, hơn nữa còn sẽ làm hao mòn chiến tâm, mất nhiều hơn nữa.

Một khi chiến tâm biến mất, sức mạnh không chỉ sẽ trì trệ không tiến bộ, thậm chí còn thụt lùi, hơn nữa một khi chết trận cũng không thể sống lại.

“Pháp tắc của đạo a tu la này thật sự giống hệt như trong game online, giết quái được kinh nghiệm, chết rồi có thể sống lại, nếu ta đến nơi đó, thật sự có khả năng sẽ nhanh chóng “thăng cấp”, đầu tiên là chiến tâm chắc chắn là không thành vấn đề rồi, lấy yếu thắng mạnh càng là chuyện ta làm thường ngày.

”Lý Thanh Sơn lắc đầu vứt suy nghĩ này ra khỏi đầu óc, nhìn Ân Tinh nói:“Đây đúng là cách hay, trong khoảng thời gian này, ta sẽ tìm mấy người này đến tu la tràng tranh sát.

”Triệu hồi tu la soái đến cho Ân Tinh giết khôi phục sức mạnh, hắn lại có thể lấy được các binh khí trong tay tu la soái đó, có thể nói là đẹp cả đôi đàng.

Vấn đề duy nhất chính là phải bắt người nào đến mới được đây? Nhất định không thể bắt phàm nhân đến rồi, tuy rằng họ rất dễ bị tu la tràng cảm nhiễm, sinh ra sát ý cuồng loạn, nhưng chắc chắn không thể so sánh được với người tu hành, Lý Thanh Sơn cũng không muốn làm loại chuyện này.

Người dùng kiếm chết dưới kiếm, nếu đã bước vào con đường tu hành này, tranh sát lẫn nhau là chuyện rất bình thường.

Nhưng hắn vẫn không muốn chỉ vì luyện chế một món pháp bảo mà tàn sát phàm nhân trên quy mô lớn giống như mấy tên ma tu.

Thôn hỏa nhân tộc nóng nảy hiếu chiến, có lẽ là lựa chọn tốt nhất, nhưng hiện tại còn chưa phải là lúc thích hợp để lật mặt, Lý Thanh Sơn đột nhiên nhớ đến kẻ địch năm xưa:“Có rồi!” “Ngươi cứ yên tâm chờ ngày khôi phục thực lực đi, đừng nói là ta không giữ lời.

’Lý Thanh Sơn nói, sau đó lập tức ra khỏi tu la tràng, nói cho Tiểu An biết ý định của bản thân, Tiểu An cũng vô cùng tán thành:“Nếu muốn thuận lợi tiến hành việc này thì còn cần phải thỉnh giáo Đại Dung Thụ Vương.

Lý Thanh Sơn cũng đang có ý định này, lập tức đi đến dưới tán đại dung thụ:“Đạo hữu, ta lại có việc phải làm phiền ngươi.

”“Chỉ cần ngươi không bảo ta đi xông pha chiến đấu thì không cần khách khí, cứ việc nhờ đi.

”Đại Dung Thụ Vương đùa, từ sau khi Lý Thanh Sơn từ Huyễn Hải quay về, đôi bên lại càng thân thiết hơn một ít, hiển nhiên chuyện Thận Vương Huyễn Hải độ kiếp đã chạm đến lòng của vị yêu vương ở Vụ Châu này.

Nhưng mà sau khi nghe được yêu cầu của Lý Thanh Sơn xong, Đại Dung Thụ Vương cũng im lặng một lúc:“Ngươi hỏi cái này làm gì?”“Dựa vào trí tuệ của ngài, không lẽ còn không đoán ra được sao?”Lý Thanh Sơn nói.

“Ngươi và tiểu cô nương kia đúng là rất xứng đôi, hai người ai cũng muốn giết sạch cả nhà người khác.

”Đại Dung Thụ Vương cười khổ nói.

“Đạo hữu chắc không đến mức đến cả vu dân Thực Cốt cũng muốn bảo vệ đi! Bọn họ cũng không phải là yêu tộc, mà nếu gọi bọn họ là người thì bọn họ lại coi con người là thức ăn, có lẽ nếu lại tiếp tục phát triển, cũng coi như là dị nhân.

”Mục tiêu của Lý Thanh Sơn đúng là mấy tên vu dân Thực Cốt từng đuổi giết hắn lúc trước, khi đó nghe nói ở khắp Vụ Châu đều có không ít bộ lạc vu dân Thực Cốt, thậm chí còn có thành thị vu dân Thực Cốt riêng, bọn họ tương đương với một nhóm người tu hành, vu dân Thực Cốt có tính tình tàn bạo thích giết chóc, chiến ý sát ý thì miễn bàn, dùng bọn họ để tăng cường tu la tràng thì hiệu quả chắc chắn sẽ rất tốt.

Mà truyền thống ăn thịt người đặc biệt của vu dân Thực Cốt này lại bảo đảm làm cho bọn họ không có bao nhiêu minh hữu, không đến mức giết một người là kéo ra một ổ, cuối cùng lại làm lớn chuyện không thể thu xếp được, là đối tượng cực kỳ thích hợp.

Không ai biết có bao nhiêu bộ lạc vu dân Thực Cốt rải rác bên trong rừng rậm núi sông của Vụ Châu, muốn đi tìm sẽ rất phiền phức, đương nhiên phải hỏi thăm Đại Dung Thụ Vương.

Đại Dung Thụ Vương trầm ngâm một lúc:“Lấy bản đồ ra đây.

”Chuyện này hiển nhiên đã phá vỡ quy tắc trung lập của lão, nhưng mà chưa bao giờ có trung lập tuyệt đối, Đại Dung Thụ Vương là yêu vương một phương, cực kỳ biết rõ vị trí của chính lão, trung lập là phải được xây dựng trên sức mạnh và cân bằng, lão là đại thụ nguy nga che trời chứ không phải cỏ đầu tường không có chính kiến.

Lý Thanh Sơn lập tức lấy ra bản đồ của Vụ Châu để Đại Dung Thụ Vương chỉ điểm.

Một lát sau, bên trên lập tức lấm tấm nổi lên từng đốm sáng, thậm chí điểm sáng còn dựa theo mức độ mạnh yếu của từng bộ lạc mà hiển thị các mức độ sáng ngời khác nhau.

Điểm sáng chói nhất nằm ở phía đông của Vụ Châu, Đại Dung Thụ Vương nhấn mạnh giới thiệu:“Nơi đây là Thực Cốt vu thành, có một tên vu vương Thực Cốt tọa trấn, hơn nữa còn cung phụng đồ đằng Cùng Kỳ, tương đương với hai đại tu sĩ, một khi phối hợp với nhau sẽ càng mạnh hơn.

Nếu ngươi không bảo đảm bản thân có thể thắng thì đừng vội ra tay.

” “Ta biết rồi.

”Lý Thanh Sơn nói.

Đánh bại một tên Vạn Độc Lão Tổ đã cực kỳ khó khăn, huống chi là hai ngươi, hơn nữa hắn đánh bại Vạn Độc Lão Tổ cũng là dựa vào phòng thủ rồi trả đòn, nếu thật sự đi tấn công Vạn Độc Giáo thì chỉ có một con đường chết.

Nhưng mà Lý Thanh Sơn lại có chút động lòng, nếu có thể tranh đấu với tên vu vương Thực Cốt này ở trong tu la tràng một lần, ít nhất có thể lại tăng thêm một tên tu la soái, hơn nữa nói không chừng còn có thể đột phá hổ ma tầng thứ năm.

Hiện tại bên phía hắn đã có thêm một người giúp đỡ cực mạnh là Vạn Độc Lão Tổ, nếu như không dùng hắn thì rất đáng tiếc.

Đánh chính diện đương nhiên sẽ không có bất cứ phần thắng nào, nhưng nếu như dụ vu vương Thực Cốt ra khỏi địa bàn của hắn ta thì sao? Hắn và Tiểu An, lại thêm một tên “Quỷ Vương Nhiếp Độc” cùng nhau hợp tác, vậy kết quả khó mà nói được.

Lý Thanh Sơn đè nén suy nghĩ này xuống, quyết định vẫn nên đánh từ yếu đến mạnh, đi từ từ từng bước một.

Hắn lại bàn bạc với Tiểu An một chút, sau đó lập tức đi đến đại điện man hoang trên chủ phong của Dã Nhân Sơn, triệu tập mười đại động chủ, tuyên bố mệnh lệnh:“Những điểm sáng trên bản đồ chính là các bộ lạc vu dân Thực Cốt, hiện tại ta muốn các ngươi đi đến những bộ lạc này, lúc trước mấy tên vu dân Thực Cốt này còn muốn ăn thịt lão tử đây?”Lý Thanh Sơn cười cười, nhớ lại cách đây không lâu hắn còn từng nói với Như Tâm “Nhai Tí luôn trả thù lại gấp trăm lần”, bây giờ nói trúng thật rồi.

Lúc trước không phải các ngươi muốn ăn thịt ta sao, hiện tại đến lượt ta ăn thịt các ngươi, hơn nữa còn ăn sạch sẽ.

Nhưng mà những bộ lạc vu dân Thực Cốt này thật sự là quá nhiều quá rối loạn, gần như trải rộng toàn bộ Vụ Châu, nếu để Lý Thanh Sơn đi tìm từng cái bộ lạc một thì cho dù một ngày diệt một cái bộ lạc thì cũng cần tốn tận hai năm, đến lúc này lợi ích khi có đàn em mới bộc lộ ra ngoài.

“Không biết là bộ lạc nào lại to gan như thế, ta lập tức đi giết hắn ngay!”Thiên Phì Lang Quân lớn tiếng bày tỏ lòng trung thành, trong lòng lại thầm bổ sung thêm một câu, chỉ cần không phải là điểm sáng lớn nhất sáng nhất kia là được, sự tồn tạo của vu vương Thực Cốt cũng không phải là bí mật gì.

“Cái bộ lạc lúc đó đã bị ta tiêu diệt toàn bộ rồi.

”Lý Thanh Sơn nhún vai nói.

“Vậy.

Vương thượng muốn chúng ta giết sạch những bộ lạc này sao?”Thiên Phì Lang Quân âm thầm lí lưỡi, hắn đã cảm thấy bản thân đã rất hung ác rồi, nhưng nếu so với vị “Dã Nhân Vương” này thì còn thua xa! Chỉ vì lúc trước có một bộ lạc Thực Cốt đắc tội hắn, hiện tại hắn lại muốn tiêu diệt hết toàn bộ bộ lạc vu dân Thực Cốt ở Vụ Châu.

“Không, ta muốn các ngươi mang những vu dân Thực Cốt này về, hơn nữa không được giết bất cứ một ai!”Lý Thanh Sơn nhìn vào bản đồ của Vụ Châu, trong đồng bắt đầu tưởng tượng ra cảnh hàng ngàn hàng vạn, không đúng, là mười vạn thi cốt vu dân tụ tập ở tu la tràng tranh giết, cong môi nở nụ cười.

Nụ cười này làm cho các động chủ không rét mà run, giết thôi còn chưa đủ, không lẽ còn muốn bắt sống mấy vu dân Thực Cốt này quay về tra tấn nữa sao?“Xin hỏi vương thượng làm thế có mục đích gì?”Vu Vô Phong đứng lên nói, hắn cũng không cảm thấy Lý Thanh Sơn là loại người biến thái này.

“Dùng để luyện khí, được rồi, đây là câu hỏi cuối cùng, tất cả chiến lợi phẩm trong chuyến này đều thuộc về các ngươi, đúng rồi, bộ lạc Thực Cốt đều có đồ đằng của Cùng Kỳ, phía sau bích họa đồ đằng có một cái đầu lâu, ta chỉ cần cái đó thôi.

”Lý Thanh Sơn nói, lập tức bày cái chiến lợi phẩm kia ra, bên trong ẩn chứa lệ khí ác niệm dày đặc, Lý Thanh Sơn không cần ác niệm, nhưng lệ khí lại rất có tác dụng, cho nên quyết định sưu tầm một ít, lấy về nghiên cứu, cho dù nghiên cứu không được thành quả gì thì cũng có thể giao cho Tiểu An luyện hóa, cũng không lãng phí.

“Vâng!”Mười đại động chủ thầm nghĩ, bộ lạc Thực Cốt cũng không phải môn phái tu hành, có thể có bao nhiêu chiến lợi phẩm chứ, tuy rằng trong lòng rất không tình nguyện, nhưng mà làm gì có ai dám nói một tiếng “không” chứ, hiện tại bọn họ không phải chỉ là bị huyết thề ước thúc đơn giản như thế, sau khi chứng kiến thấy Vạn Độc Lão Tổ thần phục, bọn họ thật sự sợ hãi Lý Thanh Sơn từ tận trong đáy lòng.

Lý Thanh Sơn nói rõ mục tiêu chính xong, ngồi lên bảo tọa:“Tiểu An, ngươi nói cụ thể cho bọn họ nghe đi.

”Một đống nơi như thế này, có xa có gần, có mạnh có yếu, phải cẩn thận sắp xếp tỉ mỉ xem ai phụ trách nơi nào, nên ra tay như thế nào, như vậy mới có được hiệu suất lớn nhất.

“Vu Vô Phong, ngươi lại đây phụ trách khu vực này, ngoại ra còn có mấy điểm này.

”Tiểu An đã có sắp xếp từ trước, lập tức bắt đầu phân công nhiệm vụ, nàng không chỉ tính toán đến vị trí xa gần và thực lực mạnh yếu của các bộ lạc Thực Cốt mà còn suy xét đến tu vi cao thấp, các năng lực khác nhau, tốc độ nhanh chậm của các động chủ nữa.

Tất cả những bộ lạc mà nàng để cho mười đại động chủ đối phó đều là những điểm sáng nhiều nhất cũng là yếu nhất, những bộ lạc Thực Cốt này đều giống như bộ lạc thực cốt mà Lý Thanh Sơn từng tiêu diệt lúc trước, đến cả một tên vượt qua thiên kiếp cũng không có, có cảm giác như dùng dao mổ trâu để giết gà, nhưng dựa theo những gì Lý Thanh Sơn nói, đồ đằng Cùng Kỳ của các bộ lạc này đều có thực lực của yêu tướng, nếu là những bộ lạc càng mạnh hơn, nói không chừng sẽ lên đến cấp bậc yêu soái, hơn nữa chỉ sợ trong bộ lạc cũng có pháp trận.

Cho nên hắn quyết định dùng cách sư tử vồ thỏ để bảo đảm kế hoạch có thể tiến hành một cách thuận lợi và bí mật.

Còn những bộ lạc càng mạnh hơn sẽ do đích thân bọn họ đi ra tay, thật ra như thế cũng không lãng phí thời gian, bởi vì có rất ít những bộ lạc hơi mạnh như thế này, chờ đến khi bọn họ xử lý xong những bộ lạc này, mười đại động chủ còn chưa chắc có thể hoàn thành nhiệm vụ.

“Tiểu An đại nhân, chúng ta phải làm sao mới có thể mang những người này về đây? Túi bách bảo không thể chứa được vật còn sống, tuy rằng có thể dùng pháp thuật kéo đi, nhưng mà rêu rao quá, sao có thể giữ bí mật được nữa.

”Một động chủ nhíu mày hỏi.

“Đúng vậy? Không lẽ phải dùng trùng túi hoặc là phong trấn? Vậy thì có thể bỏ được bao nhiêu người vào chứ, không lẽ phải chạy tới chạy lui mấy vạn dặm đường sao?”Một người động chủ khác tiếp lời.

Cũng có một vài khí cụ có thể cất chứa vật sống, giống như trùng túi dùng để dưỡng trùng và phong trấn để ngự thú, nhưng mà không gian đều rất có hạn, đến cả một bộ lạc Thực Cốt cũng chứa không đủ.

“Dùng nhẫn tu di.

”Tiểu An lạnh tanh nói, nhẫn tu di và túi bách bảo khác nhau, tuy rằng không thể tự tạo thành một giới vực riêng như tu la tràng, nhưng nó vẫn có thể cất chứa vật còn sống.

“Nhưng mà trong số mấy người chúng ta, ngoại trừ đại động chủ, nhị động chủ và ngũ động chủ ra, những người còn lại đều không có nhẫn tu di!”Nhẫn tu di rất khó luyện chế, hơn nữa đối với những người tu hành bình thường mà nói, có một cái túi bách bảo đủ lớn cũng đã đủ xài rồi, nếu không phải là tông môn thế gia có tích lũy rất sâu thì hoàn toàn sẽ không lãng phí tài nguyên đi luyện chế nó, cũng coi như khá quý hiếm.

Mà người tu hành ở Vụ Châu đã phần đều nghèo hơn Thanh Châu một ít.

Lý Thanh Sơn đã tính đến chuyện này từ lâu, hắn đè bàn tay to rộng lên bàn đá, lướt qua từ trái sang phải, để lại năm chiếc nhẫn tu di.

Hắn chinh chiến nhiều năm như thế, cũng coi như để dành được một mớ tài sản, nhưng mà để lấy ra được một đống nhẫn tu di như thế này cũng làm hắn tốn rất nhiều công sức.

Vì kế hoạch này, hắn và Tiểu An đã lấy ra toàn bộ số nhẫn tu di của bản thân, lấy hết toàn bộ mấy thứ trong nhẫn dời đến túi bách bảo, may mà còn có Vạn Độc Lão Tổ.

Tất cả động chủ đều bị thu hút tầm nhìn, phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán, khi nhìn về phía Lý Thanh Sơn thì ánh mắt lại càng thêm kính sợ, hắn đương nhiên sẽ không rảnh đến mức đi sưu tầm mấy chiếc nhẫn tu di này, đằng sau mỗi một chiếc nhân tu di đều là cái chết của một vị cao thủ.

“Cho các ngươi mượn xài tạm trước, nhưng mà vẫn còn thiếu hai chiếc, các ngươi có cách gì không? Nếu như không thành thật khai báo thì sẽ vi phạm huyết thệ.

”Lý Thanh Sơn không tin một đống người như thế này mà lại bó tay không có cách nào.

Quả nhiên, hắn vừa lôi huyết thệ ra, lại có một động chủ nói hắn có một món pháp khí tương tự với nhẫn tu di, có thể chứa một ít người, cuối cùng lại gom góp trùng túi lại, coi như giải quyết xong vấn đề khó khăn này.

“Được rồi, lần này mọi người cứ xuất phát theo đúng kế hoạch đi, ta chờ tin thắng lợi của các ngươi!”Lý Thanh Sơn vung tay lên, mười đại động chủ lĩnh mệnh rời đi.

“Chúng ta cũng đi thôi!”Lý Thanh Sơn cười nói với Tiểu An, nếu như là trước kia thì hắn còn sẽ lo có người đánh lén Dã Nhân Sơn, hiện tại đã có Đại Dung Thụ Vương chủ trì pháp trận, Vạn Độc Lão Tổ ở bên trong ứng phó, chỉ cần Bắc Việt Vương không trở mặt ra tay thì sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

“Trạm đầu tiên, chọn nơi này đi!”Lý Thanh Sơn dùng ngón trỏ chỉ vào một điểm sáng chói lọi trên bản đồ Vụ Châu.

Dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ, biển cây xanh tươi phập phồng.

Lá cây to rộng đầy đặn đan xen thành một đám mây xanh vô biên vô hạn, cho dù ánh mặt trời có chói chang đến mức nào cũng không thể nào thâm nhập vào, bên dưới từng tầng lá cây đan xen nhau là một mảnh tối đen.

Một gốc cây đại thụ cao chừng hai trăm trượng đứng sừng sững trong rừng, trên thân cây phủ đầy lỗ thủng, giống như tổ ong.

Một đám vu dân Thực Cốt có cơ thể cao lớn, khuôn mặt dữ tợn đi tới đi lui bên trong.

Tuy rằng nhìn bọn họ giống như một đám thú vật, những rõ ràng lại có trật tự và phân công, Vu Chúc có địa vị cao quý, các vu dân Thực Cốt bình thường thấy đều phải cúi đầu tỏ vẻ tôn trọng, còn có đám vệ binh tuần tra khắp nơi, dùng ánh mắt sắc bén nhìn tới nhìn lui.

Đương nhiên, cũng có thợ săn phụ trách đi săn.

Bình Luận (0)
Comment