Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1361 - Chương 1370: Khá Phù Hợp

Chương 1370: Khá Phù Hợp

Một tiếng nổ ầm vang lên, một vòng sóng đất đẩy ra xung quanh, mấy trăm vu dân Thực Cốt trực tiếp bị giết chết, hơn một nghìn Vu Dân Thực Cốt bị đánh bay.

Trong chiếc hố sâu được hình thành từ vụ va chạm, một tráng hán đầu trọc với khuôn mặt dữ tợn hừng hực đi ra, rõ ràng là một vị A Tu La soái.

Nhưng điều khiến Lý Thanh Sơn cảm thấy không có hy vọng là binh khí trong tay hắn là một cái chùy to lớn, bên ngoài là một tầng huyết quang đen thùi lùi.

Mới đầu nhìn thì như cái chày gỗ lớn, kích cỡ của những đinh nhọn cũng không đều, nhô ra lung tung mà thưa thớt, lại có một loại khí tức hung tàn khó mà diễn tả thành lời.

Lý Thanh Sơn âm thầm gật đầu, món binh khí này rất hợp khiếu thẩm mỹ của hắn.

Chợt nghe Ân Tinh nói:“Phần chính lên sân khấu rồi.

”Dường như A Tu La soái cảm nhận được gì đó nên nhìn về phía núi tuyết lớn, nhưng lại trống không chẳng thấy gì.

Ân Tinh đã trốn vào trong hư không, còn Lý Thanh Sơn thì cũng ra khỏi Tu La tràng.

Hắn hơi do dự một xíu rồi ném cả sáu Vu Dân Thực Cốt vào trong Tu La tràng.

Khi sáu cường giả Vu Dân Thực Cốt tiến vào Tu La tràng thì lập tức tỉnh táo thoát khỏi trấn áp.

Khi thấy nhau thì họ đều lộ ra vẻ đề phòng, vì họ đều đến từ những bộ lạc khác nhau, mà Vu Dân Thực Cốt thì có truyền thống ăn cả người cùng tộc và mọi người cũng thích cái này hơn là thi thể.

Khác với Vu Dân Thực Cốt bình thường, trông bề ngoài họ càng gần gũi với nhân loại hơn, các loại sức mạnh bị khắc chế trong cơ thể đều ngưng tụ trong xương sọ, gọi là não hạch, tương tự như yêu đan của yêu tu hay kim đan của nhân tu.

Nếu có thể ăn não hạch và thân thể của đối phương thì có thể nâng cao thực lực một cách dữ dội, ai cũng không nhẫn nại trước sự mê hoặc này.

Nhưng mà loại đối đầu này chỉ kéo dài trong nháy mắt, vì cảnh tượng trước mặt khiến những người đã quen nhìn cảnh giết chóc như họ cũng kinh sợ.

Bên dưới vòng xoáy đỏ ngòm, vô số Vu Dân Thực Cốt to to nhỏ nhỏ tự giết lẫn nhau, thi thể chất thành một tầng dày, tiếng la giết vang vọng đinh tai nhức óc.

“Đây là chỗ nào? Ta cũng muốn giết người! Nam nhân kia!”Một Vu Dân Thực Cốt âm u nói, nhớ lại đôi mắt đỏ khủng bố kia mà trong lòng phát run, càng ngày càng căm hận.

“Không biết, chúng ta đều bị bắt tới, dường như đây là khí tức của Tu La đạo, nhất định phải ổn định tâm thần, bằng không thì chúng ta cũng sẽ tự giết lẫn nhau mà chết như họ.

”Một Vu Dân Thực Cốt nói, trông bề ngoài hắn như là một lão già lọm khọm, tay thì chống gậy.

Người khác thấy thì khó mà liên tưởng hắn với Vu Dân Thực Cốt dùng người làm thức ăn.

“Đời ta cũng chưa bao giờ thấy nhiều Vu Dân Thực Cốt như vậy, xem ta toàn bộ bộ lạc Thực Cốt ở Vụ Châu đều không may mắn thoát khỏi.

”“Hắn bắt chúng ta tới là để chúng ta tự giết lẫn nhau sao?”“Không biết, hắn không giết chúng ta thì nhất định là có mục đích của hắn, có lẽ chỉ là để trêu chọc.

Chúng ta nhất định phải chạy trốn!”“Đó là cái gì?”Sáu người đang trao đổi với nhau thì bỗng có một luồng sát khí khổng lồ ập về phía họ.

Nhìn về phía giữa chiến trường, chỉ thấy một đạo huyết quang lao thẳng về phía Vu Dân Thực Cốt cản đường, tiên phong gào thét mà đến dù chỉ có một ngươi, đó chính là A Tu La soái cầm cây chùy trong tay kia.

A Tu La soái đang đại khai sát giới trong biển người mà trong lòng vẫn cảm thấy vô vị, vì lợi ích mà việc hành hạ đến chết từ một phía mang đến cho hắn là cực kỳ có hạn.

Bỗng nhiên hắn cảm nhận thấy có sáu luồng khí tức mạnh mẽ giáng lâm, thế là không khỏi cười to, xung phong mà tới.

“Cẩn thận, tên này trông giống A Tu La!”“Chúng ta không thù không oán, để ta lên nói chuyện với hắn.

”“Nói không chừng cũng là chó săn của nam nhân kia, đặc biệt tới để giết chúng ta.

”“Nếu nói chuyện không được.

Hừ, chúng ta có sáu người mà còn sợ một mình hắn sao? Lúc này ai mà không hết mình thì cứ chờ chết đi!”“Đạo hữu là A Tu La sao? Nếu không ngại thì hãy ngồi xuống nói chuyện đôi chút, đừng trở thành công cụ bị người khác lợi dụng.

”Lão già lọm khọm kia tiến lên tiếp đón, trong mắt hắn bóng loáng lấp lóe, giọng nói lúc cao lúc thấp, bên trong một câu nói có vô số nốt thăng trầm, khiến người nghe xong cảm thấy cực kỳ không thoải mái, âm thầm sử dụng Vu Thuật ảnh hưởng tới tâm thần.

Hắn muốn thiết lập thân phận người lãnh đạo cho mình, như thế thì tỷ lệ sống sót sẽ lớn hơn một chút.

Tốc độ của A Tu La soái lại nhanh hơn ba phần, chớp mắt một cái đã đến.

Chỉ thấy hắn cười khẩy một cái rồi nện cây chùy xuống!Dốc hết toàn lực thì một ngọn núi cũng bị đập nát, đồng thời trong đó còn ẩn chứa vô số biến hóa, chặn hết đường lui của lão già lọm khọm.

Nếu không tận mắt thấy thì Lý Thanh Sơn cũng không tin rằng một cây chùy có thể thi triển ra chiêu thức tuyệt diệu như vậy.

Lão già lọm khọm giơ gậy lên, thân thể tỏa ra những vòng sức mạnh vô hình để chống lại cây chùy.

Hai nguồn sức mạnh điên cuồng va chạm khuấy động, cây gậy bị đè xuống từng tấc một, chỉ nghe ông lão kêu lên:“Mau tới cứu ta!”Năm người phía sau cũng không cố ý thấy chết mà không cứu, đều ra tay cùng lúc.

A Tu La soái gầm lên một tiếng như muốn rách cả mí mắt, cây chùy bắn ra hồng quang chói mắt, một tiếng nổ ầm vang lên đã khiến lão già lọm khọm bị nện thành một đống thịt nát.

Sau đó A Tu La soái bị đòn công kích theo sau mà tới đánh bay ra ngoài, nhưng trên mặt hắn lại hiện ra nụ cười sáng khoải.

Bên ngoài A Tu La tràng, Lý Thanh Sơn thấy cảnh này thì không khỏi nhếch khóe miệng.

Cố gắng gây ảnh hưởng tâm thần của một A Tu La soái ở giữa A Tu La tràng, đây chẳng phải là bị điên hay sao?Trên thực tế, tuy rất nhiều Vu Chúc của bộ lạc Vu Dân ở Vụ Châu có thể sử dụng Vu Thuật cổ xưa mạnh mẽ quỷ bí, ngay cả tu hành giả cũng phải dè chừng sợ hãi.

Nhưng sở trường của họ cũng chỉ là một thứ nào đó, kém xa pháp thuật biến hóa của tu hành giả nhiều.

Hơn nữa thân thể cũng càng gầy yếu hơn, một khi bị khắc chế, mà lại phải đối mặt với chiến sĩ siêu cấp như A Tu La soái thì tất nhiên kết cục vô cùng thê thảm rồi.

Về phía A Tu La soái kia, tuy rằng liều mạng chịu một đòn hợp lực của họ, để lại vài vết thương thảm thiết trên người, nhưng đối với một A Tu La soái thuộc kiểu cận chiến công thành thì cái này không được tính là tổn thương gì, gần như trong lúc bay ra thì đã khôi phục gần hết rồi.

Vừa ầm ầm đáp xuống đất thì lập tức hừng hực đi ra từ trong đám bụi mù, bay tới giữa trung và nhìn xuống năm Vu Dân Thực Cốt còn lại từ trên cao.

Chỉ thấy cây chùy được giơ lên thật cao, chiến ý càng dữ dội hơn, sát khí càng nồng đậm hơn.

Còn phản ứng ứng đầu tiên sau khi đánh bay A Tu La soái của năm Vu Dân Thực Cốt không phải là thừa thắng xông lên, mà là tranh cướp thịt nát trên đất, cướp được thì trực tiếp nhét vào trong miệng.

Miệng của họ nứt ra đến mức khó mà tin nổi, không thèm nhai mà lập tức nuốt thịt nhão xuống luôn.

Nếu không phải có cường địch ở bên trên, thân rơi vào cảnh khốn cùng thì gần như họ đã ra tay chém giết một hồi để lấy được viên não hạch và chiếc xương đầu lâu kia.

Sự ăn ý hiểu ngầm nho nhỏ vừa được hình thành đã bay sạch sành sanh, đợi đến khi A Tu La soái kia quay người đập tới thì năm người vẫn còn đề phòng lẫn nhau.

Ánh mắt A Tu La soái khóa chặt tên Vu Dân Thực Cốt ở phía sau cùng, trực giác chiến đấu nói cho hắn biết trước hết phải đánh bại người này, chỉ là chắc chắn bốn người khác sẽ ra tay ngăn cản.

Tuy rằng thể phách của bốn người này đều kém hắn một bậc, tài nghệ chiến đấu lại càng kém xa nhiều, nhưng hợp lực cùng đánh thì cũng không dễ đối phó.

Đến cùng ai là chủ nhân của Tu La tràng này đây? Mặc kệ nó đi, giết sạch họ là được rồi!Vu Chúc còn lại kia cũng vung vậy cây gậy chống thôi thúc sức mạnh vô hình, cũng không hề quyết một trận tử chiến với A Tu La soái mà lại xoay người bỏ chạy luôn, gào thét mà đi dù không có chỗ dựa vào, tốc độ lại còn rất nhanh.

Bởi vì đứng ở đằng xa thi triển Vu Thuật nên hắn không hề tiến đến gần trận tranh đoạt lúc nãy, trong lòng đang đầy oán hận.

Ở đây thì thể phách của hắn là yếu nhất, nên hoàn toàn không dám để A Tu la soái kia tới gần người, sợ nối gót theo lão già lọm khọm kia, trở thành đống thịt nát bị phân chia để ăn.

Mình hắn chạy thì cũng không quan trọng, quan trọng là ai trong số bốn người còn lại chịu gánh trách nhiệm, mà họ cũng muốn tiêu hóa nguồn sức mạnh mới có được nên đều quay người bỏ chạy về các phía.

“Đám này đùa giỡn cái gì thế hả!”Lý Thanh Sơn đỡ trán, vốn còn đang lo lắng trực tiếp để sáu người đánh một thì cục diện sẽ mất cân bằng, nhưng hiện tại hắn không thể không thừa nhận mình sai rồi, đây rõ ràng là một đánh sáu mà!Ân Tinh ẩn mình trong hư không cũng sửng sốt, vốn định chờ họ đánh đến đôi bên đều thiệt hại thì sẽ tìm cơ hội ra tay ám sát, không ngờ chỉ một lần giao chiến mà đã khiến đám cường giả Vu Dân Thực Cốt vượt qua thiên kiếp thứ hai chạy tứ phía.

A Tu La soái vồ hụt nên tức giận không vui, hung hăng phun nước bọt rồi truy sát một tên chạy chậm nhất.

Nhưng hiển nhiên tốc độ là điểm yếu của hắn, dù là Vu Dân Thực Cốt chạy chậm nhất thì cũng nhanh hơn hắn một chút.

Mà vác theo một cái chùy hung bạo nặng trịch rồi chạy cự li dài thì hiển nhiên chẳng chiếm ưu thế nổi.

Muốn bắt được một kẻ trong phạm vi mấy trăm dặm thế này thì đúng là chuyện không đơn giản.

Đến cùng kế hoạch vẫn không theo kịp biến hóa!Ân Tinh ẩn trong hư không đang lo lắng xem có nên ra tay hay không, đương nhiên mục tiêu là tên Vu Chúc chạy trốn đầu tiên, kẻ có thể phách suy nhược thế này là con mồi tốt nhất của thích khách.

Nếu là trước đây thì việc ám sát một người như vậy gần như không hề có khó khăn gì, hiện tại cũng nắm chắc ba đến năm phần thắng.

Nàng lẳng lặng ẩn núp ở trong hư không, tựa như con báo săn nằm rạp trong bụi cỏ chờ thời cơ xuất hiện.

Vu Chúc Thực Cốt không hề cảm nhận được gì, bay một mạch đến bên rìa Tu La tràng thì mới dừng lại, sau đó bắt đầu thử phá tan biên giới.

Những Vu Dân Thực Cốt khác cũng cùng thử, kẻ thì dùng Vu Thuật tấn công, kẻ thì trực tiếp dùng nắm đấm oanh kích.

Bình Luận (0)
Comment