Trong Tu La tràng, Tiểu An đang ở bên cạnh hộ pháp cho Lý Thanh Sơn, Cửu Tức Phục Khí trận bỗng vận chuyển với tốc độ gấp mười gấp trăm lần, khí tức vốn phun ra chậm rãi lại điên cuồng dâng tới Lý Thanh Sơn, lập tức hoàn thành chuyện vốn cần nửa tháng mới xong.
Tiểu An vung tay áo thu hồi thạch anh Khô Lâu đã trở nên ảm đạm, nhíu mày nhìn Lý Thanh Sơn, lo lắng tâm tính của hắn sẽ bị ảnh hưởng, càng cảm thấy chuyện hơi bất thường, thử gọi vài tiếng mà cũng không thấy hắn đáp lại.
Chẳng bao lâu sau, toàn thân Lý Thanh Sơn bắt đầu rung rung, thân thể nhanh chóng biến lớn, bày ra dáng vẻ yêu ma, trong chốc lát đã sừng sững như núi cao, hai mắt vẫn đóng chặt, vẻ mặt nhăn nhó tựa như đang kìm nén cái gì đó, lệ khí tỏa ra càng ngày càng nặng.
Bỗng Lý Thanh Sơn mở bừng mắt, bắn ra hai đạo xích quang, sau đó hắn cúi đầu quan sát Tiểu An rồi nặn ra hai chữ từ trong kẽ răng:“Ra ngoài!” Lời còn chưa dứt thì một tiếng nổ âm vang lên, nắm đấm thép đã nện thẳng lên chỗ Tiểu An đứng.
Đất đá văng tung tóe, mặt đất nứt toạc, nổ ta một cái hố trời.
Lý Thanh Sơn thu hồi nắm đấm, chỉ thấy trong hố trời rỗng tuếch, thế là hắn dựa vào một tia ý chí lực cuối cùng mà dịch chuyển tức thời Tiểu An ra ngoài, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã hoàn toàn chìm trong cuồng loạn.
Thân hình càng ngày càng cao to khỏe mạnh, đôi cánh Phượng Hoàng ở sau lưng đã biến mất.
Sừng trâu càng ngày càng sắc bén như lưỡi câu, mái tóc đỏ như lửa càng ngày càng rừng rực.
Vó trâu bước lên trước một bước, mặt đất chấn động, hắn phát ra tiếng gào thét, cuồng phòng cùng rít gào!Lý Thanh Sơn giang hai tay ra, sát khí xông thẳng lên trời, vòng xoáy đỏ ngòm vốn đạt tới giới hạn lại xoay tròn lần nữa.
Một A Tu La soái cực kỳ cường tráng từ trên trời giáng xuống, cuối cùng binh khí trong tay không còn là Lang Nha Bổng nữa, nhưng cũng như dự đoán của Ân Tinh, đó là một chiếc Song Nhận Khai Sơn Phủ.
Kẻ kia thầm nói xui xẻo, đang chuẩn bị chiến một trận thì có một loại khí tức cực kỳ quen thuộc lập tức ập tới:“Tu La vương!?”Nhưng còn chưa chờ hắn nhìn rõ mảnh Tu La tràng này thì một bóng ma đã gào thét mà đến, bao phủ lên hắn.
Lý Thanh Sơn bắt được A Tu La soái, ra sức bóp một cái khiến máu tươi bắn tung tóe, liên lụy đến Tu La Thần Binh cứng rắn không thể phá vỡ cũng thành một đống sắt vụn, còn hắn thì tiện tay ném vào trong miệng, nhai nhai vài cái rồi nuốt xuống.
Ân Tinh đứng ở trên núi tuyết lớn, nhìn cảnh này từ xa xa mà trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Đầu Lý Thanh Sơn xoay một cái, đôi xích mâu nhìn chằm chằm về phía này, một cảm giác khủng bố tột độ chấn động tâm thần Ân Tinh, toàn thân cứng ngắc, không thể động đậy.
Hổ Ma Yểm Đồng!Nhìn chung thì Ân Tinh cũng coi như thân kinh bách chiến, tâm tính kiên nghị, chẳng mấy chốc đã tỉnh lại từ trong khiếp sợ, nhưng Lý Thanh Sơn như núi cao đã tới trước mặt, nắm đấm như đỉnh ngọn núi trực tiếp đánh thẳng tới.
Ầm! Núi tuyết trực tiếp bị vót bớt một đoạn, nứt toạc trên không trung, bay tung tóe thành tuyết lớn đầy trời.
“Suýt nữa bị giết chết rồi, có chuyện gì xảy ra với hắn vậy?”Vào giây phút sống còn thì Ân Tinh đã trốn ra khỏi Tu La tràng, sợ hãi không thôi mà hỏi Tiểu An với vẻ mặt nghiêm nghị ở bên cạnh.
Tiểu An không nói gì, tập trung quan sát Lý Thanh Sơn dùng nắm đấm đánh lung tung lên núi tuyết ở trong Tu La tràng, rồi bỗng hít sâu một hơi, đôi môi phun ra tiếng rồng ngâm mênh mông bao la.
Tiếng rồng ngâm truyền vào trong Tu La tràng, đã có sức mạnh công kích thần hồn thì tất nhiên cũng có thể bình ổn tâm thần.
Lý Thanh Sơn mắt điếc tai ngơ, gào thét cuồng liệt:“Giết! Giết! Giết!”Vừa như là chó cùng rứt giậu, lại như giải thoát khỏi tất cả trói buộc, cảm giác vui vẻ tột độ trước nay chưa từng có, để tâm này thành ma!Dường như thiện ý ẩn chứa trong Thiên Long Thiện Xướng khiến Lý Thanh Sơn cảm thấy cực không vui, chỉ thấy hắn hít sâu một hơi rồi ngửa mặt lên trời gào thét điên cuồng!“Gào!”Tiếng hổ gầm chấn động đất trời, nhưng tiếng rồng ngâm mỏng manh mênh mông kia vẫn không dừng lại dù cho bị tiếng hổ gầm lấn át.
“Đây là.
giọng của Tiểu An!”Dù trong thức hải toàn là cuồng bạo nhưng linh đài nơi sâu trong Lý Thanh Sơn vẫn giữ được một chút tỉnh táo, tuy Linh Quy không thể trấn áp ma tính của Ngưu Ma và Hổ Ma nhưng cũng ẩn náu thật sâu, giữ gìn một mảnh tâm hồ yên tĩnh.
Lại thêm một A Tu La soái giáng lâm, bị đánh một quyền thành mảnh vụn, mặc cho sức sống có mạnh hơn nữa thì cũng không thể khôi phục lại được.
Chẳng mấy chốc đã hao hết yêu khí, nhưng Đại Địa Thần Lực lại hỗ trợ hắn, cho phép hắn tiếp tục chiến đấu với kẻ địch ngoan cố và vô hình, cùng với toàn bộ trời đất.
“Không được, không thể tiếp tục như vậy, nhất định phải duy trì tâm thần cân bằng, nếu không thì thật sự sẽ mất đi chính mình.
Vừa nãy, thậm chí ta còn muốn tấn công cả Tiểu An, như này thật sự không phải điên bình thường!”Nhưng ma tính bùng nổ lại như lửa cháy lan ra đồng, không thể ngăn chặn được, ác niệm không ngừng sinh trưởng cuồn cuộn, sinh sôi gấp trăm gấp ngàn lần.
Ầm ầm ầm ầm!Lý Thanh Sơn quỳ rạp xuống đất, điên cuồng đấm lên mặt đất, làm cho bán kinh trăm dặm trong Tu La tràng cũng rung chuyển theo, hình như cũng không thể tiếp nhận sự cuồng bạo của hắn nữa.
Dựa vào một tia tỉnh táo cuối cùng, từng vị tượng trấn ma hiện lên trong đầu hắn, mạnh mẽ thi triển Trấn Ma Đồ Lục.
“Trấn Ma!”Lý Thanh Sơn rít lên một tiếng.
Ào ào ào, từng xiềng xích trấn ma tựa như Cầu Long phá không mà đến, quấn chặt thân thể như núi cao của Lý Thanh Sơn, gần như thít chặt vào trong lớp da trâu tựa sắt đen.
“Trấn Ma!”Một Trấn Ma Tháp vô cùng to lớn từ trên trời giáng xuống, một tiếng ầm ầm vang lên, trấn áp Lý Thanh Sơn ở bên dưới tháp.
Mặt đất đang rung chuyển kịch liệt chợt yên tĩnh chỉ trong nháy mắt, chỗ Trấn Ma Tháp hạ xuống gần như biến thành một cái chậu, mặt đất ở xung quanh đều rạn nứt.
Trong Trấn Ma Tháp, đôi mắt đỏ của Lý Thanh Sơn đã có thêm chút tỉnh táo, nhưng chiếc miệng lớn đầy răng nanh đan xen lại phát ra tiếng rít gào không khuất phục, thân thể không kìm chế được mà giãy giụa, muốn thích làm gì thì làm! Muốn làm gì thì làm! Muốn được tự do tuyệt đối!“Gào!”Tiếng gầm giận dữ, xiềng xích trấn ma giống như Cầu Long suýt chút nữa bị kéo đứt, ngay sau đó thì những chiếc xiềng xích trấn ma khác lần lượt đứt hết.
“Hiển nhiên trấn áp thô bạo đơn giản là vô dụng, ngăn chặn chẳng bằng khai thông.
Ma Tâm Vô Hối!”Lý Thanh Sơn hơi suy ngẫm, ma tâm tỏa ra hào quang óng ánh, dẫn dắt ma tính cuồn cuộn vào trong đó, tia sáng càng ngày càng lóng lánh.
Trấn Ma Đồ Lục tăng lên với tốc độ kinh người, thông hiểu từng vị tượng trấn ma.
Một tiếng răng rắc vang lên, trên ma tâm đã xuất hiện một vết nứt nhỏ bé.
“Cũng may vị tượng trấn ma thứ nhất của ta tu Ma Tâm Vô Hối, mà không phải Ma Tâm Sơ Hối.
Thuận theo ma tính của bản thân, nếu cứ trấn áp mãi thì chẳng bằng để ma tâm vỡ nát như hiện tại.
”Lý Thanh Sơn cảm thấy vui mừng, nhưng vẫn không dám buông lỏng, dốc toàn lực thi triển Trấn Ma Đồ Lục nhưng vẫn không ngăn được vết nứt kịch liệt lan tràn.
Một tiếng oành vang lên, ma tâm nát tan, trên ngực Lý Thanh Sơn trực tiếp nổ ra một cái lỗ thủng to, máu thịt trong đó đều hóa thành bột mịn, chỉ còn dư lại xương cốt lóe lên ánh kim loại.
Nếu không phải thân thể thần ma cường hãn này thì hiện tại Lý Thanh Sơn đã chết rồi, hắn cắn chặt răng:“Trở lại!”Ma khí tụ lại lần nữa ở chỗ trống trong ngực, xoay tròn gào thét rồi ngưng tụ ma tâm lần nữa, càng thuần túy hơn ma tâm ban đầu, đánh tan triệt để vết tích của Thương Hải Châu, hóa thành một viên ma tâm chân chính, nhưng mà vết rạn nứt lại bắt đầu lan tràn lần nữa.
Ầm! Ma tâm nát tan!“Trở lại!”Nát tan, ngưng tụ, nát tan, rồi lại ngưng tụ…Lặp lại không biết bao nhiêu lần, chỗ trống trên ngực Lý Thanh Sơn không ngừng mở rộng, ngay cả ánh kim loại trên xương cốt cũng trở nên ảm đạm, thậm chí còn bắt đầu sản sinh ra vết nứt.
Mà cùng lúc đó thì Lý Thanh Sơn cũng kéo đứt toàn bộ xiềng xích trấn ma, bừng bừng tiến lên đánh một quyền vào Trấn Ma Tháp.
Trấn Ma Tháp rung chuyển kịch liệt, gắng gượng chống cự không ngã xuống.
Khi Lý Thanh Sơn không ngừng rèn luyện ngưng tụ ma tâm thì Trấn Ma Đồ Lục cũng bị hắn thôi diễn đến cảnh giới cao hơn, uy lực của Trấn Ma Tháp cũng mạnh hơn!Nhưng mà quyền thứ hai thuận theo mà tới, rồi quyền thứ ba, quyền thứ tư.
chống đỡ mãi đến quyền thứ tám thì Trấn Ma Tháp ầm ầm sụp đổ, đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì cái gọi là khắc chế chẳng qua chỉ là trò cười.
Nhưng Lý Thanh Sơn lại âm thầm lo lắng, tuy hắn đã giải tỏa được một chút ma tính cuồng bạo thông qua Trấn Ma Đồ Lục, nhưng mà lại mặc cho ma tâm vỡ nát, e rằng bộ xương hổ này sẽ không gắng gượng nổi mất.
Xương hổ cứng rắn không thể phá vỡ cũng có giới hạn, tuy bề ngoài còn duy trì hoàn chỉnh nhưng hiển nhiên vết nứt đã lan đến xương sống lưng, nhờ hắn khống chế cật lực thì mới không bất chợt vỡ nát.
Một khi xương hổ vỡ vụn thì cũng không thể ngưng tụ lại được, chỉ còn dư lại một con đường đó là Phượng Hoàng Niết Bàn.
Nhưng mà cho dù có niết bàn sống lại thì ma tính vẫn tích trữ trong tâm thần, cũng sẽ không biến mất theo thân thể, ngược lại còn càng ngày càng ăn sâu bén rễ, thậm chí khi sống lại sẽ hoàn toàn hòa vào trong ý niệm của hắn.
Lúc này, không chỉ xương hổ đạt đến cực hạn mà ngay cả Linh Quy cũng không thể ẩn náu nữa, chỉ có thể ngăn chặn từng đợt ma tính tập kịch nhờ vào mai rùa.
Một khi Linh Quy thất bại thì cuộc giao chiến giữa thần ma ở trong lòng hắn sẽ phân rõ thắng bại, ma tính chiếm ưu thế tuyệt đối.
Tuy Lý Thanh Sơn sẽ không chết, hơn nữa rất có thể Hổ Ma sẽ đột phá tầng thứ năm, nhưng e rằng yêu đan ẩn chứa Linh Quy và Phượng Hoàng lực sẽ bị loại bỏ, Trấn Ma Đồ Lục càng không cần đến, chắc chắn ngưng tụ một viên yên đan nữa dựa vào ma tâm.
Tuy rất khó để nói xem thực lực sẽ tăng cao hay hạ thấp nhưng chắc chắn con đường tu hành sau này sẽ dễ đi hơn hiện tại nhiều, bản thân sự cực đoan chính là một loại sức mạnh.
“Nhưng đây cũng không phải con đường mà ta muốn đi! Tuy cực đoan có thể đạt được lợi ích nhất thời, nhưng xét về lâu dài thì sẽ chấm dứt con đường lên chín tầng trời của ta.
Đây là chuyện ta không thể chấp nhận, tên khốn Cùng Kỳ kia chẳng hiểu gì hết!”