Mắt thấy kế hoạch của Cùng Kỳ sắp thành công rồi, khi sắp thua thì cuối cùng lớp phòng ngự hoàn mỹ của Linh Quy cũng xuất hiện một xíu kẽ hở, ma tính ăn mòn chút tỉnh táo cuối cùng của Lý Thanh Sơn.
Đúng vào lúc này, một tiếng hót hoa lệ chợt vang vọng trong thức hải, vào lúc Linh Quy cũng không bó tay thì Phượng Hoàng bỗng vung đôi cánh như lửa, bay vút lên.
Lý Thanh Sơn mới tu Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh đến tầng thứ hai mà thôi, hơn nữa vẫn chưa lĩnh ngộ được thiên phú thần thông thứ hai, thuộc về loại thần thông yếu nhất trong bốn loại thần thông mà hắn hiện đang tu luyện.
Vì thế Lý Thanh Sơn vẫn chưa nghĩ tới việc dùng nó, giờ phút này chỉ là phản kháng theo bản năng, không tự mình ngầm chịu đựng như Linh Quy, tấm lòng Phượng Hoàng cao thượng nhưng không chịu đựng được sự nhục nhã như vậy.
Nhưng mà Phượng Hoàng thực sự quá yếu, dưới sự thúc ép của Ngưu Ma và Hổ Ma mà còn như ngọn nến trước gió, dường như có thể tắt bất cứ lúc nào, thế nhưng Phượng Hoàng Chi Hỏa lại không ngừng xua tan sự u ám vô cùng vô tận, cất giọng ca vang!“Phượng Hoàng Niết Bàn Tâm bất tử! Hóa ra ta cũng có đôi chút gọi là tấm lòng cao thượng.
”Lý Thanh Sơn như ngộ ra, lại thi thầm:“Thiên hạ đều biết đẹp đẹp, thế là đã xấu; đều biết tốt là tốt, thế là không tốt.
Thiện ác tương sinh, đẹp xấu tương hỗ, hôm nay rơi vào hoàn cảnh tệ hại, ngược lại soi sáng ra cái đẹp và cái tốt trong lòng ta, thật sự là kỳ diệu!”Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ, bỗng nhiên đôi cánh Phượng Hoàng biến mất không còn tăm hơi lại xuất hiện ở sau lưng hắn lần nữa, huy hoàng và mỹ lệ như vậy.
Nhưng sự lĩnh ngộ này cũng không thể giúp hắn thoát khỏi tình hình nguy cấp hiện tại.
Mặc dù có tầng lĩnh ngộ sâu hơn đối với Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, nhưng chung quy cũng chỉ là tầng cảnh giới thứ hai, thần tính có sẵn vẫn kém xa Linh Quy, sao có thể chống lại Ngưu Ma và Hổ Ma được Cùng Kỳ trợ uy chứ!Phượng Hoàng bay lượn trong đầu, hỏa diễm vừa mới sáng ngời một xíu lập tức bị áp chế xuống, mắt thấy sắp tắt lụi.
Đôi cánh ở phía sau Phượng Hoàng cũng phấp phới thưa thớt, chỉ là huy hoàng trong chớp mắt.
Một tiếng răng rắc vang lên, xương sườn ở chỗ trống trong ngực đứt gãy, tạo ra phản ứng dây chuyền tựa như quân bài đô mi nô, tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên liên miên.
“Xem ra chỉ còn cách niết bàn lần nữa, tốt xấu gì thì Phượng Hoàng cũng đã mạnh hơn, hi vọng trong giai đoạn mất đi ý thức thì không bị ma tính ăn mòn quá lợi hại, trực tiếp mất đi thần tính.
Thế thì sau khi sống lại vẫn có thể điều dưỡng khôi phục từ từ.
Đáng tiếc lãng phí mất cơ hội lần này, Hổ Ma Biến và Trấn Ma Đồ Lục nên trở nên mạnh hơn mới phải.
Ôm ấp đủ loại tiếc nuối và sầu lo, Lý Thanh Sơn lấy một chiếc bình nhỏ từ trong nhẫn Tu Di ra, trong đó là linh dược điều hòa thủy hỏa mà Như Tâm luyện chế.
Hắn liếc mắt nhìn một cái rồi ném chiếc bình vào trong miệng, nhân thời cơ này mà điều hòa thủy hỏa, tăng thêm bảo đảm cho lần niết bàn này.
Hiển nhiên yêu đan đã tiêu hao hết yêu khí, việc điều hòa hai nguồn sức mạnh thuận lợi bất ngờ, dược tính tản ra khiến cho hai màu sắc xanh thẫm và đỏ đậm nhanh chóng giao hòa.
Về mặt này thì cũng là do lĩnh ngộ đối với Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh đã cao hơn, ngoài ra cũng vì Linh Quy đã tiêu hao hết sức mạnh khi đối kháng với Ngưu Ma và Hổ Ma nên giảm bớt sự bài xích đối với sức mạnh của Phượng Hoàng, hơn nữa tốt xấu gì chúng nó vẫn thuộc cùng một chiến tuyến.
Trong nháy mắt khi hoàn thành điều hòa thủy hỏa, cuối cùng Lý Thanh Sơn cũng lĩnh ngộ được thiên phú thần thông thứ hai của Phượng Hoàng.
Lúc này, vết nứt đã kéo dài đến hầu hết xương hổ, ở da thịt bên ngoài cũng xuất hiện mảng rạn nứt lớn.
Tử vong đã tới trước mắt!Lý Thanh Sơn lắng nghe tiếng rồng ngâm mênh mông, cảm nhận được một tia ấm áp, yên lặng lĩnh ngộ thần thông lần nữa:“Hả? Không phải thần thông loại công kích, hình như cũng không thể phòng ngự, xem ra là không thể vận dụng trực tiếp.
Nhưng hình như cũng không có thêm tác dụng gì, đến cùng thần thông này là gì? Ồ, lẽ nào là…”Vết nứt lan lên khuôn mặt Lý Thanh Sơn, nhưng khó mà che lấp vẻ cổ quái trên mặt hắn, suy nghĩ đột nhiên đứt đoạn ở đây, thân thể hắn ầm ầm vỡ nát.
“Thanh Sơn!”Bên ngoài Tu La tràng, Tiểu An thét lên một tiếng khiếp sợ, tuy biết rõ hắn có thể niết bàn sống lại nhưng cũng không khỏi cảm thấy đau xót ở trong lòng.
Hiển nhiên nàng đã chuẩn bị tốt để đi nhận lấy quả trứng Phượng Hoàng kia, rồi nàng bỗng trợn to hai mắt, ở trong Tu La tràng, tất cả xương cốt máu thịt vỡ nát bắn tung tóe của Lý Thanh Sơn đều hóa thành ngọn lửa, tụ lại một lần nữa rồi hóa thành thân thể của hắn.
Lý Thanh Sơn cũng trợn to hai mắt, nhìn hai cánh tay hoàn hảo không chút vết thương của mình bằng vẻ mặt quái lạ, cảm giác toàn bộ thương thế trên người cũng khôi phục hoàn toàn.
Hóa ra thần thông thứ hai của Phượng Hoàng vẫn là Phượng Hoàng Niết Bàn! Hơn nữa không cần biến thành trứng đau hết cả “trứng”, mà là hồi sinh tại chỗ một cách nghịch thiên!Lý Thanh Sơn cũng chấn động, chẳng lẽ cái này chính là: tin Ngưu ca, sẽ bất diệt!Tuy rằng cũng không phải là sống lại tại chỗ với trạng thái đầy máu! Dù sao yêu khí cạn kiệt cũng không thể bỗng dưng bổ sung lại, nhưng từ từ đã đã, yêu khí không nên tính là máu, mà thương thế trên người hắn thì đã khôi phục hoàn toàn, cũng nên tính là đầy máu.
Hơn nữa, ngay cả sự uể oải về mặt tinh thần cũng bị quét sạch sành sanh, ma tính còn sót lại của Cùng Kỳ cũng bị thanh trừ triệt để ra ngoài, trạng thái trở nên vô cùng tốt.
“Này mẹ kiếp đúng là sống lại tại chỗ với trạng thái đầy máu luôn!” “Thanh Sơn, ngươi không sao chứ!”Tiểu An lập tức tiến vào trong Tu La trận, thân thiết nói.
Lý Thanh Sơn khôi phục hình người, ôm nàng vào ngực rồi cười to và nói:“Ta cảm thấy rất khỏe mạnh, nhờ có Thiên Long Thiện Xướng của ngươi đó!”Không còn cây gậy khuấy phân Cùng Kỳ, chỉ còn lại ma tính của Ngưu Ma và Hổ Ma nên khá dễ để bình ổn.
Mà thần tính của Phượng Hoàng đã trở nên mạnh hơn, Trấn Ma Đồ Lục cũng lớn mạnh vượt bậc nên sự cân bằng lại trở nên càng vững chắc hơn.
Cho dù Cùng Kỳ lại tặng một phần hậu lễ nữa cho hắn thì cũng sẽ không chật vật nữa.
Tuy rằng vẫn không thể giúp Hổ Ma đột phá đến tầng thứ năm nhưng cũng đã đạt đến đỉnh phong của tầng thứ tư.
Lý Thanh Sơn cảm thấy chỉ cần chiến một trận mà sức mạnh đôi bên ngang nhau thì có thể tuyên bố đột phá rồi.
Ngưu Ma biến cũng thuận theo đó mà được cường hóa hơn một chút, ngược lại thần tính của Linh Quy đã bị ma tính ăn mòn, nhưng đây lại không phải vấn đề mà niết bàn có thể giải quyết, cần phải tiêu tốn thời gian để điều trị khôi phục.
Tiểu An nghe Lý Thanh Sơn miêu tả xong thì gật đầu nói:“Quả nhiên là thiên phú thần thông cực mạnh, tương đương với việc có thêm một cái mạng.
Nhưng cũng có rất nhiều nhược điểm, ngươi không được ỷ lại việc có thần thông này mà liều mạng với người ta.
”“Đương nhiên, nếu đối đầu với đối thủ như Mặc Hải Long Vương thì cũng chỉ là phiền hắn giết thêm một lần.
Hơn nữa, sau khi niết bàn sống lại thì cũng cần tốn thời gian dài dằng dặc để khôi phục.
Chẳng qua, tuy không phải mười phân vẹn mười nhưng vẫn có thể được gọi là thần kỹ như cũ.
Nếu đối đầu với đối thủ ngang ngửa nhau, hoặc đối thủ mạnh hơn ta một bậc, chỉ cần chờ sau khi đối phương dốc hết toàn lực, không tiếc bất cứ giá nào mà giết ta thì sau đó sống lại trong chớp mắt.
Tưởng tượng xem đối phương sẽ có vẻ mặt gì, ha ha!”Tất nhiên Lý Thanh Sơn biết được khuyết điểm của thần thông, nhưng cũng không tự coi nhẹ.
Phượng Hoàng Niết Bàn ban đầu chỉ có thể dùng để thoát thân hoặc là tu hành, mà hiện tại đã có giá trị chiến đấu chân chính, có thể làm lá bài tẩy mang tính then chốt, giá trị không gì sánh nổi.
Tiểu An sà vào lòng hắn, cánh tay nhỏ bé mềm mại ôm lấy cổ hắn rồi nghiêng mặt nhìn hắn, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, trong lòng Lý Thanh Sơn cũng nảy sinh chút khác thường, thầm nghĩ:“Xem ra vẫn bị ma tính ảnh hưởng, phải nhanh chóng giải quyết vấn đề của Linh Quy mới được.
”Thế là hắn thả Tiểu An ra, nói rằng:“Cho ngươi xem cái này.
”Lý Thanh Sơn lùi về sau vài bước, tỏa ra ma khí cuồn cuộn, ngưng kết thành giáp ma đen đỏ mới tinh.
Giáp ma biến lớn vô cùng, không bao vây chặt chẽ quanh thân nữa mà trở nên đơn giản hơn nhiều, do các bộ phận là mũ sắt, giáp vai, giáp ngực, giáp cánh tay, quần giáp, ủng chiến tạo thành.
Rũ mắt nhìn lại cảm thấy đơn sơ hơn nhiều, nhưng bất kể là sừng trâu trên mũ giáp, hay là đầu hổ trên giáp ngực đều hiện ra một loại vẻ đẹp hoang dã cổ xưa, ẩn chứa sức mạnh hơn hẳn lúc trước.
Trong những lần vỡ nát rồi ngưng tụ, Phản Ma Kiếm cũng được, Thương Hải Châu cũng tốt, chung quy tất cả các tạp niệm đều bị vỡ nát, hiện tại ma tâm thuần túy hơn bao giờ hết, cũng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
“Còn nữa!”Thân thể Lý Thanh Sơn bành trướng, lại hóa thành thân thể yêu ma cao to như núi cao, giáp ma cũng theo đó mà biến lớn, nhưng vẫn bao trùm chặt chẽ trên người hắn, chỉ là đã trở nên đơn giản hơn, bảo vệ những chỗ hiểm trên người, nhưng vẫn có sức mạnh bổ sung chân thực.
Điều này cũng là nhờ lần Phượng Hoàng Niết Bàn này, Phượng Hoàng Niết Bàn lần trước chỉ chú trọng điều hòa bốn loại thần ma biến hóa, sau đó mới dẫn ma tâm vào trong cơ thể.
Mà lần niết bàn này lại dung hợp các loại sức mạnh trong cơ thể vào một lò, giúp chúng trở nên ngày càng ăn khớp hơn.
Vốn khi thực lực yêu tu tăng cao thì nhân tu sẽ trở nên vô cùng yếu, tăng cao thực lực tổng thể cũng cực kỳ có hạn, trong chiến đấu mang tính then chốt thì gần như không giúp đỡ được gì.
Việc duy trì thân phận Lý Thanh Sơn này càng ngày càng không có ý nghĩa, hình như chỉ còn dư lại ràng buộc về tình cảm.
Hiện tại, cuối cùng Lý Thanh Sơn cũng có thể ghi nhận giá trị của nhân tu, tuy rằng không sánh được với thân thông đẳng cấp như Thần Ma Cửu Biến, nhưng khi dung hợp hai nguồn sức mạnh với nhau, dù cho chỉ tăng được một phần sức chiến đấu thì cũng đã cực kỳ khó có được.
Mà Trấn Ma Đồ Lục không chỉ giúp hắn tăng được một phần thực lực tổng thể.
Hắn tin tưởng chỉ cần dung hợp triệt để thông suốt Trấn Ma Đồ Lục, chắc chắn có thể coi nó là một phần không thể thiếu trong thực lực của hắn.
Mà sau này nếu đạt được công pháp cao hơn mạnh hơn, sự gia tăng về thực lực có thể còn to lớn hơn.
Tuy phần hậu lễ này của Cùng Kỳ suýt chút nữa đã khiến hắn nghẹn chết, nhưng đến cùng vẫn nuốt xuống được.
“Vạn Độc lão tổ trở về, chúng ta đi ra ngoài thôi!”Trong lòng Lý Thanh Sơn hơi lay động, mang theo Tiểu An ra khỏi Tu La tràng.
“Cung chúc vương thượng, chiến thắng tâm ma, tu vi nâng cao một bậc, cũng ngày càng anh tuấn.
”Ân Tinh hành lễ nói.
Tuy rằng yêu khí toàn thân Lý Thanh Sơn đã kiệt quệ, hiện tại mới chỉ khôi phục được một chút, nhưng toàn thân đều rực rỡ hẳn lên, khí chất cũng nảy sinh chút biến hóa nho nhỏ, loáng thoáng lộ ra phong thái cao quý khó có thể diễn tả bằng lời.
Khác với cái gọi là quý tộc của nhân loại, hình như sự cao quý này bắt nguồn từ trong tâm linh, liên đới đến ngũ quan như cũng trở nên anh tuấn hơn đôi chút.
Lý Thanh Sơn sờ vào mặt mình, cũng không vui mừng vì lời ca ngợi này, vì Bắc Nguyệt tuấn mỹ muốn chết kìa, trái lại hắn hơi cau mày, hỏi Tiểu An:“Thật sự có thay đổi sao?”Tiểu An đưa tay ra sờ lên mặt hắn, trực tiếp nói:“Đúng vậy.
”Lý Thanh Sơn lại hóa thành dáng vẻ của Bắc Nguyệt:“Như này thì sao?”Tiểu An gật đầu:“Cũng vậy.
”Hình tượng Bắc Nguyệt đến từ chính tưởng tượng của Lý Thanh Sơn nên không khỏi bị thị hiếu của kiếp trước ảnh hưởng, tuy rằng tuấn mỹ đến mức gần như yêu dị nhưng không khỏi hơi nữ tính, hiện tại có thêm chút góc cạnh.
Lý Thanh Sơn hơi gật đầu trầm ngâm, lần niết bàn này không chỉ dung hợp hai loại sức mạnh nhân tu và yêu tu, mà giới hạn giữa người và yêu cũng dần dần mờ nhạt, có lẽ cuối cùng sẽ có một ngày không thể tiếp tục phân rõ Lý Thanh Sơn và Bắc Nguyệt nữa.
“Có cái gì bất thường sao?”Ân Tinh không rõ ra sao nên nói.
“Không có cái gì bất thường hết, lúc nãy không làm ngươi bị thương là tốt rồi.
”Lý Thanh Sơn tươi cười, vươn tay ra vỗ lên vai Ân Tinh, cảm giác toàn thân nàng căng thẳng, chuẩn bị ẩn mình vào hư không bất cứ lúc nào.
Hắn không khỏi nhìn kỹ nàng một lần nữa, bộ trang phục kia phác họa ra dáng người kiêu hãnh, đôi môi đỏ tươi như máu, bộ ngực mềm mại no đủ kiêu hãnh, vòng eo mạnh mẽ dẻo dai, hai chân thon dài thẳng tắp, đôi môi mím lại, bỗng nhiên hắn cảm nhận được một sự quyến rũ mãnh liệt.
“Vậy ta về Tu La tràng trước, nếu có chuyện gì thì vương thượng lại triệu ta!”Ân Tinh như cảm nhận được điều gì, mỉm cười khẽ rồi trở lại Tu La tràng.
Lý Thanh Sơn lắc đầu, quả nhiên vẫn bị ma tính ảnh hưởng, chẳng qua ta hi vọng ma tính này vĩnh viễn không biến mất, cố gắng thoát khỏi sự trói buộc, theo đuổi dục vọng và tự do, thỏa mãn lòng hiếu kỳ, đó chính là niềm vui lớn nhất đời người.
…Sau khi Cùng Kỳ giáng lâm, Lý Thanh Sơn cảm thấy chắc là kế hoạch sẽ thất bại, nhưng vẫn ôm suy nghĩ ngộ nhỡ, ngộ nhỡ Thực Cốt Vu Vương kia não tàn thì sao? Sau khi Vạn Độc lão tổ trở về một mình, hắn cũng không thể không từ bỏ suy nghĩ não tàn này.
Vạn Độc lão tổ bay vào trong Bát Hoang Điện, không đợi Lý Thanh Sơn hỏi thì đã tiến lên vài chào thật sâu:“Lão hủ đã làm nhục sứ mệnh, không thể lừa được Thực Cốt Vu Vương kia đến, xin vương thượng trách phạt.
”Lý Thanh Sơn hỏi chuyện gì đã xảy ra thì mới hiểu rõ tại sao Cùng Kỳ lại đột nhiên giáng lâm, không ngờ vừa hay kịp với “Thập Ác Đại Điển” chó má gì đó của những vu dân Thực Cốt kia, rốt cuộc đây là may mắn hay là bất hạnh vậy?“Ngươi đã làm chuyện này rất khá, cũng do chưa tới giờ chết của Thực Cốt Vu Vương kia, khó trách ngươi được.
Ngươi thấy liệu sau này Thực Cốt Vu Vương kia có thể không kìm chế nổi mà đến tấn công Dã Nhân Sơn hay không?Lý Thanh Sơn vẫn ôm một tia hi vọng, nếu có thể chiến một trận với Thực Cốt Vu Vương thì chắc chắn hắn có thể đột phá Hổ Ma tầng thứ năm, thực lực sẽ có biến hóa về chất.
Thần Ma Cửu Biến càng tu càng khó, nhưng cũng càng ngày càng mạnh, bây giờ hắn đã có thể giao chiến với thiên kiếp thứ ba, phần lớn là nhờ lực phá hoại mạnh mẽ của Ngưu Ma tầng thứ năm.
“Chắc là không đâu, Thực Cốt rất sùng bái ác thần Cùng Kỳ, sau khi bị cảnh cáo như vậy thì chắc chắn sẽ không mạnh động nữa.
Hơn nữa, hình như Thực Cốt Vu Vương có nỗi sầu lo gì đó, tâm thần hơi bất ổn.
”“Được, ngươi tiếp tục đi giúp Như Tâm luyện độc đi!”Lý Thanh Sơn suy tư, xét tình huống trước mắt thì cũng không thích hợp để khai chiến với Thực Cốt Vu Vương, chờ tĩnh dưỡng một khoảng thời gian đã, sau khi khôi phục Phượng Hoàng Niết Bàn thì lại tính sau!“Nếu hắn không đến thì sau này chúng ta đi tìm hắn.
”Tiểu An nói, thu hoạch lần này của nàng cũng khá dồi dào, gồm có mười vạn Vu Dân Thực Cốt và hơn một nghìn thạch anh Khô Lâu, đủ để hỗ trợ nàng tiếp tục tu hành một quãng thời gian rất dài.
“Ừm, tiêu diệt đám biến thái chết tiệt này trước, sau này lột da rút gân Cùng Kỳ kia sau!”Lý Thanh Sơn từ từ xoay người, tuy toàn thân hắn đều rực rỡ hẳn lên sau khi niết bàn, nhưng cảm giác mệt mỏi sau chiến đấu thì không dễ loại bỏ như vậy, thần ma giao chiến trong nội tâm còn uể oải hơn cả giao đấu với người.