“Giao cho ta đi!”Lý Thanh Sơn cười ha ha, hai tay vừa nâng lên đã chậm rãi hạ xuống, mây đen dày đặc che trời ngợp đất đè xuống.
Tuy sau khi đột phá Hổ Ma tầng thứ năm và Phượng Hoàng tầng thứ ba thì hắn đã chắc chắn rằng mình sẽ đấu lại ba Thôn Hỏa Nhân Vương, cho dù sức mạnh của ba người Chúc Phần bị tiêu hao rất nhiều, lại chịu phản phệ, nhưng suy cho cùng vẫn có Thần Hỏa lệnh ở trong tay, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.
Hơn nữa hắn còn muốn giúp Cộng Uyên trấn áp tâm thần, cũng không thể ôm nàng đi chiến đấu.
Nhưng cũng may là nguồn sức mạnh truyền đến từ trong Thâm Uyên Chi Tâm vô cùng mạnh, thậm chí còn muốn vượt xa sức mạnh của bản thân hắn, cũng nhờ vào sức mạnh mang tính áp đảo này mới nghiền ép được ba Thôn Hỏa Nhân Vương.
“Lý đạo hữu, ta đến giúp ngươi một tay!”Kê Trường Phong vốn cho rằng đã đến đường cùng, bỗng nhiên tình thế đảo ngược, khiến cho mặt hắn cũng đỏ bừng, tinh lực dồi dào, bừng bừng mà tiến lên, lại phất Phi Liêm kỳ lên một lần nữa.
Tuyết lớn mưa đá bỗng nhiên biến thành bão tuyết, hàm chứa sự sảng khoái của việc báo thù, gào thét cuốn về phía ba Thôn Hỏa Nhân Vương!“Kê đạo hữu đúng là càng già càng dẻo dai!”Lý Thanh Sơn nói.
“Lý đạo hữu mới là anh hùng tuyệt đỉnh, lão phu khâm phục! Ơn cứu mạng, suốt đời khó quên!”Kê Trường Phong vùng vẩy lá cờ to lớn bay phần phật, nhìn dáng vẻ Thôn Hỏa Nhân Vương liên tục gào thét dưới sự công kích của hắn nhưng không thể làm gì mà hắn cười ha hả mãi đến tận khi nước mắt giàn giụa.
Hắn bỗng đột phá cảnh giới tựa như có một chiếc gông xiềng vô hình ầm ầm nát tan, đạt đến thiên kiếp thứ ba cấp trung, cuồng phong gào thét chợt thêm phần mạnh mẽ ác liệt.
“Các ngươi cất tấm hỏa lệnh này cẩn thận, để ta đi mở đường, chỉ cần các ngươi đừng quên mối thù này!”Chúc Tai ngửa mặt lên trời, kiên quyết nói.
“Ta không cần một nữ nhân cứu mạng, các ngươi tránh ra hết đi, nhất định phải tiếp tục truyền thừa Thiên Hỏa lệnh này!”Chúc Phần nói.
Lý Thanh Sơn nở nụ cười dữ tợn, cho rằng như vậy thì có thể trốn sao? Về cơ bản là do Hổ Ma Biến và Phượng Hoàng Biến quyết định tốc độ của hắn, hiện tại cả hai cùng tăng một cảnh giới thì hiệu quả tốt đến mức nào chứ, phải thử một chút mới biết được!“Hai vương không thể làm vậy, ba người chúng ta hợp lực mới có thể phát huy uy lực của Thần Hỏa lệnh này, với trạng thái hiện tại của chúng ta, cho dù có chạy thì chỉ sợ cũng không trốn thoát ra khỏi Nam Hải được!”Chúc Diễm lập tức phủ định.
“Vậy ngươi nói xem nên làm gì, lẽ nào chờ chết ở đây?”“Không phải là chờ chết, có người sẽ cứu chúng ta, đừng quên hiện tại chúng ta là thượng khanh của vương phủ đó!”“Ý ngươi là?”Chúc Phần và Chúc Tai nhìn nhau, ban đầu họ không thèm để thân phận thượng khanh của vương phủ ở trong lòng, không liều mạng giúp Bắc Việt vương, nên cũng không hi vọng Bắc Việt vương cứu mạng.
“Đừng nói các ngươi cho rằng sau khi Bắc Việt vương giao Thần Hỏa lệnh cho chúng ta thì thật sự sẽ trở về Bắc Việt vương phủ đấy chứ! Trận chiến ác liệt ảnh hưởng đến đại cục Nam Hải như này, chẳng lẽ hắn sẽ không xem kết quả, không khảo sát thực lực chân chính của chúng ta.
Có lẽ hiện tại hắn đang ở chỗ nào đó mà quan sát chúng ta đấy!”Chúc Diễm nói, Chúc Phần và Chúc Tai cũng nhìn bốn phía trái phải theo bản năng, nhưng ngoài mây đen và hồng thủy thì chẳng thấy gì, bất kể là Thần Hỏa Chi Vực hay là Băng Phong Tuyệt Vực thì đều có hiệu quả ngăn cách bên trong với bên ngoài.
Chúc Phần nói:“Chỉ mong điều ngươi nói là sự thật, tạm thời thử một lần đi!”Đứng trước bước ngoặt sinh tử thì làm gì còn nhớ đến mặt mũi, vừa rồi đã chấp nhận thân phận hạ thần thì tiến thêm một bước nữa cũng không tính là mất mặt.
Ba người cúi đầu về phía phương bắc xa xa, cất cao giọng nói:“Bắc vương bệ hạ, xin ngài hãy cứu mạng thần!”Trên biển rộng đóng băng, tầng mây không ngừng đè xuống, bão tuyết vẫn đang rít gào nhưng không có bất kỳ biến hỏa nào xảy ra.
Chúc Diễm cau mày:“Lẽ nào suy đoán của ta sai rồi?”Con ngươi Lý Thanh Sơn co rụt lại, nơi mặt biển và bầu trời tiếp giáp ở phía bắc bỗng có một ngôi sao màu bạc phát sáng, thì ra là Ngân Long vương đi mà quay lại!Ba người Chúc Phần đều vô cùng vui mừng, quả nhiên thân phận thượng khanh này có tác dụng.
Chúc Diễm thầm thở phào nhẹ nhõm, sức mạnh khi ba người họ hợp lực thì đến Bắc Việt vương cũng không thể coi thường, cho dù không giúp họ hủy diệt giao nhân Nam Hải thì chắc chắn cũng sẽ không nhìn họ ngã xuống.
“Không ngờ các ngươi đường đường là thần nhân vương giả nhưng lại làm chó săn cho nhân loại.
Thật sự là mất hết mặt mũi tổ tông!”Cộng Uyên cười khẩy và nói.
Đám dị nhân không quên vinh quang thượng cổ đều tự xưng là thần nhân, xem thường những tộc loại khác.
Cho nên việc trở thành hạ thần của nhân loại thật sự không phải chuyện vẻ vang gì, chớ nói chi khi chiến tranh thượng cổ xảy ra, Thôn Hỏa nhân tính tình hung hăng hiếu chiến tranh đấu thảm thiết nhất với nhân tộc và yêu tộc.
Chúc Phần tức giận hừ hai tiếng, còn Chúc Tai thì mắng một câu “tiện nhân”, sau đó đều không còn gì để nói.