Chúc Diễm nói:“Cộng Uyên, nếu không phải hôm nay có nhân loại này nhúng tay thì ngươi cho rằng mình còn sống sao? Khi cười nhạo bọn ta thì chẳng bằng lấy gương ra soi lại mình trước, nhìn xem dáng vẻ mình thế nào! Suy cho cùng việc trở thành hạ thần của Bắc Việt vương cũng hơn thành một nữ nhân mạnh mẽ của hòa thượng!”“Ngươi nói ai là hòa thượng!?”Lý Thanh Sơn hơi sửng sốt rồi mới phản ứng được “hòa thượng” là chỉ chính mình.
Thế là hắn không kìm nén được cơn giận dữ, cùng lúc còn nói ở trong lòng:“Đừng trúng kế ly gián của họ, nhìn xem đến cùng Bắc Việt vương này muốn làm gì?”Cộng Uyên nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, không nói gì.
Ngân Long vương nhanh chóng tiếp cận, mắt thấy chỉ còn cách ngàn dặm thì đầu rồng ở mũi tày bỗng sáng ngời.
Một tia sáng trắng lóa vô cùng to lớn bay ngàn dặm trong thời gian ngắn, băng qua Băng Phong Tuyết Vực, xé rách tầng mây dày đặc.
Toàn thân Cộng Uyên run lên như bị sét đánh, đôi môi trắng bệch.
Bất kể là nàng hay Thôn Hỏa Nhân Vương đều không thể nào thu hồi hay thi triển pháp thuật phong tỏa giới vực thành thạo như vậy, đợi Ngân Long vương phát động công kích rồi mới muốn thu hồi thì đã quá trễ.
Vốn dĩ một mình nàng chống đỡ Băng Phong Tuyết Vực đã có hơi miễn cưỡng, lúc này bị thủ đoạn khủng bố trực tiếp xuyên qua thì chịu phản phệ nghiêm trọng, không thể chia sẻ với nhau như ba tên Thôn Hỏa nhân.
Lý Thanh Sơn không thể không xua tan một xíu may mắn cuối cùng, chẳng qua hàm ý sâu xa chính là Ngân Long vương kia cũng không nhắm ngay một đòn vào hắn và Cộng Uyên, bằng không có khi hiện tại đã phải chuẩn bị rút lui rồi.
Ba vị Thôn Hỏa Nhân Vương đã được tự do, họ đều không phải kẻ ngu dốt nên đều chú ý tới điểm này.
Thực ra họ hiểu rất rõ, vì “không cùng một tộc, chắc chắn có suy nghĩ khác” nên Bắc Việt vương cũng không tín nhiệm họ, cũng không có ý hủy diệt giao nhân Nam Hải giúp họ, bằng không Ngân Long vương đã không rời đi, đến lúc này cũng không có ý ra tay giết Cộng Uyên giúp họ.
“Đa tạ Bắc vương bệ hạ giúp đỡ, chắc chắn sau này chúng ta sẽ báo đáp, chúng ta đi đây!”Chúc Phần vừa chắp tay về phía Nhân Long vương ở chân trời, vừa gọi Chúc Tai và Chúc Diễm, lại liếc mắt nhìn Lý Thanh Sơn một cái thật sâu:“Tiểu tử, ta đã nhớ kỹ ngươi!”Sau đó hắn dẫn đầu bước vào Thần Hỏa môn đã tan băng.
Chúc Tai và Chúc Diễm theo sát phía sau, lần lượt bày tỏ cảm ơn và cái nhìn thù địch với Bắc Việt vương và Lý Thanh Sơn.
Để họ trở thành hạ thần của nhân loại, cầu cứu với nhân loại đã là cực hạn.
Nếu như lại cầu xin Bắc Việt vương ra tay, cáo mượn oai hùm đối phó với Cộng Uyên thì họ mặt mũi gì nữa để mà mất.
Quan trọng nhất là, cho dù thật sự không giữ thể diện mà lên tiếng cầu cứu thì khả năng cao cũng là tự rước lấy nhục.
“Đúng là kết quả không thể lường trước, Lý Thanh Sơn này luôn khiến ta cảm thấy bất ngờ, các ngươi cảm thấy thế nào?”Trong khoanh thuyền của Ngân Long vương, Bắc Việt vương khoanh hai tay, thoải mái ngồi ở ghế dựa cao, trên mặt là vẻ nhàn nhã, trước mặt là một khung hình nửa trong suốt, đó là tình hình Cự Hạm đảo được quan sát từ những góc độ và khoảng cách khác nhau.
Vạn Độc lão tổ và Như Tâm đứng ở bên cạnh, từ đầu tới đuôi vẫn luôn nhìn trận chiến bốn bề dậy sóng, mặc dù trên mặt là vẻ thản nhiên nhưng tâm trạng không ngừng biến ảo theo thế cuộc của trận chiến.
Tuy rằng Ngân Long vương đã bay đến khoảng cách mà đại tu sĩ cũng không thể nhận biết, nhưng Quỷ Phủ thần công giống như máy tạo vật, năng lực điều tra vượt xa tưởng tượng của người bình thường, dù cho Ân Tinh ẩn náu trong hư không cũng đừng hòng tránh được sự điều tra của nó.
Với tư cách là một pháo đài chiến tranh di động, là một vương giả, còn là vương phủ oai phong một châu, tuyệt đối không thể để lại bất kỳ khuyết điểm nào để người ta thừa cơ lợi dụng.
“Nếu Bắc vương bệ hạ muốn ra tay thì sao không làm thẳng?”Ánh mắt Như Tâm khóa chặt vào khối cầu đen kịt trôi nổi ở giữa không trung kia.
“Trong đó có một người là thân nhân của ngươi, một người là người yêu của ngươi, nếu như ta làm thẳng thì họ sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng!”Bắc Việt vương cân nhắc mà nói.
“Tu hành giả còn nói gì thân nhân với người yêu?”Vẻ mặt Như Tâm toàn là hờ hững.
“Ngươi coi họ là gì cũng không quan trọng, mấu chốt là họ coi ngươi là cái gì?”Bắc Việt vương cười nói.
Như Tâm há miệng muốn nói nhưng Bắc Việt vương lại khoát tay:“Không cần nhiều lời, chờ lát nữa thử xem là biết rồi.
Còn về vấn đề của ngươi, với thân phận hiện tại thì hẳn là ngươi phải hiểu rõ chứ, thân là người chơi cờ thì việc quan trọng nhất chính là không thể tự kiềm chế mà nhảy vào trong ván cờ, một khi đã biến thành quân cờ thì trước tiên đã thua một nửa.
”Hắn lấy Nam Hải làm bàn cờ, Thôn Hỏa nhân và giao nhân chính là hai bên trắng đen.
Chiến lược tư tưởng trước nay của Bắc Việt quốc là dùng Hỏa Dung sơn ngăn chặn Nam Hải, khiến giao nhân luôn không thể yên tâm phát triển, bằng không thì Hỏa Dung sơn đã không ẩn trong biển sâu giống như Thủy Tinh cung.
Nếu thật sự hạ quyết tâm thì nó đã bị tiêu diệt rồi!