Như Tâm vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào, rầm, khóa cửa vỡ vụn, linh khí bay ra, cánh cửa mở rộng, ký ức phủ đầy bụi lập tức ập vào trước mặt.
Như Tâm giống như đã biến thành một mỹ nhân làm bằng ngọc, đứng yên trước cửa phòng, vẫn không hề nhúc nhích.
Căn nhà này không lớn, mỗi một món đồ đều được sắp xếp ngay ngắn chỉnh tề, chủ nhân cũ lúc trước hình như cũng không vội vàng rời khỏi nơi này, chỉ đi xa nhà một chuyến, còn hi vọng có ngày sẽ quay về, nhưng mà lớp bụi cực dày kia lại đang yên lặng chứng minh, chưa từng có ai quay về.
Lý Thanh Sơn muốn nói lại thôi, không biết phải làm gì, cảm giác còn đau đầu hơn cả lúc đối mặt với Hỏa Diễm Cự Thần.
Một lúc lâu sau, Như Tâm mới nói nhỏ:“Ta đã về rồi.
”Nàng rưng rưng nước mắt cười nói với Lý Thanh Sơn:“Cũng không khó như trong tưởng tượng!”“Nơi đây là?”Lý Thanh Sơn dùng bàn tay thô ráp lung tung lau nước mắt cho nàng, tuy rằng muốn dịu dàng một chút, nhưng hình như hiệu quả không được tốt cho lắm.
“Đừng có sờ lung tung!”Như Tâm đẩy tay hắn ra:“Đây là nơi ta sinh ra, cũng là nhà của ta.
”“Ngươi tưởng ta muốn sờ lắm sao? Cứng ngắc như cục đá! Nhà ngươi nghèo thật, chẳng trách ngươi lại muốn bỏ nhà ra đi, đến Thanh Châu kiếm cơm!”“Nghèo cái đầu ngươi, ngươi thì biết cái gì!”Lý Thanh Sơn cười ha ha:“Ta đường đường là Dã Nhân Vương, không đi chấp nhặt với kẻ nghèo.
Ngươi muốn nói cái gì thì nói nhanh đi, ta không có nhiều thời gian!”“Cho dù ngươi có cầu xin ta thì ta cũng sẽ không nói cho ngươi!”Như Tâm hung dữ trừng mắt liếc nhìn hắn, trong phút chốc đôi mắt đã biến thành màu lửa đỏ.
Lý Thanh Sơn nao nao, lại có chút hiểu rõ, khẽ âm thầm thở dài:“Ta cầu xin ngươi, Như Tâm đại muội tử, ngươi nói cho ta biết đi!”Như Tâm châm chước một lúc:“Được rồi, nếu ngươi đã cầu xin ta như thế, dù sao cũng chỉ là một câu chuyện cũ kỹ nhàm chán, ngươi đã biết từ lâu rồi, ta không có huyết thống giao nhân tinh thuần, còn có một nửa là Thôn Hỏa Nhân, đến từ cha của ta, ngươi đừng có nhìn ta như thế, sao ta biết được lúc đó họ lên cơn điên gì chứ? Dựa vào độ tinh thuần huyết thống của họ, rõ ràng là cho dù có sinh sản với người cùng tộc cũng không dễ, ai mà biết ông trời đang muốn chơi cái chó gì chứ, ha hả!”“Nói vậy, người chính là thủy hỏa hoa mà ta muốn tìm?”Lý Thanh Sơn đã hơi hiểu ra, quả nhiên thứ linh dược điều hòa nước lửa kia chỉ có thể lấy được từ trong tay nàng.
Giao nhân và Thôn Hỏa Nhân chính là thủy linh và hỏa linh tiên thiên, có thể điều hòa nước lửa, sinh ra Như Tâm, thật sự gần như là một kỳ tích.
“Đầu óc của ngươi có vấn đề sao? Ta đã nói cho ngươi từ lâu rồi, thủy hỏa hoa không hề tồn tại, ta là người, không phải hoa!”Như Tâm không hề có chút hình tượng nào mà “rít gào”, làm một đàn chim hoảng sợ bay lên.
Lý Thanh Sơn sờ sờ mũi, linh quy trấn hải, ta nhịn!Như Tâm ngớ ngẩn ngốc nghếch mắng một trận, sau đó mới giải thích:“Mẹ của ta đã đi tìm hàng trăm hàng ngàn ngọn núi lửa dưới đáy biển, không tìm được đóa hoa nào cả, truyền thuyết là giả.
”“Mẹ của ngươi đi tìm!?”Lý Thanh Sơn hơi khó hiểu.
“Ngươi tưởng muốn điều hòa thủy hỏa dễ lắm sao?”Như Tâm cố hết sức tỏ ra vẻ bình thản, nói với giọng điệu chẳng hề để ý, kể lại những năm tháng tuổi thơ xa xăm, giọng nói lại không khỏi trầm thấp xuống.
Rất lâu trước kia, đứa bé được ra đời ở bên trong ngôi nhà gỗ nhỏ này, ngay từ lúc mới sinh ra đã thoi thóp hấp hối, bị hai loại sức mạnh này tra tấn rất nhiều, lúc nóng lúc lạnh thay phiên nhau, gần như làm nàng muốn chết đi.
Có lẽ nàng cũng không phải là đứa con lai đầu tiên giữa giao nhân và Thôn Hỏa Nhân – theo lời nàng nói thì là “tạp chủng” – nhưng mà lại không có bất cứ ai có thể trưởng thành lớn lên, để người ngoài biết được.
Mà may mắn chính là, cha mẹ của nàng đủ mạnh, không tiếc thời gian tinh lực, thậm chí là đạo hạnh thọ mệnh để điều hòa thủy hỏa cho nàng.
Mỗi khi người nàng nóng lên sẽ mút đầu ngón tay của mẫu thân, uống máu tươi của nàng, ngược lại cũng thế, nhờ vậy mới có thể sống đến giờ phút này.
“Tình yêu của cha mẹ thật sự vô cùng vĩ đại!”Lý Thanh Sơn nghe xong cũng không khỏi cảm thán, trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ:“Đừng có nói là bên trong mấy viên linh dược mà ngươi luyện chế.
”“Ngươi có thể gọi ta là mẹ.
”Như Tâm lạnh nhạt nói.
“Biến đi!”Lý Thanh Sơn đột nhiên bế Như Tâm lên, cười to:“Bảo bối cưng! Về sau ngoài trừ ta ra, nếu có ai dám làm ngươi bị thương dù chỉ một cọng lông, ta sẽ chém đầu hắn!”Như Tâm cạn lời, không hiểu sao tâm trạng lại thả lỏng rất nhiều.
Lý Thanh Sơn nói:“Nào nào nào, chúng ta dọn dẹp chỗ này lại, tối nay lập tức động phòng, an ủi linh hồn trên trời của cha mẹ ngươi.
”Như Tâm đá vào bụng hắn:“Không phải ngươi rất bận rộn sao? An ủi cái con khỉ!”Hai người trêu chọc nói đùa một chút, cuối cùng cũng hòa tan được một chút bầu không khí bi ai, Như Tâm sải bước tiến vào trong nhà, bắt đầu dọn dẹp, lau đi lớp bụi đất cực dày, từng dụng cụ sinh hoạt lại trở nên rực rỡ hẳn lên.
Lý Thanh Sơn cũng không giúp đỡ, chỉ ôm cánh tay dựa vào khung cửa, cười hắc hắc nói:“Ngoài miệng thì nói không cần, không phải cơ thể vẫn rất thành thật sao?”Hắn còn chưa nói xong, một cái bình gốm đã bay đến:“Ngươi biến ra ngoài cho ta!”