Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1443 - Chương 1452: Bộc Phát

Chương 1452: Bộc Phát

Tình lữ của thiếu niên lập tức được triệu vào, tuổi tác có vẻ cũng trạc tuổi thiếu niên này, nàng có một gương mặt xinh đẹp động lòng người, giờ phút này lại chứa đầy bi thương, thiếu niên này chết dường như đã khiến nàng mất đi tất cả niềm vui của cuộc sống.

“Hắn chết như thế nào?” Chúc Diễm hỏi.

“Bẩm báo ngô vương, mấy ngày trước hắn đột nhiên nói trong lòng khó chịu, ta còn tưởng là hắn nuốt lửa quá mãnh liệt nên thân thể không chịu nổi, bảo hắn nghỉ ngơi ở đây, sau đó hắn dần dần trở nên không còn chút tinh thần nào giống như biến thành người khác vậy, sau đó lặng lẽ mà chết.

”“Sống chết có số, ngươi chưa từng thấy qua người chết sao? Tại sao lại có biểu cảm này chứ!”Chúc Thiên Tai chăm chú nhìn thiếu nữ này, nhạy bén chú ý thấy trên mặt nàng cũng có vẻ xám xịt tương tự thiếu niên kia, chỉ là vẫn chưa rõ ràng, trong lòng cảm thấy hơi lo lắng.

“Ta.

Ta chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu!”Thiếu nữ được “Tai vương” tôn kính chất vấn, không khỏi có chút kinh hoảng, trong lòng càng thêm khó chịu.

Chúc Phần đột nhiên cắm tay vào ngực thiếu nữ kia và móc ra một trái tim, hắn luôn luôn phóng đãng và kiêng kỵ, trên mặt cũng kinh ngạc, trái tim vốn nên đỏ rực lại biến thành một tảng đá xám trắng.

Thiếu nữ kêu lên thảm thiết, nàng ôm ngực lui về phía sau một bước, ngực trái có thêm một vết thương thảm thiết dữ tợn.

“Bỏ tay ra!” Chúc Tai ra lệnh, nàng chợt ra tay rạch ngực trái của thiếu nữ ra.

Thiếu nữ nhịn đau bỏ tay ra, ở giữa xương cốt rõ ràng có một trái tim đỏ rực nhưng đã bị màu xám trắng xâm chiếm hơn phân nửa, trở nên vô cùng ảm đạm.

“Tại sao lại như vậy!?” Chúc Phần nổi giận quát.

“Ngoại trừ họ ra, vẫn còn rất nhiều tộc nhân cảm thấy không khỏe, hình như đều bắt đầu từ mười ngày trước sau lần núi lửa phun trào.

”“Đi đi, tìm tất cả những người cảm thấy không khỏe tới đây!”Vu Chúc nhận lệnh rồi đi, cũng không lâu lắm đã có những Thôn Hoả nhân có triệu chứng tương tự được đưa đến, tất cả đều là chưa từng vượt qua Thiên Kiếp, nhưng mà số lượng lớn đến mức làm cho ba người Chúc Phần đều khiếp sợ, đây còn vì có rất nhiều Thôn Hỏa nhân tự cho là thân thể sẽ không có vấn đề gì hoặc là bệnh tật vẫn chưa bắt đầu phát tác.

Mà điều khiến họ lo lắng chính là trong khoảng thời gian này, Chúc Tai luôn luôn thay thiếu nữ loại bỏ màu xám trắng trên trái tim ra, tay phải của nàng cắm vào lồng ngực thiếu nữ và nắm chặt trái tim kia, cũng không dám dùng quá nhiều sức lực, nếu không e là trái tim sẽ bị bóp nát mất nhưng hầu như không có hiệu quả gì.

“Đây không phải là độc bình thường, giống như dịch bệnh mà nhân loại nói hơn!”Ba người Chúc Phần đồng thời ngửi được khí tức âm mưu, lần đó núi lửa phun trào là có vấn đề, có người động tay động chân trong lửa, rốt cuộc là ai, giao nhân? Bắc vương?Đây không phải là vấn đề cần lo lắng bây giờ, việc cấp bách trước mắt là chữa khỏi dịch bệnh lạ này, nếu tất cả những tộc nhân nhiễm bệnh này đều chết đi giống như thiếu niên kia, vậy đối với Hỏa Dung sơn quả thực là tai nạn không thể tưởng tượng được.

Đừng nói là chuyện tấn công Dã Nhân sơn, ngay cả chuyện chiến tranh với giao nhân cũng bị gác lại, chủ phong Hỏa Dung sơn thổi vang tiếng kèn thê lương, triệu tập tất cả trung cao tầng!“Hình như cũng đến thời điểm bộc phát ra rồi! Cha, cha thấy chưa? Cha sẽ không trách con chứ!”Như Tâm ở trong động phủ điều dưỡng một thời gian, một mình đi lên đỉnh núi và nhìn về phía Hỏa Dung sơn, trong đầu hiện ra gương mặt tràn đầy nhiệt tình kia, lúc nàng chịu đựng sự giày vò đau khổ vì thuỷ hoả xung đột, người đó luôn tìm cách chọc cho nàng cười.

Cho dù là sau khi họ bị bắt đến Hỏa Dung sơn, trơ mắt nhìn thê tử bị thiêu chết cũng vẫn cười như cũ, giống như đó chỉ là một trò đùa ác độc.

Khi đó nàng điên cuồng hận hắn như thế, hơn cả mối hận đối với Chúc Diễm, cho đến khi hắn mượn cơ hội Chúc Diễm bế quan để mang theo nàng lao ra khỏi Hỏa Dung sơn, không ai nghĩ tới một Thôn Hỏa nhân sẽ có sự chịu đựng âm thầm như vậy, hắn thành công lừa gạt tất cả mọi người, cuối cùng vẫn là để lại cho nàng một khuôn mặt tươi cười.

“Con gái, chuyện đã đến nước này, ta phải nói cho con biết một bí mật lớn, thật ra con là do ta và mẹ con nhặt được!”“Hả?!”“Ha ha, bị lừa rồi! Đi về phía bắc đi, đi càng xa càng tốt, con gái ngoan, đợi cha dẫn dắt được truy binh rời đi sẽ tới tìm con!”Kết quả là nàng lại bị lừa! Đến cuối cùng, thậm chí nàng còn không kịp nói một tiếng xin lỗi, nhưng cho dù là nói cũng nhất định sẽ bị coi như chuyện cười thôi!“Hừ, mặc kệ người có trách con hay không, dù sao con cũng đã làm như thế rồi, từ trước đến giờ con vẫn luôn tùy hứng như vậy, không hề ngoan chút nào!”Như Tâm lẩm bẩm vài câu rồi sờ sờ ngực, trái tim thuộc về Thôn Hỏa nhân kia dĩ nhiên đông lại thành đá.

Vì luyện chế dịch bệnh đặc biệt nhằm vào Thôn Hỏa nhân, nàng vẫn là vật thí nghiệm tốt nhất, cũng may nhờ có “Vân Lô Thiên Thư” mới có thể hóa tim thành đá, luyện đá thành ngọc, không đến nỗi liên luỵ đến cái mạng nhỏ của mình.

Không thể không cảm Tạ sư phụ Hoa Từ, tiểu lão đầu mặt đen kia, cố ý muốn cứu Sở Thiên đáng ghét kia lại không chút tiếc nuối nhường toàn bộ phần ân tình này cho nàng.

Nhưng cũng không cần cảm tạ, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên hắn cứu mạng nàng.

Bình Luận (0)
Comment