“Đúng là gặp được rất nhiều người dịu dàng nhỉ! So với Lý Thanh Sơn từ nhỏ đã không có cha mẹ thương yêu còn bị huynh tẩu bắt nạt, chạy đến đâu cũng làm nam nhân đáng thương đụng phải một đống kẻ thù, số mạng của ta vẫn còn rất tốt.
”Như Tâm thoả mãn tìm được sự cân bằng trên người Lý Thanh Sơn “đáng thương”, lại tràn đầy suy nghĩ “ác ý” là: “Lần này hắn đến Thủy Tinh cung, lại muốn phát sinh xung đột với giao nhân, Cộng Uyên ơi là Cộng Uyên, gặp phải một ác ma như vậy, thật đúng là bất hạnh của ngươi đấy!”Cùng lúc đó, ở đằng xa cách đó vạn dặm, Lý Thanh Sơn xoa xoa mũi, nhìn bản đồ đi biển trong tay và nói với Tiểu An: “Thủy Tinh cung có lẽ là ở dưới rồi, giao nhân đúng là không lễ phép, ngay cả một người nghênh đón cũng không có, dầu gì ta cũng cứu mạng nữ vương của họ mà.
”“Nếu không dùng phương thức đó thì có lẽ giao nhân sẽ cảm kích ngươi.
” Tiểu An mỉm cười, xét về phương diện thấu hiểu lòng người thì nàng vượt xa Lý Thanh Sơn, ở trên không trung của Cự Hạm đảo, hắn đã cùng Cộng Uyên dùng loại phương thức gần như song tu này cùng nhau chống đỡ cường địch.
Lúc ấy, Cộng Uyên có thể sẽ cảm tạ ơn cứu mạng của hắn, lúc tâm thần bị hắn đơn phương khống chế thậm chí sẽ vô thức ỷ lại thuận theo, nhưng người liên quan sẽ có một thái độ khác.
Đường đường là nữ vương giao nhân cao quý lãnh ngạo cỡ nào, lại bị một nam tử nhân loại ôm ở trong ngực trước mặt mọi người, điều này đã đủ làm cho nàng xấu hổ và tức giận rồi.
Mà so với sự xấu hổ lúc tâm thần bị người khác xâm nhập và khống chế, cái này cũng không tính là gì.
Hơn nữa nam nhân này ngay từ đầu đã không nhìn đến oai phong của nàng, cứu viện cũng là dùng phương thức giao dịch, không tính là thấy việc nghĩa nên hăng hái làm, về sau lại giống như là một người không liên quan mà đi nói chuyện điều kiện kết thành đồng minh với nàng.
Nếu không phải vì đối phó với Thần Hỏa lệnh của Thôn Hỏa nhân, nếu không phải vì tìm được biện pháp giải quyết tâm ma, chỉ sợ nàng tình nguyện cả đời không gặp hắn nữa, thậm chí trực tiếp giết hắn.
Tiểu An phân tích những đạo lý này cho Lý Thanh Sơn, sau đó mỉm cười nói: “Cho nên ngươi đừng tưởng là ôm người ta thì có thể ở trong Thủy Tinh cung muốn làm gì thì làm, lần này chỉ e cũng cho ngươi một vẻ mặt không hề dễ chịu gì!”Lý Thanh Sơn cũng mỉm cười: “Ngươi nhìn thấu đáo lòng người quá nhỉ, nghe ngươi nói vậy ta lại có chút hối hận, sớm biết vậy cứ giả bộ trượng nghĩa một chút, nói không chừng sẽ khiến Cộng Uyên này trao chọn trái tim thiếu nữ cho ta, khụ khụ, ta nói với ngươi những thứ này làm gì?”“Hừ, ngươi không cần nói ta cũng đoán được!”Đột nhiên, trên biển phun lên một cột nước, một con lam kình đang bơi đến, nổi lên mặt nước, tung người nhảy vọt lên, phá nước mà ra, ở giữa không trung hóa thành một hán tử cao lớn, chắp tay nói với Lý Thanh Sơn: “Dã nhân vương đại giá quang lâm, ta chờ ở đây đã lâu rồi, lần trước đi vội, còn chưa kịp nói lời cảm tạ vì ơn cứu mạng, xin nhận một lạy của ta!”Nói xong, hắn lập tức hướng Lý Thanh Sơn bái một cái thật sâu, chính là vị Lam trưởng lão kia.
“Hôm đó ở trên Phi Liêm điện, ý che chở của đạo hữu, trong lòng ta hiểu rõ, lần này đang muốn uống một chén với ngươi.
” Lý Thanh Sơn đỡ Lam trưởng lão dậy, nhìn nhau cười.
Tiểu An thì khôi phục biểu cảm trên mặt, yên lặng đứng bên cạnh Lý Thanh Sơn.
“Thủy Tinh Cung ở ngay phía dưới, không tính được thời gian đạo hữu đến cho nên thiếu chút lễ nghi, mong ngươi đừng trách!” Lam trưởng lão nói, cũng biết lời này khó mà cân nhắc được, sợ Lý Thanh Sơn tức giận phất tay áo rời đi.
“Chỉ là chuyện nhỏ, không có gì đáng nói, chúng ta đi thôi!” Lý Thanh Sơn vung tay lên, hắn chưa bao giờ là người để ý lễ nghĩa, chỉ cần người khác đối xử thật lòng với hắn, hắn cũng sẽ không ngại đối đãi thành thật với người đó.
Lam trưởng lão thầm nghĩ: “Thực lực thật sự của hắn vượt xa ta, đủ để ngang vai ngang vế với nữ vương, nhưng hắn cũng không vì ta cam tâm làm vật cưỡi cho nữ vương mà xem thường ta, hơn nữa cũng không giống như Công Dương tiên sinh ở Bắc vương phủ kia giả vờ khách khí.
Thành thật mà nói, hắn cũng không phải là người rất khó ở chung, chẳng qua là bị người khác đối phó nên nhất định phải bộc phát ra, không thể ngấm ngầm chịu đựng.
Chỉ mong ba vị bệ hạ kia đừng quá gây khó dễ cho hắn, lần này có thể thuận lợi tiến hành kết giao đồng minh.
Đúng rồi, có Nam Hải thần ni kia nữa, cũng đừng nảy sinh thị phi nữa.
”Họ sánh vai nhau đi vào trong biển, lặn xuống biển sâu, theo đà họ không ngừng chìm xuống, ánh sáng xung quanh càng lúc càng tối, nhưng trong mắt Lý Thanh Sơn lại có một loại cảm giác càng lúc càng sáng, vì linh khí ngày càng nồng đậm, cả biển rộng đều có linh quang dập dờn.
Thỉnh thoảng sẽ có giao nhân vệ sĩ cưỡi hổ kình bơi qua và hành lễ với Lam trưởng lão, cũng ném ánh mắt ngạc nhiên và kinh hãi về phía Lý Thanh Sơn và Tiểu An, lại mang theo sự đề phòng sâu sắc.
Mặc dù biết hai vị này là khách Cộng Uyên mời tới, nhưng họ hiển nhiên không biết câu chuyện huy hoàng Lý Thanh Sơn đại phá cự thần hoả diễm ở Cự Hạm đảo, cứu được nữ vương giao nhân Cộng Uyên.