Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1445 - Chương 1454: Không Yên Bình

Chương 1454: Không Yên Bình

Cộng Uyên đã hạ một khẩu lệnh cho tất cả tùy tùng lần đó, để tránh tổn hại đến tôn nghiêm thân là nữ vương của nàng, những giao nhân bình thường phải biết, đều là nàng thi triển thủ đoạn như thế nào mới tìm được đường sống trong chỗ chết, dùng “Thâm Uyên chi tâm” chuyển bại thành thắng.

Lý Thanh Sơn quan sát phong cảnh biển sâu khó gặp xung quanh mình, từng quái ngư to có nhỏ có, đủ loại màu sắc xinh đẹp bơi qua bên cạnh hắn, ánh mắt cuối cùng trở về trên người Tiểu An, mái tóc dài như tảo biển của nàng dập dờn như sóng biển, đôi mắt trống rỗng giống như có thể dung nạp cả biển lớn, làm tâm thần của hắn yên tĩnh lại.

Tiểu An ngoái đầu nhìn lại cười, làm Lam trưởng lão ở bên cạnh cũng khẽ giật mình, thầm nghĩ: “Tiểu cô nương này đúng là kỳ quái, đây như thể thuật mị hoặc nhưng lại không giống lắm, một lão kình như ta còn như thế, nếu là nhân loại sao có thể thoát khỏi sự mê hoặc của nàng chứ.

”Hắn chú ý tới, dọc theo đường đi, mấy vị giao nhân vệ sĩ đều ngây ngốc nhìn bóng lưng của nàng biến mất ở biển sâu mới quyến luyến không rời tiếp tục đi dạo, hồn nhiên quên mất giao nhân rất khinh thường nhân loại.

Khóe mắt Lý Thanh Sơn chợt lóe, không khỏi quay đầu lại, thốt lên một câu cảm thán: “Đây chính là Thủy Tinh cung à, quả nhiên là danh bất hư truyền!”Trong biển lớn sâu thẳm, từng tòa cung điện được xây dựng bằng thủy tinh, uy nghiêm độc lập đứng sừng sững trên một ngọn núi dưới đáy biển, từng ngọn tháp vuông cao chót vót toả ra ánh sáng xanh thẳm theo dòng nước chảy xuôi, lộng lẫy tựa như lâu đài trong truyện cổ tích, đồng thời lại mang vẻ uy nghiêm lãnh khốc khó lường, phía sau ngọn núi chính là vực biển màu đen sâu không thấy đáy.

Xuyên qua pháp trận trùng trùng điệp điệp, cuối cùng cũng đi tới trước Thủy Tinh cung, Lý Thanh Sơn lại một lần nữa thán phục sự nguy nga của nơi này, nhìn từ xa thì không cảm giác được gì, nhưng vừa đi tới gần nhìn, Thủy Tinh cung này to lớn lạ thường, hắn từng dùng “Huyền quang tận chiếu” quan sát qua cung điện Hỏa Dung sơn, vốn tưởng là Thủy Tinh cung của giao nhân chẳng qua cũng chỉ có kết cấu như thế, không ngờ Thủy Tinh cung này lại lớn hơn gấp trăm lần, gấp ngàn lần, quả thực giống như một ngọn núi do thủy tinh tạo thành vậy.

“Vốn dĩ Thủy Tinh cung là do giao nhân xây dựng cho một con chân long, cho nên mới to lớn như vậy!” Lam trưởng lão giới thiệu.

“Chân Long, thật đúng là có tuổi đời lâu rồi!”Lý Thanh Sơn không khỏi nhớ tới thế giới dưới lòng đất ở Thanh Hà phủ, Dạ Du nhân môn xây dựng Chu Võng thành vì Chu Hậu La Ti, lại nghĩ đến trăm vạn năm trước, tình cảnh Yêu tộc hoặc có thể nói là Long tộc thống nhất thiên hạ, về sau thần nhân môn lại xoay mình ca hát, đến bây giờ Nhân tộc thành lập Hoàng đình, thống trị Cửu Châu.

Lịch sử thay đổi bất ngờ, ai có thể luôn luôn là kẻ đứng đầu chứ!“Nhưng nghe nói chân long kia rất thích ngủ ở vực sâu phía sau đó.

” Lam trưởng lão cười nói, lông mày nhíu lại, Cộng Uyên thế mà không phái người đi ra nghênh đón, nhưng cũng may hình như Lý Thanh Sơn mải đắm chìm trong suy nghĩ về lịch sử nên không ý thức được lần thất lễ này.

Một luồng gió từ trong Thủy Tinh cung thổi tới, thì ra là Kê Trường Phong ra nghênh đón.

Ở sâu trong Thủy Tinh cung, trong tòa tháp vuông cao nhất, mấy đôi mắt mở to nhìn cảnh tượng này thông qua hình ảnh trên vách tường thủy tinh.

“Uyên nhi, ngươi không nhầm chứ, ở Cự Hạm đảo hắn thật sự cứu các ngươi à? Nhưng thậm chí hắn vẫn còn chưa vượt ba lần Thiên Kiếp mà!”Một vị lão phụ nhân ung dung cao quý, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc hỏi Cộng Uyên bên cạnh.

“Đúng vậy, mỗ mỗ, hắn đánh tan Thần Hỏa lệnh của Thôn Hỏa nhân dùng để triệu hồi cự thần hoả diễm, lại giúp ta trấn áp tâm ma, khống chế Thâm Uyên chi tâm, nếu không phải Bắc Việt Vương nhúng tay vào thì gần như hắn đã giữ chân được ba Thôn Hỏa nhân kia ở Nam Hải rồi!”Cộng Uyên cung kính nói, hai vị vương giả một nam một nữ, tuy là không phải lần đầu tiên nghe nói việc này nhưng vẫn tỏ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Một tu sĩ nhân loại thậm chí còn chưa vượt qua ba lần Thiên Kiếp lại có thể suýt chút nữa chuyển bại thành thắng, bức ép Thôn Hỏa nhân vương cầm Thần Hỏa lệnh trong tay đến bước đường cùng.

Nếu không phải là Cộng Uyên nói chắc như đinh đóng cột, họ kiểu gì cũng không tin.

“Nếu thật sự là Thần Hỏa lệnh trong truyền thuyết, người đánh bại cự thần hoả diễm không thể nào là hắn, có lẽ trong kiện pháp bảo kia có gì đó kỳ lạ thôi.

Còn chuyện giúp ngươi trấn áp tâm ma thì rất đáng để chú ý, hắn có thể chiếm được một loại công pháp đặc biệt nào đó, nếu có thể hỏi ra sẽ rất có lợi cho chúng ta! Hơn nữa nhất định phải khiến hắn giao tên nghiệt tử ra, chuyện này lúc trước ngươi đã làm không đúng, không nên để cho họ rời khỏi Nam Hải!”Từng câu từng chữ của “Mỗ mỗ” nghiễm nhiên đã coi Lý Thanh Sơn như thịt cá trên thớt, có thể tùy ý làm thịt.

“Lý Thanh Sơn kia không phải là người dễ dàng chịu khuất phục, hơn nữa dù sao hắn cũng đã cứu tính mạng của ta, lần này lại tới giúp chúng ta đối phó Thôn Hỏa nhân, ngay cả Bắc Việt Vương cũng kính hắn ba phần.

” Cộng Uyên hơi nhíu mày, lúc đầu nàng cũng có ý giết chết uy phong của Lý Thanh Sơn, nhưng cảm thấy “mỗ mỗ” làm vậy hơi quá đáng, đặc biệt là câu nói cuối cùng đã đụng chạm đến nghịch lân của nàng.

Bình Luận (0)
Comment