Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1446 - Chương 1455: Ăn Dưa Bở

Chương 1455: Ăn Dưa Bở

“Đừng quên thân phận của ngươi, nếu hiện tại ngươi đã là vương giả, mọi chuyện đều phải lấy lợi ích của giao nhân làm trọng chứ không phải yêu thích cá nhân của ngươi!” Giọng nói “mỗ mỗ” đột nhiên trở nên nghiêm khắc.

“Nếu mỗ mỗ không thích thì có thể bãi bỏ vương vị của ta ngay lập tức!” Cộng Uyên lạnh lùng cười, cả người tản mát ra hàn khí.

Hai vị Giao Nhân vương giả khác vội lên tiếng khuyên nhủ, tuy là tuổi của họ đều lớn hơn Cộng Uyên nhưng cũng không dám xem Cộng Uyên là tiểu bối, tu hành “Vạn Thủy Quy Khư”, nàng cầm trong tay “Thâm Uyên chi tâm”, thực ra chiến lực chỉ có người có tu vi cao nhất là “mỗ mỗ” mới có thể so sánh.

Trong trận chiến chống lại Thôn Hoả nhân, sức mạnh của nàng quan trọng hơn “mỗ mỗ”.

Hơn nữa vì tâm ma, tính tình của nàng luôn rất xấu.

“Ngươi.

ngươi đã thay đổi rồi!” “Mỗ mỗ” đành chịu thở dài rồi nói với lão ni bên cạnh: “Chuyện nhà không thuận, để đạo hữu chê cười rồi!”Lão ni kia giống như chưa từng nghe thấy chuyện gì, mắt nhìn thẳng lên vách thủy tinh, bóng dáng của Tiểu An.

“mỗ mỗ” lại gọi vài tiếng nữa thì lão ni cô mới hoàn hồn, thở dài nói:“Quả nhiên người này có Phật cốt, lại có rất nhiều Phật tính, nên trở thành đệ tử của ta, truyền thừa y bát của ta.

”Lão ni cô này là một vị đại tu sĩ thần bí nhất Nam Hải, không sáng lập tông phái, không thu nạp nhiều môn đồ, cũng không qua lại với những tu hành giả khác, chuyên rong ruổi khắp các nơi ở Nam Hải, lan truyền Phật pháp, làm việc thiện tích đức.

Ngược lại có danh tiếng vang dội trong phàm nhân, được gọi là “Nam Hải Thần Ni”, còn xây dựng sinh từ cho nàng nữa.

- Giải thích "sinh từ" là đền thờ một người khi người đó còn sống.

Hết giải thích.

Lần này Thủy Tinh cung muốn đại chiến một trận với Hỏa Dung sơn, nên “mỗ mỗ” mới đặc biệt mời nàng tới.

Nam Hải Thần Ni vốn không muốn dính líu đến chiến tranh của dị nhân, cũng không động lòng đối với kỳ trân dị bảo của Thủy Tinh cung.

Nhưng “mỗ mỗ” lại nói lần này là hai vị đệ tử Phật môn đến từ Thiên Long Thiền Viện, hai vị đệ tử này đều là thiên phú dị bẩm, tu vi bất phàm, trong đó có nữ tử kia được Thiên Long Thiền Viện coi là kỳ tài Phật môn ngàn năm khó gặp.

Thế là nàng đã bị lung lay, chỉ nói đến xem thử.

Lần đầu gặp Lý Thanh Sơn thì Nam Hải Thần Ni đã cau mày.

Hắn mặc áo giáp, đầu đội mũ sắt, trông dáng dấp càng giống võ tướng hơn, chứ không phải là tăng lữ, không hề có cảm giác từ bi của Phật môn, ngược lại còn có rất nhiều lệ khí hung ác.

Nhưng khi nàng nhìn sang Tiểu An thì trong lòng lấy làm kinh hãi:“Hay cho một tiểu nha đầu có Phật cốt bẩm sinh, tuệ căn sâu nặng.

Hiếm có hơn là mới chừng ấy tuổi mà đã có tu vi như thế, không chỉ chắc chắn sẽ đột phá thiên kiếp thứ ba, mà thậm chí còn có hi vọng phi thăng!”“Chỉ tiếc rằng nàng là đệ tử của Thiên Long Thiền Viện.

”Cộng Uyên nói.

“Thiên Long Thiền Viện là cái miếu hòa thượng, không nghe nói có vị tăng vương nào nhận nàng làm đệ tử thân truyền, chưa hẳn không thể chuyển sang môn hạ của sư thái.

”“mỗ mỗ” liếc mắt ra hiệu với Cộng Uyên.

Cộng Uyên không cho là đúng, sau khi thấy chiêu kiếm của Tiểu An ở Phi Liêm điện thì nàng không dám khinh thường nữ tử không cảm xúc này nữa.

“mỗ mỗ” muốn dựa vào Tiểu An để lôi kéo Nam Hải Thần Ni, chẳng qua là vì coi nàng như một tu sĩ tầm thường, nhưng mưu tính này không dễ làm như vậy, mà Lý Thanh Sơn bên cạnh nàng càng không chỉ ngồi không.

Đang lúc nói chuyện thì mấy người Lý Thanh Sơn đã đi qua hành lang thủy tinh, đi tới bên ngoài cung điện.

Lam trưởng lão bẩm báo một tiếng rồi mời họ vào.

Lý Thanh Sơn cười chắp tai:“Nhiều ngày không gặp, sắc mặt nữ vương tốt lên nhiều rồi.

”“Dã Nhân vương cũng thế!”Cộng Uyên hơi gật đầu, nhưng trong lòng lại thấy khó hiểu vì sao trông Lý Thanh Sơn như bị bệnh, chẳng lẽ bị nội thương trong trận chiến đó? Nhưng hỏi nhiều cũng không được, thế rồi nàng giới thiệu mấy vị trên điện với Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn thấy Cộng Uyên cũng không mở thịnh yến để cảm ơn ân cứu mạng của hắn nên cũng chẳng muốn phí lời:“Thời gian của mọi người đều rất quý giá, ta cũng không quanh co lòng vòng nữa, ta muốn Hỏa Dung sơn và Thần Mộc Ngô Đồng.

Ta có thể từ bỏ những vật khác nhưng tuyệt đối không thể thiếu bất kỳ cái nào trong hai thứ này.

Nếu được thì chúng ta có thể bắt đầu bàn bạc biện pháp đối phó, làm một vố lớn với Thôn Hỏa nhân.

”Sắc mặt lạnh lẽo của Cộng Uyên hơi dịu đi vì Lý Thanh Sơn cũng không giở công phu sư tử ngoạm, đưa ra yêu cầu quá đáng gì.

Mặc dù Hỏa Dung sơn là một mảnh đất tốt hiếm có, nhưng cũng không có tác dụng đối với giao nhân.

Thần Mộc Ngô Đồng là thần mộc thượng cổ, đúng là thật sự rất quý giá nhưng lại cắm rễ ở Hỏa Dung sơn, không di chuyển được.

Nếu đã cho hắn Hỏa Dung sơn thì cái này cũng chỉ là quà tặng kèm thôi.

Hơn nữa hai điều kiện này của hắn đều được xây dựng dựa trên tiền đề là công phá được Hỏa Dung sơn và tiêu diệt Thôn Hỏa nhân.

Trong lòng Kê Trường Phong cũng thả lỏng, điều kiện của Lý Thanh Sơn không có bất kỳ xung đột gì với điều kiện của hắn, cũng không khiến người ta cảm thấy khó mà chấp nhận, có thể nói là liên minh lần này đã thành công một nửa.

Bình Luận (0)
Comment