Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1447 - Chương 1456: Tâm Tình Tốt“Người Trẻ Tuổi, Ngươi Cũng Không Sợ Chém Gió To Quá Gãy Lưỡi À.

Chương 1456: Tâm Tình Tốt“Người trẻ tuổi, ngươi cũng không sợ chém gió to quá gãy lưỡi à.

Hỏa Dung sơn là mảnh đất tốt nhường nào, Thần Mộc Ngô Đồng lại là thần vật cỡ nào, ngươi biết không? Có tài cán gì mà dám yêu cầu hai điều kiện này.

”“mỗ mỗ” nhìn chăm chú vào Lý Thanh Sơn, những thứ nàng muốn có được từ Lý Thanh Sơn không chỉ dừng lại ở những chuyện này.

“Lão nhân gia, ta không có tài cũng chẳng có đức, các ngươi có thể đồng ý hoặc không đồng ý hai điều kiện này.

”Lý Thanh Sơn cũng không tức giận, nếu “thạch tâm” của Như Tâm có thể đạt được hiệu quả như dự tính thì lần chiến đấu này sẽ thảm thiết chưa từng có, tin rằng Cộng Uyên cũng có thể nhận ra được điều này.

“Nếu muốn bọn ta đồng ý thì cũng không phải là không thể, ta cũng có hai điều kiện, ngươi nghe thử xem.

Thứ nhất, người hãy giao nghiệt tử kia cho chúng ta trông coi.

Thứ hai, giao công pháp trấn áp tâm ma ra.

”Lý Thanh Sơn ngẩn ra rồi bắt đầu cười ha hả:“Cộng Uyên, hẳn là mỗ mỗ của ngươi già nên hồ đồ rồi, nếu không phải gần đây ta có được một cây đao tốt, tâm trạng vui vẻ thì sau khi nghe xong điều kiện một của nàng là ta đã muốn chém một đao qua rồi.

Còn điều kiện thứ hai, ha ha, các ngươi đúng là nói mà không ngại!”Ý nghĩa của Như Tâm đối với hắn thì không cần phải nhiều lời rồi, một công pháp tu hành mạnh quả thực quan trọng như tính mạng đối với tu hành giả.

Há miệng là muốn có được, đúng là nghĩ nhiều rồi.

“Vô lễ!”“mỗ mỗ” trầm giọng quát lên, quải trượng đầu rồng trong tay đập xuống dưới một cái, truyền ra tiếng vang như tiếng sấm nổ:“Ngươi coi nơi này là nơi nào, ngươi tới chém thử xem!”Lý Thanh Sơn lập tức cảm nhận được áp lực khổng lồ, dường như toàn bộ biển rộng ập tới mãnh liệt, nước biển bốn phía xao động, sát cơ tứ phía.

Hắn xì cười một tiếng, con ngươi trở nên sâu thẳm yên tĩnh, tỏa ra tia sáng lờ mờ, nước biển xao động lập tức lắng lại, không một gợn sóng.

Trong lòng “mỗ mỗ” kinh hãi, đây là công pháp gì, vậy mà loáng thoáng ẩn chứa thần tính, áp chế thủy linh cực lớn.

Lý Thanh Sơn đè lại “Hổ Nha” nóng lòng muốn thử, nói với Tiểu An:“Coi như chúng ta đến nhờ người khác, thôi, chúng ta đi, đợi Thôn Hỏa nhân và giao nhân đại chiến một trận lại nói sau đi!”“Chờ đã!”Mấy giọng nói cùng vang lên, “mỗ mỗ” tức giận, Cộng Uyên bình tĩnh còn Kê Trường Phong thì vội vã, mà Nam Hải Thần Ni là trực tiếp nhất, lập tức lắc mình đi tới trước mắt Lý Thanh Sơn và Tiểu An.

Lý Thanh Sơn nhìn kỹ Nam Hải Thần Ni ở trước mặt, thầm nghĩ:“Chuyện gì xảy ra vậy!”Hai tay tạo thành hình chữ thập, hỏi:“Sư thái có gì chỉ bảo?”Nam Hải Thần Ni không để ý tới hắn, mà nói với Tiểu An:“Hải tử, ngươi có duyên lớn với ta, vậy ngươi có muốn bái ta làm sư phụ không?”Lý Thanh Sơn đã biết Tiểu An rất được tăng ni Phật môn yêu thích, nhưng cũng không ngờ sức hấp dẫn lại lớn đến mức này, để một vị đại tu sĩ chạy đến lôi kéo “duyên pháp” không rụt rè như thế, trực tiếp muốn nhận làm đồ đệ.

Chúng ta đang đàm phán đó, đừng phá hoại bầu không khí như thế được không.

Tiểu An cung kính đáp lễ:“Ta vừa thấy đại sư cũng cảm thấy thân thiết, đáng tiếc ta đã vào Thiên Long Thiền Viện, không thể theo đại sư tu hành.

”Sau đó, Lý Thanh Sơn không còn hiểu những gì Nam Hải Thần Ni nói nữa, hình như là trích dẫn trong kinh Phật, tỏ ý Phật môn rộng lớn, không nên có nhiều bè phái thiên kiến như vậy, mà Tiểu An cũng lập tức đáp lại bằng thiền ngữ.

Một lớn một nhỏ không còn ai ra gì mà đàm đạo thuyết pháp, khiếm đám người Lý Thanh Sơn đều mờ mịt.

Kê Trường Phong lên tiếng bất bình giúp Lý Thanh Sơn:“Cộng đạo hữu, điều kiện của ngươi quá hà khắc rồi, chúng ta đặc biệt mời Dã Nhân vương đến giúp đỡ báo thù rửa hận, làm như vậy thì còn gọi gì là đạo đãi khách.

Chớ nói chi là giao ra công pháp của bản thân, có muốn ta cũng giao Phong Thần quyết ra hay không?”Cộng Uyên nói:“Kê đạo hữu bình tĩnh đừng nóng, nếu Dã Nhân vương không ngại thì hãy ngồi xuống nói chuyện, đại sự kết thành liên minh mà một lời không hợp đã bỏ đi thì không phải hành động của anh hùng.

”Lý Thanh Sơn liếc mắt nhìn, chỉ thấy Tiểu An bị Nam Hải Thần Ni “quấn lấy” đi tới trước mặt Cộng Uyên, cũng không ngồi vào chỗ mà tùy ý ngồi trên bàn ngọc, nói:“Vậy ta đến nghe thử xem nữ vương bệ hạ có kiến thức sâu rộng gì không, nếu biết kết minh là đại sự thì không nên để người không biết nặng nhẹ ở đây ăn nói linh tinh, đánh mất đi sự tôn trọng mà chúng ta vất vả lắm mới xây dựng nên.

”Cộng Uyên còn chưa kịp nói chuyện thì “mỗ mỗ” đã giận tím mặt:“Chỉ là một nhân loại mà thôi, đến Thủy Tinh Cung của ta mà còn dám ăn nói xằng bậy, trái lại ta cũng muốn xem thử xem ngươi có thủ đoạn gì?”Cộng Uyên nhíu mày lại, “mỗ mỗ” mà phát cáu thì nàng cũng không dễ ứng phó, quan trọng nhất là hai vị vương giả giao nhân khác cũng lộ ra vẻ không đáng.

Họ có năng lực hòa giải tranh cãi giữa Cộng Uyên và “mỗ mỗ”, nhưng cũng không chịu nổi việc một người ngoài lớn lối như thế.

Quan trọng nhất là, cảnh giới của người ngoài này còn thấp hơn họ rất nhiều, thậm chí trông gương mặt còn như ốm yếu, xem ra cũng không phải người đáng để họ tôn trọng.

Bình Luận (0)
Comment