Ba vị Giao Nhân Vương liếc nhau, đồng thời gật đầu, chỉ dựa vào lực lượng ba người điều động đại hồng thủy, mãnh liệt đánh lên đỉnh Hỏa Dung sơn.
Ầm ầm!Như trời long đất lở, nước lớn dâng trào bắn tung tóe thành hàng tỷ hoa nước, chủ phong Hỏa Dung sơn chợt lay động một chút.
Xung quanh tám trăm dặm Hỏa Dung sơn đã bị lũ lụt bao phủ hoàn toàn, chỉ còn lại ngọn núi cao nhất cắm thẳng lên trời, giống như một hòn đảo cô đơn trong biển lớn.
Sắc mặt Chúc Tai thay đổi, vốn định khống chế pháp trận tiến hành công kích, trợ giúp Chúc Phần và Chúc Diễm, lúc này lại phải vội vàng cẩn thận thủ pháp trận, không dám phân tâm chút nào.
Phía bắc Hỏa Dung sơn, một khẩu linh thạch pháo lớn cuối cùng trong vụ nổ linh lực hóa thành một đống sắt vụn.
Vu Vô Phong vung Bạch Hồng kiếm lên, quát lệnh nói: “Tiến công, ai dám có ý chạy trốn, ta chém ngay lập tức!”Các động chủ nghe được lời này đều nghiêm nghị.
“Dốc sức vì Dã Nhân Vương!” Thiên Phì lang quân hô lên, hít sâu một hơi, biến thân thể thành một quả bóng thịt lớn, đột nhiên phun ra một đạo huyết quang, trùng kích chủ phong của Hỏa Dung sơn.
Mười vị động chủ đều dốc hết sức lực ra tay, công kích chủ phong Hỏa Dung sơn.
Chiến đấu kịch liệt có mặt ở khắp mọi nơi, cùng lúc đó, ánh sáng rực rỡ trong mắt gió bão càng lúc càng gần, cuối cùng vinh quang sẽ thuộc về ai đây? Dưới mệnh lệnh của Lý Thanh Sơn, Nhiếp Độc quỷ vương hung hăng chặn phía trước cự thần hỏa diễm, trong hốc mắt sâu thẳm có ngọn lửa xanh lét bùng cháy lên, nhìn về phía khuôn mặt mơ hồ đã bị lửa thiêu đốt.
Ầm!Cuộc đối đầu chỉ diễn ra trong nháy mắt, hai cự vật to lớn hung ác đụng vào nhau, hai ngọn lửa với màu sắc khác nhau đan dệt tung tóe.
Hỏa diễm cự thần khua múa hỏa quyền, tấn công điên cuồng, không có bất kỳ thủ đoạn tuyệt diệu nào, không thể buông tha cho dũng sĩ thắng được!Nhiếp Độc quỷ vương gào thét, tựa như tiếng kêu gào của vạn quỷ, khiến tâm thần người ta xao động, nếu là phàm nhân thì e rằng sẽ mất mạng tại chỗ.
Nhưng lại không sản sinh được mấy ảnh hưởng đối với cự thần hỏa diễm, ngược lại còn không ngừng lùi bước dưới sự tập kích của hỏa diễm, toàn thân tuôn ra từng làn khói độc xanh lét, tựa như máu tươi chảy ra khi bị thương.
Đây cũng không phải là do Vạn Độc lão tổ không cố hết sức, mà do lửa là khắc chế của Âm Quỷ Tiên Thiên, ngọn lửa ở trên thân hỏa diễm cự thần lại càng không phải bình thường.
Hơn nữa, Vạn Độc lão tổ cũng không giỏi loại chém giết cận chiến này, nên càng không phải đối thủ!“Cút ngay cho ta!”Hỏa Diễm cự thần gầm lên giận dữ, nâng vai phải lên, xông thẳng về phía trước tựa như một chiếc xe đang lao lên, phóng thích ra sức mạnh bùng nổ khiến Nhiếp Độc quỷ vương bay ra ngoài.
Thân hình Hỏa Diễm cự thần hơi ngừng lại rồi lảo đảo mãnh liệt, Linh Quy màu đen hung ác đánh lên lưng hắn, hỏa diễm ở phía sau bỗng mờ đi rất nhiều.
“Trở lại!”Lý Thanh Sơn và Cộng Uyên nắm chặt tay, lúc này họ dứt bỏ mọi khúc mắt và thành kiến, một lòng một dạ đối mặt với kẻ địch, liều lĩnh muốn giành được thắng lợi trong cuộc chiến này.
“Thế thì cùng chết đi! Bạo cho ta!”Chúc Diễm gầm thét lên, lập tức tự bạo, muốn đồng quy vu tận với họ.
Trong lòng Lý Thanh Sơn run lên, muốn tránh né nhưng đã quá trễ, ngọn lửa trên thân hỏa diễm cự thần bỗng bùng cháy, ánh lửa rọi sáng cả bầu trời.
Trong chốc lát, trước mắt tất cả mọi người đều là lửa cháy hừng hực, cảnh tượng cuối cùng là thân hình hỏa diễm cự thần trở nên mờ nhạt, sau đó móp méo rồi biến mất.
Ngọn lửa khủng bố lan ra bốn phương tám hướng tựa như dời núi lấp biển, nuốt trọn Linh Quy màu đen và Nhiếp Độc quỷ vương.
Dưới sự ập tới của ngọn lửa, Linh Quy nhanh chóng vặn vẹo biến dạng, tựa như đồ chơi làm bằng đường bị nướng trong nhiệt độ cao, ngay cả Quy Khư Chi Lực lạnh lẽo vắng lặng cũng như bị phủ một lớp nhiệt độ.
Cộng Uyên cảm thấy một chút tâm sức cuối cùng cũng bị tiêu hao hết, gần như không thể nào khống chế Thâm Uyên Chi Tâm, Quy Khư Chi Lực lùi bước không ngừng còn ngọn lửa xâm chiếm không ngừng, một linh cảm tử vong mãnh liệt trào dâng trong lòng.
“Không ngờ lại chết ở chỗ này, lại còn chết cùng một chỗ với loại người như ngươi.
Chỉ là nếu thiếu điđi Chúc Diễm thì uy lực của Thần Hỏa lệnh sẽ không thể phát huy được bao nhiêu, Hỏa Dung sơn chắc chắn sẽ bị phá!”Nàng nở nụ cười, vừa thấy hơi không cam lòng lại cũng có chút thoải mái.
Thân là nữ vương giao nhân, coi như nàng đã cố gắng hoàn thành trách nhiệm của mình, sau cùng hóa thành tro tàn ở trong ngọn lửa giống như tiểu muội vậy.
Lý Thanh Sơn vẫn nhìn chăm chú vào trung tâm chỗ nổ tung, rồi tiện tay kéo Cộng Uyên về phía sau, cũng không quay đầu lại mà nói:“Ai nói chúng ta sẽ chết?”Hắn dám dẫn Cộng Uyên cùng xông lên thì chắc chắn không phải hăng máu nhất thời, mà đã cân nhắc đến việc hỏa diễm cự thần chiến đấu đến hiện tại thì sức mạnh cũng bị tiêu hao không ít, chắc chắn uy lực lúc tự bạo không bằng vừa nãy.
Nhưng đến cùng có chịu đựng được hay không thì trong lòng hắn cũng không chắc chắn, chẳng qua kết quả xấu nhất cũng chỉ biến thành trứng Phượng Hoàng mà thôi, hẳn là ngọn lửa không đủ gây phá hoại, vì thế cũng không bi quan như Cộng Uyên.