Trong lòng Cộng Uyên run lên, bóng lưng rộng rãi của hắn như thật sự có thể chống đỡ mọi hiểm ác, khiến nàng cũng nảy sinh một chút hi vọng muốn sống.
Cộng Uyên cũng hơi hiểu ra vì sao lúc trước tiểu muội lại cố chấp như vậy.
Quy Khư Lực bị bào mòn không ngừng, chỉ còn lại một lớp mỏng manh, hiển nhiên Lý Thanh Sơn cảm nhận được cơn đau như thiêu đốt trên mặt, nhưng đúng vào lúc này thì ngọn lửa tràn ngập khắp tầm nhìn lại rút đi.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”Lý Thanh Sơn nhướng mày, ngọn lửa kia còn chưa làm tổn thương được một cọng lông của hắn, lẽ nào là Nam Hải Thần Ni
Ni ra tay? Uy lực tự bạo của ngọn lửa này tuyệt đối không thể yếu như thế, dù là bản thân Chúc Diễm tự bão thì cũng sẽ không yếu như thế!Ánh lửa lóe lên trong con ngươi, chỉ thấy một khối cầu lửa cực lớn loáng thoáng như có hình dạng trái tim đang nhắm về phía ngọn núi chính của Hỏa Dung sơn.
Lý Thanh Sơn hiểu rõ, lần tự bạo này chỉ là một đòn nhử của Chúc Diễm.
Hắn chỉ làm nổ sức mạnh cấu tạo nên thân thể hỏa diễm cự thần, rũ mắt nhìn mới thấy thanh thế vô cùng lạ, trên thực tế chỉ là giẻ cùi tốt mã, nhưng việc này lại tạo ra cơ hội thoát thân cho Chúc Diễm.
“Tứ Phân luật, giới hành.
”Thân hình chạy như bay của Chúc Diễm bỗng dừng lại, cảm giác không thể động đậy được nên lại mắng một câu:“Lão tặc ni!”Cố hết sức giãy giụa.
“Đại Địa Dẫn Lực, tới đây cho ta!”Lý Thanh Sơn giơ tay phải lên, bao phủ lên viên Hỏa Thần Chi Tâm từ xa xa, rồi tập hợp toàn bộ sức mạnh trong cơ thể để thi triển thần thông.
Chúc Diễm cảm nhận một nguồn sức mạnh vô hình chiếm lấy hắn rồi kéo hắn về phía sau, ngọn núi chính của Hỏa Dung sơn đang ở ngay trước mặt lại chợt trở nên xa xôi.
Trong phút chốc, hắn có nỗi kích động muốn nhận nguồn sức mạnh này mà trở lại đồng quy vu tận với Lý Thanh Sơn, sau khi suy tư một chốc thì hắn từ bỏ suy nghĩ này.
Ngọn núi chính của Hỏa Dung sơn đã lảo đà lảo đảo, nếu như hắn chết rồi thì e rằng chẳng bao lâu nữa nó sẽ bị công phá!Nhiếp Độc quỷ vương lại nhào lên, bỗng Chúc Diễm quát lớn một tiếng:“Bạo!”Hỏa Thần Chi Tâm bỗng nhiên nổ tung, uy lực còn lớn hơn một bậc so với đợt nổ tung vừa nãy.
Sắc mặt Nam Hải Thần Ni lập tức thay đổi, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, không còn nhớ đến việc giải thích ý nghĩa tinh hoa của Luật tông với Tiểu An, mà vội vã tĩnh tọa điều hòa khí tức.
Chúc Diễm thoát khỏi sự trói buộc, dựa vào uy lực của vụ nổ tông mà nhảy vào trong đại trận.
Chúc Phần thấy thế thì vô cùng vui mừng, lập tức thoát khỏi Diệp Đoạn Hải, hóa thành một áng lửa rồi bay trở về Hỏa Dung sơn.
Ánh kiếm lóe lên rồi hóa thành hình người, Diệp Đoạn Hải thở hổn hển, áo choàng trên người bị cháy sém một mảng lớn.
Có thể nói, trận đánh với Chúc Phần mạnh nhất trong ba hỏa vương là một cuồng ác chiến đối với hắn, nên lúc này cũng không còn sức mà ngăn cản.
Ba vương Thôn Hỏa nhân tộc hợp lực cùng điều khiển Thần Hỏa lệnh, trong nháy mắt đã ổn định vững chắc đại trận đang lảo đà lảo đảo, đồng thời còn bỏ ba quả Ngô Đồng màu đỏ pha vàng vào trong miệng, cũng hấp thụ Hỏa Linh lực cực kỳ tinh khiết trào ra từ ngọn núi chính của Hỏa Dung sơn, cấp tốc khôi phục sức lực.
Mà ba vị giao nhân vương thì còn đang cố gắng kích phát đại hồng thủy, nhưng sắc mặt đều đã trắng bệch như tờ giấy.
Đại hồng thủy ngày càng trở nên yếu hơn, ngược lại ngọn núi chính của Hỏa Dung sơn lại trở nên càng vững chắc.
Cứ kéo dài tình huống này thì dường như càng ngày càng không thể công phá ngọn núi chính của Hỏa Dung sơn - nơi tọa lạc của vương đình Thôn Hỏa nhân, mà mắt bão huy hoàng thì đang càng ngày càng gần.
Kê Trường Phong đã kiệt sức từ lâu và bắt đầu suy yếu, tuy rằng còn gắng gượng vung vẩy Phi Liêm kỳ nhưng không chỉ không thể kích thích bão táp, mà ngược lại còn bị gió bão nuốt chửng.
Vạn Độc lão tổ thì thu hồi hóa thân Nhiếp Độc quỷ vương, mặc dù hai lần nổ tung lúc nãy không đủ để giết chết hắn, nhưng cũng làm cho hắn bị thương không nhẹ.
Nam Hải Thần Ni lại lùi về phía sau mấy dặm, tuy nàng vẫn còn dư một chút sức lực nhưng hiển nhiên không phải dùng để liều mạng, mà là dùng để thoát thân trong giây phút mấu chốt, ví dụ như việc nàng kéo tay Tiểu An lùi ra hiện tại.
Cộng Uyên xoay người lại từ phía sau Lý Thanh Sơn, muốn nắm chặt Thâm Uyên Chi Tâm nhưng cảm thấy toàn thân như nhũn ra.
Lẽ nào cứ kết thúc như thế, chuẩn bị lâu như vậy, tìm nhiều cách như vậy mà cuối cùng lại là dã tràng xe cát?Lý Thanh Sơn không khỏi nhớ tới lời nói của Đại Dung Thụ Vương, dù cho tập hợp được nhân lực có sức mạnh thì khả năng đánh bại Hỏa Dung sơn cũng gần như bằng không, trừ phi khiến Thôn Hỏa nhân hoàn toàn tức giận, khiến họ từ bỏ lợi thế địa hình tự nhiên này mà quyết chiến cùng các ngươi ở nơi khác.
Lúc đó hắn không để ý lắm, tập hơn được nhiều cường giả như vậy, hơn nữa hắn và Cộng Uyên còn hợp lực thì sao lại không công phá được một Hỏa Dung sơn.
Cho đến giờ phút này hắn mới nhận ra lời Đại Dung Thụ Vương là đúng, đến cùng hắn vẫn khinh thường uy lực của Thần Hỏa lệnh này.
Sức mạnh mà thần khí trấn quốc được truyền thừa từ thượng cổ này bùng nổ đủ để khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.