Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1505 - Chương 1514: Đại, Nhị“Không, Hắn Không Phải Cha Ngươi, Ngươi Là Con Của Phượng Hoàng, Không Có Bất Cứ Quan Hệ Gì Với Kẻ Này, Ngược Lại Thì Ngươi Có Thể Gọi Ta Một Tiếng Thúc Thúc.

Chương 1514: Đại, Nhị“Không, hắn không phải cha ngươi, ngươi là con của phượng hoàng, không có bất cứ quan hệ gì với kẻ này, ngược lại thì ngươi có thể gọi ta một tiếng thúc thúc.

Không đúng không đúng, ngươi là phượng hoàng mà, sao có thể nói như vậy.

”Phượng Tê Ngô chìm trong hỗn loạn, cái này thật sự quá khác so với tưởng tượng.

“Đương nhiên ta biết rõ thân phận và lai lịch của mình, thế nhưng nếu không có các ngươi cực khổ chăm sóc và ấp thì sẽ không có ta như bây giờ.

Năm xưa khổng tước nuốt Phật tổ, Phật tổ phá lưng khổng tước mà ra rồi cũng phụng khổng tước làm mẫu thân, huống chi là ân tình như này.

Xưng hô thế này là hợp lễ pháp nhất rồi, chẳng lẽ không đúng sao? Suy cho cùng lời nói cũng chỉ là tiểu tiết, phụ thân không cần để ý làm gì.

”Tiểu phượng hoàng nói với giọng điệu non nớt, kết hợp với động tác khua tay múa chân nên trông càng đáng yêu.

Nhưng lời nó nói ra lại khiến Phượng Tê Ngô không thể phản bác được, có truyền thừa phượng hoàng, có thể nói là “sinh ra đã biết”.

“Ừm, cũng có lý.

Vậy từ hôm nay trở đi, ngươi chính là nhi tử ngoan của ta, ha ha ha ha!”Lý Thanh Sơn ôm lấy tiểu phượng hoàng, tuy rằng không ngờ sẽ được làm phụ thân, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm! Lần thứ hai thể hiện năng lực tiếp nhận khiếp người của hắn.

Phượng Tê Ngô cay mày suy tư nghiêm túc một lúc, nếu cố hết sức thì cũng có thể tiếp thu cái xưng hô “phụ thân” này.

Thế nhưng, thế nhưng rốt cuộc cái câu “mẹ kiếp” là gì vậy! Không thể chịu nổi mà!Hai chữ đầu mà tiểu phượng hoàng nói sau khi chào đời lại là một câu chửi tục, thực sự uổng công hắn cực khổ vạn năm mà.

“Lý Thanh Sơn, đến cùng ngươi đã làm cái gì?!”Giống như Lý Thanh Sơn tiếp nhận truyền thừa phượng hoàng, hắn cũng lặng lẽ tiến hành một lần dưỡng thai cho tiểu phượng hoàng trong giấc mơ kia.

Vậy mà ngoài truyền thừa phượng hoàng, lại có thêm cả “truyền thừa Lý Thanh Sơn”, sản sinh biến hóa diệu kỳ.

Biến hóa này khiến Phượng Tê Ngô hận đến nghiến răng nghiến lợi, lại khiến trong lòng Lý Thanh Sơn vô cùng vui mừng, vừa nhìn tiểu phượng hoàng đã có cảm giác thân thiết không gì sánh nổi, tựa như thật sự là con của mình vậy, cho nên mới sảng khoái nhận nhi tử này như thế.

“Ta đâu có biết?”Lý Thanh Sơn nói dửng dưng như không, sờ đầu của tiểu phượng hoàng mà nét mặt lộ vẻ tươi cười:“Nhi tử ngoan, ta là đại phụ thân, còn thúc thúc kia là nhị phụ thân, hiểu chưa?”“Hiểu rồi ạ!”Tiểu phượng hoàng cười gật đầu, vẻ mặt tràn đầy ngây thơ, có tình cảm quấn quýt tự nhiên đối với Lý Thanh Sơn đã ấp nở mình.

“Câm miệng.

Ta mới là đại phụ thân!”Phượng Tê Ngô loáng thoáng đoán được ngọn nguồn sự tình, biết việc đã đến nước này thì không thể xoay chuyển.

Hiện tại việc cấp bách nhất là phải chiếm vị thế chủ động, tiến hành giáo dục nghiêm ngặt đối với tiểu phượng hoàng, tránh ảnh hưởng của Lý Thanh Sơn lại tăng thêm một bậc.

Vì thế, hắn quyết tâm muốn chiếm được xưng hô “đại phụ thân”!Lý Thanh Sơn híp mắt lại, điện quang lóe lên, hắn cũng không thích làm lão nhị!Phượng Tê Ngô nở nụ cười khinh bỉ, sau đó duỗi hai tay với tiểu phượng hoàng, ôn hòa nói:“Đến đây nào, bảo bối, đến chỗ đại phụ thân nào!”“Được!”Tiểu phượng hoàng nói.

Lý Thanh Sơn lại nở nụ cười:“Đừng nghe nhị phụ thân của ngươi nói mò, chẳng phải ngươi đã ở trong này của đại phụ thân sao?”Khóe mắt quét qua, tầm mắt hắn và Phượng Tê Ngô giao nhau, ánh chớp và hỏa thạch bắn bốn phía.

Một giây sau…“Ngươi buông tay cho ta, đường đường là quân tử, cũng không biết đạo lý khiêm nhường giữa bằng hữu với nhau sao? Lại nói ngươi thế này giống dáng vẻ phụ thân sao?”Lý Thanh Sơn ôm chặt lấy tiểu phượng hoàng, không cho Phượng Tê Ngô đoạt đi.

“Ngươi mới nên buông tay ấy, quân tử chi giao nhạt như nước.

Chuyện hôm nay, không thể không tranh!”Phượng Tê Ngô ôm lấy hai chân tiểu phượng hoàng, cũng thể hiện quyết tâm chiến thắng.

“Các ngươi đừng kéo nữa, đau quá đi đồ vô lại!”Tiểu phượng hoàng hét lên, tuy hắn đã đạt cảnh giới yêu soái, hơn nữa là thần điển phượng hoàng, thực lực chân chính vượt xa yêu soái, gần đạt cảnh giới yêu vương, nhưng hai vị phụ thân này của hắn cũng không có ai yếu cả.

Lão yêu quái Phượng Tê Ngô thì khỏi cần phải nói, hiện tại Lý Thanh Sơn cũng dám làm thịt yêu vương cũng như chuyện đùa, nên hai người mà tranh giành thì sao còn chỗ cho tiểu phượng hoàng quyết định.

“Thằng nhóc con, có biết quy củ hay không, nào có ai nói chuyện với phụ thân như thế?”Lý Thanh Sơn khiển trách, mà trên tay cũng chẳng nới lỏng chút nào.

“Ài da, thực sự quá không biết lễ nghi, cực kỳ cần giáo dục.

Lý Thanh Sơn, đều là do bị ngươi ảnh hưởng đấy, ngươi còn không buông tay!”Phượng Tê Ngô càng ngày càng kiên định với ý nghĩ của mình.

“Ta không muốn các ngươi làm phụ thân nữa, hai người các ngươi là đồ vô lại, đồ vô lại…”Tiểu phượng hoàng bắt đầu ra sức giãy giụa, hẳn là do chịu ảnh hưởng của Lý Thanh Sơn, bắt đầu bướng bỉnh, không chịu nghe theo ai.

Lý Thanh Sơn và Phượng Tê Ngô nhìn nhau, lông mày đều nhíu lại, chợt có cùng một ý tưởng:“Cứ như này thì không phải cách hay, còn chưa tranh được xưng hô đại phụ thân thì cũng sắp không làm được phụ thân nữa rồi, so với tôn nghiêm của phụ thân thì ai đại ai nhị cũng chỉ là phụ.

”“Vậy cũng tốt! Ta đếm một hai ba, cùng nhau buông tay!”Lý Thanh Sơn nhướng mày.

“Được!”Phượng Tê Ngô nói:

Bình Luận (0)
Comment