Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1506 - Chương 1515: Buông Tay.

Chương 1515: Buông Tay.

“Một, hai, ba!”Lý Thanh Sơn đếm xong ba tiếng:“Sao ngươi không buông tay, nói không giữ lời há lại là hành vi của quân tử?”“Ngươi cũng như vậy còn gì, hừ, cư xử với quân tử thì dùng đạo quân tử, cư xử với tiểu nhân thì lại dùng đạo tiểu nhân, đừng hòng bắt nạt ta.

”“Các ngươi.

Các ngươi quá xấu xa rồi!”Vẻ mặt tiểu phượng hoàng như đưa đám, vừa mới ra đời đã biết được cái gì gọi là lòng người hiểm ác, thế đạo gian nan.

Cuối cùng, sau khi Lý Thanh Sơn và Phượng Tê Ngô bàn bạc một phen thì tiểu phượng hoàng cũng có thể đứng vững vàng, thế nhưng tiếp theo chính là những lời răn dạy tựa như mưa to gió lớn.

Tiểu phượng hoàng không thể không ăn năn về lời nói của chính mình, tỏ vẻ vẫn nhận họ làm phụ thân như cũ, không dám mắng họ là đồ vô lại.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ oan ức, trong lòng càng cực kỳ hối hận, lúc nãy không nên vì sự vui sướng lúc mới chào đời mà nhận phụ thân loạn.

“Ngươi đừng có bày ra dáng vẻ này, chờ đại phụ thân dẫn ngươi đi xem thử nơi phồn hoa, hưởng thụ sự phồn hoa của thế gian, được không?”Lý Thanh Sơn tươi cười sờ đầu của tiểu phượng hoàng.

“Được! Lúc nào?”Đến cùng tiểu phượng hoàng vẫn có tính tình trẻ con, lập tức quên sạch sành sanh nỗi bất hạnh lúc nãy gặp phải, không thể chờ đợi nữa mà muốn rời khỏi quả trứng to lớn này, đi xem thử thế giới bên ngoài.

Lý Thanh Sơn bỗng tự cảm thấy hài lòng, tuy rằng hai đời ta đều chưa từng làm phụ thân, nhưng cũng coi như thấy không ít phụ thân chạy, đang định đáp lời thì lại bị Phượng Tê Ngô xen ngang:“Không được, hiện tại vẫn chưa đến lúc.

Ngươi mới chào đời, biết thế giới bên ngoài nguy hiểm cỡ nào không hả? Biết bao nhiêu người muốn dùng máu của ngươi để kéo dài tuổi thọ? Ngươi còn quá nhiều thứ phải học.

”Khuôn mặt nhỏ của tiểu phượng hoàng bỗng ủ rũ, quăng ánh mắt cầu viện về phía Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn nói:“Chẳng lẽ có ta ở đó mà vẫn để người khác làm hắn bị thương sao? Lại nói hắn cũng không phải con gà con, đi đến chỗ nào cũng sợ bị người ta giẫm, nhớ lúc ta mới ra ngoài lăn lộn còn chênh lệch biết bao nhiêu với hắn, chẳng phải vẫn sống tốt đến hiện tại còn gì.

”Phượng Tê Ngô chẳng thèm để ý tới Lý Thanh Sơn, chỉ nói với tiểu phượng hoàng:“Ngươi đừng nhìn hắn, nếu ta không đồng ý thì hắn cũng không đi được.

”“Này! Ngươi muốn cưỡng ép sao?”Lý Thanh Sơn cả giận nói.

“Vậy thì thế nào?”Hai ngươi giao chiến ánh mắt lần thứ hai, Thần Mộc Ngô Đồng biến thành tổ phượng hoàng, hóa thành một nguồn sức mạnh trói buộc to lớn, ở vùng giới vực này thì Phượng Tê Ngô chính là chủ nhân.

Nhưng Lý Thanh Sơn lại tiến lên một bước, toàn thân tỏa ra khí thế cuồng bạo, trong khoảng thời gian Phượng Tê Ngô cũng không áp chế nổi.

Hơn mười năm khổ cực tu luyện há lại là bình thường, Thần Ma Cửu Biến có một đặc thù chính là càng về sau càng khó, thế nhưng càng về sau cũng càng mạnh.

Hắn đã đột phá từ Phượng Hoàng tầng thứ ba đến tầng thứ tư và tiến một bước trong việc điều hòa thủy hỏa, nên sức mạnh bây giờ cũng mạnh hơn lúc vừa mới tiến vào tổ phượng hoàng.

Lúc này, một bóng người đi tới bên dưới Thần Mộc Ngô Đồng, tiến vào trong tổ phượng hoàng.

Y phục của nàng cực kỳ đơn giản, nhưng cũng không thể che lấp thiên tư tuyệt sắc.

Tuy trên mặt nàng không có biểu cảm gì, nhưng hai mắt linh hoạt kỳ ảo lại lộ ra khí tức thần bí không thể nói nên lời.

Tiểu An trở về rồi.

Nàng đi vào trong tổ phượng hoàng, thấy Phượng Tê Ngô và Lý Thanh Sơn đang giương cung bạt kiếm, mắt to trừng mắt nhỏ thì trong lòng hơi kinh ngạc, theo như suy tính của nàng thì khả năng họ trở mặt rất thấp, trừ khi xuất hiện mâu thuẫn không thể hòa giải, ví dụ như trứng phượng hoàng vỡ nát.

Nhưng rõ ràng tiểu tử xa lạ kia chính là tiểu phượng hoàng sơ sinh, việc này có thể khiến họ trở thành bằng hữu mới đúng, đợi khi hỏi rõ ngọn nguồn sự tình thì nàng không khỏi dở khóc dở cười, lập tức hỏi một vấn đề.

Chỉ thấy nàng chỉ vào tiểu phượng hoàng và nói:“Tên của hắn là gì?”“Chuyện này…”Lý Thanh Sơn và Phượng Tê Ngô mới đột nhiên nhớ tới điều này.

“Lẽ nào đặt tên cho hài tử không phải chuyện phụ thân nên cân nhắc đầu tiên hay sao?”Phượng Tê Ngô chợt nói:“Đúng vậy.

Vẫn là Tiểu An ngươi hiểu lễ nghi, ta sắp bị kẻ này chọc tức đến chập mạch rồi, tất nhiên ta có thể đặt tên rồi.

Những hạng người vô học, vô tài vô đức kia đừng nên lên tiếng thì hơn!”“Được, tên do ngươi đặt là được rồi.

”Lý Thanh Sơn không để ý lắm.

“Hiếm khi thấy ngươi tự biết mình như vậy!”Phượng Tê Ngô rất bất ngờ.

“Chỉ cần theo họ Lý của ta là được.

”Lý Thanh Sơn cười nói.

“Nhịn được cái này thì còn gì không nhịn được nữa!”Kết quả là mâu thuẫn cũ bị mâu thuẫn mới giải quyết.

Tiểu An lắc đầu một cái rồi đi về phía của tiểu phượng hoàng, nàng cảm thấy mình cần quan sát “nhi tử” do Lý Thanh Sơn ấp ra này.

Tiểu phượng hoàng lùi một bước về phía sau tự như khiếp sợ, bất kể là một loại truyền thừa tinh thần nào cũng đều không cho hắn thuộc tính nhát gan này, dù cho đối mặt với lôi kiếp oanh kích mà hắn cũng có thể lên khiêu chiến không có gì lo sợ.

Nhưng mà Tiểu An thoáng như tiên nữ, đủ để mê hoặc chúng sinh lại mang đến cho hắn chút sợ hãi, dường như gặp phải quái vật vô cùng nguy hiểm.

Bình Luận (0)
Comment