Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1508 - Chương 1517: Lý Phượng Nguyên

Chương 1517: Lý Phượng Nguyên

"Tiểu nha đầu nhà ngươi, rất xứng đáng với chữ “trí” này , rõ ràng là người thông đồng với tên tiểu tử này để gài bẫy ta, nhưng phải thừa nhận những lời vừa rồi của ngươi rất có lý.

Được thôi, họ Lý thì họ Lý, nhị phụ thân thì nhị phụ thân!”Phượng Tê Ngô thở dài, hắn cũng là người biết nhìn xa trông rộng, nên có thể nhìn ra được Lý Thanh Sơn có tiềm năng và cơ hội thăng tiến rất lớn, hắn thực sự xứng đáng là "đại phụ thân".

"Như vậy từ trước có phải hơn không, ngươi đặt tên đi!”Lý Thanh Sơn cười nói.

Phượng Tê Ngô đã suy nghĩ sẵn trong đầu, cân nhắc một lúc rồi nói: “Phượng là nam, Hoàng là nữ, nếu không ngại lấy theo họ ta thì đặt là “Phượng”, “Nguyên” có nghĩa là bắt đầu, niết bàn luân hồi của ngươi sau này sẽ được đời đời kiếp kiếp, tất cả đều được bắt đầu từ hôm nay, nên ta mới đặt chữ cuối cùng là 'Nguyên', ngươi cảm thấy thế nào?”"Lý Phượng Nguyên.

Lý Phượng Nguyên.

”Tiểu phượng hoàng thấp giọng đọc, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đọc càng vui vẻ, hắn quỳ ngay ngắn đàng hoàng dưới đất rồi lạy một cái thật sâu:“Cảm ơn hai vị lão phụ đã ban tên, ơn sinh thành Phượng Nguyên suốt đời không quên!”Hắn mới ngửng đầu lên thì thấy trước mặt không có ai.

Thì ra cả Phượng Tê Ngô và Lý Thanh Sơn không ai bảo ai đều né tránh, thế là đã tránh được một lạy của hắn.

“Chẳng lẽ, hai phụ thân có điều gì bất mãn với hài nhi sao?”Lý Phượng Nguyên bĩu môi.

Phượng Tê Ngô nói: “Đừng quên dòng máu chảy trong ngời ngươi, đã là phượng hoàng thì không nên quỳ lạy bất cứ ai, cho dù đó là chúng ta.

”Lý Thanh Sơn cười nói:"Ta ghét nhất là quỳ gối trước mặt người khác, cũng rất ghét người khác quỳ trước mặt mình, cái gì mà “ơn sinh thành”, ngươi không nợ chúng ta gì hết.

”Phượng Tê Ngô và Lý Thanh Sơn nhìn nhau mỉm cười.

Lý Phượng Nguyên trầm tư một lúc, trong mắt hiện lên một tia sáng rồi nhảy cẫng lên, vui vẻ vỗ tay: “Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, không kiêu căng cũng không hạ thấp mình, ta sẽ không làm hai lão phụ thân thất vọng, không, cũng chính là không khiến bản thân ta thất vọng!"Tiểu An trong lòng xúc động, không hổ là phượng hoàng chuyển kiếp quả thực phi phàm, không giống người thường.

Phượng Tê Ngô nói: "Từ giờ trở đi ngươi không được nói bậy, nếu không được sự cho phép của ta thì không được rời khỏi núi Hỏa Dung.

Thanh Sơn, ngươi không có ý kiến gì chứ!""Hừ, ngươi thích quản thì tùy ngươi ta không quan tâm, ta bận rèn luyện lại tu vi rồi! Phượng Nguyên, ngươi đi theo nhị phụ thân nhớ phải chăm chỉ học hành, có như vậy sau này ngươi mới trở thành Phượng Tường có thể bay vạn dặm được.

”Thật ra Lý Thanh Sơn vốn dĩ không có ý định này, nhưng đối với hắn thời gian quan trọng và gấp rút hơn Phượng Tê Ngô nhiều, vì vậy hắn nhất định phải cố gắng hết sức để đi đến Nhất Trường Cửu Thiên.

Lý Thanh Sơn làm như vậy là vì không muốn phải thua kém người khác, vì không muốn làm “lão nhị” nên mới phải tranh giành.

Bây giờ kết quả đã rõ ràng, những việc cụ thể khác cứ để Phượng Tê Ngô lo liệu, dù sao hắn cũng có nhiều thời gian, hơn nữa với học vấn và trình độ của hắn sẽ dạy dỗ Phượng Nguyên tốt hớn.

”Đứa trẻ ấy từ khi được sinh ra đã như một vị thần, hắn không chỉ có trí tuệ siêu phàm mà còn phải nhờ vào cơ duyên và sự nỗ lực không ngừng nghỉ, từ khi sinh ra hắn đã có sức mạnh ngang ngửa với Yêu Vương.

Không những thể, hắn là một đứa trẻ rất hay tò mồ, nếu không thể dạy dỗ cẩn thận, hắn có thể trở thành một con tiểu ma đầu, tương lai sẽ trở thành Đại Yêu đi gây loạn.

Không nói đâu xa, hắn đã sống sót qua ba lần thiên kiếp nên dường như không thể thất bại.

Một con phượng hoàng thuần huyết trải qua ba lần thiên kiếp như vậy thì Yêu Vương thập phương chưa chắc đã trấn áp được.

Hầu hết những Yêu Vương đã biến thành chim muông thú vật khi đứng trước mặt hắn giống như thấp hơn hắn một bậc đại cảnh giới.

Tuy rằng trong người Lý Thanh Sơn dung hợp nhiều huyết mạch, cũng đã tạo ra rất nhiều phép thần thông, nhưng dù sao mỗi một huyết mạch đều không thuần khiết, thậm chí chúng ảnh hưởng lẫn nhau, nếu đem so với huyết mạch của Phượng Hoàng thì còn kém hơn một chút.

Tất nhiên không có gì phải phàn nàn về điều đó khi hắn trở thành Thần Ma và có sức mạnh như hiện tại chỉ từ một cơ thể phàm trần, hơn nữa huyết mạch của hắn sẽ tiếp tục được cải thiện cho đến khi thuần khiết.

Đến lúc đó ngay cả Thần Điểu tối cao cũng sẽ bị hắn bỏ xa.

Lý Thanh Sơn từ trong tổ phượng hoàng đi ra, khoanh chân ngồi dưới gốc cây Ngô Đồng Thần Mộc, Tiểu An nhẹ nhàng nép vào trong lòng hắn, ghé vào tai hắn thì thầm: “Thanh Sơn, khi ngươi hôn mê, thiên hạ đã xảy ra đại loạn, khói lửa triền miên.

""Thật sao? Vụ Châu khai chiến với Thanh Châu sao?”Lý Thanh Sơn gửi thấy mùi đàn hương thoang thoảng tỏa ra từ người nàng liền cảm thấy tinh thần phấn chấn, sảng khoái.

"Bọn họ khai chiến vào hai năm trước và đã diễn ra hơn mười trận địa chiến, còn có vô số trận nhỏ, có năm đại tu sĩ đã phải ngã xuống, nhưng bây giờ đang trong trạng thái đình chiến rồi.

"“Tại sao?”Lý Thanh Sơn ngạc nhiên nói.

“Bởi vì hai châu gặp tai họa.

”Tiểu An nói.

“Nạn châu chấu của Thanh Châu, nạn yêu ma của Vụ Châu.

”“Nạn yêu ma thì ta biết, đây cũng không phải lần đầu yêu ma xâm chiếm, còn nạn châu chấu, chẳng lẽ là?”Trong lòng Lý Thanh Sơn chợt nhớ ra điều gì đó, hắn nghĩ tới người ở dưới Trần Ma Điện, hắn đã từng thề là trả thù “Thần Phi Hoàng Vương”

Bình Luận (0)
Comment