Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1509 - Chương 1518: Về Hay Không?

Chương 1518: Về Hay Không?

"Là Phi Thiên Hoàng Vương đang quấy phá?"Nếu là nạn châu chấu bình thường, dù có ảnh hưởng lớn đến mấy cũng chỉ nằm trong địa bàn của một phủ, cùng lắm cũng chỉ có người phàm phải chịu tổn hại, làm sao có thể khiến phủ Sở Vương của Thanh Châu vì lý do này mà ngừng chiến tranh được.

Ngay cả một Yêu Vương bình thường cũng không thể làm đến nước này.

"Chính xác, hắn không biết làm cách nào để trốn ra khỏi Trấn Ma Điện, và việc này có liên quan đến lần ngươi và vị sư huynh Nhất Đăng kia đột nhập vào tầng thứ tám của Trấn Ma Điện.

Lúc đó ta không ngờ lại khiến cho Hoàng Vương Phi Thiên hận Thiên Long thiền viện như vậy, bây giờ không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy được.

”"Thì ra là như vậy, nhưng dù hắn có mạnh như thế nào đi nữa thì cũng chỉ có một mình, chẳng lẽ ở Thanh Châu không ai có thể trị được hắn sao?""Các ngươi không biết đó thôi, năng lực thiên phú của hắn có thể hóa thân thành vô số thứ trên đời, thật thật giả giả khó phân biệt.

Các bang phái ở Thanh Châu cũng từng phối hợp với nhau đề săn giết mấy lần, nhưng đều không thành công.

Cùng lắm cũng chỉ tiêu diệt được một bầy con trùng, nhưng vẫn không thể tìm ra được thân phận thật sự của hắn.

Dù sao trước đây hắn cũng đã gặp không ít nguy hiểm, nên bây giờ chắc chắn rất đề phòng.

""Thập Nhị Lộ Yêu Vương năm xưa quả nhiên không yếu đi chút nào, dù bị trấn áp mấy ngàn năm thì những Yêu Vương bình thường cũng không có cửa để so sánh.

Nhớ năm đó Thiên Long thiền viện cũng trấn áp hắn, xem ra không phải vì lòng tốt mà là vì không thể làm gì khác!”.

"Ta cũng bây giờ mới biết, thiên hạ có nhiều Yêu Vương như vậy nhưng Thiên Long thiền viện lại chỉ muốn trấn áp hắn.

Hắn cầm đầu hàng trăm triệu đàn côn trùng, hắn đi qua nơi nào thì cách đó ngàn dặm đất đai cằn cỗi, sâu bệnh hoành hành đến nỗi không còn một gốc cây ngọn cỏ ở đó, tất cả con người vật nuôi đều bị giết hại.

Người ta nói rằng có hơn một trăm thành phố, vô số ngôi làng và thị trấn đã bị phá hủy, còn có hàng chục triệu người đã chết vì bọn côn trùng đó.

”"Thật tàn nhẫn!" Lý Thanh Sơn nhíu mày, một khi Đại Yêu Vương quyết định sát giới thì sẽ không phải chỉ là giết người, mà là tàn sát thành thị, tiêu diệt cả quốc gia, còn đáng sợ hơn bất cứ thiên tai nào.

Nếu tình trạng này không được khống chế càng sớm càng tốt thì không biết Thanh Châu sẽ còn có bao nhiêu ngươi chết.

Hơn nữa theo như lời kể của Tiểu An thì rõ ràng đám châu chấu đó không phải là côn trung bình thường.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, không chỉ người phàm mà ngay cả những người tu luyện mà năng lực yếu hơn một chút cũng sẽ không thoát khỏi cái chết.

Như vậy đạo tu hành của Thanh Châu căn bản sẽ bị hủy diệt.

“Nói không chừng thông tin Thiên Long thiền viện muốn gọi chúng ta trở về đã được truyền đi, nhưng lại Bắc Vương che đậy.

”Ánh mắt Tiểu An sâu thăm thẳm.

"Xem ra là như vậy, ngươi không hỏi ta có muốn trở về hay không à?”Lý Thanh Sơn hỏi.

Ít nhất trên danh nghĩa thì bọn họ vẫn là đệ tử của Thiên Long thiền viện.

Hỏa Dung sơn cách xa Thiên Long thiền viện một trăm ngàn dặm, cách trở hằng trăm ngọn núi, hàng vạn khe suối, dù đối với người tu hành thì đây cũng một khoảng cách tương đối xa.

Nó lại ở ngay phía sau chiến tuyến của kẻ thù, Thiên Long thiền viện cũng không thể kiểm soát nổi.

“Có muốn về hay không cũng phải về!”Tiểu An cười nói.

“Chỉ có Tiểu An hiểu ta!” Lý Thanh Sơn cười nói, hít hít lên mặt nàng.

Bây giờ Thanh Châu là một vòng xoáy hỗn độn, một khi bước vào trong đó thì lập tức vướng vào đủ loại rắc rối.

Nếu ở đây thì có Đại Dung Thụ Vương là bằng hữu của hắn, và Ngô Đồng Thần Mộc cũng sẽ bảo vệ hắn, nhưng ở Thanh Châu, Mặc Hải Long Vương là kẻ thù không đội trời chung của hắn, lại còn có cả Hoàng Vương Phi Thiên.

Khi ở đó, hắn có thể dựa vào thân phận phức tạp của mình để tách ra khỏi cuộc chiến mà Bắc Việt Vương cũng sẽ không yêu cầu bất cứ điều gì ở hắn.

Nhưng khi trở lại Thanh Châu, bất luận thân phận của hắn hay thân phận của Tiểu An, chắc chắn sẽ không thể ích kỷ mà chỉ lo cho bản thân mình.

Tuy nhiên, hắn nhất định phải quay về, bởi vì ở đó hắn vẫn còn những lời hứa chưa thể thực hiện được, những ân tình chưa thể đền đáp, và một người hắn yêu không thể ở bên chăm sóc.

Hắn tìm kiếm sức mạnh không phải là để chạy trốn, nếu như chỉ cô độc ở lại trấn giữ ngọn núi trống không thì dùng có mạnh hơn nữa cũng chẳng ích gì!Cho nên hắn muốn trở về, hắn của hiện tại đã không phải như lúc mới đến Vụ Châu, hắn tự tin có đủ sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn và chiến đấu với bất kỳ kẻ thù nào.

"Bí bách lâu như vậy thì nên ra ngoài cho khuây khỏa, khổ luyện quá ngược lại rất dễ bị rơi vào bế tắc, đúng rồi, việc tu huyện của ngươi thế nào rồi?""Ta đã lĩnh hội được tầng thứ ba của Chu Nhạn Bạch Cốt Đạo, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.

""Tiểu nha đầu, trong lòng ngươi đã có quyết định rồi đúng không, mau nói cho ta biết.

" Lý Thanh Sơn thúc giục.

“Còn nạn ma quỷ ta vừa nói kia không?”Tiểu An cười nói.

Bình Luận (0)
Comment