Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1514 - Chương 1523: Hòa Thượng

Chương 1523: Hòa Thượng

Hòa thượng xấu xí đột nhiên ngẩng đầu, đứng phắt dạy, kinh ngạc nói:"Đại sư huynh!"Hắn vừa định lao ra khỏi quán rượu, nhưng đột nhiên cau mày nhìn lại bản thân rồi giũ giũ quần áo, chiếc áo cà sa lại trở nên sạch sẽ như ban đầu.

Hắn lắc lắc cơ thể không nhuốm bụi trần của mình, chuỗi tràng hạt dính đầy dầu mỡ vừa rồi bây giờ đã trong suốt như pha lê, được ánh sáng phản chiếu thành nhiều màu sắc, hòa thượng xấu xí đã biến thành hòa thượng sạch sẽ, hắn đi tới trước mặt Lý Thanh Sơn, chắp tay hành lễ:"Đại sư huynh, ngươi còn nhận ra ta không?""Đa Cát, ngươi quả là đã cao lớn hơn rất nhiều.

Ngươi đến đây bao lâu rồi?" Lý Thanh Sơn lập tức hiểu được người mà Đại Dung Thụ Vương nói là “đã đợi rất lâu", hóa ra là trợ thủ do Thiên Long thiền viện phái đến.

"Không lâu đâu, chỉ hai năm mà thôi.

Đại sư huynh, lần cuối cùng chúng ta gặp nhau là hai mươi năm trước rồi.

""Hóa ra đã lâu như vậy rồi.

"Bỗng nhiên Lý Thanh Sơn có chút thổn thức, lần này chỉ tính riêng thời gian bế quan ở Hỏa Dung Sơn cũng hơn mười năm, lại thêm những năm tháng trà trộn ở Nam Cương, đúng là đã gần hai mươi năm rồi.

Đối với người phàm mà nói, khoảng thời gian hai mươi năm dài đằng đẵng, dù không được tính là bãi bể nương dâu cũng có rất nhiều thay đổi.

Nhưng đối với người tu hành mà nói thì hai mươi năm vô cùng ngắn ngủi.

Tiểu ma tộc trước mặt này từng được hắn cứu trong Trấn Ma Điện, chớp mắt cũng đã lớn tới mức này.

Dù chưa thể vượt qua lần thiên kiếp thứ hai nhưng cũng tu vi không thấp.

"Đại sư huynh, sư phụ sai ta mời ngươi về.

Đại Dung Thụ Vương tiền bối nói ngươi đang bế quan nên ta ngồi ở đây chờ ngươi.

""Ta biết rồi.

"Lý Thanh Sơn vỗ vai của Đa Cát, tiếp tục đi về phía Đại Dung Thụ.

Đa Cát không dám hối thúc chỉ im lặng đi theo phía sau, từ đầu tới cuối hắn chưa từng đưa mắt nhìn thẳng Tiểu An dù chỉ một chút.

Lúc này, một tên mập đi tới cười rạng rỡ chào đón:"Vương thượng, ngài xuất quan rồi ư?"Phía sau hắn là bảy tám vị động chủ mà Lý Thanh Sơn chưa từng gặp qua.

Họ nhìn về phía Dã Nhân Vương này với vẻ mặt khác nhau, cùng hành lễ:"Tham kiến Dã Nhân Vương.

""Nhị Bàn Tử, không phải, là Đại Bàn Tử, ngươi vẫn chưa vượt qua thiên kiếp lần ba à? Chức vị Dã Nhân Vương này ta đã ngồi ngán rồi.

"Lý Thanh Sơn cười nói, nhưng bước chân cũng không dừng lại.

"Vương thượng thật biết nói đùa, Bàn Tử ta sao dám dòm ngó bảo tọa của ngài chứ? Cho dù ta thật sự vượt qua được thiên kiếp lần ba thì cũng là thuộc hạ của ngài!"Cơ thể của Thiên Phì Lang Quân như một núi thịt nhưng đuổi theo Lý Thanh Sơn vô cùng nhẹ nhàng, hắn hơi lùi về sau nửa bước rồi nói:"Để ta giới thiệu cho vương thượng, mấy vị này đều là động chủ mới của Dã Nhân Sơn chúng ta.

""Không cần giới thiệu, ngươi tự nhớ rõ là được rồi.

"Lý Thanh Sơn xua tay, đừng nói là hắn sắp rời khỏi Vụ Châu, cho dù ở lại đây làm Dã Nhân Vương thì việc ghi nhớ tên tuổi lai lịch của những người này cũng chẳng có ý nghĩa gì với hắn.

Những động chủ mới nhìn nhau, trước đây họ đã nghe nói Dã Nhân Vương vô cùng cuồng ngạo không coi qua ra gì, hôm nay thấy một lần quả nhiên là vậy.

Nhưng ngay cả Thiên Phì Lang Quân cũng phải cúi đầu cung kính, họ cũng không dám lỗ mãng.

Im lặng đi theo phía sau cũng cảm thấy là chuyện đương nhiên, một người như vậy nếu không có chút cao ngạo mới là chuyện không bình thường.

Lý Thanh Sơn đi một mình ở phía trước, các động chủ đi theo phía sau, thỉnh thoảng hai bên đường cũng có người cùng đi theo, đều là người đã vượt qua thiên kiếp, có chút thanh danh.

Những người không phận sự chỉ có thể im lặng đứng bên đường vây xem, tới lúc đoàn người đi ngang qua lại cúi đầu xuống.

Thiên Phì Lang Quân kể cho Lý Thanh Sơn những sự thay đổi của Nam Cương trong suốt mười năm hắn bế quan, mà nơi có nhiều sự thay đổi nhất chính là Dã Nhân Sơn.

Bây giờ Dã Nhân Sơn đã không phải là vùng đất cho kẻ đào vong như trước kia, sau khi Vạn Độc Giáo bị diệt môn thì Dã Nhân Sơn đã trở thành trung tâm của Nam Cương.

Ba vị động chủ Thiên Phì Lang Quân thì dùng tên tuổi của Dã Nhân Vương chinh phạt khắp nơi, dùng cách thức thuận ta thì sống nghịch ta thì chết tụ hợp rất nhiều kẻ tài ở Nam Phương.

Tạo nên một đoàn thể gần giống với bang phái.

"Vương thượng trở về như mãnh hổ về núi, hô một tiếng vạn người đáp.

Ba chữ Dã Nhân Vương đã không xứng với ngài, ta thấy chẳng bằng đổi thành Nam Cương Vương, thống nhất Nam Cương!"Thiên Phì Lang Quân nịnh nọt nói, thật ra hắn nói cũng đúng, Vạn Độc Giáo và Thôn Hỏa Nhân đều đã bị tiêu diệt.

Có Ngô Đồng Thần Mộc giúp đỡ, giao nhân Nam Hải cũng được tính là minh hữu, thái độ của hai vị Nhân Vương và Yêu Vương chí cao ở Vụ Nhâu với Lý Thanh Sơn cũng được tính là thân thiện.

Vô hình trung, Lý Thanh Sơn đã tự mình xông xáo ra một mảnh trời cho bản thân ở Vụ Châu, hắn có thể sử dụng tất cả nhân lực vật lực ở Nam Cương.

Cũng giống như hổ ngồi trên đỉnh núi, vô cùng uy phong.

Đa Cát đi theo sau lưng Lý Thanh Sơn, hắn đưa mắt nhìn xung quanh thì phát hiện ánh mắt những động chủ kia nhìn hắn đã thay đổi, có thêm chút tôn trọng.

Trước đây có Đại Dung Thụ Vương bảo vệ, hắn giết mấy hung đồ tội ác chồng chất trong Dã Nhân Sơn thì mấy vị động chủ cũng chẳng làm gì được hắn, nhưng ánh mắt nhìn hắn có chút ác ý.

Dù sao đó cũng là phá hoại quy tắc của Dã Nhân Sơn, hơn nữa trong những người hắn giết cũng có khá nhiều môn nhân của động chủ.

Bình Luận (0)
Comment