Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1516 - Chương 1525: Muốn

Chương 1525: Muốn

Sau đó hắn nói thẳng vào vấn đề chính:"Ta muốn càn quét ma tộc, đạo hữu có ý kiến gì hay không?"Lúc này ánh nắng chói chang, dù có từng lớp lá xanh um che chắn nhưng vẫn có vài tia nắng xuyên qua khẽ lá chiếu rọi xuống.

Lý Thanh Sơn nói rất tùy tiện, cứ như thứ mà hắn nhắc tới không phải là ma tộc khiến cả thiên hạ sầu lo mà là con chó con mèo bình thường.

Đây không phải do Lý Thanh Sơn ngông cuồng, mà là hắn có đủ bản lĩnh để tự tin.

Ngày xưa trong Trấn Ma Điện, trong trạng thái không thể sử dụng yêu ma chi lực, hắn chỉ dựa vào Trấn Ma Đồ Lục đã có thể chém giết hàng vạn ma tộc.

Đã nhiều năm trôi qua rồi, hắn dốc sức chăm chỉ tu hành, cũng đã có thể thi triển thủ đoạn thần thông mà không cần e dè gì cả.

Đương nhiên cho dù đối mặt với kẻ địch như thế nào cũng có thể đánh một trận!Dưới gốc cây Đại Dung Thụ, đám người động chủ còn chưa đi, họ nghe vậy thì vội vàng ngẩng đầu lên nhìn với vẻ mặt kinh ngạc.

Không ai không biết sự đáng sợ của ma tai, Dã Nhân Sơn có thể mở rộng phát triển như hiện nay một phần cũng là vì ma tai, các vu dân tu sĩ tới đây để tìm kiếm sự bảo vệ.

Họ nghe vậy, trong lòng cũng càng thêm khắc sâu sự cuồng vọng của Dã Nhân Vương.

"Càn quét ma tộc ư, tại sao?"Đại Dung Thụ hơi lay động, ánh sáng trên thân nó cũng theo vậy mà chập chờn.

"Đương nhiên là thay trời hành đạo.

"Lý Thanh Sơn cười nói, Chu Nhan Bạch Cốt Đạo của Tiểu An quá quỷ quái, Thần Ma Cửu Biến của hắn cũng giống vậy.

Họ không muốn để cho bất kỳ ai biết, nên cũng không cần thiết nói quá rõ ràng.

"Ngươi có thể nghĩ vậy là tốt, dị vực xâm lấn làm điên đảo thiên hạ.

Nếu ngươi có thể góp sức thì xem như cũng có công với đất trời.

"Đại Dung Thụ Vương cũng không tiếp tục hỏi, hắn chuyển thành truyền niệm nói.

"Đáng tiếc đất trời này không trả công cho ta.

""Chưa chắc, thiên ý mênh mông khó dò, dù nó không giống với chúng sinh có tình cảm, nhưng cũng có quy tắc và chuẩn mực riêng.

Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua câu ông trời phù hộ ư?"Đại Dung Thụ Vương im lặng truyền niệm.

Ngàn vạn năm qua hắn đã vươn những tán cây lên bầu trời, cắm bộ rễ vào sâu trong lòng đất.

Sự nhận biết của hắn về thế giới này đã vô cùng sâu sắc, sự ảo diệu trong đó không phải là hai ba câu có thể nói hết được.

""Thần nhân đối đầu với ma tộc nhiều năm, chẳng phải cũng có công lao to lớn với thiên địa này hay sao? Cuối cùng Thần Quốc vẫn sụp đổ, biến thành dị nhân, cũng chẳng thấy ông trời phù hộ.

"Lý Thanh Sơn xem thường mà nói.

"Trên có thiên mệnh, dưới có nhân sự, cứ làm hết sức mình, nghe theo thiên mệnh.

Trời phù hộ cũng không phải là trực tiếp cứu tế hoặc ban ân huệ, cũng sẽ không tham gia vào vòng xoáy thế sự, nhưng nó có mặt ở khắp mọi nơi.

""Nhìn không thấy, sờ không thấy, vậy nên vẫn phải dựa vào chính mình!"Lý Thanh Sơn xua tay.

Đại Dung Thụ Vương cười nói:"Dựa vào chính mình đương nhiên là tốt nhất.

Nếu ngươi đã có lòng thì ta sẽ giúp một tay.

Nhưng ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, ngươi càng quét càng nhiều Ma Quật thì áp lực của Bắc Vương càng nhỏ.

Như vậy hắn sẽ có lực lượng thừa thãi để đổ vào phương bắc, Sở Vương không thích kết quả này đâu.

""Dù gì ta cũng là đệ tử phật môn, là Bạch Ưng thống lĩnh, việc này vốn nằm trong phận sự của ta sao còn quan tâm đến tâm tư đen tối của họ.

Ta không tin Thiên Long Thiền Viện lại vì chuyện này mà chỉ trích ta.

Lại nói chờ ta về Thanh Châu còn phải nghĩ cách dạy dỗ con châu chấu kia, khiến cho hai phe đều không còn nỗi lo gì nữa, tập trung đánh nhau không chết không thôi là được.

"Lý Thanh Sơn nói, Tiểu An cũng đã nhắc tới những chuyện này.

Nhưng trời đất bao la, tu hành là chuyện quan trọng nhất.

Chỉ cần hắn và Tiểu An đều vượt qua lần thiên kiếp thứ ba, còn cần quan tâm ai vui ai không vui nữa chứ? Sở Vương lấy lòng lôi kéo hắn còn chẳng kịp.

"Phi Thiên Hoàng Vương à! Dù hắn bị Thiên Long Thiền Viện trấn áp quá lâu, bây giờ vẫn vô cùng yếu ớt.

Nhưng dù sao đạo hạnh của hắn vẫn ở đó, mà hắn còn am hiểu việc nuốt mọi vật để khôi phục, muốn đối phó hắn không phải chuyện dễ dàng.

Hơn nữa ngươi đừng quên, tầng dưới cùng của Trấn Ma Điện chính là một cái ma quật, nạn châu chấu và ma tai đồng thời diễn ra sợ rằng không phải chuyện tình cờ.

""Một tên dẫn đường của yêu tộc mà thôi, nhưng rận nhiều thì không ngứa, kẻ thù của ta đã quá nhiều cũng không ngại thêm một kẻ là hắn.

Lần này về Thanh Châu đương nhiên phải nghĩ cách giải quyết cho xong thù hằn.

"Lý Thanh Sơn kiên quyết nói, trong lòng suy nghĩ tới một chuyện rồi lại cất lời:"Suýt nữa thì quên mất, đạo hữu thấy thế nào về chuyện ma tộc xâm lấn?"Bởi vì yêu ma đều giống nhau, yêu quái cũng không có quan niệm đạo đức như nhân loại.

Cho dù thế giới này hóa thành ma vực, cũng chỉ đơn giản là tất cả tu sĩ nhân loại đều biến thành tu sĩ ma đạo.

Nhưng cho dù bây giờ tu sĩ chính đạo cũng chưa từng nương tay khi đánh giết yêu quái.

Hoàn cảnh khi hóa thành ma vực không trở nên tốt hơn nhưng chắc chắn không thể nói là tệ hơn.

Tổ Thần mà Thực Cốt vu dân tôn sùng cũng chính là một Yêu Thần.

Bình Luận (0)
Comment