Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1538 - Chương 1547: Thua

Chương 1547: Thua

Có vô số ma binh cùng tham gia trận chiến, lúc này máu thịt trên cơ thể Lý Thanh Sơn đã bị cấu xé mà tách ra thành nhiều mạnh, giống như phải chịu hình phạt của lăng trì, nhưng hắn vẫn cười một cách rất thoải mái và dồn hết sức lực vào lưỡi kiếm.

Cứ như thể, hắn đang đánh cược xem mình sẽ chém đầu Vũ Khuê Vương trước hay Vũ Khuê Vương sẽ nghiền nát chính mình trước.

“Hóa ra Cửu Châu lại có một nhân vật như vậy.

Ngay cả trong Ma Vực, cũng hiếm khi thấy một kẻ vừa ương ngạnh vừa hung dữ như vậy, không những thế thể lực của hắn cũng mạnh mẽ đến kinh ngạc, nhưng hắn lại quá ngu ngốc khi dám đối đầu với mình.

Chết đi cho ta!"Ma khí của Vũ Khuê Vương bùng nổ mạnh mẽ, tiếng xương hổ của Lý Thanh Sơn bị gãy ra giống như tiếng kim loại vỡ vụn, nhưng trước khi xương bị gãy hắn vẫn còn mỉm cười.

Vũ Khuê Vương thở phào nhẹ nhõm, sờ lên trán thì thấy trên đó có một vết thương rất sâu, suýt chút nữa đã chẻ đôi đầu rồi xuống cả cơ thể của hắn rồi, không ngờ trận chiến này khó khăn hơn những gì hắn tưởng tượng rất nhiều.

Sau khi sức mạnh của hắn bùng nổ, dù đã đạt được trạng thái chiến đấu mạnh nhất, nhưng cũng là lúc khả năng phòng thủ của hắn yếu nhất!Có khá nhiều người có thể phát hiện ra điểm này, nhưng lại không có ai dám can đảm chống lại hắn, nên cuối cùng những người đó không thể thoát khỏi số phận bị hắn nghiền nát.

Bây giờ hắn chỉ cần phá vỡ kết giới này đi ra ngoài, nếu thuận lợi thì có thể giết ả Giao nhân kia, còn không thì có thể trở về Ma Vực để tu dưỡng mà không gặp bất kì nguy hiểm nào.

Dù trên người Ân Tinh đầy những vết sẹo và rất kiệt sức, nhưng nàng đang trốn trong không trung, hắn căn bản không có cơ hội để ám sát nàng, vòng xoáy màu máu trên bầu trời bị luồng sát khí cuốn vào khiến cho hai tên A Tu La Soái đều rơi xuống.

Nếu nhìn thấy Vũ Khuê Vương từ xa tốt nhất là nên tránh, dù họ thích giết chóc và rất hiếu chiến, nhưng điều đó không có nghĩa là họ thích lấy trứng chọi đá.

Phượng hoàng kêu một tiếng, ngọn lửa tập hợp lại, phượng hoàng múa trên trời, Niết Bàn trùng sinh….

Sau khi ngọn lửa tiêu tan, Lý Thanh Sơn rõ ràng lúc nãy đã biến thành bột, nhưng bây giờ lại xuất hiện giữa không trung, hắn nhìn Vũ Khuê Vương và nói: "Ngươi thua rồi, Vũ Khuê Vương!"Vũ Khuê Vương đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt khó tin.

Cộng Uyên trong lòng lo lắng cầm lấy Tu La Tràng, tuy Lý Thanh Sơn đi ra ngoài với nhiều vết thương trên người và còn lộ ra vẻ nhếch nhác, nhưng tinh thần của hắn rất tốt.

“Vũ Khuê Vương đâu?”Trong lòng Cộng Uyên đã được thả lỏng, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, nàng lạnh lùng hỏi:“Không phải đây sao?” Lý Thanh Sơn giơ tay phải lên, hung hăng nắm lấy đầu của Vũ Khuê Vương, nhưng hai mí mắt vẫn hở ra, đúng là chết không nhắm mắt.

Cộng Uyên đã động lòng khi nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Lý Thanh Sơn, hắn giống như một đứa trẻ kia đang khoe chiến lợi phẩm, lại có chút ngây thơ.

"Nhưng vẫn để linh hồn hắn trốn thoát!"Lý Thanh Sơn thở dài nói, so với trong tưởng tượng của hắn thì Vũ Khuê Vương quyết đoán hơn nhiều, không ngờ lúc đầu hắn lại chui vào trong vòng xoáy màu máu trên không trung.

Tuy đến Lý Thanh Sơn cuối cùng giết chết hắn, nhưng linh hồn của hắn lại lẩn trốn vào trong vòng xoáy màu máu, có lẽ là lần này đã ở trong Tu La Đạo để chuyển kiếp, trở thành một A Tu La, với tu chất của hắn, tương lai ít nhất cũng phải là A Tu La Vương.

Tuy nhiên, trên mặt Lý Thanh Sơn không hề có chút hối hận, ngược lại còn rất chờ mong, hắn hướng lên trời thầm nói: “Lần này ta đánh bại ngươi, là chiến thắng không vinh quanh, nếu ta đánh một mình thì nhất định ta sẽ không phải là đối thủ của ngươi, nếu có cơ hội gặp lại ở Tu La Đạo, chúng ta tái chiến!"“Ngu xuẩn!”Cộng Uyên nói.

"Ngươi nói ai?”Lý Thanh Sơn ngạc nhiên.

"Còn có ai ở đây, trong tình huống đó rõ ràng là ngươi nên tránh, vậy mà lại xông lên chịu đòn, không phải là ngu xuẩn thì là gì?""Ngươi mới ngu xuẩn, nếu ta tránh thì hắn sẽ tìm đến ngươi, ngươi không biết lúc kẻ đó sắp chết sẽ hung hãn đến cỡ nào đâu!”Lý Thanh Sơn không đồng tình nói, da trâu xương hổ trên người hắn vậy mà cuối cũng vẫn bị nghiền nát, hắn nhìn Công Uyên một lát rồi nói: "Với cơ thể nhỏ bé như ngươi, sợ là mới mấy chiêu đã bị giết.

"Cộng Uyên không nói nên lời.

Nhân lúc đó hắn đưa ánh mắt liếc nhìn bộ ngực nẩy nở, vòng eo thon thả mềm mại, chiếc đuôi cá uyển chuyển tao nhã của nàng, trong lòng có chút thương hoa tiếc ngọc, nhưng khi bị Cộng Uyên liếc nhìn, hắn liền dời ánh mắt đi chỗ khác.

“Ta biết ngươi cũng quan tâm ta!”Lý Thanh Sơn vỗ vai nàng.

Bây giờ nghĩ lại mới thấy, nếu không đem Vũ Khuê Vương vào Tu La Tràng, rất có thể hắn đã trốn vào động ma, tuy rằng mình có thể phá vỡ động ma, nhưng thể hình của hắn không thể so với Thiên Tu Vương và Thi Vương năm đó, hắn cũng không lớn hơn người thường bao nhiêu, nên cùng lắm cũng chỉ bị vết nứt không gian chém một hai nhát, nhưng cũng sẽ không thể tạo thành vết thương chí mạng, thậm chí có thể trốn thoát mà không hề có chút hao tổn nào.

Bình Luận (0)
Comment