Theo bản năng hắn lùi về phía sau, nhưng đột nhiên lại cảm thấy đau nhói ở ngực, hắn nghi ngờ cúi đầu xuống xem thì đã thấy thanh cốt kiếm sáng chói đã đâm thẳng vào cơ thể mình, con mắt của hình đầu lâu được khắc trên chuôi kiếm nhìn thẳng vào hắn với vẻ từ bi độ lượng, nhưng vẻ mặt người cầm kiếm lại không có cảm xúc gì, mặc kệ hết tất cả.
Nếu không có thứ ánh sáng sáng chói trên cây kiếm thì người ta sẽ nghĩ đây chỉ là một cây kiếm sắc bén bình thường, nhưng thật ra nó có thể xuyên qua cả không gian và thời gian, khiến cho người khác không có cách nào để nắm bắt được quỹ đạo của nó, vì vậy cho đến giờ phút này, Âm Dương Vương vẫn chưa có cảm nhận chân thực về việc mình đã bị đâm.
"Đây là kiếm pháp gì?"Con ngươi của Diệp Đoạn Hải đột nhiên co rụt lại, thân là một đại kiếm sĩ, hắn có thể cảm nhận một cách rõ ràng sự lợi hại của kiếm pháp đó.
Lưỡi kiếm vừa rút ra liền thu lại, thậm chí nó còn không xuyên qua cơ thể của Âm Dương Vương, sau đó Tiểu An lại quay lại, cầm kiếm đứng bên cạnh Lý Thanh Sơn.
Sau khi sống sót qua ba lần Thiên Kiếp, không chỉ phôi kiếm của thanh Thí Phật Kiếm đã biến thành một thanh kiếm thực sự, mà kiếm đạo của nàng cuối cùng đã thoát khỏi cái bóng của "Tam Tuyệt Thư” và hình thành kiếm đạo của riêng mình.
Thí Phật Kiếm Đạo!Kiếm pháp này vốn tồn tại trong "Chu Nhan Bạch Cốt Đạo", nhưng năm xưa tu vi của nàng quá thấp, thậm chí còn không thể lĩnh hội được chứ đừng nói đến chuyện luyện.
Âm Dương Vương lùi lại mười dặm, kinh hãi nhìn Tiểu An, đây hoàn toàn không phải là đối thủ mà hắn có thể đối phó lại được, không biết cái bẫy của Cùng Kỳ lập ra rốt cuộc là đã thu hút loại quái vật gì thế này, nhưng càng kỳ lạ hơn là không biết vì lý do gì hắn lại không tiếp tục truy đuổi.
Lúc này hắn định mở miệng ra nói chuyện, nhưng trong miệng vô tình phát ra một tiếng lộp cộp, đột nhiên cơ thể hắn phân làm hai, hóa thành hai Yêu Vương, một nam và một nữ.
Hai người đó đã khôi phục lại hình dáng cơ thể như bình thường, cùng nhau quỳ rạp trên mặt đất, họ ra sức che lại vết thương giống nhau ở trên ngực, nhưng vết thương này không có độc, cùng không lở loét ra, chỉ là chưa khép miệng lại mà thôi, nhưng dường như nó sẽ không bao giờ có thể khép lại được.
"Cái này.
là sao.
"Hai vị Yêu Vương nhìn nhau, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi, cây trường đao chém hắn vô số nhát mà không lấy được mạng hắn, huống chi mà một cây kiếm nhỏ bé như thế này.
Cảm giác này rất quen thuộc, giống như họ đã trở về những ngày tháng rất lâu trước đây, khi họ vẫn chưa trở thành vị Ma Vương mạnh mẽ như bây giờ mà chỉ là những yêu nhân yếu ớt, phải đấu tranh để sinh tồn trong Ma Vực, và nhiều lần rơi vào hoàn cảnh cận kề cái chết.
"Sinh trụ di diệt, thành trụ nhưỡng không.
Chu nhận bạch cốt, sinh tử luân hồi.
" Tiểu An vuốt ve cây kiếm, nhẹ giọng nói.
"Ta nghe không hiểu! Tóm lại, họ đã chết rồi!”Lý Thanh Sơn cười ha ha, lại hỏi Tiểu An: "Ta giải thích có đúng không?"“Ừ.
”Tiểu An mỉm cười.
Có hai tiếng "phịch, phịch” vang lên, và hai vị Ma Vương ngã xuống đất, cũng chết giống như người bình thường.
Thí Phật chẳng qua cũng chỉ là một cây kiếm!Trong vết thương của hai đại ma vương có hai đóa bạch liên trồi lên đong đưa, nhìn kỹ mới thấy đó là hai đốm lửa trắng xanh.
Bỗng nó hóa thành Tam Muội Bạch Cốt Hỏa hừng hực xông thẳng tới chân trời rồi tụ lại trong lòng bàn tay Tiểu An, chỉ thấy nàng nhẹ nhàng nắm chặt lại, dấu vết hai ma vương tồn tại lập tức biến mất hoàn toàn.
“Đó là kiếm gì!”Diệp Đoạn Hải hết sức kinh hãi, cứ nhìn chăm chú vào thanh Bạch Cốt kiếm óng ánh kia mãi thôi.
Vì ngay cả hắn ra tay toàn lực cũng không chắc có thể giết hai ma vương chỉ với một chiêu kiếm, huống chi còn đang ở trong Thập Nhị Đô Thiên Ma Sát trận.
Ngay cả Phân Hải kiếm là danh kiếm trong thiên hạ nhưng cũng không có uy lực như vậy.
Tất cả những thứ mà hắn nhìn thấy hôm nay đều khó bề tưởng tượng.
“Đạo hữu, cuối cùng ta cũng tin Cùng Kỳ vì họ mà đến rồi, rốt cuộc họ có lai lịch gì?”Bắc Việt Vương kinh sợ mà hỏi, không thể tưởng tượng được nếu chiêu kiếm kia mà rơi trên người mình thì liệu kết cục của mình có giống hai ma vương này không, chết một cách không hiểu ra sao.
“Ta cũng không rõ lắm.
”Đại Dung Thụ Vương hơi lắc đầu, nhưng trong lòng loáng thoáng đoán ra được.
Lý Thanh Sơn đã từng đề cập đến giấc mơ trên chín tầng trời kia, xem ra cũng không phải không có lý do.
“Đây tuyệt đối không phải sức mạnh mà thế giới này nên có.
”Bắc Việt Vương nói một cách chắc chắn, cho dù là Tam Phần Ngũ Điển của hoàng thất triều Hạ truyền lại cũng không có uy lực như vậy.
Cho tới giờ phút này, tất cả ma vương tham gia đối phó với Lý Thanh Sơn đều chết hết, nhưng mà vẫn còn Thập Nhị Đô Thiên Ma Sát trận chặn ở trước mặt hắn, thậm chí còn cả độc thủ của Cùng Kỳ ở phía sau.
“Thú vị, thực sự rất thú vị!”Tiếng cười cao vút đột nhiên vang lên, vang vọng khắp bầu trời, khiến cho tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Đây chính là giọng nói của Cùng Kỳ, quả nhiên hắn vẫn luôn chú ý đến chỗ này.