Trong tiếng cười không hề có sự tức giận vì kế hoạch thất bại, ngược lại còn tràn ngập vẻ vui sướng kinh ngạc, thậm chí còn kèm theo chút ngây ngô, tựa như hài tử có được món đồ chơi hằng mong ước.
Trong mười hai vị ma thần đội trời đạp đất, chỉ có ma thần Cùng Kỳ từ trước đến nay chưa từng bị thương.
Khi tiếng cười kia vang lên làm mọi thứ xao động, ma khí cũng ngưng tụ nhanh chóng, thân hình của hắn cũng dần hiện ra và có sức sống.
Trong ma khí cuồn cuộn có một đôi trăng sáng lóe lên, bất ngờ đó lại chính là hai mắt của hắn, trông hình dáng hắn thì như hắc hổ, lưng lại mọc cánh, trên mặt hiện rõ ý cười, miệng lớn toe toét đến một độ cong khủng bố, bên trong đầy những chiếc răng to lớn sắc nhọn, tiếng cười cũng phát ra từ đây.
Ầm!Cùng Kỳ thản nhiên bước về phía trước một bước, rời khỏi ràng buộc của ma quật.
Vô số vết nứt đan xen xuất hiện trong hư không, tựa như từng chiếc xiềng xích màu đen vậy, nhưng vẫn không thể ngăn cản bước chân của Cùng Kỳ.
Một luồng khí thế vô hình vô ảnh khuếch tán ra, ngay cả đám Bắc Việt Vương tránh ở xa xa cũng cảm thấy hô hấp khựng lại, kích động đến mức muốn điều động Ngân Long vương để bỏ chạy ngay lập tức.
“Cùng Kỳ thật sự giáng lâm!?”Đại Dung Thụ Vương chau mày, hắn không thể đoán xem Cùng Kỳ sẽ phải đánh đổi bằng cái giá lớn đến nhường nào vì hành động này, nhưng nhất định sẽ khó khăn hơn so với ý niệm muốn giáng lâm, cho dù đó chỉ là một phân thân do ma khí ngưng tụ ra.
Nhưng việc tiến hành điều khiển ở phía sau và việc trực tiếp ra sân can thiệp là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, ngay cả hắn cũng không ngờ Cùng Kỳ sẽ làm đến bước này!Ầm.
ầm.
ầm !Tiếng sét đánh thấu trời vang lên liên tiếp, trong nháy mắt bầu trời đã biến thành một lôi trì, Cương Phong tít gào vốn chỉ xoay quanh trên không cũng xé rách ma vân thành từng mảnh, dung nham dâng trào mà ra, còn có Nguyên Từ vô hình ở dưới lòng đất kích động dâng lên, trực tiếp đụng vào Cương Phong.
Trời đất như bị chọc giận, đưa ra lời cảnh cáo khủng bố, đầm lầy lớn đã biến thành cảnh tượng khi tận thế.
Cùng Kỳ không thèm để ý cơn tức giận của trời đất này, vẫn bước đi thong dong, tiến bước từ trong cảnh tượng tận thế này đến chỗ Lý Thanh Sơn và Tiểu An, tựa như cười nhạo trời đất vô dụng.
Tiểu An vung kiếm chắn ở trước mặt Lý Thanh Sơn, Lý Thanh Sơn thì nắm lấy tay nàng và đứng bên cạnh nàng, nhìn chăm chú vào Cùng Kỳ đang tiến tới.
Trước giờ hắn đều không ngại nhận được sự bảo vệ từ nàng, song kẻ địch lần này là nhân vật vượt quá sức tưởng tượng, trước nay chưa từng có.
“Xem ra lần này thật sự xong rồi!”Bắc Việt Vương than thở nói, cho dù sức mạnh mà Cùng Kỳ có thể phát huy ở thế giới này là có hạn, nhưng cấp độ chênh lệch quá lớn đã quyết định rằng bọn Lý Thanh Sơn hoàn toàn không có bất kỳ phần thắng nào, chớ nói chi là lúc này sức mạnh của Cùng Kỳ đã gần đạt đến mức giới hạn chứa đựng của phía thế giới này, tương đương với thiên kiếp thứ ba đỉnh phong, e rằng phóng tầm mắt khắp thiên hạ cũng không có bất kỳ ai là đối thủ của hắn.
Dạ Vị Ương vốn định tỏ vẻ tán thành nhưng lại nhìn về phía Đại Dung Thụ Vương.
“Đúng thế.
”Đại Dung Thụ Vương nhắm hai mắt lại, không tiếc đánh đổi để giáng lâm thì hiển nhiên đã thể hiện quyết tâm muốn có được, bất kể thần linh muốn làm gì thì phàm nhân cũng khó mà chống lại.
Dạ Vị Ương hơi thất vọng mà nhìn sang chỗ khác, đúng vậy, sao cứ mãi có kỳ tích được?Ầm!Móng vuốt khổng lồ của Cùng Kỳ ngừng ở trước mặt họ thì lập tức bị dung nham nhấn chìm, vậy mà hắn hồn nhiên không thèm để ý, còn cúi đầu quan sát Lý Thanh Sơn:“Thực sự là một buổi biểu diễn đặc sắc!”Khí tức khủng bố nhấn chìm Lý Thanh Sơn, nhưng hắn không hề bị lay động, vì hắn từng gặp thân thể còn hùng vĩ hơn, thế là hắn cười tươi nói:“Vậy thì có phần thưởng gì không?”“Tất cả những thứ trong Ma Vực mà ngươi muốn! Ngươi sẽ là người đứng thứ hai ở Khuynh Kỳ Sơn sau ta, vô số Ma Vực và trăm triệu ma tộc đều nghe theo hiệu lệnh của ngươi, mặc cho ngươi muốn làm gì thì làm, đến lúc đó ngươi sẽ ghét bỏ thế giới này quá nhỏ hẹp.
”Điều kiện mà Cùng Kỳ đưa ra khiến tất cả mọi người đều trố mắt ngoác miệng.
Bắc Việt Vương vốn đang suy đoán, nếu Lý Thanh Sơn nương nhờ vào Ma Vực thì có thể sẽ trở thành chúa tể ở phía thế giới này, lúc này hắn mới nhận ra dũng khí của mình vẫn quá yếu, ngay cả sự tưởng tượng khuếch đại nhất cũng có vẻ bé nhỏ.
“Chỉ mong chúng ta không trở thành một trong vô số Ma Vực kia!”Bắc Việt Vương than thở.
“Ai ui, đúng là đại nhân vật! Sớm biết vậy thì đã nịnh bợ hắn rồi, vẫy là Thụ lão tinh mắt!”Dạ Vị Ương nói như chuyện đùa, nhưng trong con ngươi lại tràn ngập vẻ ghen tị không thể che giấu, thử hỏi có ai kháng cự được sức hấp dẫn như vậy?Đại Dung Thụ Vương cười khổ, thật sự không biết nên vui mừng hay là nên buồn bực đây!“Ha ha, đáng tiếc ngươi không cho ta thứ ta muốn được!”“Mau nói đó là thứ gì? Đừng kéo dài thời gian như kẻ nhát gan, mỗi một giây phút ta dừng ở đây đều phải đánh đổi bằng một cái giá khổng lồ đấy.
”