Cùng Kỳ là thần, đương nhiên là ở thế giới cực cao xa, đối với chúng ta mà nói thì chẳng khác nào là “bầu trời”, đối với Cửu Châu mà nói, năm trăm năm của Cùng Kỳ có thể lên đến năm nghìn năm thậm chí là càng lâu hơn, như vậy thì còn đỡ, nhưng mà nếu như dựa theo năm trăm năm của ngươi, cũng chính là năm trăm năm của Cửu Châu, vậy thì sau khi ngươi phi thẳng rồi, có lẽ chỉ còn lại năm mươi năm, thậm chí còn ít hơn!”“Đệt!”Lý Thanh Sơn chửi thề:“Còn có chuyện này sao! Chênh lệch lớn đến vậy à?”“Ta cũng chưa từng đi đến các thế giới quá cao xa, cũng không biết rõ được tình hình cụ thể sẽ như thế nào.
Có lẽ ta còn đã đánh giá thấp, dù sao thì “sâu mùa hè vào đông đã chết”, “năm cũ không bằng năm mới”, lại có một câu gọi là “bảy ngày trong động, trên đời đã ngàn năm”, nghe thì có vẻ không thể tưởng tượng được, nhưng ngẫm lại thì trên đời có lẽ cũng có nơi như thế.
”“Dừng lại, ngươi đừng nói nữa!”Lý Thanh Sơn giơ tay, hay thật, nếu như dựa theo cách tính của câu “bảy ngày trong động, trên đời đã ngàn năm” thì năm trăm năm của hắn cũng chỉ còn thừa lại ba ngày rưỡi, nói cách khác, Cùng Kỳ ngẩn người chờ một chút là hắn phải chạy đến trước mặt Cùng Kỳ chiến đấu với hắn một trận.
Chẳng trách Cùng Kỳ sẽ có kiên nhẫn chờ đợi hắn năm trăm năm.
Dùng năm trăm năm để đi khiêu chiến một vị thần, ý tưởng này đã cực kỳ điên cuồng, năm mươi năm rõ ràng là đang nói mê sảng giữa ba ngày, vậy ba ngày thì sao? Mơ tưởng hão huyền sao?“Ngươi cùng đừng quá lo lắng.
Nếu lúc các ngươi thề không nói rõ những cái này, cũng coi như còn chừa lại một chút đường sống.
”Phượng Tê Ngô nói.
“Hy vọng là thế.
”Lý Thanh Sơn nhíu mày, lại nghĩ đến con sông dài uốn lượn ở hư không, tuy rằng hắn cũng không biết đó chính là Minh Hà trong truyền thuyết, nhưng cũng loáng thoáng đoán được thứ đó có liên quan đến việc đánh cược với Cùng Kỳ.
Hắn cũng sẽ không đánh giá quá cao đạo đức của một vị tà thần.
Ngược lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, thường thì mấy cái tình tiết buông tha không giết chết đối thủ, ngược lại còn cho kẻ địch có đủ thời gian trưởng thành, cuối cùng còn đánh một trận công bằng chỉ có thể xuất hiện trong phim hoạt hình, nhìn kiểu gì thì Cùng Kỳ cũng không giống kẻ ngu.
Nhưng hắn cũng không quá tức giận, dù sao cũng giữ lại được tính mạng, năm trăm năm cũng được, năm mươi năm cũng thế, cuối cùng cũng có được thời gian giảm xóc, có thể từ từ nghĩ cách.
Nếu như không có đủ thực lực thì còn có thể nghĩ cách giải trừ thề ước.
Chuyện khiến hắn cảm thấy sầu lo chính là loại thời gian chênh lệch khác biệt này, Ngưu ca cho hắn thời gian một vạn năm để bước lên cửu thiên, hắn vốn còn cảm thấy rất dài, thậm chí xa đến mức không thể với tới.
Nhưng mà hiện tại xem ra, nơi cửu thiên đang ở đương nhiên sẽ càng cao càng xa hơn ma vực, vậy đối với Ngưu ca mà nói, thời gian một vạn năm này lại tương đương với bao lâu đây?Mỗi khi hắn bước về phía trước một bước, thời gian một vạn năm này rút ngắn lại cực lớn, hơn nữa còn không thể nghĩ ra được bất cứ cách nào, hắn nhất định phải chạy đua với thời gian, cố gắng hết sức để đề cao cảnh giới tu vi mới có thể đuổi kịp cuộc hẹn trên cửu thiên, đây là lời thề ước mà hắn thà chết cũng không muốn giải trừ!Phượng Tê Ngô còn tưởng rằng Lý Thanh Sơn vẫn đang lo lắng chuyện Cùng Kỳ, Tiểu An nhận ra được suy nghĩ thật trong lòng hắn, kéo ống tay áo của hắn nói:“Chúng ta nhất định có thể đến!”“Đương nhiên rồi!”Lý Thanh Sơn cười rạng rỡ, lo lắng sốt ruột cũng không phải tính cách của hắn, cho dù ngồi nhíu mày cả ngày cũng không thể làm cho cửu thiên gần hắn hơn một chút, vậy tại sao không chịu thả lỏng lại, bước nhanh hơn một chút chứ?“Đã đến lúc quay về Thanh Châu rồi.
”Lý Thanh Sơn nhìn về phía phương bắc xa xa, có một chút ân oán còn chờ hắn đi cắt đứt, có một chút cố nhân đã xa cách từ lâu, đột nhiên lại nhớ đến bóng dáng xinh đẹp kia, đã qua nhiều năm như thế rồi, nàng có còn chờ hắn không? Hay là nàng đã hết hi vọng, dù sao thì lần ly biệt này thật sự đã quá lâu rồi.
Tiểu An đáp:“Ừ”.
Nàng giống như cũng đang suy tư gì đó, sau khi thay đổi con đường tu hành, những ký ức trước đây thường xuyên xuất hiện trong lòng, phụ thân mẫu thân trước kia cũng không còn là những ký hiệu quan trọng, nhưng nàng vẫn còn chưa suy nghĩ cẩn thận xem nên dùng thái độ gì để đối mặt, hoặc là tiếp tục duy trì hiện trạng như thế này, đây là những phiền não mà trước đây nàng chưa từng có.
Lý Thanh Sơn sờ đầu nàng, hắn đã nhận thấy sự thay đổi của nàng từ lâu, cũng mừng thay cho nàng.
“Đại phụ thân, ngươi về Thanh Châu dẫn ta theo được không?”Tiểu phương hoàng bay qua, trong mắt tràn ngập chờ đợi.
“Ngươi không được phép đi!”Phượng Tê Ngô túm lấy cổ hắn.
“Đại phụ thân, ta bảo đảm sẽ không làm phiền ngươi, ta sẽ ngoan ngoãn rèn luyện tăng cường tu vi, sau này sẽ giúp ngươi đánh Long Vương và Cùng Kỳ!”Tiểu phượng hoàng vỗ ngực bảo đảm.