Dù Ưng Lang Vệ là người phụ trách quản lý và duy trì sự ràng buộc của pháp luật vương triều Đại Hạ nổi danh khắp thiên hạ, nhưng "Thần ưng" dù sao cũng chỉ là một danh hiệu tôn kính, không phải là một vị thần thực sự.
Nhưng đến cả Cùng Kỳ Tà Thần mà hắn cũng đã từng gặp, cho dù cái danh xưng Yêu Vương này chỉ là hữu danh vô thực, chẳng được mấy phần thần thánh, mấy phần sức mạnh thì cũng không uổng công.
"Dã Nhân Vương Lý Thanh Sơn.
"Con ngươi của Ưng Thần đột nhiên co lại khiến cho Lý Thanh Sơn cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội, tự nhiên lại có cảm giác khó thở, hắn thầm nghĩ: "Cả đời này mình chưa bao giờ thấy một người nào như vậy, nếu nhắc đến hai chữ “ uy nghiêm” thì vị này phải xếp thứ nhất, nhìn qua thì không chỉ khí chất trời ban của hắn như vậy, mà còn có sự uy nghiêm của pháp luật Đại Hạ, nên cái tên Ưng Thần của hắn chắc có lẽ xuất phát từ cái gọi là “ Thần Uy Như Ngục!"Dù thực lực của Cùng Kỳ vượt xa Ưng Thần, nhưng người đến đây chỉ là hóa thân của hắn.
Tuy sức mạnh của hắn khiến người khác phải khiếp sợ nhưng không có chút liên quan gì đến uy nghiêm, ngược lại lại vô cùng gian xảo và cợt nhả.
“Ưng Thần đại nhân nhận ra ta sao?” Lý Thanh Sơn hơi kinh ngạc, nhưng lại cười nói: "Nhưng cái tên 'Dã Nhân Vương' cái tên này quá khó nghe, ta bỏ từ lâu rồi.
"Ưng Thần nhìn hắn bằng ánh mắt thăm thẳm, dường như không muốn dây dưa với “ kẻ thấp hèn” này.
Ngược lại ánh mắt đó lại dừng lại ở trên người Tiểu An một hồi, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc.
Sau khi nàng trải qua ba lần Thiên Kiếp cũng xem như như là đã bước được lên đỉnh Cửu Châu, với tuổi đời còn trẻ mà đã tu luyện đạt đến mức như vậy hai từ “ thiên tài” không đủ để hình dung về nàng.
Đương nhiên, chắc chắn hắn không bao giờ tưởng tượng được, chính tay "kẻ thấp hèn" này đã phá vỡ đỉnh Cửu Châu.
Hơn nữa đây cũng là kết quả mà Lý Thanh Sơn, cho dù vị "Ưng Thần đại nhân" này xem trọng hắn, cùng không thể nào chấm hắn làm con rể, chỉ cần hắn đừng sinh lòng thù hận là được.
“Đạo hữu từ xa tới, sao không tới Tham Thiên Thành của ta nghỉ ngơi.
” Đại Dung Thụ Vương uy nghiêm nói.
“Không cần, chuyện phá hủy Cửu Đỉnh ngươi có thừa nhận không?” Ưng Thần hỏi.
“Ta thừa nhận.
” Đại Dung Thụ Vương trịnh trọng nói.
"Từ hôm nay trở đi, chức vị Thập Phương Yêu Vương của ngươi sẽ bị tước bỏ, và ngươi sẽ đứng đầu trong danh sách truy nã tội phạm của Hình Bộ.
Ưng Lang Vương sẽ dốc hết sức để có thể bắt được ngươi.
nếu dám phản kháng, ngươi sẽ bị giết ngay tại chỗ.
"Lý Thanh Sơn càng nghe càng cảm thấy kì lạ, đến giờ phút này cái chức vị Thập Phương Yêu Ma kia Đại Dung Thụ Vương còn không quan tâm, huống gì là việc Hình Bộ truy nã.
Còn chuyện vị Ưng Lang Vệ nổi tiếng thiên hạ kia muốn đuổi giết hắn thì đúng là chuyện mơ mộng hão huyền, chẳng lẽ đầu óc vị "Hộ Quốc Điêu Thần" có vấn đề?Trong bất giác, hắn cảm thấy những thứ như tuyệt thế cao thủ hay thế lực lớn mạnh mà trong lòng luôn khát khao trước kia, đã không là thứ cao siêu không thể với tới, và cũng không cần phải quá coi trọng nó nữa.
"Phàm đã là bằng hữu của ngươi thì đều là kẻ thù của Đại Hạ!"Nói đến đây, Ưng Thần lại liếc nhìn Lý Thanh Sơn, thì thấy hắn đang vội vàng chạy tới, nhưng không biết Đại Dung Thụ Vương đang đứng trong Tham Thiên Thành cách đó vạn dặm để nghênh đón Lý Thanh Sơn, trong lòng vẫn hoài nghi về mối quan hệ giữa Lý Thanh Sơn và Đại Dung Thụ Vương.
“Vậy kẻ thù của Đại Hạ quá nhiều rồi, xin đạo hữu hãy suy nghĩ kỹ trước khi hành động!” Đại Dung Thụ Vương cười nói.
“Đại Dung Thụ Vương, ngươi hay lắm, thật uổng công ta xem ngươi là một tiền bối có phẩm chất cao sang, vậy mà ngươi lại làm ra chuyện vô pháp vô thiên như thế này.
Ưng Lang Vệ ta quyết không đội trời chung với ngươi”Lý Thanh Sơn lớn tiếng tức giận, rồi giữ nguyên sự tức giận đó leo tót lên cành cây, bày tỏ rằng thà vạch rõ ranh giới ngay từ đầu còn hơn.
Mí mắt Ưng Thần giật một cái, những lời hắn đã soạn sẵn trong đầu trước đó bây giờ lại bị tên này cướp lời mà không nói được nữa.
Trong lòng hắn bỗng nghĩ đầu óc người này chắc là có vấn đề, giống như cách nghĩ của Lý Thanh Sơn vừa rồi!Trong mắt Tiểu An ánh lên nụ cười, hắn đúng là là cao thủ phá hoại bầu không khí.
Nàng đã nhìn ra mục đích lần này Ưng Thần đến đây chỉ đơn thuần là đi để thăm dò, và bày tỏ rằng trong chuyện này vương triều Đại Hạ tuyệt đối sẽ không nhân nhượng.
Còn việc muốn bắt giết Đại Dung Thụ Vương, e là đến bản thân hắn cũng không có cái gan lớn như vậy.
"Ai dà, nhanh như vậy đã bị bằng hữu xa lánh, nếu đã như vậy mời ngươi ra tay!" Đại Dung Thụ Vương cười rồi thở dài nói.
"Phong khởi!"Ưng Thần mở rộng hai tay, giống như chim ưng giương cánh, trong bán kính vạn dặm đột nhiên gió nổi lên, chỉ trong nháy mắt đã trở thành một trận cuồng phong.
Hắn dùng sức vung mạnh, gió cuộn từ trên không trung xuống khiến cho mấy tòa Vân Sơn bị xé thành từng mảnh vụn.
Nếu là một khu rừng bình thường, thì đã lập tức biến thành sa mạc khô cằn từ lâu rồi, thậm chí mấy bộ rễ chôn sâu dưới lòng đắt cũng sẽ bị cắt nát, chặn hết tất cả con đường sống.