Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1604 - Chương 1614: Địch Ý

Chương 1614: Địch Ý

Tiểu Phượng Hoàng vừa kêu một tiếng, thân thể hắn đột nhiên đón gió phồng lên, sải cánh dài đến trăm trượng.

Tuy rằng kích thước của Tiểu Phượng Hoàng nhỏ hơn nhiều so với ngân xà khổng lồ nhưng lại tỏa ra ánh sáng áp đảo hết tết cả.

Hắn nhẹ nhàng vỗ cánh liền bay đến phía trên ngân xà khổng lồ, móng phượng dễ dàng đâm xuyên qua vảy bạc, móc lấy xương sống đối phương, bay nhanh lên không trung.

Con ngân xà khổng lồ kịch liệt giãy giụa nhưng không thoát ra được.

Máu tươi tuôn ra như mưa, nó cảm nhận được một loại sợ hãi theo bản năng, mười phần sức mạnh mà dùng không đến ba phần.

Thông thường, khi yêu tộc hóa thành nguyên hình chính là trạng thái sức mạnh mạnh nhất nhưng hắn không hóa thành nguyên hình thì còn tốt, vừa hóa thành nguyên hình đã bị hạn chế rất nhiều.

Giống như trở về thời Man Hoang, cảnh tượng Thần Điểu đi săn, dù cách một cảnh giới lớn thì vẫn có thể vượt lên nó.

Tiểu Phượng Hoàng có một đôi mắt phượng xinh đẹp, con mắt nghiêm nghị dừng trên Ngân Xà dưới móng vuốt, mỏ phượng sắc nhọn hung hăng mổ trên đỉnh đầu hắn.

Tất cả "người" đều có thể nhìn ra, nếu lần này mổ trúng thì ngân xà khổng lồ nhất định sẽ có kết cục vỡ não, không chết cũng phải bỏ nửa cái mạng.

Vốn muốn diễn một vở kịch thật hay lại đột nhiên biến thành cuộc đấu sinh tử, mọi người rối rít hét lên:“Dừng tay!”“Nơi này là thành Tham Thiên đó!”Tiểu Phượng Hoàng nổi lên sát tính, nhưng lại hồn nhiên không thèm để ý.

Chính vào lúc này chợt vang lên một giọng nói:"Tiểu tử thúi, lại đây cho ta!"Tiểu Phượng Hoàng chớp mắt mấy cái, thả con ngân xà khổng lồ dưới móng vuốt xuống, xoay người bay về phía rừng cây.

Cơ thể hắn nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành hình dáng của một đứa trẻ, bổ nhào vào trong lòng Lý Thanh Sơn, than thở:"Đại phụ thân, ngươi chạy đi đâu chơi mà không dẫn ta theo vậy!”“Ta đi sinh tiểu đệ đệ cho ngươi.

”Lý Thanh Sơn cười nói.

“Nhưng ta thích tiểu muội muội cơ!”Tiểu Phượng Hoàng trợn to hai mắt.

Lý Thanh Sơn sửng sốt một chút, không nghĩ tới hắn tuổi còn nhỏ mà đã có khát vọng như vậy.

Lý Thanh Sơn liền vỗ đầu hắn, ý vị thâm trường nói:“Vậy thì xem vận mệnh của ngươi đi.

”“Vậy thì khi ở trong Ảnh Cung ngươi phải nỗ lực nhiều hơn nữa.

”Dạ Vị Ương cười cười, nàng càng có hứng thú với huyết mạch của Lý Thanh Sơn hơn là “Quỷ ảnh tử” kia.

"Cái đó vẫn nên miễn đi.

”Nơi này chỉ có một số ít Yêu Vương và Dị Vương từng gặp qua Lý Thanh Sơn, khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này đều vô cùng kinh ngạc.

Thần Điểu Phượng Hoàng thế mà lại có cha là nhân loại, cái này là lý luận gì đây.

Hơn nữa rõ ràng nhân loại này chỉ có tu vi là hai lần thiên kiếp, thế mà có thể ngang hàng nói cười với Ảnh Hậu, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

“Dạ đạo hữu, hắn là ai?”Kim Tinh Nhân Vương cau mày hỏi, hắn ở trong núi lớn ở hướng Tây Bắc cũng không biết Lý Thanh Sơn.

"Dã Nhân.

Ồ, không phải, là Lý Thanh Sơn thống lĩnh Bạch Ưng!"Dạ Vị Ương giới thiệu nói.

"Ưng Lang Vệ!"Dưới ánh mắt cảnh giác của mọi người, Lý Thanh Sơn cảm thấy áp lực đột nhiên tăng lên.

Ngoại trừ đám người Cự Mộc Nhân Vương đã gặp khi mới đến, những Yêu Vương và Dã Nhân Vương khác đều lộ ra vẻ kinh thường và địch ý.

Chuyện người đứng đầu Ưng Thần của Ưng Lang Vệ tuyên chiến với Đại Dung Thụ vương trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã khiến cả thiên hạ đều biết.

Chuyện này còn đáng ghét gấp trăm gấp ngàn lần so với nhân loại bình thường.

“Lão nương môn đang nói chuyện phiếm gì vậy, ai là thống lĩnh Bạch Ưng, không biết ta sắp lên chức sao?”Lý Thanh Sơn trợn mắt nhìn Dạ Vị Ương một cái.

Hắn cũng đã quen với cảnh tượng như vậy rồi, chuyện này không tính là gì so với việc bị thất đại Ma Vương bao vây trong mười hai trận Đô Thiên Ma Sát.

“Quả nhiên là tay sai cho triều đình dám tới thành Tham Thiên tìm chết!”Kim Tinh Nhân Vương lạnh lùng nói.

"Vị này là?"Lý Thanh Sơn lại hỏi.

"Kim Tinh Nhân Vương Đồng Cương!""Hắc, tinh tẫn nhân vong!"Lý Thanh Sơn bắt đầu giễu cợt, mà vẻ mặt Tiểu Phượng Hoàng lại chăm chú học theo.

Kim Tinh Nhân Vương cũng không nói nhảm, đấm một quyền vào ngực của Lý Thanh Sơn, không có bất kỳ dấu hiệu gì chỉ có sát ý kiên cường.

Hắn nhìn thấy Lý Thanh Sơn vẫn không nhúc nhích còn tưởng rằng đối phương không phản ứng lại kịp, trong nội tâm càng thêm khinh miệt.

Bịch một tiếng, sóng không khí dâng trào dữ dội, hóa thành một cơn cuồng phong bay ngàn dặm.

Không có mổ bụng như trong tưởng tượng, mà là tiếng kim loại vặn vẹo phát ra từ cánh tay của Kim Tinh Nhân Vương, Lý Thanh Sơn khẽ mỉm cười, sừng sững bất động.

Dị Nhân Vương và các Yêu Vương đều trợn to hai mắt nhìn.

Bọn họ đều thấy vô cùng rõ ràng, một quyền này của Kim Tinh Nhân Vương chưa nói tới việc dùng hết toàn lực cũng tuyệt đối không cố hết sức nương tay, dù là các Yêu Vương khí lực cường hãn cũng không thể chống đỡ nổi.

Có thể đạt đến hiệu quả như vậy, không những phải có lực phòng ngự mạnh mẽ mà càng phải có sức mạnh áp đảo.

Mà điều quỷ dị chính là trên người Lý Thanh Sơn thậm chí không có hơi thở lưu động.

Chỉ có Dạ Vị Ương chú ý một mảng da trên ngực của Lý Thanh Sơn đã biến thành màu xanh nhạt, chính là phép thần thông Ngưu Ma mới nhất của hắn biến thành Ngưu Ma Luyện Bì!

Bình Luận (0)
Comment