Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1635 - Chương 1645: Mạnh Mẽ Đột Phá

Chương 1645: Mạnh Mẽ Đột Phá

Trong những viên Ma Vương Chi Tâm này ẩn chứa ma tính khác nhau, nhưng cơ bản thì không thiếu lệ khí và sát ý.

Việc hắn cần làm là phải lấy được phần sức mạnh phù hợp với hắn ở trong những viên ma tâm này ra, sau đó dùng lực chứng đạo, mạnh mẽ đột phá cảnh giới Ma vương.

Lý Thanh Sơn vung tay lên, những viên ma tâm với hình dạng và màu sắc khác nhau lập tức bay lơ lửng xung quanh hắn, tỏa ra ma quang thăm thẳm.

Tiểu An đã xóa bỏ triệt để linh tính ở bên trong chúng, không cần lo lắng sẽ có cái gì phản phệ, điều duy nhất cần lo lắng chỉ là tẩu hỏa nhập ma, mà điều Lý Thanh Sơn muốn lại chính là tẩu hỏa nhập ma!Khi từng viên ma tâm sáng lên thì Trấn Ma tháp cũng biến lớn gấp mười lần, sừng sững như một ngọn núi cao, trấn áp tất cả ma lực.

Bả vai của Lý Thanh Sơn trầm xuống, cảm thấy áp lực gia tăng dữ dội, nhưng vẫn đứng vững ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích! Hắn có một thân Ngưu Ma Đại Lực, sao lại bị một Trấn Ma tháp áp đảo được.

Chỉ thấy Lý Thanh Sơn há miệng hút vào, từng dòng ma lực tuôn ra từ ma tâm và chảy vào trong miệng hắn, chúng va đập lung tung ở trong người hắn tựa như nước lũ lao nhanh.

Nếu hắn chỉ là một ma soái thì lần này chắc sẽ nổ tung mà chết, dùng lực chứng đạo há lại dễ chơi như vậy.

Nhưng hắn là yêu vương, thân thể cường hãn cỡ nào chứ, tựa như một con đập kiên cố nhất, ma lực chỉ có thể tuôn trào ở trong đó thôi, mà ma khí trên người hắn thì không ngừng tăng lên, càng ngày càng mạnh.

Trấn ma xiềng xích cũng theo đó mà ngày càng thô to, khóa chặt những khớp xương quanh người hắn, gần như muốn nhấn chìm thân thể của hắn.

Lý Thanh Sơn liều mạng, vừa há to miệng nuốt lấy ma lực, vừa cưỡng chế thi triển Trấn Ma Đồ Lục, dẫn ma lực cuồn cuộn vào trong nội tâm.

Răng rắc!Ma tâm của hắn chợt tỏa sáng rực rỡ nhưng lại xuất hiện những vết nứt, tuy thân thể hắn cường hãn nhưng ma tâm lại không kiên cố như vậy, không thể chịu nổi cỗ sức mạnh quá mức khổng lồ này, lập tức muốn nổ tung.

“Linh Quy Trấn Hải!”Lý Thanh Sơn không hề bị lay động, quát khẽ một tiếng.

Ảo ảnh Linh Quy lập tức hiện ra trên ma tâm, tỏa tia sáng lờ mờ, trấn áp ma tâm dễ như ăn cháo, sau đó dùng lực từ bên ngoài cưỡng chế duy trì vững ma tâm.

Làm gì còn lo giác ngộ với không giác ngộ, hắn muốn “bá vương ngạnh thượng cung” đấy, dùng sự thay đổi về lượng để tích tụ ra thay đổi về chất.

Tu hành giả thông thường sẽ không dám chơi như thế, nhưng hắn giỏi nhất là cưỡng ép nên cũng có vốn liếng để cưỡng ép.

Ma khí tăng vọt, giáp nhẹ trên người Lý Thanh Sơn không ngừng lan tràn rồi bao trùm lấy cơ thể hắn, biến thành một bộ trọng giáp.

Ngoài khôi giáp trên sừng trâu, đầu hổ và ngực thì dáng vẻ hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Mặt quỷ dữ tợn trên giáp mặt không ngừng biến hóa vặn vẹo, tạo ra các loại vẻ mặt.

Mà khi ma lực không ngừng tràn vào thì ma giáp cũng trở nên dày hơn, đến cuối cùng đã không còn giống áo giáp, mà giống như cơ giáp trong phim khoa học viễn tưởng vậy, nó va chạm với xiềng xích trấn ma trói chặt, phát ra tiếng kim loại ma sát với nhau.

“Nếu có vấn đề gì mà sức mạnh không giải quyết được thì chắc chắn là do sức mạnh của ngươi không đủ lớn!”Câu nói này không thể áp dụng được ở trên địa cầu trong kiếp trước, vì quy luật tự nhiên như sinh lão bệnh tử tất nhiên sẽ to lớn hơn quyền lực, có nhiều của cải hơn nữa cũng không thể chống lại.

Nhưng ở trên thế giới tu hành giả này thì lại là chân lý, chỉ cần đủ mạnh thì có thể chà đạp pháp tắc thiên địa ở dưới chân.

Giờ phút này Lý Thanh Sơn đang dùng sức mạnh mẽ của bản thân mình làm nền móng, dùng một phương thức mà người khác nghĩ cũng không dám nghĩ để tu hành.

Số vết nứt trên ma tâm đã dày đặc như tơ nhện, hoàn toàn phải duy trì nhờ lực từ bên ngoài.

Nhưng hắn vẫn tiếp tục nuốt chửng ma lực, để số vết nứt ngày càng dày đặc hơn, chia cắt viên ma tâm này thành cát bụi nhỏ bé.

Mỗi khi ma khí của hắn tăng thêm một phần thì áp lực từ Trấn Ma tháp và sự trói buộc của xiềng xích trấn ma lại càng mạnh hơn một phần, trở thành một nút chết.

Tuy nhiên, dù nói ma tính của “kẻ địch” càng mạnh thì uy lực của Trấn Ma Đồ Lục lại càng lớn, nhưng dù Bất Nộ tăng có ném Trấn Ma tháp ra thì cũng không trấn giữ được Ma thần Cùng Kỳ, cho nên bất cứ thứ gì cũng đều có một mức cực hạn.

Lý Thanh Sơn dùng một viên Ma Vương Chi Tâm làm nền tảng, chẳng mấy chốc đã đẩy Trấn Ma Đồ Lục lên tới mực cực hạn như này.

Chỉ thấy trên Trấn Ma tháp sừng sững như núi cao bỗng xuất hiện một vết nứt, hắn cười đắc ý rồi tiếp tục luyện hóa ma lực, khiến vết nứt nhanh chóng lan tràn ra toàn bộ thân tháp.

Lúc này Lý Thanh Sơn đã biến thành một con quái vật áo giáp cao tới mười mấy trượng, hắn cũng mặc kệ dáng dấp của Trấn Ma tượng, kéo theo xiềng xích trấn ma nặng nề mà đánh từng quyền thật mạnh lên Trấn Ma tháp, chỉ nghe xiềng xích trấn ma phát ra tiếng vang vặn vẹo khi kéo duỗi kim loại.

“Phá!”Toàn thân Lý Thanh Sơn chấn động, ra sức mở rộng cánh tay, chỉ thấy xiềng xích trấn ma nứt toạc từng tấc một, sau đó hắn lại va đầu lên thân tháp,

Bình Luận (0)
Comment