"Đây là thanh bội đao của ta, lúc đầu đến Thiên Long thiền viện vốn để học lỏm kỹ năng Phật Giáo, tăng cường thêm tu vi của bản thân, tìm cơ hội để hủy hoại Thiên Long thiền viện và hủy hoại con đường tu hành của các đạo sĩ ở Thanh Châu.
Nhưng càng tu luyện thì trong lòng bắt đầu cảm thấy do dự bất ổn, nên sư phụ đã đưa cho ta cây đao này.
Cây đao này không phải dùng để đánh nhau, mà nó dùng để trấn tĩnh tâm thần, cắt đứt phiền não, vì vậy nên nó có tên là “Trảm Phiền.
""Tên hay!"Lý Thanh Sơn giơ đao lên, ánh sáng kim loại chiếu sáng cả hang động, cho dù không có “Linh Quy Trấn Hải Quyết” trấn áp thì ma tâm cũng trở nên trầm tĩnh hơn hẳn.
Xét về phương diện tu hành mà nói thì giá trị của thanh “Trảm Phiền” còn lớn hơn cả” Hổ Nha”.
Nhưng đáng tiếc, thanh đao này không có tác dụng gì quá lớn đối với hắn, thay vì việc cắt đứt phiền não trong lòng thì hắn lại muốn giết được kẻ thù mạnh hơn.
"Trảm Phiền!"La Ti Chu Hậu kinh ngạc nói, nàng đã đi theo Kim Thiền Linh Vương nhiều năm như vậy nên đương nhiên nàng nhận ra thanh đao này, nhưng nàng không ngờ Kim Thiền Linh Vương lại đem nó tặng cho Lý Thanh Sơn.
Nàng nhớ lại khoảnh khắc hắn phô ra sức mạnh đáng sợ của mình, bao nhiêu ý niệm báo thù trong lòng bây giờ đã giảm hẳn.
Bây giờ yêu tộc càng ngày càng trở nên hùng mạnh, hắn đã chứng minh được thực lực của bản thân.
Ngay sau đó nàng đã đem Hổ Nữ tới, Hổ Nữ ngẩng đầu lên nhìn Lý Thanh Sơn, khuôn mặt nhỏ bé thể hiện sự không can tâm, nhưng liền bị La Ti Chu Hậu trừng mắt một cái nên đã gọi một tiếng “ phụ thân” giòn giã.
Trong lòng Lý Thanh Sơn hơi rung động, cảm giác này và cảm giác khi có con nuôi hoàn toàn không giống nhau, đây chính là máu mủ ruột thịt của hắn, trên người đứa bé này đang chảy dòng máu của hắn, tự nhiên hắn có cảm giác yêu trẻ con lạ thường.
Hắn liếc mắt qua La Ti Chu Hậu nói: “Dạy tốt lắm, lần này ta tha mạng cho ngươi.
"“Ta sẽ không ra tay với ngươi nữa.
”La Ti Chu Hậu nói.
"Tùy ngươi.
" Lý Thanh Sơn quay đầu nói với Hổ Nữ:"Dù ta là phụ thân của ngươi, nhưng ta không thể cho ngươi thứ gì khác ngoài dòng máu này, sau này ngươi phải tự lực cánh sinh, tự đi trên con đường của chính mình!"“Ta cũng không cần ngươi cho gì hết, ta đã rất mạnh rồi!” Hổ Nữ nói.
"Vậy sao, không hổ là con gái của ta!" Lý Thanh Sơn khẽ cười, "cạch" một tiếng, hắn dùng tay trái rút “Hổ Nha” bên hông ra, đặt chung với thanh “Trảm Phiền”, rồi đặt xuống trước mặt Hổ Nữ: “Chọn một cái đi.
”Cả hai con dao này bây giờ nàng đều không thể kiểm soát được, tính khí ảnh hưởng rất lớn đến tương lai sau này, bây giờ nàng không chỉ đang chọn đao mà là đang lựa chọn con đường của cuộc đời mình.
Nếu nàng chọn “Trảm Phiền” thì sẽ kế thừa diệu pháp của Kim Thiền Linh Vương, từ đó sẽ dần dần bình tĩnh và không còn cáu kỉnh như trước.
Còn nếu nàng lựa chọn “ Hổ Nha” thì chính là quyết định dấn thân vào con đường Tu La, sẽ phải chiến đấu và đánh giết đến cùng, và hoàn toàn kích phát dòng máu Hổ Ma trong cơ thể nàng.
Nhưng Lý Thanh Sơn còn chưa nói hết câu, Hổ Nữ đã nhào tới, chộp lấy "Hổ Nha" rồi trở về vị trí ban đầu chứ không thèm liếc nhìn Trạm Phiền lấy một cái.
Hai mắt nàng sáng lấp lánh, chơi đùa rất thích thú và không nỡ buông ra, giống như một đứa trẻ được nhận món đồ chơi mà mình yêu thích.
"Không phải ngươi nói không cần đồ của ta sao?” Lý Thanh Sơn cười rồi đem thanh Trạm Phiền thu vào vỏ do Đại Dung Thụ Vương tự tay làm.
Mặt Hổ Nữ đỏ bừng, cố chấp nói: "Ta không có xin ngươi, là ngươi cứ kiên quyết cho ta!"Kim Thiền Linh Vương thở dài, Lý Thanh Sơn thấy thế liền nói:“Đạo hữu không cần thở dài, đây chính là mong muốn của nàng ấy.
"Kim Thiền Linh vương không nói gì, ngoại trừ mối thù không thể hóa giải với Phi Thiên Hoàng Vương thì hắn không muốn can thiệp vào nguyện vọng của người khác.
Lý Thanh Sơn lại hỏi Hổ Nữ: "Thích không?"Hổ Nữ gật đầu lia lịa, mắt vẫn dán chặt vào Hổ Nha, dù vẫn chưa thể kiểm soát được nó, nhưng đã bị thanh kiếm ảnh hưởng, sát khí dâng trào, lúc này lại ước gì có thể giết được thứ gì đó.
"Cây đao này tên là Hổ Nha, nó có duyên số với ngươi, nhưng với năng lực của ngươi hiện tại thì còn lâu mới có thể khống chế được nó, đừng miễn cưỡng sử dụng nó nếu không ngươi sẽ phải chết, nó cũng giống như năng lực của bản thân ngươi vậy, phải có thời gian để tôi luyện!"Lý Thanh Sơn đè tay lên vai Hổ Nữ, nghiêm túc nói.
Nếu không phải trong trận quyết chiến với Mặc Hải Long Vương, hắn đã phải tự chém mình một đao để Hổ Nha hút no máu thì e là chỉ trong nháy mắt hắn đã bị Hổ Nha nuốt chửng, trở thành vật hy sinh cho vũ khí thần thánh Tu La này rồi.
Hổ Nữ thả Hổ Nha xuống, ngửng đầu nhìn gương mặt của người đàn ông mà nàng gọi là phụ thân này, khi nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ hoe đó, trong lòng nàng đột nhiên xuất hiện một cảo giác gì đó rất khó tả, đè nén lại sự hung ác trong lòng xuống.
"Cảm nhận một chút.
"Lý Thanh Sơn nhắm mắt lại, đột nhiên trên người phóng ra một luồng sát khí dữ dội như núi gào biển gầm, trên mặt xuất hiện những đường vân của hổ, kết thành một chữ Vương trên trán, mái tóc đỏ như lửa tung bay, sau lưng hắn xuất hiện một con Hổ Ma hung hãn, nó đã thi triển ra bản lĩnh thiên phú- Hổ Ma cuồng nộ!